- Phải cẩn thận, ở trong thung lũng có không ít ma thú, Hỏa Sư thú ở đây đã trở thành vua, lúc đó những ma thú đó sẽ công kích chúng ta.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành, lúc này mọi việc nàng đã nói kỹ.
- Xoẹt.
Đúng làu này có một thanh âm vỗ cánh vang lên, lập tức có vài con ma thú điểu từ trong thung lũng vọt ra đánh về phía Nhạc Thành và Liễu Thanh Thanh.
- Ngũ giai ma thú Hoàng Phong Thứu.
Nhạc Thành nhìn thấy tổng cộng là sáu con Hoàng Phong Thứu, loại ma thú này vô cùng hung mạnh.
- Chết đi.
Thủ ấn ngưng kết trong tay, mi tâm của Nhạc Thành lóe lên bạch quang, sau đó Âm Dương Kiếm của hắn chia ra làm sáu đường tấn công về phía sáu con ma thú Hoàng Phong Thứu.
Tu vi hiện tại đã khôi phục tới Nguyên Anh hậu kỳ, Nhạc Thành cuối cùng cũng có thể phân Âm Dương Kiếm ra làm sáu thanh, uy lực mạnh hơn không ít.
- Xoẹt.
Sáu con ma thú chưa kịp kêu đã bị giết chết toàn bộ, tất cả chỉ trong vòng nháy mắt mà thôi.
Ngũ giai ma thú, thực lực hơi kém một chút, Nhạc Thành dùng Âm Dương Kiếm là có thể giết chết ngay lập tức.
Nhìn Nhạc Thành, Liễu Thanh Thanh cảm thấy hơi kinh ngạc, kinh ngạc không phải bởi vì Nhạc Thành giết sáu con Hoàng Phong Thứu mà là vì thủ đoạn của hắn khiến cho nàng cảm thấy thật quỷ dị.
- Xoẹt.
Nhạc Thành thu hồi thủ ấn, Âm Dương Kiếm nhanh chóng quay trở lại, hắn cất tiếng nói:
- Đi thôi, chúng ta tiến vào bên trong xem sao.
Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành, Liễu Thanh Thanh lập tức theo sát sau lưng hắn, trong thung lũng này có những cây cối đã mấy trăm năm, mỗi một gốc cây là đại thụ cao chót vót, thậm chí cao tới mấy trăm thước.
- Có biện pháp nào tìm Hỏa Sư thú không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Liễu Thanh Thanh, thần thức khuếch tán, Nhạc Thành có thể tìm được những ma thú có khí tức cường hãn nhưng ở đây ma thú không thiếu, trong đó lục giai ma thú cũng có máy chục con, về phần thất giai ma thú, Nhạc Thành tạm thời chưa phát hiện ra.
- Hỏa Sư thú thích ở nơi mát mẻ, hơn nữa thủ đoạn ẩn náu của nó cũng rất lợi hại.
Liễu Thanh Thanh nói.
- Vậy thì chúng ta đi tìm, chúng ta chỉ có bảy ngày thời gian mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói rồi khuếch tán thần thức, tiếp tục đi vào sâu bên trong.
Vừa rồi giết sáu con Hoàng Phong Thứu xong, không có ma thú nào đến quấy rầy hai người, Nhạc Thành cảm giác xung quanh vãn có mấy con tứ giai ma thú đi theo, tuy nhiên bọn chúng chưa quấy rầy thì Nhạc Thành cũng mặc kệ.
- Nhạc Thành, nếu như chạm phải Hỏa Sư thú thì huynh nhớ kỹ ngàn vạn lần đừng để nó phun lửa lên trên người, lửa của nó rất lợi hại, so với lửa của Thần Hoàng tộc cũng không kém bao nhiêu.
Liễu Thanh Thanh nhắc nhở Nhạc Thành.
- Ừ, ta sẽ chú ý.
Nhạc Thành cất tiếng nói nhưng trong lòng thầm nghĩ, lửa của Hỏa Sư thú còn kém hơn lửa của Thần Hoàng tộc thì không cần phải quá lo lắng, Nhạc Thành đã tận mắt nhìn thấy ngọn lửa trên người của Đông Phương Lạc Nhan, so với Vô Thượng Chân Hỏa thì vẫn còn kém hơn.
- Chúng ta đang tìm Hỏa Sư thú, phỏng chừng nó cũng đang tìm chút ta, qua năm mươi năm nữa nó mới có thể rời khỏi kết giới, nếu như chúng ta thực lực thấp thì nó sẽ không do dự mà giết chúng ta.
Liễu Thanh Thanh nói.
- Nếu chạm phải Hỏa Sư thú thì chúng ta không thể để nó chạy mất, nó ở nơi này rất quen thuộc địa hình, nếu để nó chạy mất thì chắc chắn sẽ không trở ra được, chúng ta muốn tìm nó trong bảy ngày thì thật khó khăn.
Nhạc Thành nói.
- Chú ý.
Nhạc Thành vừa nói xong thì thần thức đột ngột có một luồng ba động rất nhỏ, ngay lập tức trên một cây đại thụ cao chót vót có vài dây mây xanh quấn quanh hai người.
Dây mây này tràn ngập ánh sáng sương mù, mõi một cái đều rất dài.
- Xoẹt
Sắc mặt của Liễu Thanh Thanh hơi trầm xuống, trong tay của nàng lập tức ngưng kết một luồng đấu khí, những đấu khí này tràn ngập những khí tức nóng bỏng, ngay lập tức nghên hướng về những dây mây màu xanh kia.
- Ti ti.
Một thanh âm quỷ dị vang lên, lập tức những dây mây màu xanh này bị cắt đứt, còn lại thì cấp tốc lui về, tựa như e ngại đấu khí nóng bỏng vậy.
- Đây chính là Thụ linh, một loài cây có linh trí, nếu như bị nó công kích thì ngay cả cường giả Đấu Tôn cũng không thể cảm thấy dễ chịu.
Liễu Thanh Thanh nói với Nhạc Thành.
- Thụ Linh, cái này thật quỷ dị.
Nhạc Thành hơi kinh ngạc nói.
- Xuy Xuy.
Bỗng dưng trên không trung vang lên từng thanh âm ồn ào, lập tức xung quanh hai người trở nên đong đưa.
- Không xong, chúng ta mau nghĩ biện pháp, những ma cây này muốn công kích chúng ta. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Liễu Thanh Thanh đột nhiên biến đổi thần sắc mà nói.
- Xoẹt.
Nhạc Thành chăm chú nhìn những không gian chung quanh, hắn vẫn chưa lấy lại được tinh thần thì trong tay trở nên ấm áp, Liễu Thanh Thanh hiện tại đã kéo hắn về phía trước.
- Xuy Xuy.
Tốc độ của hai người vẫn chậm một chút, bốn phương tám hướng là những dây mây bao quanh mọi người ở giữa.
Vô số dây mây cao chót vót, rậm rạp chằng chịt vây khốn Nhạc Thành và Liễu Thanh Thanh.
- Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói sau đó hướng về phía Nhạc Thành:
- Nhạc Thành chúng ta đồng tâm hiệp lực trực tiếp công kích, nếu không thì sẽ bị thụ linh giết chết mất.
- Đồng thời công kích thì không có vấn đề gì, nhưng mà cô nương cũng phải bỏ tay ta ra để ta công kích mới được
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Ta….
Khuôn mặt của Liễu Thanh Thanh trở nên ửng đỏ nàng vì tình thế cấp bách mà nằm tay Nhạc Thành lôi đi, lúc này mới phát hiện ra, khuôn mặt của nàng liền trở nên đỏ ửng.
- Chú ý.
Nhạc Thành lập tức quát lớn, thanh đằng từ bốn phía tiến tới mà công kích tràn ngập.
- Vô Thượng Chân Hỏa.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, thủ ấn của hắn biến đổi, lập tức một mảng Vô Thượng Chân Hỏa tràn ngập.
- Ti Ti.
Thanh âm đốt cháy vang lên, đột nhiên thanh đằng đã bị đốt thành từng mảnh nhỏ.
Mà lúc này, một thanh đằng quỷ dị xuất hiện, những đoạn thanh đằng kia quỷ dị sinh ra.
Liễu Thanh Thanh đầu tiên cũng như Nhạc Thành, trong tay có một cường hãn Đấu Khí, vô số thanh đằng bị nàng chém đứt, tuy nhiên thanh đằng càng lúc càng nhiều, từ bốn phương tám hướng mà lao tới.
Cảm nhận thấy hai người đồng tâ hiệp lực, Liễu Thanh Thanh có một cảm nhận khác thường, từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ gần nam nhân như vậy.
- Làm sao bây giờ?
Liễu Thanh Thanh một lần nữa ngưng tụ một đấu khí cường hãn tấn công về phía thanh đằng.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hắn không ngờ rằng mình lại bị thanh đằng vây khốn khó khăn như vậy, mặc dù Vô Thượng Chân Hỏa khiến cho thanh đằng không dám tiến tới gần nhưng như vậy tiếp tục sẽ tiêu hao rất nhiều chân khí.
- Ta nghĩ ra biện phá, cô nương bảo vệ đằng sau là được.
Nhạc Thành cũng không nói cách cho Liễu Thanh Thanh biết.
- Âm Dương Kiếm.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành đánh ra, mi tâm của hắn lóe lên từng vòng tròn sáng, Âm Dương Kiếm lơ lửng trước người của Nhạc Thành.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biên hỏa, Âm Dương Kiếm đột nhiên chia làm sáu đường, sát khí bắt đầu tràn ngập.
- Phá cho ta.
Nhạc Thành mỉm cười, sáu thanh kiếm xoay tròn trên không trung, cuồng bạo đánh về phía thanh đằng.
Lập tức cả người Nhạc Thành nhảy lên mà lùi về phía sau.