- Thanh niên này rốt cuộc là ai, hẳn là…
Lão giả áo xanh biến hóa thần tình không ngừng, trong lòng thầm nghĩ xem thanh niên này là ai nhưng vẫn không nghĩ ra.
- Chết đi.
Mà lúc này, Nhạc Thành đã nghênh hướng Khương Vũ của U Minh Tông, thủ ấn của hắn hơi biến đổi, mi tâm của hắn sáng chói lập lòe.
- Âm Dương Kiếm. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Thủ ấn trong tay biến đổi, Nhạc Thành đột nhiên chia Âm Dương Kiếm ra làm năm, năm thanh kiếm đánh về phía Khương Vũ.
- Xoẹt.
Cùng lúc đó thân hình của Nhạc Thành cũng bị bao bọc trong một mảng lực lượng, Nhạc Thành cảm nhận được than thể của mình giống như tiến nhập vào trong một không gian cuồng bạo vậy, thủ đoạn của U Minh Tông đúng là không tệ.
- Thịch.
Thân hình của Nhạc Thành vượt không gian bay ra tới hai trăm thước, sau đó hắn điều chỉnh đứng vững lại, may mà không bị tổn hại gì.
- Không tốt.
Sắc mặt của lão giả áo xanh hơi biến đổi, tựa hồ như nhớ tới thanh niên áo đen này là người phương nào liền định tiến tới đánh.
- Lão quái vật, ngươi đứng lại cho ta.
Lão phụ áo lam vẫn chăm chú nhìn lão giả áo xanh, thấy lão giả này tiên tới về phía Nhạc Thành thì giống như là một đạo thiểm điện ngăn cản lại.
- Chết đi.
Ở giữa không trung, năm đạo ánh sang màu trắng xuyên thấu qua người Khương Vũ.
- Xoẹt.
Nhìn thấy Âm Dương Kiếm trước mặt Nhạc Thành, Khương Vũ biết rằng mình không thể chống cự được nữa, hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn lại hai thanh kiếm Âm Dương, sau đó ba thanh thì xuyên qua người hắn, xuất hiện ba lỗ máu, Khương Vũ ngay lập tức từ trên không trung đổ xuống mặt đất.
- Khương Vũ.
Lão tổ của U Minh Tông liền biến đổi sắc mặt, một cỗ lực lượng cường hãn bổ về phía lão phụ áo lam.
- Hừ, Hồ Điệp cốc không phải là nơi các ngươi muốn thế nào cũng được.
Lão phụ áo lam hung hăng quát, sau đó một đạo ma pháp lực chuyển động, lập tức một vầng sáng màu vàng bổ tới.
- Thịch
Một tiếng vang thật lớn, hai luồng lực lượng chạm ở trên không trung, ngay lập tức một lực lượng xoáy trào kích tán.
- Xoẹt.
Cách chỗ kịch chiến phía xa xa, một đám hộ pháp trưởng lão của Hồ Điệp Cốc nhìn thấy cỗ lực lượng rung động kích tán thì đều rung động.
Sau khi lực lượng cuồng bạo kích tán, các trưởng lão thì còn tốt, bọn họ đã có thực lực ngoài Đấu Tôn, nhưng các hộ pháp thì chỉ có thực lực bát tinh cửu tinh Đấu Tông mà thôi, bọn họ không thể không vận khởi đấu khí và ma pháp chống lại.
Mỗi người một kích đánh vào nhau, cả hai đều lùi ra phía sau vài trăm thước, thân hình lay động, cả hai thực lực xem ra cũng không chênh lệch nhau nhiều.
- Khương Vũ.
Nhìn thấy thi thể của Khương Vũ, sắc mặt của U Minh lão tổ liền trở nên tái nhợt, Khương Vũ chính là hậu nhân của hắn, thấy cảnh tượng như vậy, hắn không thể không đau lòng.
- Tiểu tử, ở trong thành Cự Thành, ngươi chính là người giết Khương Dương luôn phải không?
Ở giữa không trung, U Minh lão tổ từ phía xa xa nói với Nhạc Thành.
- Ngươi nhận ra rồi sao?
Thần sắc của Nhạc Thành hơi biến đổi, hắn cũng không dự định che giấu lâu, nhưng bây giờ bị nhận ra thì đúng là phiền toái, dù sao thì thực lực của mình hiện tại vẫn thua kém so với lão giả áo xanh.
Mặc dù ở trong Cự Thạch Thành Nhạc Thành giết Khương Dương là biết rằng U Minh tông sẽ tìm tới trả thù mình nhưng Nhạc Thành cũng không ngờ lại sớm như vậy.
- Không sai, bây giờ ngươi giết thêm một người, tổng cộng là hai người, người của U Minh tông đúng là không dung được!
Bị nhận ra, Nhạc Thành cũng không trốn tránh, đối phương là Cửu Tinh Thập Tinh Đấu Tôn thì sao, mình muốn chạy trốn giữ mạng chẳng là vấn đề gì, chỉ cần sau khi mình đột phá tới Phân Thần Hậu kỳ thì ngay cả lão cẩu này cũng có thể dễ dàng giết chết.
- Được, được, U Minh lão tổ tuyên bố ngươi nhất định phải chết.
Lão giả áo xanh chăm chú nhìn Nhạc Thành, toàn thân bao phủ một sát khí nồng đậm.
- Thật không, ta nói rồi, Khương Dương là con chó nhỏ, vậy ngươi là con chó già, người của U Minh tông các ngươi đều giống như nhau, không có bản lãnh gì, đều không chịu nổi một đòn.
Nhạc Thành trầm sắc mặt xuống, khí thế không hề sợ hãi.
Nghe thấy lời đối thoại của U Minh lão tổ và Nhạc Thành, lão phụ áo lam cũng nổi lên nghi hoặc, không thể để Nhạc Thành có liên luỵ với U Minh lão tổ, tiểu tử này xem ra không phải là người bình thường, không biết thân phận như thế nào?
- Tiểu tử, ngươi đừng càn rỡ, ngày này năm sau chính là ngày dỗ của ngươi.
U Minh lão tổ đã hoàn toàn bị Nhạc Thành chọc cho tức giận, khuôn mặt cũng bị chuyển thành màu gan heo, lão hận không thể băm Nhạc Thành ra vài đoạn, nghiền xương thành tro.
- Xoẹt.
Quanh thân của U Minh lão tổ liền bao phủ một khí tức cường hãn.
- Lão quái vật, đây chính là Hồ Điệp Cốc, chưa tới phiên ngươi giương oai.
Lão phụ áo lam lập tức khởi động một ma pháp lực khủng bố ngăn trước U minh lão tổ.
- Lão yêu bà, ta nhất định phải giết tên tiểu tử này, chuyện của U Minh tông và Hồ Điệp Cốc ta sẽ không nhúng tay vào nữa.
U minh lão tổ liền biến sắc mặt nói.
- Buồn cười, Hồ Điệp Cốc chúng ta vốn không tới phiên U Minh tông nhúng tay vào , bây giờ ngươi đã thua, vô luận thế nào cũng phải do người thắng đặt ra quy củ.
Lão phụ áo lam trừng mắt nhìn U minh lão tổ.
- Mạng của tên tiểu tử này hôm nay ta đã định rồi, ngươi nếu như dám ngăn cản thì U Minh tông sẽ không để yên cho Hồ Điệp Cốc.
Sắc mặt của U Minh lão tổ hơi biến đổi, nếu như lão yêu bà ngăn cản thì lão không thể xuống tay.
- Lão cẩu, nếu như ngươi dám cùng với Hồ Điệp cốc khai chiến, ta cam đoan sẽ cùng với Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn liên thủ ứng phó, không tin ngươi cứ thử xem.
Nhạc Thành lạnh lùng quát, có Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn làm bình phong, Nhạc Thành không sợ U Minh tông.
- Tiểu tử, ngươi…
U Minh lão tổ hung hăng nổi giận nhìn Nhạc Thành, trong mắt hiện lên đầy lửa giận, chỉ là hắn đã nhận ra Nhạc Thành, biết với thân phận của hắn là con rể của Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn, nếu như thực sự U Minh tông khai chiến thì thất bại là chuyện rất bình thường.
- Tiểu tử, cho dù Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn có che chở cho ngươi thì ngươi cũng chết chắc rồi.
U Minh lão tổ hung hăng nói.
- Lão cẩu, có bản lĩnh thì ngươi cứ động thủ, ta xem ngươi có dám không.
Nhạc Thành nói.
- Lão quái vật, đây chính là Hồ Điệp cốc, tên tiểu tử này hiện tại cũng coi như là người của Hồ Điệp Cốc, ngươi nếu như dám làm hại hắn, lão bà tử ta sẽ không tha cho U Minh tông.
Lão phụ áo lam tiến tới ngăn cản trước người U Minh lão tổ mà nói.
- Được được, khá lắm Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư môn, Vạn Kim môn, các ngươi đừng tưởng rằng các ngươi có thể liên hiệp đối phó với U Minh tông, các ngươi nhất định sẽ phải hối hận.
U Minh lão tổ nhìn thấy tình huống trước mắt, thì trong lòng không ngừng run rẩy.
Tình huống trước mắt hắn căn bản không làm gì được đối phương, nếu thật sự như phải động thủ thì nơi này là bên trong Hồ Điệp Cốc, mình không thiệt thòi lớn không được.
- Xoẹt.
Thân hình của U minh lão tổ lập tức rơi trước người Khương Vũ, nhìn thấy ba lỗ máu trên người của Khương Vũ, da mặt của hắn không khỏi run rẩy lên, hung hăng nhìn Nhạc Thành trên không trung.
- Tiểu tử, ta phải giết ngươi, Hồ Điệp cốc, các ngươi sẽ phải hối hận.
Thân ảnh của U minh lão tổ sau khi biến mất trên không trung thì truyền tới câu nói sau cùng.
- Nhạc Thành, huynh không sao chứ?
Trầm Linh lo lắng tiến tới cạnh Nhạc Thành, vừa rồi nàng thấy Nhạc Thành bị công kích của đối phương đánh bay thì rất lo lắng.
- Không có việc gì, thương thế của nàng thế nào rồi?
Nhạc Thành thấy U Minh lão tổ đã rời đi thì thở dài nói.
- Mọi người mau tản ra đi.
Lão phụ áo lam thở dài một hơi, mặc dù lần này nguy cơ hóa giải nhưng mà mâu thuẫn giữa U Minh tông và Hồ Điệp Cốc càng ngày càng lớn, còn thân phận Nhạc Thành nữa, có quan hệ với Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn khiến cho lão phụ áo lam nghi hoặc không thôi.