- Hừ, chủ nhân hỏi ngươi không nói, vả vào miệng.
Tiểu Song không hề khách khí, ngọc thủ của nàng hiện lên, mấy đạo chưởng ấn đánh về phía viễn cổ hổ tộc lão tổ.
- Không nói cũng được, sẽ có người giao ra.
Nhạc Thành không hề phản đối, hắn muốn biết Phong thúc và vân Phỉ Phỉ bị giam ở chỗ nào.hắn biết chỉ cần hút linh hồn Hổ Mãnh là sẽ biết nhưng hắn không muốn Hổ Mãnh chết nhẹ nhàng và tiện nghi như thế được.
Mọi người nhìn thấy Hổ Mãnh bị Đại Song và Tiểu Song vả vào miệng trong lòng liền hơi khiếp sợ, đây chính là lão tổ của viễn cổ Hổ Tộc, bát tinh Đấu Thánh thực lực vô cùng mạnh, nhưng hôm nay bộ dáng này thì biết rằng Nhạc Thành không nên chọc vào, nếu không hậu quả sẽ rất thê thảm.
- Tộc trưởng đã thu thập xong.
Nhạc Hạo đi tới bên cạnh Nhạc Thành mà nói, sau đó từ trong tay hắn giao ra cho Nhạc Thành một túi nhẫn trữ vật, trong số này nhẫn trữ vật rất nhiều, chính là từ những cường giả vừa ngã xuống.
- Được, chúng ta đi vào bên trong nhìn xem.
Nhạc Thành khẽ nói, hắn dẫn đầu đi vào bên trong, dưới sự theo dõi của thần thức Nhạc Thành biết rằng phía trước của
- Nhạc Thành cái tên ác ma này, ngươi muốn gì đây?
Nhìn thấy Nhạc Thành muốn đi về phía trước, sắc mặt Hổ Mãnh một lần nữa trở nên hoảng sợ, ở phía không xa chính là một cái đại thành trong thành có năm trăm vạn tộc nhân bình thường, thậm chí có tới ba nghìn đấu hoàng, còn có hơn vạn đấu vương cùng đấu linh, thực lực như vậy mà dám chống lại Nhạc gia, nhất định máu chảy thành sống.
- Ta muốn làm gì là chuyện của ta, viễn cổ hổ tộc các ngươi nhất định phải chết.
Nhạc Thành trả lời, thân ảnh của hắn đã lao tới phía trước.
Sau nửa canh giờ, xuyên qua sơn cốc Nhạc Thành đã tới một kiến trúc.
- Mọi người nghe đây, giết không tha.
Nhạc Thành chăm chú nhìn mảng kiến trúc chi chít phía trước. nguyên thần của hắn gào thét trên không trung.
Chỉ trong chốc lát, ở trên bầu trời đã có ba nghìn người lăng không mà tới, mà ở phía sau ba nghìn người này còn có hơn sáu vạn người có tu vi thực lực đấu vương.
- Mọi người nghe đây, chạy mau đi, mau rời khỏi nơi này.
Hổ Mãnh quát lớn, tuy nhiên lúc này đấu khí của hắn bị phong ấn thanh âm của hắn không ai có thể nghe thấy được.
- Lão cẩu ta muốn làm gì tiếp theo ngươi sẽ biết,ngươi hãy mở to mắt ra mà nhìn cho rõ:
Nhạc Thành hướng về phía Hổ Mãnh và nói:
- Tất cả mọi người động thủ, đừng để tên nào chạy thoát.
- Giết.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ, Tứ Sí Ma ưng bọn họ đều xông lên, thân thể nhào tới không trung, không ai ngờ rằng bản thể ma thú của bọn họ lại ghê gớm như thế.
Bản thể của Khiếu Thiên Hổ lên tới hơn vạn thước, cao lớn vô cùng, mà Thiên Lang, Thông Thiên Thử, Thanh Bối Ma Ngưu bọn họ mặc dù nhỏ hơn một chút nhưng cũng tới sáu nghìn thước, mười ma thú này thân thể cao lớn trực tiếp đánh về phía mấy vạn người kia.
Khiếu Thiên Hổ bắt đầu công kích, ba trăm người thuộc đội hộ vệ Kim Long cũng nhào tới, đánh chết những người có tu vi Đấu Hoàng và Đấu Vương kia.
- Chúng nữ, Nhạc Kiều còn có Nhạc Long, Lệnh Hồ Hạo Thiên lúc này cũng vọt tới.
Nhạc Cốc trưởng lão, Nhạc Liệt trưởng lão hai người tràn ngập đấu khí cuồn cuộn một chưởng đánh xuống, hơn trăm người bị đánh chết, đây chính là một mảng tàn sát.
Ở trên bầu trời một luồng lực lượng công kích cường hãn bổ xuống, những người kia thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Đấu Hoàng mà thôi, căn bản không thể nào chống lại được.
Đại Hắc lúc này cũng phát huy thiên phú của mình, thân thể hóa thành bản thể, những sợi dây mây màu xanh trở nên chi chít và tràn ngập.
Dươi sự bao vây của Đại Hắc, có thêm năm nghìn người bị vây vào trong đó, kết quả là không ít người bị xiết chết. Những người này chỉ có tu vi đấu hoàng, căn bản là không thể nào chống lại hay chạy trốn được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mấy vạn người thuộc Viễn Cổ Hổ Tộc bắt đầu tránh né khắp nơi, từng thanh âm kêu rền vang lên, nhìn Hổ Mãnh trên không trung hai mắt đỏ ngầu, trong mắt vô cùng oán độc nhìn Nhạc Thành.
- Không được, không được, ngươi giết ta là được, ngừng lại cái tên tiểu ác ma kia.
Hổ Mãnh cắt đứt tiếng nói của Nhạc Thành, đây chính là tru diệt, lúc này gần như người của Viễn Cổ Hổ Tộc đã ngã xuống toàn bộ, máu tanh cũng trở nên tràn ngập.
- Hiện tại dừng tay, cứ từ từ, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Hổ Mãnh sau đó vẻ mặt hiện lên vẻ tàn khốc mà lạnh nhạt nói:
- Nhạc Thiên lão tổ nói ta chuyển cao cho ngươi, ban đầu Viễn Cổ Hổ Tộc các ngươi đáp ứng ước định, là Viễn Cổ Hổ Tộc phản bội vậy thì phải chịu phạt.
- Ngươi, ngươi giết ta là được, bỏ qua cho những người này.
Hổ Mãnh nhìn Nhạc Thành cầu khẩn mà nói, tuy nhiên trong mắt vẫn có vẻ oán độc không thể che giấu.
- Ngươi sống không được nhưng cũng tạm thời chết không được.
Nhạc Thành lạnh nhạt mà nói, lúc này Nhạc Thành khẽ cau mày lại, hắn do dự trong chốc lát thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo pháp quyết đánh lên trên không trung.
- A…
Ở trên không trung truyền lên từng thanh âm thảm thiết liên tục, Kim Tiên Khôi Khiếu Thiên Hổ lúc này có thể nuốt chửng hơn mấy trăm người.
Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Yến Hiểu Kỳ bọn họ cũng không nương tay, những cường giả kia dưới công kích đã bị đánh chết.
Trong thành vô số người bắt đầu tính chạy trốn, ở đây tru diệt khiến cho người ta sợ hãi vô cùng.
Mọi người trong lòng đều suy nghĩ, rốt cuộc thì Viễn Cổ Hổ Tộc đã đắc tội với ai mà họ phải huyết tẩy như thế, không có thâm cừu đại hận, đối phương sẽ không làm như vậy.
- Dừng tay dừng tay.
Ở trên không trung hơn nghìn đạo thân ảnh lăng không bay tới, hơn nghìn đạo thân ảnh này tràn ngập khí tức cường hãn vô cùng. Đúng lúc này Hổ Kình xuất hiện, ở bên cạnh hắn là một cô gái quần áo xốc xếch, có thể nhận ra nàng là Vân Phỉ Phỉ.
- Phỉ nhi, là Vân Phỉ Phỉ.
Nhạc Thành nhìn thấy Vân Phỉ Phỉ nhìn thấy Vân Phỉ Phỉ bị Hổ Kình kẹp trong tay, trong mắt Nhạc Thành hiện ra một vẻ lạnh lẽo.
- Trời ạ, đây là chuyện gì, Nhạc gia, hừ, chúng ta sẽ báo phù, bắt Nhạc gia hoàn lại mười lần.
Lúc này Hổ Kình tức giận cất tiếng nói, thân là cường giả của Viễn Cổ Hổ Tộc, hắn làm sao có thể nhịn được.