- Phân ra.
Âm Dương Kiếm lập tức phân ra làm bảy, bảy luồng kiếm quang tràn ngập, bảy kiếm quang hợp thành một kiếm trận thật lớn, kiếm mang óng ánh bắn về phía con ưng thật lớn kia.
- Xoẹt xoẹt.
Hai luồng lực lượng giao thoa nhau, một mảng quang mang chói mắt trở nên tràn ngập giữa không trung, ngay lập tức không gian xung quanh liền trở nên chuyển động, hai cự trảo đã bị Âm Dương Kiếm chém Đứt.
- Ngao
Đại ưng gào thét một tiếng sau đó biến mất ở giữa không trung, thân ảnh của Nhạc Thành cũng trở nên như điện lập tức theo sát Âm Dương Kiếm lướt về phía Trần Tân.
Nhìn thấy Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành, Trần Tân và Trần Xuân cũng trở nên kinh ngạc, thủ đoạn quỷ dị này bọn họ cũng chưa từng được chứng kiến, đặc biệt là Trần Tân, con chim ưng hắn ngưng tụ đã bị đánh tan, thân hình nhanh chóng lui lại.
- Đi.
Thủ ấn của Nhạc Thành lại biến đổi, Âm Dương Kiếm lập tức khuếch tán ở giữa không trung, bảy thanh kiếm đan vào nhau tạo thành một võng kiếm bao bọc Trần Tân ở trong đó.
Bị bao bọc bởi võng kiếm sắc mặt của Trần Tân trở nên ngưng trọng, xem ra thực lực của Nhạc Thành đã vượt qua ngoài dự đoán của hắn.
- Xoẹt xoẹt.
Chỉ là sau khi sắc mặt của Trần Tân ngưng trọng thì thân thể nhanh chóng lui lại, sau đó một quang mang chói mắt đột ngột bắn ra, một khí tức cường hãn theo một luồng sóng chấn động bắn về phía võng kiếm Âm Dương mà Nhạc Thành ngưng tụ.
Hai luồng lực lượng đan vào nhau, lấp tức ánh sáng trở nên tối sầm lại.
- ong on gong.
Bảy thanh Âm Dương Kiếm không ngừng chuyển động, tiếng ong ong phát ra.
- Lên.
Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi một lần nữa, sau đó sắc mặt của hắn trầm xuống, bảy thanh Âm Dương Kiếm của hắn phát ra quang mang chói mắt.
- Phá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Ở trong võng kiếm Trần Tân cũng hét ra một tiếng lớn, ngay lập tức một luồng sáng từ trong võng kiếm bắn lên trên trời, bảy thanh Âm Dương Kiếm đột nhiên bị một lực lượng vô hình chém vào, võng kiếm khổng lồ xuất hiện lỗ hổng, thân hình của Trần Tân cũng mượn đó mà lướt ra.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, thủ ấn của hắn cũng vững vàng, đột nhiên Âm Dương Kiếm hiện ra ở sau lưng của hắn tạo thành bảy luồng kiếm quang chói mắt, bảy thanh Âm Dương Kiếm xòe ra sau lưng của hắn khiến cho người ta cảm thấy thật quỷ dị.
- Cái mà Nhạc tộc trưởng dùng xem ra không phải là đấu kỹ của Nhạc gia.
Ở giữa không trung, Trần Tân cất tiếng nói, hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập.
- Đó là vì các hạ hiểu quá ít về Nhạc gia mà thôi.
Nhạc Thành thản nhiên nói, sắc mặt của hắn trầm xuống, thủ ấn đánh ra, thanh mang nhẹ nhàng tràn ngập.
- Nhạc tộc trưởng tuổi không cao mà có thực lực này thật khiến cho người khác phải mở rộng tầm mắt.
Trần Tân cất tiếng nói:
- Ta thấy nếu như không dùng toàn lực thì đã là khinh thường Nhạc tộc trưởng.
- Sát Yêu Diễm.
Trần Tân la lớn, quanh thân của hắn cũng lay động một mảng quang mang xanh biếc.
Nghe thấy ba chữ này, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, ngay cả Hỏa Lão cũng nhướn mày.
Người của Tứ Đại Thú Tộc cũng trầm sắc mặt xuống, chỉ có Trần Xuân là khóe miệng nở ra một nụ cười mỉm.
- Trần Tân đúng là có bổn sự, ngay cả Sát Yêu Diễm cũng đã thu phục được rồi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói, trong mắt hắn hiện ra một vẻ phức tạp, Sát Yêu Diễm là một dị hỏa vô cùng điên cuồng, xếp thứ hai trên Dị Hỏa bảng.
Hiện tại không ít trưởng lão của Trần gia hiện ra một vẻ hâm mộ, luyện dược sư cũng muốn có dị hỏa, cái này đối với việc luyện chế đan dược vô cùng tốt, đặc biệt đây là dị hỏa bài danh thứ hai trên Hỏa Bảng, Sát Yêu Diễm.
- Ngọn lửa này xem ra không có trở ngại gì.
Nhạc Thành cảm nhận được khí tức nóng bỏng quanh người của Trần Tân thì thầm nghĩ trong lòng.
- Đùa với lửa, ta phụng bồi là được.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ dị, nếu là chuyện khác Nhạc Thành không nắm chắc nhưng đùa với lửa thì hắn không sợ, trên người hắn có Vô Thượng Chân hỏa thì còn sợ ai?
- Xoẹt xoẹt.
Một ngọn lửa xanh biếc đã bao trùm quanh người của Trần Tân, ngọn lửa mang theo một màu hồng đỏ, càng có vẻ yêu dị.
Sát Yêu Diễm xuất hiện, ở xung quanh không trung tràn ngập khí tức nóng bỏng, khí tức này khiến cho cả cường giả Đấu Tôn cũng cảm thấy không thoải mái.
- Vô Thượng Chân Hỏa.
Nhạc Thành mỉm cười khẽ quát, thủ ấn của hắn đánh ra, một luồng Vô Thượng Chân Hỏa tràn ngập bao trùm không gian xung quanh.
Mà lúc này trên thân thể Kim Long của Nhạc Thành, một ngọn lửa đỏ sẫm, hai luồng ánh sáng giao thoa cọng thêm đám kiếm mang bao phủ càng phát ra vẻ quỷ dị.
Chỉ là lúc này còn có một màn quỷ dị khác nữa, Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành tràn ngập, đám Đấu Tôn cấp thấp cũng bị ảnh hưởng bởi khí tức của nó.
- Chuyện gì xảy ra vậy, đây là dị hỏa gì?
Vô Thượng Chân Hỏa khiến cho nhiều người phải bất ngờ hoảng sợ, ngay cả Trần Tân cũng vậy, bởi vì sau khi Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành xuất hiện Sát Yêu Diễm của hắn trở nên lập lòe bất định, giống như là đã gặp phải khắc tinh vậy. Dị hỏa bài danh thứ hai, không mấy dị hỏa có thể khắc chế mày bây giờ đã xảy ra chuyện này, đây là chuyện gì, chẳng lẽ đối thủ còn có dị hỏa mạnh hơn hay sao?
- Dị hỏa, đây cũng là dị hỏa.
Đám người xung quanh nhìn thấy Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành thì kêu lên, Trần Tân dùng Sát Yêu Diễm mọi người cũng đã thấy, ngọn lửa mà trên tay của Nhạc Thành ngay cả Trần Tân cũng kiêng kỵ, thật khó có thể tưởng tượng được.
- Tiểu tử này rốt cuộc là dùng hỏa diễm gì?
Sắc mặt của Hỏa Lão đã thay đổi lớn, người kinh ngạc nhất chính là Hỏa Lão, Hỏa Lão vốn cho rằng chỉ có mình mới khắc chế được Sát Yêu Diễm không ngờ Nhạc Thành cũng có thể khắc chế, mặt khác Hỏa Lão cũng mơ hồ cảm thấy được ngọn lửa của Nhạc Thành ngay cả mình cũng kiêng kị.
- Yêu Diễm Thiên Hạ.
Sắc mặt của Trần Tân biến đổi, sau đó ngọn lửa của hắn tràn ngập ở trên không trung, ngọn lửa này tạo ra một khí tức tràn ngập khắp thiên địa vậy.
- Hừ.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, Vô Thượng Chân Hỏa bao bọc quanh mình hắn, hắn không hề sợ chút nào, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất ở trong biển lửa.
Nhìn thấy Nhạc Thành bị biển lửa bao bọc, sắc mặt của Trần Tân hiện ra một vẻ vui vẻ, dưới Sát Yêu Diễm của mình, hắn không tin người nào có thể thoát thân, ngay cả cửu tinh Đấu Tôn cũng phải tróc một lớp da.
Nhưng nụ cười này của hắn không tồn tại lâu, sắc mặt của Trần Tân sau đó phải biên đổi khuôn mặt trở nên vô cùng kinh ngạc khó nhìn, bởi vì bên trong Sát Yêu Diễm, Nhạc Thành không có bất kỳ ảnh hưởng nào cả, thân thể của Nhạc Thành một mảng lửa từ từ khuếch tán, Sát Yêu Diễm gặp phải thì tự động né tránh.
- Ngọn lửa này đúng là mạnh, không biết là dị hỏa gì.
Tất cả mọi người thấy Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành thì thầm cảm thán, ai cũng nhìn ra ngọn lửa của Nhạc Thành so với Sát Yêu Diễm thì mạnh hơn không ít.
Hai luồng khí tức nóng bỏng tràn ngập, những người xung quanh vây xem cũng lùi xa, miễn cho bị chúng lan đến gần.
Thủ ấn của Nhạc Thành sau đó biến hóa, Vô Thượng Chân Hỏa của hắn khuếch tán sau đó đến mãi bên ngoài vẫn không có cách nào tụ tập lại được.
Sắc mặt của Trần Tân ngày càng khó xem, hắn không nghĩ rằng Nhạc Thành lại có dị hỏa, hơn nữa còn mạnh hơn cả hắn.
- Xoẹt xoẹt.
Thân hình của Trần Tân nhanh chóng lui lại, hắn lập tức lại ngưng tụ một quả cầu lửa xanh biếc.
- Ngao.
Quả cầu lửa ngưng tụ lập tức biên thành một con sói lớn, gào thét mà phóng tới phía của Nhạc Thành.
- Phá cho ta.
Thần sắc của Nhạc Thành cũng biến đổi, thủ ấn của hắn đánh ra, Vô Thượng Chân Hỏa cũng hóa thành một con hỏa hổ, con hỏa hổ này điên cuồng gào thét, cái miệng thì đỏ lòm đánh về phía con sói lửa.
- Ngao.
- Ô.
Hai con hỏa hình cự vật chạm vào nhau, giữa không trung một ngọn khói lửa bạo phá.
- Ầm ầm.
Hai hỏa hình cự vật tiêu tán, Vô Thượng Chân Hỏa bao trùm Sát Yêu Diễm, một mảng sương mù quỷ dị tràn ngập.