- Lại sắp đột phá sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thời gian này cũng không có gì kỳ quái, mình luyện hóa Thái Hư Chân Hỏa cũng ở trong Hạo Thiên Tháp đến chin tháng, trong chin tháng này tương đương với việc tu luyện hai mươi năm ở ngoài, đột phá cũng là chuyện bình thường, hai nàng hiện tại đang đột phá tới hợp thể trung kỳ, thực lực đã vượt qua Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng, Yêu Cơ bọn họ.
- Còn mấy ngày nữa là tới thành Hạo Đặc, chỉ hi vọng có thể ngăn cản được đám người Viễn cổ hổ tộc kia.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau khi ổn định thần trí, Nhạc Thành tiếp tục yên tĩnh tu luyện.
- Đại bá, phụ thân, cô cô, biểu muội ta đã trở về.
Ở phá quân sơn, một hồng y nữ tử khẽ cất tiếng nói.
Nữ tử này dung nhan kiều diễm, tuyệt đối là tuyệt sắc, trên người tràn ngập khí tức thành thục.
- Kiều tỷ, thanh âm của muội đủ khiến cho cả Phá Quân sơn nghe được.
Một bóng hình xinh đẹp tiến tới, dĩ nhiên chính là Lệnh Hồ Huyền Tố mà nữ tử kia ngoại trừ Nhạc Kiều không có người thứ hai.
- Ta sợ muội không nghe được, đại bá phụ thân còn cô cô chưa đi sao?
Nhạc Kiều mỉm cười khẽ nói với Lệnh Hồ Huyền Tố.
- Đứa trẻ này đúng là quen được chiều chuộng, ngươi mấy ngày nay làm gì, không ở Đấu khí học viện sao?
Nhạc Tử Sơn đi tới gần cất tiếng hỏi, trong mắt hiện ra một vẻ từ ái.
- Phụ thân, đấu khí học viện đến quỷ uyên lịch lãm, con tiện đường nên tới đây.
Nhạc Kiều khẽ nói. Từ khi đám người Hàn Nguyệt tiến vào trong Huyền Thiên nội lục, Nhạc Kiều phải tiến vào trong đấu khí học viện làm đạo sư, đồng thời hiện tại nàng đã là phó viện trưởng của đấu khí học viện.
- Vậy thì ở đây vài ngày đi, nhìn ngươi có vẻ mệt mỏi.
Nhạc Tử Sơn nhìn nữ tử này thương yêu mà nói.
- Kiều tỷ, lần sau tỷ đi phải dẫn muội đi dạo một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Lệnh Hồ Huyền Tố nói.
- Kiều muội, lần này muội về sao không dẫn theo muội phu cho ta, muội không vội nhưng phong thúc rất nóng nảy đó.
Mấy đạo thân ảnh tiến tới, người vừa rồi cất tiếng là Nhạc Long.
- Nhạc Long ca, huynh cũng không gấp, muội việc gì phải nóng nảy, các huynh nếu không tìm đại tẩu cho muội thì muội cần gì phải gấp gáp tìm muội phu cho huynh.
Nhạc Kiều giương mắt hạnh nhìn về phía Nhạc Long mà nói.
- Tốt lắm, Nhạc gia hôm nay mọi ngươì đã đến buổi tối tụ tập lại, chúng ta hàn huyên mộc chút.
Nhạc Tử Sơn mỉm cười nói.
Mà lúc này, Nhạc Tử Sơn lại nhớ tới Nhạc Thành, tất cả thay đổi này chính là do tên tiểu nhi tử này mang tới.
- Lão gia, không tốt, phía ngoài có người xông vào Phá Quân sơn.
Một tam tinh Đấu hoàng của Phá Quân bang cất tiếng nói.
- Ai dám vào Phá Quân sơn quấy rồi, muốn chết phải không?
Nhạc Kiều chăm chú nhìn tam tinh Đấu Hoàng cất tiếng hỏi.
- Nhạc kiều tiểu thư, sáu lão già thần bí đó vô cùng lợi hại, từ chân núi đánh lên không ai có thể ngăn cản được. Thác Ny Tư đại nhân đã khởi động trận pháp, đem sáu người đó vây ở sườn núi.
Tam tinh Đấu Hoàng này lập tức nói với Nhạc Kiều.
- Hừ, ta muốn xem là ai lớn mật như thế, ta đi xem một chút.
Nhạc Kiều nói xong, thân ảnh đã biến mất ở trong đại sảnh.
- Đại ca, huynh nói đó là ai?
Nhạc Hạc nghi ngờ hỏi Nhạc Long, ở huyền thiên đại lục, bất kể ai cũng không dám động tới Phá Quân sơn.
- Ta cũng không biết, ta đi xem một chút.
Nhạc Long trầm giọng mà nói.
- Mọi người đi xem một chút, xem đó rốt cuộc là ai.
Nhạc Tử Sơn khẽ nói, sau đó cũng nhanh chóng rời khỏi đại sảnh.
Ở trên đỉnh núi của Phá Quân sơn, lúc này đã có hơn nghìn người nổi lên, trong đó có một nửa là đấu hoàng, còn lại hơn một trăm người là cường giả Đấu Tông, phía trước có bốn đạo thân ảnh chính là Thác Ny tư, Đổng Đại Ngưu, Khang Minh, Nạp Duy Tư.
Lần này Thác Ny tư đã là ma pháp sư cấp tám trung kỳ đỉnh phong, Đổng Đại Ngưu đã là nhất tinh Đấu Tôn Khang Minh và Nạp Duy Tư cũng đã là nhị tinh Đấu Tôn.
- Thác Ny Tư, sáu người này là ai, thực lực xem ra rất mạnh.
Khang Minh nói với Thác Ny Tư.
- Ta cũng không biết, chỉ sợ trận pháp của đại nhân cũng không thể nào vây khốn sáu người này.
Thác Ny Tư ngưng trọng rồi nói.
- Sáu người này tựa hồ như không phải người của Huyền Thiên đại lục, chẳng lẽ là từ Huyền Thiên nội lục tới hay sao?
Nạp Duy Tư nghi hoặc mà hỏi.
- Bất kể phải hay không phải, mọi người bảo vệ lão gia và Nhạc gia cho an toàn.
Thác Ny Tư nói với mọi người.
Trong một mảng mờ ảo, sáu thân ảnh đưa mắt nhìn nhau, hắc bào nam tử khẽ nói:
- Không ngờ ảo cảnh này còn có thủ đoạn, tuy nhiên chỉ để vây khốn Đấu Tông mà thôi, muốn vây khốn ta sao, đúng là nực cười.
- Khặc khặc.
Hắc bào lão giả cười lạnh, sau đó một hắc mang nồng đậm tràn ngập, hắc mang vừa xuất hiện, không gian trở nên méo mó kịch liệt, trong nháy mắt từng thanh âm phá hủy vang lên.
- Ầm ầm.
Không gian xung quanh liền bị phá hủy, cả Phá Quân sơn kịch liệt đong đưa, sau đó hắc bào lão giả lập tức bị bài trừ, Mê Ảo trận này của Nhạc Thành không cách nào vây khốn được bọn họ.
- Xuy xuy.
Sáu đạo thân ảnh trong nháy mắt đã xuất hiện trên bầu trời, trận pháp được gỡ bỏ, sắc mặt của bọn người Nạp Duy Tư trở nên ngưng trọng vô cùng.
- Người ở phương nào mà lớn mật như thế, đám vào Phá Quân sơn, các ngươi muốn chết rồi.
Một bóng hình xinh đẹp hiện ra, chính là Nhạc K yều.
- Khặc khặc thì ra Phá Quân sơn cũng có mấy Đấu Tôn ở đây, còn có ma pháp sư cấp tám, thật là không tệ, đặc biệt là cô nương này không tệ, ta rất muốn
Hắc bào lão nhân âm lệ nở ra một nụ cười, tiếng cười kia khiến cho người ta phải rết lạnh.
- Các ngươi rốt cuộc là ai?
Nhạc Kiều đi tới bên cạnh đám người Thác Ny tư mà cất tiếng hỏi nàng chăm chú nhìn sáu người này, cảm nhận thấy khí tức trên người của bọn họ Nhạc Kiều cũng không thể không ngưng trọng lại.
- Chúng ta là ai, ngươi còn chưa xứng để biết rõ.
Lão giả áo vàng kia cười lạnh một tiếng:
- Người nhà của Nhạc Thành có phải ở đây không, mau ra đây chúng ta tha cho các ngươi một mạng, bằng không sẽ giết hết.
- Hừ, khẩu khí của ngươi thật là lớn, ta muốn xem xem ngươi có bản lĩnh đó hay không, Phá Quân bang chúng ta không dễ chọc vào đâu.
Quanh người của Thác Ny Tư tràn ngập ma pháp, hắn cất tiếng nói.
- Phá Quân bang chưa từng nghe nói, chỉ có mấy tên ma pháp sư cấp tám nho nhỏ, chúng ta giết các ngươi dễ như trở bàn tay, nói mau người nhà Nhạc Thành ở đâu, nếu không các ngươi sẽ phải hối hận.
Hán tử áo vàng lạnh lùng nhìn Thác Ny tư rồi nói.
- Ta chính là đường tỷ của Nhạc Thành, có chuyện gì thì cứ nói đi.
Nhạc Kiều trầm sắc mặt xuống mà nói.
- Khặc khặc, hóa ra ngươi chính là đường tỷ của Nhạc Thành, lại đây lão gia có chuyện muốn nói.
Một thanh âm âm lệ vang lên.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ở trên bầu trời mấy thân ảnh liền xuất hiện chính là đám người Nhạc Tử Sơn, Nhạc Long, Lệnh Hồ Vô Địch, Lệnh Hồ Hạo Thiên bọn họ.
- Kiều tỷ, bọn họ là ai?
Lệnh Hồ Hạo Thiên nhìn những người trên không trung thì cất tiếng hỏi.
- Đại bá, phụ thân, cô cô mọi người mau chạy khỏi đây tất cả giao cho con.
Thần sắc của Nhạc Kiều trầm xuống, những người này chắc chắn là cừu nhân của Nhạc Thành cho nên mới tới đây.