Lúc này Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thiên lão tổ, hắn biết Nhạc Thiên không cách nào chống lại một đạo công kích này của hắn, lần này, hắn chặn đánh đối thủ vài trăm năm, nhưng khóe miệng Đoan Mộc Cuồng vốn nở nụ cười đột nhiên biến mất, lúc này hắn cảm thấy không bình thường, phi thường không bình thường.
Đoan Mộc Cuồng dùng Long Khiếu Cửu Thiên rót vào một tia pháp lực, nhưng hắn cảm giác được, mình rót vào một tia pháp lực, sau khi xâm nhập trong đầu Nhạc Thiên, nhưng bỗng nhiên biến mất giống như tảng đá ném vào dòng sông lớn vậy, kích động nổi lên bọt sóng, sau đó chìm không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong nháy mắt, trong đầu Nhạc Thiên tựa hồ có một cổ lực lượng dị thường bàng bạc đem pháp lực của hắn Thôn Phệ, cổ lực lượng này ngay cả hắn cũng cảm giác có chút kinh ngạc.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng cũng không biết, trong thân thể Nhạc Thiên lão tổ có năm cái xương sườn Đấu Đế do Nhạc Thành ban đầu luyện chế, giờ phút này bị lực công kích khổng lồ chấn vỡ, cũng hóa thành một chất lỏng màu vàng từ trên người Nhạc Thiên lão tổ chảy qua, sau đó chảy khắp toàn thân, đồng thời chữa trị kinh mạch toàn thân, thân thể cũng trở nên hoàn hảo vô khuyết.
Mà ở trong đầu Nhạc Thiên lão tổ lúc này, Nhạc Thành ban đầu bắt cho Nhạc Thiên lão tổ vạn linh hồn thể, nhưng thật ra cũng chưa có bị Nhạc Thiên lão tổ chân chính luyện hóa, chỉ bị Nhạc Thiên lão tổ mạnh mẽ Thôn Phệ mà thôi, Thôn Phệ cũng không phải là luyện hóa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lúc này những thứ linh hồn thể này cũng bị đánh nát, nương theo Đấu Đế di hài biến thành chất lỏng màu vàng, sau đó toàn bộ được Nhạc Thiên lão tổ chân chính hấp thu.
Lúc này khí tức trên thân Nhạc Thiên lão tổ cũng kéo lên, hơi thở kéo lên đến trình độ làm cho tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.
Đoan Mộc Cuồng cũng nổi lên nghi ngờ, lúc này hắn cũng không biết một kích của hắn, ngược lại thành toàn cho Nhạc Thiên lão tổ, làm cho Nhạc Thiên lão tổ có thể chân chính dung hợp thân thể, và luyện hóa vạn linh hồn lực.
- Ta muốn nhìn, ngươi đang làm cái quỷ gì vậy.
Đoan Mộc Cuồng thần sắc biến đổi, tựa hồ cảm thấy Nhạc Thiên lão tổ không bình thường, Kim Long Chi Thể vừa thu lại, Thủ Ấn trong tay đánh ra, lúc này một mảnh ma mang đánh về phía Nhạc Thiên lão tổ.
Nhạc Thiên lão tổ huyền phù ở trên cao, bị một mảnh ma mang của Đoan Mộc Cuồng bao vây ở bên trong cũng không tránh né, trong nháy mắt đã bị bao phủ ở trong đó.
Đoan Mộc Cuồng lúc này sắc mặt ngưng trọng lên, lúc này hắn cảm thấy trên người Nhạc Thiên xuất hiện một cổ hơi thở khổng lồ, đồng thời hắn cũng không cách nào rung chuyển Nhạc Thiên, điều này làm cho Đoan Mộc Cuồng giật mình, hắn cảm thấy biến hóa rất là quỷ dị.
- Ta muốn nhìn ngươi đang làm cái quỷ gì.
Đoan Mộc Cuồng liền biến sắc, cảm giác được khí tức trên thân Nhạc Thiên không ngừng kéo lên, lúc này cũng đoán chừng không phải là chuyện tốt, trong tay trống rỗng đem Hắc Ám Ma Kiếm màu đen xuất hiện ở trong tay.
Lúc này Hắc Ám Ma Kiếm tạo ra một mảnh kiếm quang màu đen dữ dội tuôn ra, kiếm quang màu đen hóa thành một mãng xà màu đen khổng lồ, Cự Mãng màu đen miệng rộng tràn ngập ma khí Thôn Phệ về phía Nhạc Thiên lão tổ.
Lúc này Trần Vân lão tổ, Tôn Lương lão tổ, Vũ Văn Lê lão tổ trong lòng lo lắng không dứt, nhưng cũng không cách nào nhúng tay vào, sắc mặt nhất thời trắng bệch ra.
Ở nơi này mãng xà vặn vẹo du động, đã sắp Thôn Phệ đến một mảnh hắc mang bao phủ Nhạc Thiên lão tổ, lúc này có một Đạo bạch sắc quang mang dữ dội lướt ra, trong nháy mắt đâm vào trên lưng Hắc Mãng.
Vốn Cự Mãng màu đen linh động vô cùng, hắc mang quỷ dị chợt lóe rồi tối sầm lại, khó khăn lắm Nhạc Thiên lão tổ mới dừng lại, quái xà bảy tấc không cách nào nhúc nhích nửa phần.
- Đoan Mộc Cuồng, đột phá Đại Thừa Kỳ hậu kỳ, nhưng ở nơi đây cũng không phải là nơi ngươi giương oai, cút trở về cho ta.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó trống rỗng xuất hiện ở tại bầu trời, theo sau còn có Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Đại Song Tiểu Song năm người.
Thủ Ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, một đoàn điện mang màu xanh nổ bắn ra, dọc theo Cự Mãng màu đen, thẳng hướng về phía Đoan Mộc Cuồng vọt tới, trong đó ẩn chứa khí thế bén nhọn, làm cho Đoan Mộc Cuồng biến sắc.
- Nhạc Thành, ngươi rốt cục chưa bỏ đi sao.
Đoan Mộc Cuồng cuồng tiếu, Thủ Ấn trong tay biến hóa, âm dương kiếm gặp phải hắc mang trong nháy mắt tiêu tán ở trên không trung, Hắc Ám Ma Kiếm ông ông tác hưởng, cùng lúc chỉ nghe tiếng "Keng keng" phát vang, Nhạc Thành điện mang màu xanh trong tay cùng Hắc Ám Ma Kiếm kiếm quang màu đen đồng thời tiêu tán.
Sau khi va chạm thật lớn, thân hình Nhạc Thành lùi lại mấy bước, thân hình Đoan Mộc Cuồng đồng thời lui lại mấy bước.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng sắc mặt âm trầm, hai mắt như độc xà nhìn Nhạc Thành nói:
- Đại Thừa kỳ trung kỳ, tu vi của ngươi tiến bộ thật nhanh?
Nhạc Thành lạnh lùng, hai mắt băng hàn nhìn Đoan Mộc Cuồng, âm trầm nói:
- Ngươi hôm nay tới không phải là xem thực lực ta.
Nói xong, Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, một cỗ Vô Thượng Chân Hỏa bao vây ở trên người Nhạc Thiên lão tổ, ở trên người Nhạc Thiên lão tổ hắc mang bị thiêu huỷ thành sương khói, mà Nhạc Thành nhìn thấy Nhạc Thiên lão tổ hiện tại, tâm thần trầm xuống, không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ có thể thu lão tổ vào trữ vật trong giới chỉ.
- Không sai, đem đồ vật này giao ra đây.
Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thành nói, nhìn thấy Nhạc Thành thu hồi Nhạc Thiên lão tổ, hắn cũng không nói nhiều.
- Trước đem người giao ra đây.
Nhạc Thành nói, hắn chưa nhìn thấy Phong thúc, thì hắn cũng không giao trận bàn giao ra được.
- Người ta sẽ cho ngươi, cai ta cần là trận bàn, còn Thái Dương Chân Hỏa, bảo kiếm, nếu không ngươi cũng đừng hòng sống.
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói, trận bàn Nhạc Thành hắn hiện tại rất muốn, mà Thái Dương Chân Hỏa hắn cũng rất cần, về phần thanh bảo kiếm, chuẩn tiên khí, không dưới hắc ám ma kiếm.
- Nếu nói như vậy, ta cùng ngươi trao đổi hai người.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, tâm niệm vừa động, trong trữ vật giới chỉ Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn được Nhạc Thành lấy ra.
- Lão Tứ, lão Ngũ.
Sau khi nhìn thấy Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn, Hắc Ám Thần Điện Đại Thiên Tôn cùng Nhị Thiên Tôn, Tam Thiên Tôn nhất thời đại biến, khó trách hai người sau khi rời khỏi cũng không có tin tức, nguyên lai là bị đối phương bắt, xem thần sắc hai người tựa hồ ăn không ít đau khổ.