Ngay lập tức một mảng thanh sắc quang mang ngưng tụ, một một loan nguyệt hiện ra trong tay của Nhạc Thành, lực lượng khiến cho người ta cảm nhận được một khí tức quỷ dị.
Khuôn mặt của Nhạc Thành trở nên tái nhợt, trong cơ thể của hắn, pháp lực điên cuồng hiện ra, Toàn Phong Trảm giống như là một cái động không đáy vậy, điên cuồng thôn phệ pháp lực của Nhạc Thành.
- Toàn Phong trảm là cũng đủ giết thất tinh Đấu Tôn, chỉ là tiêu hao pháp lực rất lớn.
Nhạc Thành nhìn Toàn Phong trảm mà mỉm cười thu thủ ấn lại, Loan Nguyệt quang mang tiến vào trong cơ thể của hắn.
Dựa theo Nhạc Thành suy đoán, Toàn Phong Trảm và Phong Lôi Thối uy lực hiện tại chỉ mới đạt tới Phân Thần sơ kỳ, đủ khả năng phát huy uy lực có hạn, nhưng trước mắt hắn giết thất tinh Đấu Tôn cũng không có vấn đề, chạm phải bát tinh Đấu Tôn uy lực cũng không kém hơn Âm Dương Kiếm bao nhiêu.
- Yêu Huyên tại sao lại tu luyện?
Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, mi tâm của hắn xoay tròn ở trong Hạo Thiên Tháp, thủ ấn của hắn biến đổi, thân ảnh của Nhạc Thành cũng xuất hiện bên ngoài Hạo Thiên Tháp.
- Đại hắc ra mắt chủ nhân.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, một thân ảnh quỷ dị biến ảo, sau đó một thiếu niên mặc hắc y xuất hiện phía trước Nhạc Thành, thiếu niên này khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, toàn thân bao phủ một khí tức yêu dị nhẹ nhàng.
- Đại Hắc, thực lực của ngươi đã tiến bộ thế nào?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Đại Hắc.
- Khởi bẩm chủ nhân, linh khí trong tháp có tác dụng rất lớn đối với thuộc hạ, phỏng chừng hiện tại có thể chống lại bát tinh Đấu Tôn, Đại Hắc thời gian này tu luyện bên cạnh chủ nhân tốc độ nhanh hơn trước không ít.
Đại Hắc cất tiếng nói, giọng nói đã trở nên lưu loát hơn rất nhiều.
- Vậy cũng tốt, đợi chút nữa ngươi cùng ta đi ra.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Đại Hắc vẫn ở bên trong tu luyện, Nhạc Thành cũng ngẫu nhiên ra ngoài lịch lãm một phen, thực lực hiện tại của hắn đã tăng gấp rưỡi, cộng thêm với Đại Hắc có thể chống lại bát tinh Đấu Tôn, đây cũng chính là lúc mà hắn cần dùng người.
- Đa tạ chủ nhân.
Đại Hắc mừng rỡ nói.
- Yêu Huyên còn đang tu luyện sao?
Nhạc Thành chăm chú nhìn Yêu Huyên đang nằm khoanh chân trong đại điện, quanh thân của nàng bao phủ một ánh sáng màu xanh tựa hồ như đang tu luyện, hiện tại Yêu Huyên đã bế quan mấy tháng.
- Ra mắt chủ nhân.
Đại Song, Tiểu Song cảm nhận được khí tức của chủ nhân thì từ từ thu hồi chân khí mà mở hai mắt đi tới cạnh Nhạc Thành.
- Các ngươi ra ngoài theo ta, đi lịch lãm rèn luyện trong thời gian này cũng tốt.
Nhạc Thành nhìn Đại Song và Tiểu Song rồi mỉm cười nói.
- Vâng chủ nhân.
Đại Song và Tiểu Song đáp nhẹ, trong mắt hiện ra vẻ mừng rỡ.
- Được rồi, chúng ta ra ngoài đi.
Thủ ấn nhấc lên, sau đó bốn người quỷ dị biến mất ở trong Hạo Thiên Tháp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Về phần Đại Song và Tiểu Song, Nhạc Thành cũng cảm nhận được hiệu quả tu luyện của bọn họ đã trở nên chậm đi, cũng nên ra ngoài lịch lãm một phen.
Bốn người xuất hiện trong phòng, Nhạc Thành thu hồi Hạo Thiên Tháp vào trong cơ thể.
Đại Hắc vừa ra khỏi Hạo Thiên Tháp thì đánh giá, tựa hồ như đối với tất cả hắn đều hiếu kỳ, đây là lần đầu tiên Đại Hắc đi ra bên ngoài.
- Nên rời khỏi Trần gia, thời gian bế quan cũng đã không ngắn.
Nhạc Thành cất tiếng nói rồi lập tức thu dọn một phen.
- Đại nhân.
Nhạc Thành vừa xuất quan thì nhìn thấy Trần Bưu, Hỏa Lão cùng với Nhạc Thuần, Nhạc Sử Chân bọn họ đang ở trong phòng chờ hắn.
Nhìn thấy đám người Nhạc Thành, tất cả đều kinh ngạc, bọn họ không biết Đại Song, Tiểu Song ba người xuất hiện từ đâu ra, tuy kinh ngạc nhưng họ cũng không hỏi nhiều.
Hỏa Lão thì không hề kinh ngạc, Nhạc Thành có một tòa tháp quỷ dị thì Hỏa Lão đã sớm biết rõ.
- Trần Bưu, chuyện của đệ thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Trần Bưu, nửa tháng nay Nhạc Thành đoán rằng Trần Bưu cũng đã xử lý xong xuôi.
- Đại nhân, chuyện của Trần gia đã xử lý xong xuôi, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Trần Bưu trả lời.
- Vậy là tốt rồi, ngươi ở Trần gia nên chú ý thêm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, tất cả mọi chuyện xử lý tốt Nhạc Thành cũng yên tâm.
- Đại nhân, không bằng từ nay về sau thuộc hạ đi bên cạnh đại nhân, làm tộc trưởng của Trần gia không có gì đáng để ý.
Trần Bưu cất tiếng nói với Nhạc Thành, ở trong lòng hắn biết, ở Trần gia tộc chưa chắc đã tốt hơn ở bên cạnh đại nhân.
Trần Bưu vô cùng rõ ràng, nếu như mình muốn đột phá tới cửu phẩm luyện dược sư thì ở bên cạnh chủ nhân không sớm thì muộn cũng đạt đến, những người theo cạnh đại nhân là Thác Ny Tư Đổng Đại Ngưu đã trở thành những người mạnh nhất trên huyền thiên đại lục, ngay cả mình cũng đột phá tới bát phẩm trung giai luyện dược sư, nếu ở Trần gia thì không thể nhanh như vậy.
Chức tộc trưởng của Trần gia thật là mê người, nhưng cám dỗ của thực lực cường hãn còn mạnh hơn nhiều.
- Trần Bưu, chức tộc trưởng của Trần gia vô số người muốn ngồi vào, ngươi lại không muốn làm hay sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Vâng chủ nhân, Thác Ny tư và Đổng Đại Ngưu bọn họ còn chờ chủ nhân trở về cùng với thuộc hạ.
Trần Bưu cất tiếng nói.
- Tốt lắm, sau này ngươi đi theo ta, chỉ là trong thời gian ở Huyền Thiên nội lục thì ngươi phải làm tộc trưởng của Trần gia, mặt khác chuyện ta muốn ngươi nghe ngóng thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Kỳ thật đối với chức tộc trưởng của Tứ Đại Nhân Tộc Nhạc Thành cũng không quan tâm, cũng giống như là của Nhạc gia mà thôi, chẳng đáng là gì.
Hỏa Lão cùng với Nhạc Sử Chân, Nhạc Thuần ba người đều lộ vẻ nghi hoặc và tò mò, Trần Bưu hiện tại đường đường là tộc trưởng của Trần gia mà muốn bỏ đi theo Nhạc Thành, không biết là vì nguyên nhân gì.
Nếu Nhạc Sử Chân và Nhạc Thuần biết Trần Bưu nhờ có Nhạc Thành mà trong thời gian hơn mười năm từ tứ phẩm luyện dược sư đột phá tới bát phẩm trung giai luyện dược sư thì không biết nghĩ gì, chỉ sợ bọn họ cũng muốn bỏ đi theo Nhạc Thành.
- Đại nhân muốn ta nghe ngóng một số chuyện, hai ngày nữa chính là kỳ tỉ thí của đám tuổi trẻ Trần gia, đến lúc đó sẽ có người đi tới Thúy Phong cổ nham, ta cũng sẽ đi, bảo vật sẽ cùng với tộc trưởng đi cùng.
Trần Bưu cất tiếng nói.
- Thật không, ngươi có thấy bảo vật trông thế nào không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, Nhạc Thành muốn Trần Bưu tìm hiểu, với thân phận của Trần Bưu hiện tại dĩ nhiên là so với mình sẽ dễ hơn nhiều.
- Không có, bảo vật ở trong tay của nhóm thái thượng trưởng lão, cho dù tộc trưởng cũng không có tư cách cầm lấy, nghe nói cứ mười năm một lần tỉ thí thì mới rời khỏi Trần gia.
- Vậy thì cũng đành phải động thủ ở Thúy Phong Cổ nham.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Được rồi, ngươi ở Trần gia một thời gian nữa, ta về trước.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Trần Bưu.
- Đại nhân có thể ở lại Trần gia nghỉ ngơi mấy ngày, kết giới trong Trần gia lớn vô cùng, phong cảnh cũng tú lệ hiếm thấy.
Trần Bưu nghe thấy Nhạc Thành muốn rời đi thì trong lòng hơi không muốn.