- Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng ta giao cho các ngươi, hãy giáo huấn bọn chúng cho thật tốt, tuy nhiên đừng lộ ra thực lực, lúc trở lại còn phải giả vờ bị thương.
Nhạc Thành cất tiếng nói với bọn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng.
Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Thành, Khiếu Thiến Hổ và Tử Điện Mãng liền tiến lên, đối phó với mấy người này đối với bọn chúng dễ như trở bàn tay, tuy nhiên khiến cho mình bị thương thì hơi khó khăn.
- Tam tiểu thư, chúng ta chạy mau.
Nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng tiên lên, Nhạc Thành nhanh chóng kéo Chu Hàm rời khỏi.
- Còn chạy sao?
Chu Trấn và Chu Yến nhìn thấy Nhạc Thành muốn chạy cùng với Chu Hàm thì nhanh chóng ngăn ở phía trước Nhạc Thành, sau đó lập tức chụp một chưởng về phía Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng.
- Các ngươi mau đuổi theo.
Chu Trấn và Chu Yến thấy bị hai người ngăn cản đành phải lập tức hô lên đuổi theo.
- Xoẹt.
Một tiếng vang lên, sau đó liên tiếp là những hư ảnh, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng hóa thành một hư ảnh ngăn mọi người, mà lúc này thân ảnh của Nhạc Thành cùng với Chu Hàm cũng đã biến mất.
- Nhạc Thành, chúng ta phải làm sao bây giờ, thật nguy hiểm.
Chu Hàm bị Nhạc Thành lôi kéo chạy vè phía trước liền quay đầu nói chuyện với Nhạc Thành.
Bây giờ Chu Hàm cũng quên mất ngọc thủ của mình bị Nhạc Thành nắm trong tay, chỉ lo chạy về phía trước. Chu Hàm cũng biết, Chu Trấn và Chu Yến mặc dù là ngũ tinh đấu vương nhưng mình không đánh lại bọn họ.
- Tam tiểu thư, yên tâm đi, Khiếu Thiên và Tử Long hai người cũng học qua một số đấu khí, bọn họ cũng sẽ không bị việc gì.
Cầm lấy ngọc thủ của Chu Hàm, Nhạc Thành cũng không muốn buông ra, trong lòng hắn không kìm được mà nghĩ tới Tư Mã Yên Nhiên, trước kia hắn cũng kéo tay nàng ta như vậy.
- Nhạc Thành, ngươi, ngươi mau buông tay ra.
Sau một lát, cuối cùng Chu Hàm cũng phát hiện ra bàn tay của mình bị Nhạc Thành nắm lấy thì không kìm được mà đỏ mặt lên.
- Xin lỗi tam tiểu thư, tại hạ muốn kéo tiểu thư chạy đi, tại hạ không phải cố ý.
Nhạc Thành bối rối sau đó buong ngọc thủ của Chu Hàm ra.
- Không có việc gì, ta không trách ngươi.
Chu Hàm thẹn thèng nói, ánh mắt không dám nhìn Nhạc Thành. Tử nhỏ đến lớn, ngoài cha mình ra, đây là lần đầu tiên nàng bị một nam nhân kéo tay, đột nhiên trong đầu hỗn loạn, tim đập thình thịch.
Cũng may hiện tại đã cách Chu gia không xa, hai người im lặng quay lại Chu gia, sau đó trở lại trong sân.
- Nhạc Thành, Khiếu Thiên và Tử Long sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, thật là lo lắng, chúng ta đi xem đi.
Chu Hàm quay lại sân nhỏ xong nhịn không được xấu hổ nói với Nhạc Thành.
- Tam tiểu thư, bọn họ hẳn là không có chuyện gì, người cứ yên tâm làm được.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trong lòng thầm nghĩ, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng có chuyện gì mới là lạ, chỉ hi vọng bọn hắn xuống tay nhẹ một chút để mình có thể tiếp tục ở Chu gia.
- Tam tiểu thư, chúng ta mới quay về
Nhạc Thành vừa dứt lời, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng hai người đã quay về.
- Các ngươi bị làm sao vậy, trước hết để ta gọi người chữa thương cho các ngươi đã.
Nhìn thấy bộ dạng của Khiếu Thiên và Tử Long, Chu Hàm xíu nữa là phát khóc, chỉ thấy toàn thân của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đều có vết máu, trên mặt cũng xanh hồng một khối, xem ra vừa bị đánh nặng một trận.
- Không cần đâu tam tiểu thư, tại hạ là luyện dược sư, tại hạ sẽ chữa thương.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó lập tức truyền âm nói cho Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng.
Nhìn thấy thảm trạng của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng, Nhạc Thành thiêu chút nữa tin rằng đó là sự thật, tuy nhiên nhìn kỹ thì mới biết vết máu trên người của bọn họ là của người khác, vết thương thì giả vờ rất giống thật.
Nghe thấy thanh âm của Nhạc Thành xong, Tử Điện Mãng ủy khuất nói:
- Tam tiểu thư, chúng ta bị đánh thật là thê thảm, những người kia còn bảo là muốn giả bị thương, sau đó muốn làm cho tiểu thư bị đẹp mặt.
- Cái gì, bọn ác nhân còn muốn cáo trạng?
Sắc mặt của Chu Hàm liền biến đổi, nếu thật sự như vậy thì cha mình sẽ quở trách mình.
- Tam tiểu thư, chúng ta phải làm sao bây giờ, những người này rất độc ác, rõ ràng bọn chúng muốn gây khó dễ cho tiểu thư, hiện tại còn muốn cáo trạng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Thành nói.
- Ta cũng không biết phải làm sao đây, ngươi nói chúng ta nên làm gì bây giờ cho tốt/
Chu Hàm hơi mất chú ý, ánh mắt trở nên kinh hoàng.
- Tam tiểu thư, tại hạ có một biện pháp, không biết có thể không?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, có biện pháp gì ngươi mau nói ra, ta không muốn bị cha ta trách phạt.
Chu Hàm chăm chú nhìn Nhạc Thành chằm chằm.
- Tam tiểu thư, tại hạ có một loại đan dược, ăn vào có thể khiến cho mình bị nội thương một thời gian, sau một thời gian thì sẽ không còn nữa, hơn nữa tại hạ cũng có biện pháp khiến cho khuôn mặt của tiểu thư trở nên trọng thương, trước khi bọn ác nhân kia cáo trạng, chúng ta tố cáo bọn chúng trước.
- Thật sự là có loại đan dược này sao?
Chu Hàm chăm chú nhìn Nhạc Thành sau đó lập tức nói:
- Được, chúng ta cùng đi cáo trạng với cha ta.
Nhạc Thành thấy Chu Hàm đáp ứng rồi thì liền thở ra một hơi, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điên Mãng đánh chu Trấn và Chu Yến, hai người này nhất định sẽ đi tố cáo, lúc đó mình sẽ bị phiền toái không thôi, nói không chừng sẽ còn bị đuổi ra khỏi Chu gia, không bằng giả cho Chu Hàm bị trọng thương, lúc đó phụ thân của Chu Hàm sẽ đau lòng.
Giả trang cho một người bị trọng thương đối với Nhạc Thành là một chuyện rất dễ dàng, cho dù là giả chết hắn cũng có thể làm được.
Sau khi Chu Hàm chuẩn bị tốt xong, Nhạc Thành cũng dùng chân khí lộ ra một vết máu tươi nơi khóe miệng, hai người hiện tại bộ dạng thật thê thảm, quần áo cũng bị rách nát.
- Nhạc Thành, như vậy người khác không nhìn ra được sao?
Chu Hàm nhìn thấy mình bị trọng thương thì càng hoảng sợ.
Nhạc Thành nói:
- Người bình thường không nhận ra, chỉ cần Tam tiểu thư nhìn thấy lão gia khóc lóc một chút thì sau đó sẽ không có chuyện gì đâu.
- Được rồi, bây giờ chúng ta đi gặp cha của ta, để cho bọn chúng không thể cáo trạng trước.
Chu Hàm nói với Nhạc Thành.
Sau đó lập tức Chu Hàm đi vào nội phủ của Chu gia, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng khí tức trên người nếu như gặp cao thủ rất dễ bị nhận ra cho nên Nhạc Thành cũng không dám để bọn họ đi cùng.
Ra khỏi sân nhỏ, Nhạc Thành theo sau lưng của Chu Hàm tiến tới trước đình viện, trên đường đi, sự sang trọng của Chu gia khiến cho Nhạc Thành được đại khai nhãn giới, Chu gia so với Nhạc gia thì mạnh hơn rất nhiều.
Ở đây không ít người lộ vẻ kinh ngạc, Nhạc Thành cùng với Chu Hàm đang khóc sướt mướt đi vào trong đình viện.
- Hàm Nhi, ngươi, ngươi làm sao vậy?
Nhìn thấy bóng dáng của Chu Hàm, một lão giả mặc áo bào màu xanh kinh ngạc nói.
- Cha, con, con…
Nhìn thấy lão giả mặc áo bào màu xanh, Chu Hàm càng ngày càng khóc mạnh hơn, nức nở không ra lời.
Nhạc Thành đánh giá lão giả mặc áo bào màu xanh, người này hẳn là Chu Đình, gia chủ của Chu gai, cảm nhận được khí tức trên người của ông, hắn biết rằng người này là một ngũ phẩm cao cấp Luyện dược sư. Nghe nói gia chủ của Chu gia cũng không có quyền nắm tất cả Chu gia.
- Lão gia, tam tiểu thư bị người ta đánh, còn bị đánh cho nội thương, chỉ sợ nửa năm một năm sau mới khôi phục lại được, cho dù có khôi phục thì với việc tu luyện đấu khí sau này cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nhạc Thành ở một góc cất tiếng nói.
- Bị người ta đánh, còn bị đánh cho nội thương.
Chu Đình biến sắc, lập tức kiểm tra thân thể của Chu Hàm, với mức độ ngũ phẩm cao cấp Luyện Dược sư, muốn kiểm tra thân thể thương thế của một người là điều dễ dàng.
Chu Đình có ba đứa con, đứa con gái lớn và đứa con thứ hai chính là do chính thê của mình sinh ra còn đứa con thứ ba chính là một người hầu sinh. Tuy bởi vì khó sinh đã chết đi, hơn nữa Chu gia cũng không thích Chu Hàm nhưng Chu Đình lại rất yêu quý đứa con gái này.
Đặc biệt là trước đây đứa con gái thứ hai của ông qua đời vì một cơn bệnh nặng cho nên Chu Hàm càng được ông yêu thương thêm.
- Đấu khí trong người của con nhộn nhạo, nội thương cũng không nhẹ, trên khuôn mặt sưng đỏ khắp nơi.
Chu Đình nhìn thấy bộ dạng của con gái mình thì không kìm được mà vô cùng đau lòng, lập tức nói với Nhạc Thành:
- Nói cho ta biết là ai làm, ta nhất định sẽ không bỏ qua.
- Lão gia, là do Chu Trấn và Chu Yến làm , bọn họ mang theo rất nhiều người tới tìm tiểu thư gây phiền toái, còn nói người hoàn toàn không xứng đáng làm gia chủ của Chu gia, con và Tam tiểu thư phải liều chết mà chạy.
Nhạc Thành lộ vẻ sợ hãi nói.
- Chu Trấn, Chu Yến.
Chu Đình cắn răng thật chặt, hận không thể lập tức đi tính sổ với hai người này.
- Đại ca, người xem xem, Chấn nhi và Yến nhi đã bị đánh thành ra cái gì rồi?
Một tiếng thét phẫn nộ từ bên ngoài truyền tới, sau đó lập tức bốn nhân ảnh tiến tới.
Ở phía trước một nam một nữ, thoạt nhìn so với Chu Đình còn nhỏ hơn, nữ nhân này thân thể yếu ớt, tuổi khoảng trung niên, còn nam nhân chính là Chu Uẩn, nữ nhân kia là Lưu thị, thê tử của hắn.
Còn có hai người Chu Trấn và Chu Yến.
Nhìn thấy hai người này, Nhạc Thành cũng hoảng sợ, chỉ thấy trên mặt của họ không có chỗ nào còn tốt nữa, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng hai người này ra tay thật là độc ác.
- Nhị đệ, đệ tới thật là đúng lúc, đệ mau sang đây nhìn Hàm nhi đi.
Chu Đình vừa nghe thấy thanh âm thì lập tức quay sang nói.
- Ta chính là tới tìm Chu Hàm đây.
Chu Uẩn tức giận nói, sau đó lập tức vọt tới đại sảnh, nhìn thấy bộ dạng của Chu Hàm hắn cũng kinh ngạc nói:
- Có chuyện gì vậy?
- Nhị đệ, đệ nói xem là chuyện gì xảy ra, Chu Trấn và Chu Yến mang theo mười mấy người làm khó Hàm Nhi, đệ nói là xảy ra chuyện gì, hôm nay ta phải đòi lại công đạo.
- Đại ca, huynh nói vậy là gì, huynh mau sang xem Chấn nhi và Yến Nhi đi, bọn nó bị đánh bị thương thành ra cái gì nữa. Chu Hàm bị thương nói không chừng là giả.
Lưu thị cả giận nói.
- Cái gì, muội dám nói thương thế trên người của Hàm nhi là giả sao, muội tiến tới mà kiểm tra, ta vừa rồi đã coi qua một lần, nặng như vậy mà còn nói là giả sao?
Lập tức ba người trong đại sảnh liền tiến đến.
Nhạc Thành ở bên ngoài nhìn thấy Chu Yến và Chu Trấn hung hăng trợn mắt với mình thì khẽ cười cười, may mà hắn có chuẩn bị sớm nếu không thì đã phiền toái rồi.
Chu Trấn và Chu Yến bị Nhạc Thành trừng mắt liếc nhìn thì không kìm được mà nghiến răng nghiến lợi, hai người này hiện tại bị trọng thương cho nên cũng vô pháp đối phó với Nhạc Thành.
Chu Đình và Chu Uẩn còn có Lưu Thị nhao nhao hồi lâu vẫn không có kết quả gì, sau đó Chu Uẩn và Lưu Thị cũng oán hận rời đi.
- Hàm Nhi, thương thế của con sao rồi.
Chu Uẩn vừa rời đi, Chu Đình đã đau lòng nhìn nữ nhi của mình, sau đó móc ra một viên đan dược đưa cho Chu Hàm, viên đan dược này phẩm chất không tệ, hình như là ngũ phẩm cao cấp đan dược, điều này cho thấy Chu Đình với nữ nhi của mình rất đau lòng.
Chu Hàm ủy khuất nức nở rồi nói tiếp:
- Cha, lần này con cự tuyệt hôn sự của Công Tôn công tử người không tức giận sao.
- Nữ nhi của ta ngoan, ta không tức giận, dù sao chị con cũng đã đính hôn với Công Tôn công tử.
Chu Đình nói.
Chu Hàm và Chu Đình sau khi nói chuyện với nhau, Chu Hàm và Nhạc Thành rời khỏi đình viện, vừa về tới đình viện, Chu Hàm đã nhịn không được mà phá lên cười.
- Tam tiểu thư, mấy ngày kế tiếp tiểu thư đừng đi loạn, đừng cho người khác nhìn ra sơ hở.
Nhạc Thành nói với Chu Hàm.
- Ừ, ta biết, ta không ngờ biện pháp của ngươi lại linh nghiệm như thế.
Chu Hàm nói:
- Cha ta nói một tháng sau tỷ tỷ của ta sẽ đính hôn với Công Tôn công tử, lúc đó ta phải đưa lễ vật, ngươi nói ta nên đưa lễ vật gì đây?
- Tam tiểu thư, người nói Công Tôn công tử có phải Dược môn Công tôn công tử không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đúng thế, Công Tôn công tử kia cũng tốt, nhưng mà ta không thích hắn.
Chu Hàm cất tiếng trả lời.
- Tam tiểu thư, đính hôn có phải được cử hành cở Công Tôn gia không, nghe nói phụ thân của Công Tôn công tử là Công Tôn Báo hiện tại không ở Dược thành, liệu lễ đính hôn ông ta có trở về không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, rốt cuộc hắn cũng đã có tin tức của Công Tôn gia.
- Ta nghe cha ta nói Công Tôn Báo đại nhân hình như đang đi có chuyện, mà ngươi hỏi cái này để làm gì?
Chu Hàm nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
Nhạc Thành nói:
- Tại hạ nghe nói Công Tôn Báo đại nhân là lục phẩm cao cấp Luyện dược sư cho nên muốn đi xem tận mắt, tam tiểu thư, tiểu thư dẫn tại hạ đi có được không?
- Cái này à?
Chu Hàm chần chừ rồi nói:
- Có thể, nếu như dựa vào ta thì có thể vào được, nhưng nghe nói Công Tôn phủ người bình thường không được vào.
Ở trong một toàn đình viện sang trọng của Chu gia, Chu Trấn và Chu Yến hai huynh muội này đang buồn bực, hai người này bị thương không nhẹ, phục dụng rất nhiều đan dược mà vẫn không tốt lên.
- Đại ca, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cho Chu Hàm kia, đặc biệt là tên tứ phẩm Luyện dược sư cao ngạo đó.
Chu Yến hung hăng nói.
- Vậy muội nói chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ?
Chu Trấn hỏi, dù sao ở trong Chu gia, hắn cũng không có cách nào làm gì Chu Hàm.
- Nửa tháng sau nghi thức đính hôn của Chu Tuyết và Công Tôn công tử diễn ra, đến lúc đó Chu Hàm nhất định sẽ xuất hiện, có lẽ tân tứ phẩm luyện dược sư kia cũng đi kìm, đến lúc đó nhất định phải khiến cho bọn họ sống không bằng chết.
Chu Yến nói.
- Muội định làm như thế nào?
Chu Trấn cất tiếng hỏi, đối với muội muội ngoan độc của mình, Chu Trấn hiểu rất rõ.
Chu Yến nói:
- Chu Hàm tiện nhân này ỷ vào sự yêu thích của Công Tôn công tử mà hoành hành nhưng lần này nàng cự tuyệt, Công Tôn Công tử lại đính hôn với Chu Tuyết, muội tin rằng Công Tôn công tử cũng muốn chúng ta làm cho tiểu tiện nhân này xấu mặt.
- Muội muội, muội đừng làm cho thái quá là được, dù sao cũng có đại bá ở đây.
Chu Trấn bận tâm nói.
- Đại ca, huynh sợ cái gì, huynh cho rằng đại bá có thể bắt huynh sao? Con của hắn đã chết rồi, cả Chu gia hiện tại chỉ có mình huynh làm nam, huynh sợ gì chứ, Chu gia sớm muộn gì cũng thuộc về huynh.
Chu Yến mỉm cười nói.
Nhạc Thành sau khi trở lại phòng của mình thì khoanh chân ngồi trên giường, hiện tại hắn đã có tin tức của Công Tôn Báo truyền về từ Dược Thành, chỉ hiện tại không biết Yêu Huyên ở nơi nào để có thể nói cho nàng sớm chuẩn bị.
- Ngươi tìm ta sao, không phải ta đã tới rồi sao?
Một ánh sáng xanh lóe lên, sau đó một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trước mặt của Nhạc Thành.
- Yêu Huyên, ngươi làm sao biết rằng ta tìm ngươi?
Nhìn thấy cô gái xinh đẹp vũ mị trước mắt, không phải Yêu Huyên thì ai vào đây?
- Ta nói rồi, trong một thời gian ngắn ngươi nghĩ gì ta đều biết.
Yêu Huyên khẽ mỉm cười nói.
- Thần kỳ như vậy sao?
Nhạc Thành không thể tưởng tượng được mà nhìn Yêu Huyên nói:
- Ta bây giờ muốn háo sắc với ngươi, ngươi có biết không?
- Nhạc Thành, ngươi mà nghĩ loạn thì ta không giáo huấn ngươi cho tốt thì không được.
Sắc mặt của Yêu Huyên bỗng dưng biến đổi, trừng lên nhìn Nhạc Thành.
- Ngươi biết chính xác như vậy sao, thật là kỳ diệu.
NHạc Thành vội vàng cười nói.
- A, Đông Phương Lạc Nhan không ở đây.
Không nhìn thấy Đông Phương Lạc Nhan, Nhạc Thành càng hoảng sợ, tiểu ny tử này không thể xảy ra chuyện gì.
Yêu Huyên nói:
- Yên tâm đi, nàng ở bên ngoài, ta đã bày ra kết giới, thực lực dưới ta tuyệt đối không thể làm nàng ta bị tổn thương.
- Yêu Huyên, Công Tôn Báo tại lễ đính hôn nửa tháng sau sẽ xuất hiện, ta có thể trà trộn vào, ngươi thì sao?
Nhạc Thành nói.