Địa Ma Lão Nhân cố nén tức giận mà nhìn về phía Nhạc Thành.
Nhìn thấy phản ứng của Địa Ma Lão Nhân với một nam tử vô danh, không ít người của Tứ Đại Thú Tộc và Tam Đại Nhân Tộc giật mình, bọn họ không biết thanh niên áo đen này là ai mà khiến cho Địa Ma Lão Nhân cũng phải kiêng kỵ ba phần.
- Lão cẩu, không bằng hiện tại tính sổ toàn bộ được không?
Nhạc Thành không buông tha, trong mắt hàn quang lóe lên mà nhì về phía Địa Ma Lão Nhân.
- Mọi người chuẩn bị một chút, sau đó chúng ta tiếp tục giao tranh với Thạch Khôi Lỗi.
Địa Ma Lão Nhân chăm chú nhìn Nhạc Thành, sắc mặt trở nên hung hăng, lập tức nói với người của Tứ Đại Thú Tộc. Trong lòng hắn tuy muốn băm thây Nhạc Thành thành trăm mảnh nhưng bây giờ nếu thật sự động thủ thì sẽ rất khó khăn.
Địa Ma Lão Nhân thậm chí hối hận, tại sao vừa rồi mình lại chọc tên tiểu tử này, nếu thật sự động thủ, Tứ Đại Thú Tộc và Tam Đại Nhân Tộc sẽ cao hứng không thôi, hơn nữa tên tiểu tử này có quan hệ không tệ với Tôn gia, nếu Tôn gia cũng tham dự thì mình thê thảm rồi.
- Được rồi, chúng ta động thủ.
Phượng Kình và U Minh lão đại do dự một chút, cũng đồng ý với lời nói của Địa Ma Lão Nhân.
- Hừ.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, không ngờ Hắc Ám Thần Điện lại có thể chịu đựng như thế, bây giờ nếu như động thủ Nhạc Thành cũng không muốn, như vậy sẽ tiện nghi cho các thế lực khác.
- Rối loạn rối loạn. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nhạc Thành nhìn mọi người, tình thế hôm nay thật là vi diệu, ai cũng là địch nhân, nếu làm bọn họ rối loạn thì ở đây sẽ trở thành hỗn chiến.
Địa Ma Lão Nhân của Hắc Ám Thần Điện hung hăng nhìn Nhạc Thành, sau đó lập tức hướng tới chỗ của nhị trưởng lão và tám con quái vật ma thú. Mười con quái vật ma thú giờ chỉ còn lai tám con, trong lòng Địa Ma Lão Nhân đau đớn vô cùng.
Thấy người của Hắc Ám Thần Điện cũng tiến tới, Tứ Đại Thú Tộc và Ma Tượng Thú Tộc cũng đi về phía Thạch Khôi Lỗi.
- Ầm ầm.
Trong phạm vi của Thạch Khôi Lỗi, có công kích điên dại diễn ra.
Địa Ma Lão Nhân ngưng tụ một trảo màu đen thật lớn, mỗi lần đánh ra là một Thạch Khôi Lỗi vô cùng lớn bị tan thành tro tàn, sau một lát đã có hơn mười Thạch Khôi Lỗi bị Địa Ma Lão Nhân đánh nát.
Tứ Đại Thú Tộc tiến vào trong phạm vi của Thạch Khôi Lỗi, cũng điên dại công kích như thế, chỉ thấy Thạch Khôi Lỗi tuy không uy hiếp được cường giả Đấu Tôn nhưng cũng tạo ra không ít phiền toái.
Nhạc Thành cũng thừa dịp này mà thu hồi Hạo Thiên Tháp lại, lúc này dĩ nhiên không có ai chú ý tới.
-Nhạc Thành, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, người của Hắc Ám Thần Điện rất lợi hại.
Doanh Thi cất tiếng nói với Nhạc Thành, vừa rồi nhìn thấy Nhạc Thành trực tiếp chống lại Hắc Ám Thần Điện, Doanh Thi rất lo lắng.
Doanh Thi nhớ khi mình rời khỏi thành Hạo Đặc, thực lực của Nhạc Thành chỉ có thể chống lại cửu tinh Đấu Tông mà thôi. Từ đó tới đây thời gian cũng không phải là lâu, thực lực của Nhạc Thành tuy tiến mộ nhưng xem ra cũng khó chống lại được Địa Ma Lão Nhân của Hắc Ám Thần Điện.
- Ta biết rõ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ánh mắt của hắn không kìm được dừng lại trên người của Doanh Thi.
- Vậy thì tốt rồi, chỉ cần ngươi ở cạnh ta thì ta sẽ cam đoan không để người của Hắc Ám Thần Điện làm khó dễ ngươi.
Doanh Thi cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nhạc Thành, đây là…
Thừa dịp này, Trầm Linh cùng với Tư Mã Yên Nhiên, Hàn Nguyệt chúng nữ cũng tới gần hỏi
- Linh Nhi, Yên Nhiên, Nguyệt Nhi, đây chính là Doanh Thi, là người mà ta vô tình quen biết ở Huyền Thiên nội lục.
Nhạc Thành nhìn thấy chúng nữ đi tới thì cất tiếng nói.
- Mọi người gọi muội là Thi Thi là được rồi.
Doanh Thi nhìn thấy chúng nữ thì hỏi Nhạc Thành:
- Nhạc Thành, đây là…
- Ta tên là Tư Mã Yên Nhiên.
- Ta tên là Hàn Nguyệt.
- Ta tên là Đỗ Mật Nhi.
- Ta tên là Trầm Linh.
- Bọn ta đều là hôn thê của Nhạc Thành.
Chúng nữ không đợi Nhạc Thành giới thiệu đã nói ra thân phận.
- Hóa ra là các vị tỷ tỷ, Thi Thi ra mắt chư vị tỷ tỷ.
Sắc mặt của Doanh Thi biến đổi sau đó nở ra một nụ cười.
Nhìn thấy biểu tình của Doanh Thi, chúng nữ lại nổi lên nghi ngờ, tuy nhiên sau đó bọn họ cũng không nói gì.
- Thịch thịch.
Ở trên không trung truyền tới từng thanh âm phá hủy, hiện tại Thạch Khôi Lỗi chỉ còn lại khoảng một nghìn cái, còn lại đều hóa thành đống tro tàn.
- Rốt cuộc đã qua một ngày.
Nhạc Thành ngẩng đầu lên nhìn sắc trời mà nói.
- Ầm.
- Phá cho ta.
Giữa không trung một khối đá lớn lại tan thành tro tàn, Thạch Khôi Lỗi cuối cùng cũng đã bị đánh nắt.
- Rốt cuộc cũng đã phá xong.
Thần sắc của Nhạc Thành biến đổi, sang ngày mai chính là ngày cuối cùng, mình phải ngăn người của Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện lại.
Nhìn thấy tất cả Thạch Khôi Lỗi bị Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú Tộc phá nát, Vũ Văn Minh Quang, Hắc Sơn, Nhạc Đại ba người cũng biến đổi sắc mặt.
- Phượng Kình, U Minh lão đại, bây giờ chúng ta tiến vào thôi.
Địa Ma Lão Nhân chăm chú nhìn linh mộ cách đó không xa, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
- Địa Ma Lão Nhân hay là chúng ta khôi phục thực lực một chút rồi tiến vào.
Phượng Kình cất tiếng nói.
- Ta cũng cho rằng nên hồi phục một chút.
U Minh lão đại hơi biến đổi sắc mặt mà cất tiếng nói.
Sau đó Địa Ma Lão Nhân đánh giá chung quanh, lúc nãy đã bị đánh lên, bây giờ hắn không thể không đề phòng.
Tứ Đại Thú Tộc cũng tìm một nơi cách đó không xa, bọn họ cũng sợ bị người khác đánh lén nên rất chú ý.