Sau khi đến nơi, Nhạc Thành liền cảm thấy tâm tình hạ xuống, sắc mặt giãn ra không ít, trong lòng hắn không hề có áp lực nào, hiện tại tu vi của Nhạc Thành Phượng Tôn tuyệt đối không thể nào so sánh được.
- Âm Dương Kiếm.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười mà quát nhẹ, mi tâm của hắn bắn ra một đạo bạch quang, Âm Dương Kiếm được Nhạc Thành nắm ở trong tay, sắc mặt của hắn cũng trở nên hòa hoãn.
Nương theo Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành, một luồng kiếm ý phá rách trời cao phát ra. Điện mang chung quanh Âm Dương Kiếm xoẹt xoẹt.
Lúc này Phượng Tôn cũng cảm nhận thấy khí tức ở trên người Nhạc Thành vô cùng thâm sâu khó lường, hắn đến tột cùng vẫn chưa biết thực lực của Nhạc Thành như thế nào, tuy nhiên tu vi chắc chắn không hề thấp.
- Phượng Tôn, nơi này không phải là nơi chúng ta đánh nhau, ngươi muốn đấu với ta thì đi theo.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Phượng Tôn, sau đó thủ ấn của hắn ngưng kết, trên bầu trời mây mù xuất hiện một con đường không gian, sau đó Nhạc Thành thi triển Phong Lôi Sí, thân ảnh của hắn cũng bay vào trong con đường đó.
- Ta sợ tên tiểu tử ngươi sao?
Phượng Tôn do dự một chút rồi cũng phát ra một vòng tròn đấu khí màu đỏ đuổi sát theo Nhạc Thành.
Sau bảy tám ngã rẽ hai đạo thân ảnh đa vượt qua đám mây mù mà xuất hiện ở một bầu trời khác phía xa xa. Nhạc Thành lúc này đã đưa Phượng Tôn thoát khỏi Thiên Long Phục Ma trận, nếu hai người đấu ở đó chỉ sợ trận pháp bị phá hủy mất.
- Tộc trưởng, là tộc trưởng đi ra.
Người của Nhạc gia nhìn thấy hai thân ảnh từ trong mây mù đi ra thì kêu lên.
- Là Nhạc Thành, một người khác hình như là Phượng Tôn, chẳng lẽ Nhạc Thành muốn đấu với Phượng Tôn sao?
Nhạc Cốc và Nhạc Liệt hai người nhìn hai thân ảnh trên không trung mà nói, tuy nhiên khoảng cách quá xa bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy mà thôi.
Nhạc Thành lăng không rời khỏi Thiên Long Phục Ma trận, từng luồng khí tức phát ra.
Cảm nhận thấy khí tức trên người của Nhạc Thành, Phượng Tôn không thể không sợ hãi, hắn vô cùng kinh ngạc, tại sao mình trước tên tiểu tử này lại có một cảm giác vô lực, chẳng lẽ hắn mạnh đến thế sao?
- Phượng Tôn, lần này ta sẽ dùng Âm Dương Kiếm chém đứt ngươi.
Nhạc Thành lạnh lùng nói với Phượng Tôn.
Phượng Tôn lúc này bắt đầu do dự không biết ngưng chiến hay tiếp tục chiến đấu, cảm giác khí tức trên người của Nhạc Thành, hắn vô cùng quỷ dị.
Tuy nhiên Nhạc Thành cũng không cho Phượng Tôn có nhiều thời gian suy nghĩ, lúc này Nhạc Thành vất vả lắm mới tìm được khí thế Tán tiên trước kia dĩ nhiên là không thể bỏ qua cơ hội, khí thế trên người của hắn càng ngày càng tăng lên, nhất là sau khi phục dụng Phá Ách đan.
Một mảng hàn mang bao bọc lấy Âm Dương Kiếm, phát ra thanh âm lôi điện bốn phía đánh về phía Phượng Tôn hàn mang xuất hiện điện mang, không gian như muốn bị xé rách.
- Khí tức thật là cường hãn, chẳng lẽ thực lực của Nhạc Thành đã đạt tới tình trạng mạnh như vậy rồi sao?
Nhạc Cốc trưởng lão ở phía xa xa kinh hãi vô cùng, khí tức cường hãn này khiến cho bất kỳ cường giả nào của Nhạc gia cũng phải sợ hãi.
Lúc này sắc mặt của Phượng Tôn trở nên biến đổi, hồng mang trên tay của hắn sau đó chợt lóe lên, hắn không thể làm gì khác là bố trí một đạo hỏa diễm phòng ngự, sau đó ẩn vào bên trong. Hỏa diễm bắn ra ở chỗ Phượng Tôn.
Hỏa diễm tạo ra quang mang chói sáng giống như là biển lửa ngập trời vô cùng nóng bỏng cả khi vực cũng bị chói rọi một mảng đỏ bừng, không gian xung quanh trực tiếp bị đốt cháy trở nên đỏ ngầu, nhiệt độ trong nháy mắt đã đạt tới mức vô cùng khủng bố.
- Hừ.
Nhạc Thành hừ nhẹ một tiếng sau đó năm ngón tay của hắn bắn ra một mảng kiếm quang xuất hiện, bảy đạo kiếm quang chói mắt mỗi đạo đều hơn hai nghìn thước lớn nhỏ.
Ngay tức khắc bảy đạo kiếm quang cùng với hỏa diễm của Phượng Tôn đã gặp nhau.
Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, hai luồng ánh sáng chạm nhau tuy nhiên không hề phát ra tiếng động gì.
Nhạc Thành lăng không đứng ở phía trên không trung, huy động Phong Lôi Sí mà dừng lại.
Mà lúc này Phượng Tôn ngưng tụ hỏa diễm, lấy Phượng Tôn làm trung tâm, hỏa diễm kích tán ra bốn phía.
Nhạc Thành dừng Phong Lôi Sí lại, hắn lấy hai chân làm trung tâm, không gian xung quanh bắt đầu như muốn bị xé rách, lộ ra khe hở thâm sâu.
- Thất Kiếm Quy Nhất.
Một thanh âm hét lên, năm ngón tay của hắn lưu chuyển bạch quang mà truyền ra, bảy thanh Âm Dương Kiếm hợp thành một thể, một mảng kiếm quang ầm ầm phóng về phía Phượng Tôn.
Lúc này người của Nhạc gia gồm có Nhạc Cốc, Nhạc Liệt Nam Tương Tử đám người bọn họ đang vuốt cằm, ánh mắt của bọn họ cũng dò xét Nhạc Thành.
- Thực lực của tộc trưởng quá là cường hãn.
Kim Long, Nam Tương Tử Bạch Đạo nhân bọn họ nhìn nhau mà nói.
Đối với công kích kinh khủng này, Phượng Tôn cũng chỉ có thể nhướn mày, thân thể của hắn ngay sau đó lùi về phía sau, cùng lúc đó, trên người của Phượng Tôn bắt đầu tràn ngập hỏa diễm, trong miệng của hắn phát ra thanh âm to rõ, một mảng kim mang cũng như bao phủ.
Ánh mắt của Phượng Tôn trở nên lạnh lẽo, thân thể khổng lồ của hắn như cánh chim nhẹ nhàng chuyển động, quỷ dị xuất hiện bên cạnh Nhạc Thành.
Thực lực lục tinh Đấu Thánh như Phượng Tôn, cộng thêm thiên phú bản thể đã đạt tới trình độ vô cùng khủng bố, công kích cường hãn của hắn, đám người Nhạc gia cùng với Kim Lão Quái cũng phải hít vào một hơi.
Thực lực kinh khủng của Phượng Tôn khiến cho ánh mắt của Nhạc Thành cũng như ngưng lại, tuy nhiên Nhạc Thành không né tránh, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, kiếm quang gần vạn thước rời khỏi tay.
- Ầm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Kiếm quang cùng với lưỡi đao chạm nhau ở trên bầu trời, phát ra thanh âm điên cuồng.
Sức lực vô cùng cường hãn khiến cho Nhạc Thành cũng như muốn bị chấn động.
Tuy nhiên khi Nhạc Thành bị đẩy lui, ánh mắt của Phượng Tôn cũng không khá hơn chút nào, trên người của hắn bị một kiếm của Nhạc Thành đánh xuống.
- Không xong, cái này hơi phiền phức.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, bất giác Nhạc Thành cảm thấy khí thế Tán Tiên trên người của mình biến mất không còn gì nữa.