- Tiểu tử, ngươi tưởng rằng chúng ta thuần phục ngươi sao, ngươi làm sao có thể làm tộc trưởng?
Năm trưởng lão này sau khi thi lễ xong thì đột nhiên bắt đầu làm khó dễ Nhạc Thành, hung hăng công kích hắn.
Năm người này ra tay, đám trưởng lão đều lộ vẻ vui mừng, năm người này lát năm bát tinh Đấu Tôn đồng loạt ra tay, bắt được Nhạc Thành hẳn là không vấn đề gì.
Nhưng mà mọi người chưa cười xong thì sắc mặt đã biến đổi, lúc này ở trên không trung Nhạc Thành vui vẻ mỉm cười, mọi người cảm thấy lòng còn rung hơn.
- Ầm.
Một thanh âm phá hủy khổng lồ vang lên.
Năm trưởng lão đồng thời công kích Nhạc Thành tuy nhiên thân ảnh của hắn đã quỷ dị tiêu tán, hóa ra đó chỉ là một đạo ảo ảnh mà thôi.
- Các ngươi tưởng rằng có thể lừa ta sao?
Nhạc Thành mỉm cười, sắc mặt của hắn đã chuyển qua vẻ băng lãnh mà tiếp tục nói:
- Vậy để cho các ngươi tiếp tục nếm đau khổ thồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa tung bay, ngay lập tức một đạo khí tức của hắn trở nên tràn ngập.
- Gao gao gao.
Bốn tiếng rồng ngâm truyền tới từ trên không trung, đinh tai nhức óc.
Bốn tiếng rồng ngâm sau khi vang lên, bốn con rồng đã phá không xuất hiện ở trên không trung.
Mặt khác hai con rồng lớn như là ngũ trảo kim long, trên người tràn ngập một khí tức cường hãn khiến cho đám trưởng lão sợ hãi không thôi.
Bốn con rồng cũng đã dài ngoài bốn nghìn thước, khí thế vô cùng hung mãnh.
- Đây là cái gì, trời ạ.
- Khí tức thật là hung hãn.
Tất cả trưởng lão đều lộ vẻ sợ hãi, bởi vì khí túc này bọn họ cảm nhận được rất ngu hiểm.
- Đi.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, khóe miệng của hắn nở ra một nụ cười lạnh.
- Gao gao.
Bốn con rồng gào thét đánh về phía đám trưởng lão, thân hình bốc lên ở trên không trung.
- Công kích đồng một loạt, mọi người đồng loạt công kích.
Một thanh âm từ trong đám trưởng lão phát ra, những trưởng lão này dù sao cũng là cường giả Đấu Tôn, mười người hợp thành một đội công kích về phía bốn con rồng lớn.
- Rầm rẩm rầm
Những trưởng lão này thực lực quả là không tệ, tuy nhiên tấn công lên bốn con rồng này thì chẳng có tác dụng gì.
- Ngao.
Một con rồng vàng chạm vào người của tiểu đội trưởng, thân hình của người tiểu đội trưởng này sau đó bị đánh bay tới nghìn thước.
- Ngao.
Một ngọn lửa ngập trời bao trùm cả hỏa long, đai hỏa phun lên trên người đãm trưởng lão, bao phủ mọi người.
- A a.
Đám trưởng lão phát ra những thanh âm vô cùng thảm thiết, ngọn lửa trên người của Hỏa Long so với Vô Thượng Chân Hỏa còn mạnh hơn một bậc, những trưởng lão này làm sao có thể chống lại được.
- Ầm ầm.
Mấy người trưởng lão lập tức bị hoàng kim cự long đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi.
Trước bốn con rồng lớn, đám trưởng lão không hề có cách nào chống đỡ, bị bọn chúng không ngừng chà đạp.
- Xoẹt xoẹt.
Bốn mươi hai người lúc này đã trở nên hỗn loạn, không bao lâu thì đã bị bốn con rồng vây quanh.
Đây là chà đạp trắng trợn, không ít trưởng lão đã trở nên hối hận vì đã chọc phải tộc trưởng mới, ở chỗ này bọn họ bị bốn con rồng chà đạp, đám trưởng lão như đi tới địa ngục vậy, đau khổ sống không bằng chết.
- Nếu như bây giờ Nhạc Chí Thu ở đây, gặp phải đòn công kích của Hạo Thiên Tháp, hắn cũng phải chết
Nhạc Thành nhìn thấy uy lực của bốn con rồng lớn có thể giết được cả thập tinh Đấu Tôn huống chi là Nhạc Chí Thu chỉ là cửu tinh Đấu Tôn đỉnh phong.
Về phần bốn con cường giả hiện tại có thể giết cường giả Đấu Thánh và Ma pháp sư cấp chín hay không Nhạc Thành cũng không biết.
- Hừ.
Nhạc Thành mỉm cười hừ lạnh, hắn nhìn đám cường giả đang thê thảm kêu la kia, đối với những người này, hiện tại cũng chỉ có thể cho bọn họ nếm đủ đau khổ.
Nhạc Thành ngược lại cũng không gấp, bàn tay của hắn đánh ra thủ ấn, bốn con rồng này tiếp tục khiêu chiến đám trưởng lão đang chịu đau khổ kia, thân ảnh sau đó xuất hiện ở bên trong đại điện của Hạo Thiên Tháp, dưới thần thức của Nhạc Thành hắn biết được ở tầng thứ ba của Hạo Thiên Tháp đã xảy ra biến hóa.
Tầng thứ nhất của Hạo Thiên Tháp chính là nơi lưu giữ Hỗn Nguyên Chân Kinh, chỉ là trước kia Nhạc Thành đã ở Hoa Hạ tu luyện cho nên không cần thiết.
Tầng thứ hai chính là những ngọn lửa vô tận, không gian ngọn lửa này lúc trước là mấy chục dặm, nhưng sau khi có Kim Linh Châu không gian đã lên tới hơn mấy nghìn dặm.
Lên tới tầng thứ ba, Nhạc Thành thấy tinh quang tràn ngập, không gian bình thường hơn tầng thứ hai nhiều, có mấy nghìn dặm, ngoài ra cũng có một khí tức cường hãn.
Nhạc Thành chăm chú nhìn không gian màu vàng tràn ngập này, hắn không biết không gian nay có tác dụng gì nhưng chắc chắn là có quan hệ với Kim Linh Châu.
Ngay lập tức Nhạc Thành tiến lên tầng thứ năm và tầng thứ sau, ở đây là những mảng hư vô, không có bất kỳ biến hóa gì.
Nhìn không ra điều gì, Nhạc Thành cũng chỉ có thể quay lại tầng thứ nhất, thủ ấn của hắn đánh ra, lại một lần nữa vây khốn đám trưởng lão vào trong không gian hư vô.
- A, a.
Vừa vào không gian hư vô, Nhạc Thành nghe được những thanh âm thê thảm của đám trưởng lão, kỳ thực Nhạc Thành cũng đã lưu thủ với bọn họ, ở trước kia tại Quỷ Uyên Nhạc Thành vây khốn Thông Thiên Thử cho nên cũng làm như vậy với nó, Thông Thiên Thử lúc đó cũng không hề bị tổn thương tới bản thể.
Mà hiện tại Nhạc Thành thì không như vậy, cộng thêm với việc năm trưởng lão lúc nãy đánh mình Nhạc Thành dĩ nhiên không hủy tính mạng của bọn họ nhưng mà phải giáo huấn để bọn họ khắc cốt minh tâm.
Bây giờ một đám trưởng lão của Nhạc gia đã bị ngọn lửa đốt cháy, thân thể sưng phồng lên.
Đại bộ phận các trưởng lão đều trở nên trần truồng, thê thảm không nói ra lời, nếu người bên ngoài nhìn thấy thì sẽ không tưởng nổi đây là trưởng lão của Nhạc gia.
Đường đường là trưởng lão của Nhạc gia mà lại có bộ dạng thê thảm như vậy, đánh chết cũng không có người tin.
- Tộc trưởng tha mạng.
- Tộc trưởng tha cho chúng ta, chúng ta hối hận rồi, chúng ta không dám nữa.
Vừa nhìn thấy Nhạc Thành xuất hiện, những trưởng lão đều cầu xin tha mạng.
- Thả cho các ngươi, các ngươi đánh lén ta, bất kính với tộc trưởng không lẽ không xử phạt?
Nhạc Thành lạnh lùng la lớn.
- Tộc trưởng, chúng ta sai rồi, chúng ta cam nhận chịu xử phạt, vào trong địa lao diện bích mười năm, không hai mươi năm, chỉ mong tộc trưởng bỏ qua.
- Tộc trưởng, chúng ta không dám nữa.
- A.a
- Tộc trưởng chúng ta không dám nữa.
Một đám trưởng lão đã tỏ ra hối hận, bị bốn con rồng công kích bọn họ sống không bằng chết.
Bọn họ bắt đầu hối hận là lúc đàu tại sao mình lại phản đối tộc trưởng mới.