- Hú, hú.
Hỏa Sư thú kêu gào thê thảm, thân hình nhanh chóng lui lại, từng cơn đau từ chân truyền đến khiến nó không chịu được.
- Xoẹt.
Một giọt máu tươi cuối cùng cũng từ trên người của nó chảy ra, tuy nhiên cũng đủ dọa người, thân hình của Hỏa Sư thú to lớn, một giọt máu cũng không phải là nhỏ.
- Thu.
Nhạc Thành một lần nữa dùng thủ ấn tấn công, nhìn thấy một giọt máu từ người của Hỏa Sư thú bắn ra, Nhạc Thành nhanh chóng dùng một thanh mang bao bọc vào bên trong, sau đó hắn cho vào một bình ngọc đã chuẩn bị sẵn.
- Liệt Diễm chưởng.
Trong lúc Hỏa Sư thú bị thương đang gào thét, Nhạc Thành cũng tìm ra cơ hội, một Đấu Khí cường hãn như muốn xé rách không gian cuồng mãnh lay động, đồng thời khuôn mặt của Liễu Thanh Thanh lúc này đã chuyển sang màu trắng bệch.
Ở giữa không trung một chưởng ấn màu hồng cuồng mãnh ngưng tụ, một chưởng ấn thôn phệ đấu khí của Liễu Thanh Thanh, xung quanh năng lượng như muốn tràn ngập.
- Đây cũng là thiên cấp đấu kỹ sao?
Nhạc Thành nhìn chưởng ấn màu đỏ mà Thanh Thanh ngưng tụ thì hơi cảm thán, mặc dù Liễu Thanh Thanh hiện tại đã đạt tới tu vi tứ tinh Đấu tôn nhưng dựa vào đấu kỹ nàng cũng có thể miễn cưỡng chống lại ngũ tinh Đấu Tôn.
- Đi.
Một luồng chưởng ấn màu đỏ hung hăng bao phủ Hỏa Sư thú.
- Gào, hú.
Hỏa Sư thú gào thét lên một tiếng, từ giữa không trung không gian áp bức tới, nó như muốn né tránh nhưng mà đã không kịp, mà sau đó ngọn lửa xung quanh của Hỏa Sư thú như toàn bộ chuyển sang màu xanh.
- Xoẹt.
Ngọn lửa không ngừng biến hóa, thiên địa xung quanh không ngừng chấn động, ngay cả không khí cũng bị luồng khí tức cường hãn này đốt cháy.
- Đây là thiên phú của Hỏa Sư thú sao?
Nhạc Thành nhìn không gian xung quanh của Hỏa Sư thú biên hóa mà nghĩ thầm, viễn cổ ma thú có một số thiên phú, loại thiên phú này chính là thực lực cường hãn nhất của chúng, giống như Cửu Chuyển Yêu Đồng của Yêu Huyên vậy.
- Xoẹt.
Ngọn lửa trên người của Hỏa Sư thú đã chuyển sang màu xanh, lập tức trong miệng của nó cũng xuất hiện một ngọn lửa màu xanh rất lớn, màu xanh này tựa như chứa một lực lượng hủy diệt ghê gớm, xung quanh vùng đất của Hỏa Sư thú như muốn rạn nứt.
- Thiên phú rất mạnh.
Nhạc Thành cũng trở nên kinh ngạc, thiên phú của Hỏa Sư thú thật là cường hãn, Nhạc Thành cũng kinh hãi không thôi.
Luồng chưởng ấn màu đỏ chạm vào quả cầu lửa màu xanh của Hỏa Sư thú giữa không trung, sắc trời cũng trở nên sáng rực.
- Xuy Xuy.
Hai luồng lực lượng dây dưa ở trên không trung, không gian cũng biến đổi.
Đây là lực lượng khổng lồ bạo phát.
- Ầm ầm.
Sau đó là hai tiếng nổ mạnh, không gian như muốn chìm trong biển lửa vô tận, khí tức trở nên nóng bỏng, năng lượng cũng trở nên cuồng bạo.
- Muốn chạy trốn, ta đã sớm để ý tới ngươi.
Một mảng hủy diệt ở trong biển lửa,sau đó có một thân ảnh nhanh chóng lao về phía trước.
- Vô Thượng Chân Hỏa.
Trong biển lửa, một ngọn lửa tràn ngập, ngay lập tức ngọn lửa như gào thét.
- Gào, hú.
Hỏa Sư thú cuồng mãnh gào thét, nó thật không ngờ ngọn lửa lại mãnh liệt như vậy.
- Súc sinh, bây giờ xem ngươi làm sao để trốn thoát.
Nhạc Thành hơi nở ra một nụ cười, thủ ấn trong tay của hắn một lần nữa biên đổi, Vô Thượng Chân Hỏa càng ngày càng trở nên nóng bỏng, đây mới chính là uy lực mạnh nhất của Nhạc Thành.
- Đây là dị hỏa gì, so với ngọn lửa trên người của Hỏa Sư thú còn mạnh hơn. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Liễu Thanh Thanh kinh ngạc nhìn Nhạc Thành ở trên không trung, khí tức tràn ngập khiến cho nàng kinh ngạc không thôi.
- Gào hú.
Hỏa Sư thú khẽ nhúc nhích nhưng thủy chung vẫn không thể giải khai được cái bọc Vô Thượng Chân Hỏa.
Thân hình của Hỏa Sư thú cũng trở nên hung hăng, nó dùng sức mà chạy thục mạng.
- Xuy Xuy.
Một màn hơi nước tràn ngập, Nhạc Thành dùng Vô Thượng Chân Hỏa đốt cháy nước trên mặt hồ khiến cho vô số hơi nước bốc lên.
- Súc sinh, ta để xem ngươi còn có thể ương bướng bao lâu.
Nhạc Thành bây giờ chặt chẽ khóa Hỏa Sư thú lại, chân khí tiêu hao vô cùng lớn, sắc mặt của hắn hiện tại cũng trở nên tái nhợt.
- Gào hú.
Hỏa Sư thú không ngừng gào thét, cố gắng dùng sức chống lại.
Mặt hồ lúc này càng ngày càng trở nên dày đặc hơi nước, ở giữa không trung, hơi nước tràn ngập, có thể nói nước dưới mặt hồ đã bốc lên đến hơn một nửa.
Nhìn trên không trung, thấy Nhạc Thành và Hỏa Sư thú giằng co nhau, Liễu Thanh Thanh cũng chỉ có thể đứng đằng xa mà nhìn, vừa rồi dùng Liệt Diễm chưởng, đấu khí của nàng tiêu hao gần như không còn, nàng nhờ phục đan dược mới có thể đang khôi phục lại.
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua, khí tức cường hãn khiến cho các ma thú xung quanh phải chạy thục mạng.
Sau một ngày, cả hồ nước đã trở nên khô héo, mà ở dưới đáy hồ cũng xuất hiện hai luồng khe, ngọn lửa thật là quá mức cường hãn.
- Súc sinh, ngươi còn không chịu thua?
Nhạc Thành mỉm cười nói, sắc mặt của hắn sau đó trầm xuống, Vô Thượng Chân Hỏa đột ngột tăng vọt lên.
- Tránh ra, thả ta ra.
Hỏa Sư thú bắt đầu cầu xin, ngọn lửa trên người của nó đã trở nên yếu hơn rất nhiều, màu lông bị cháy trở nên đỏ ửng.
- Cho ngươi hai lựa chọn, một là chết hai là cam nguyện chịu phong ấn, đối với việc phong ấn cũng không phải là không tốt với ngươi.
Nhạc Thành la lớn.
- Ta cam nguyện bị phong ấn, ngươi mau buông ta ra.
Hỏa Sư thú lập tức nói, đối mặt với tử vong, nó đành chấp nhận phong ấn.
- Được rồi, ngươi bỏ cuộc chống cự, ta sẽ thả ngươi ra.
Nhạc Thành la lớn, thủ ấn trong tay của hắn liền đánh ra.
- Thanh Thanh, cô nương mau tới phong ấn.
Nhạc Thành ở trên không trung cất tiếng nói với Liễu Thanh Thanh.
- Xoẹt.
Liễu Thanh Thanh chuyển động thân hình, trong lúc này nàng một mực nhìn Nhạc Thành cùng với Hỏa Sư thú.
- Hỏa Sư thú ngươi tốt nhất đừng nghĩ đến việc chống lại, nếu như ngươi muốn phản kháng thì ngươi nhất định phải chết.
Nhạc Thành hung hăng la lớn với Hỏa Sư thú, lập tức nói với Liễu Thanh Thanh:
- Bắt đầu phong ấn, cẩn thận một chút.