Triệu Hướng Hải trở về nhà nấu đồ ăn khuya cho Nhạc Nhạc.
Bé con Nhạc Nhạc này hẳn là đã đến giai đoạn dạy thì, sức ăn càng lúc càng lớn.
Mỗi lần Triệu Hướng Hải đo chiều cao của con bé đều sẽ khắc lên cửa. Mỗi khi anh nhìn thấy dấu vết này càng lúc càng đi lên, trong lòng anh liền có một cảm giác thành tựu hơn bao giờ hết. Con gái tôi lớn rồi...
Nhạc Nhạc ăn bát mì baba làm cho, khuôn mặt nhỏ tràn đầy hạnh phúc, cười hì hì chúc Triệu Hướng Hải ngủ ngon, rồi chạy đi rửa tay rửa mặt sau đó liền về phòng. Triệu Hướng Hải nhìn con bé đã về phòng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh thả lỏng cả người, nhưng eo lại dấy lên một hồi đau đớn giống như bị châm chích, không hề báo trước mà đột ngột ào ào chạy tới, đau đến mức khiến anh nhíu mày căng thẳng. Anh đứng tại chỗ một hồi lâu, chờ đến khi đau đớn với đi một chút rồi mới đỡ thắt lưng đi về về phòng, nằm phịch xuống giường.
Lạy chúa, ngày hôm nay đúng thật là quá mệt mỏi.
Công ty chất chồng một núi công việc cần phải xử lý, về đến nhà còn phải chăm sóc chiếu cố cho Nhạc Nhạc, mà tên Tiêu Diệp này cũng không khiến anh bớt lo. Lớn đầu rồi mà cái tính vẫn bốc đồng như thuở nào, khiến người ta không khỏi cảm thấy phiền.
Triệu Hướng Hải hừ nhẹ hai tiếng, nhấc tay tự xoa bóp eo của mình. Đúng lúc này cửa phòng kẽo kẹt mở ra, Triệu Hướng Hải giương mắt nhìn, là Tiêu Diệp.
Tiêu Diệp hình như mới tắm xong, nửa thân trên với cơ bắp rắn chắc đều lộ ra ngoài, thân dưới cũng chỉ được che chắn bởi khăn tắm quấn quanh hông, hormone nam tính tỏa ra vừa gợi dục lại gợi cảm.
Triệu Hướng hải lạnh mặt nhìn hắn: "Cậu đi nhầm phòng rồi."
"Không nhầm." Tiêu Diệp nặng nề nói: "Hải ca, tôi tới tìm anh."
"Tôi không muốn nói chuyện với cậu." Triệu Hướng Hải nghiêng người, chịu đựng đau đớn dưới thân: "Hôm nay tôi rất mệt, không muốn tiếp tục đối phó với cậu, cậu cũng đừng tới tìm tôi."
Tiêu Diệp đứng một chỗ thở dài: "Không nhầm, là tôi muốn tới tìm anh. Làm xong tôi sẽ đi."
"Làm xong?" Ánh mắt của Triệu Hướng Hải bỗng tối sầm lại: "Cậu muốn làm gì?"
Tiêu Diệp sửng sốt, mãi một lúc sau mới phản ứng lại, bật cười nói: "Không phải là muốn làm tình với anh, tôi chỉ là muốn mát-xa cho anh một chút thôi."
Nói xong, khuôn mặt hắn hiện lên nụ cười khổ: "Hải ca, trước kia anh đối xử với tôi tốt như vậy, coi như anh cho tôi cơ hội báo đáp đi, đừng đuổi tôi đi được không. Tôi ấn bóp cho anh một lát rồi tôi tự mình rời đi, có được không?"
Triệu Hướng Hải nghe Tiêu Diệp nói xong, hừ nhẹ một tiếng, tỏ như không hề hiếm lạ gì.
Bỏ qua ánh mắt lạnh nhạt của anh, Tiêu Diệp tự mình đi đến bên giường, mở lọ tinh dầu trên tay ra rồi nhẹ nhàng lột áo ngủ của Triệu Hướng Hải xuống.
Triệu Hướng Hải vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng anh vừa mở miệng, Tiêu Diệp đã nhanh tay xoa nắn eo anh. Lực đạo vừa phải, nắn bóp đúng nơi anh khó chịu nhất. Còn có.....có hơi sướng....
Thật sự eo của Triệu Hướng Hải vô cùng khó chịu, Tiêu Diệp cho anh cảm thụ tuyệt vời như vậy, anh một chút cũng không nói nổi một câu từ chối.
Tiêu Diệp nhìn sắc mặt dần dần thả lỏng của Triệu Hướng Hải, lúc này mới an tâm một chút.
Hắn càng thêm ra sức ấn bóp trên lưng của Triệu Hướng Hải, muốn nhân cơ hội này tranh thủ một chút cảm giác tồn tại trong lòng Triệu Hướng hải. Hắn vuốt lưng của anh, đôi khi còn có thể chạm vào cơ ngực, cơ bụng của anh. Tiêu Diệp cảm thật đêm nay thật con mẹ nó đáng giá! Quan Trường Phong gì đó cứ yên tĩnh mà cút đi giùm đi.
Tên ranh đó có thể thân thiết sờ cơ thể của Hải ca như hắn sao? Đéo nhé!
Tiêu Diệp cười, đổ thêm một ít tinh dầu lên lưng của Triệu Hướng Hải tiếp tục mát xa, một chút cũng không thấy mệt mỏi, ngược lại hi vọng bản thân có thể ấn lâu hơn một chút.
Triệu Hướng Hải đã bớt đau hơn một chút, chân mày cũng thả lỏng, sau lưng lại truyền đến một cảm giác quái dị. Anh nhíu mày quay đầu, nghiêm túc nói: "Tiêu Diệp."
"Hả?" Tiêu Diệp không ngẩng đầu.
"Quản cho tốt đồ vật của cậu đi!" Triệu Hướng Hải nói, tên nhóc này lúc nào cũng động dục cho được!
Tiêu Diệp đột nhiên bị Triệu Hướng Hải quát cho một cái, cúi đầu liền thấy quả nhiên dương v*t phía dưới lớp khăn đã ngoan ngoãn dựng thẳng lên, uy phong lẫm liệt.
Hắn xấu hổ đỏ bừng cả tai, sau đó có chút bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng không nghĩ tới....chỉ là đã lâu lắm rồi...."
"Nghẹn lâu quá thì đi tìm bạn tình đi." Triệu Hướng Hải nhắm mắt lại, hừ một tiếng: "Bên cạnh cậu cũng đâu có thiếu người."
Sắc mặt của Tiêu Diệp bỗng cứng đờ.
Hắn cúi người, dùng tư thể thân mật này dán sát vào bên tai Triệu Hướng Hải: "Anh nói tôi đi tìm người khác?"
"Không phải cậu nghẹn lâu lắm rồi sao?"
Tiêu Diệp trầm mặc trong chốc lát: "Hải ca, em sẽ không đi tìm người khác, vĩnh viễn sẽ không."
"Năm đầu tiên chúng ta bên nhau, cậu có nói qua lòng chung thủy." Triệu Hướng Hải quay đầu lại: "Cậu đừng nên chụp cho mình cái mũ chung thủy này, đỡ cho sau này lại tự tát mặt mình."
Tiêu Diệp cắn môi: "Anh tin em một lần có được không? Em thật sự không có muốn đi tìm người khác! Hiện tại trong đầu em chỉ toàn là anh! Vừa thấy anh đau một cái là em cũng đau theo, đau đến nghẹn thở anh biết không! Em về nhà cơm cũng chưa ăn, vội chạy đi tắm rồi chạy tới mát xa cho anh. Con mẹ nó hiện tại em không thể nhịn được khi thấy anh chịu ủy khuất anh hiểu không? Hải ca, anh tin em một lần, em xin anh, tin em một lần có được không?"