- Rốt cục thì cũng đi ra khỏi Hắc Ám chi lâm.
Tôn Lương quay đầu nhìn lại Hắc Ám chi lâm nói.
- Mọi người cẩn thận, nơi này chính là Hắc Ám Ma Huyết Tộc kết giới.
Nhạc Thiên lão tổ chậm rãi nhìn về phía trước nói.
- Rốt cục cũng tới, lúc trước chúng ta có thể đi đến nơi này, phỏng chừng Hắc Ám Thần Điện cùng Hắc Ám Ma Huyết Tộc đã sớm bị tiêu diệt rồi.
Vũ Văn Lê nói.
- Lúc trước cũng không đến đây, mọi người cũng thấy được dọc đường rất nguy hiểm, thực lực Hắc Ám Thần Điện so với chúng ta đều mạnh hơn.
Hoàng Tôn lão tổ thản nhiên nói.
- Đoan Mộc Cuồng, đi ra, ngươi không phải muốn chúng ta phá vỡ kết giới sao.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn vào vùng núi non, sau đó từng đạo âm ba nổi lên truyền lên không trung.
- Nhạc Thiên, ngươi còn chưa chết sao, mạng của ngươi cũng cứng rắn quá.
Trong lúc thanh âm Nhạc Thiên lão tổ vừa dứt, thân ảnh Đoan Mộc Cuồng ở trên hư không truyền ra.
- Ngươi chưa có chết, ta cũng không thể chết nhanh như vậy.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Khặc khặc.
Đoan Mộc Cuồng Âm Lệ cười lạnh nói:
- Nhạc Thiên, hôm nay là tử kỳ của ngươi, ta muốn nhìn, ngươi hôm nay còn mệnh trở về không.
Bên trong một mảnh không gian sóng gợn mở ra, sau đó đột nhiên tiêu thất, chỉ thấy đột nhiên xuất hiện gần vạn nhân ảnh, hơi thở cường hãn thổi quét cả không gian.
Phía trước chính là Đoan Mộc Cuồng, bên người còn có tam Đại Thiên Tôn, phía sau là hai mươi hắc ám tử sĩ. Sau đó gần hai mươi đấu thánh cường giả, trong đó thất tinh cùng lục tinh đấu thánh cường giả cùng cửu cấp trung kỳ ma pháp sư.
Trừ bỏ những người này ra, còn có hơn một ngàn cảu cấp bat cấp đấu tôn cường giả cùng hơn một ngàn cửu giai, bát giai hắc ám ma thú, còn lại đều là đấu tông cùng đấu hoàng cường giả.
Nhìn thấy thực lực cả Hắc Ám Ma Huyết Tộc, Nhạc Thành cũng động dung không thôi, thực lực Hắc Ám Ma Huyết Tộc còn hơn cả tứ đại nhân tộc cộng lại.
Lúc này tứ đại nhân tộc liên thủ công kích đến, Hắc Ám Thần Điện đã tổn thất không ít cường giả, lúc này Hắc Ám Thần Điện còn có thực lực này, quả thực là khủng bố, chính Tam Đại Thiên Tôn cùng mười hắc ám tử sĩ cũng đủ quét ngang cả tứ đại nhân tộc rồi.
Nhạc Thành thần thức tỏa ra, cũng phát hiện không có tung tích Hỗn Thế Ma Vương.
- Lang Lễ, có Hỗn Thế Ma Vương hay không?
Nhạc Thành thần niệm hỏi Lang Lễ, mặc dù thực lực Hắc Ám Thần Điện cường hãn, nhưng Nhạc Thành chân chính lo lắng vẫn là Hỗn Thế Ma Vương, cho dù Đoan Mộc Cuồng hiện tại là Đại Thừa kỳ hậu kỳ, Nhạc Thành cũng không để ở trong lòng, Nhạc Thiên lão tổ hiện tại đấu đế tu vi, đã đủ để đối phó Đoan Mộc Cuồng, chỉ có Hỗn Thế Ma Vương mới là tai hoạ ngầm lớn nhất.
- Chủ nhân, không có tung tích Hỗn Thế Ma Vương, ta phát ra đang chữa thương rồi.
Lang Lễ trả lời.
- Có biện pháp nào tìm được hắn không.
Nhạc Thành nhìn Lang Lễ hỏi.
- Không có, nếu hắn tránh ở bên trong Thần Nông đỉnh, chúng ta căn bản không thể tìm được hắn.
Lang Lễ nói:
- Bất quá Hỗn Thế Ma Vương là ở bên trong Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
- Đoan Mộc Cuồng, hôm nay chúng ta chưa biết hươu chết về tay ai đâu, lúc này chờ ta đánh chết ngươi, ta sẽ san bằng Hắc Ám Ma Huyết Tộc, về sau cả Huyền Thiên nội địa đều an bình.
Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói, thanh âm bình thản, nhưng trên người mơ hồ ẩn chứa một loại uy áp, lúc này loại uy áp này ở trên người Nhạc Thiên lão tổ vô hình khuếch tán ra.
Loại uy áp này dị thường cường hãn, tựa hồ bao trùm thiên địa, tại uy áp này Tôn Lương, Trần Vân, Vũ Văn Lê cùng đám người Hoàng Tôn lão tổ phía sau Nhạc Thiên lão tổ đều phải tự động thối lui.
Lúc này tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Nhạc Thiên lão tổ, loại hơi thở này làm cho bọn họ cảm giác được tim đập nhanh hơn, bọn họ không biết Nhạc Thiên lão tổ làm sao có hơi thở mạnh mẽ như vậy.
- Nhạc Thiên, chẳng lẽ chỉ bằng ngươi có thể san bằng Hắc Ám Ma Huyết Tộc sao, trâng tráo, ta muốn đánh chết ngươi.
Đại Thiên Tôn phía sau Đoan Mộc Cuồng chậm rãi đi ra, trong ánh mắt lãnh thị nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Ngươi có thể thử xem, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi không có tư cách này, hơn hai trăm năm trước ngươi không có, hiện tại ngươi cũng không có.
Nhạc Thiên thản nhiên nói, trong ánh mắt thản nhiên tươi cười, với thực lực bây giờ, đấu thánh không thể là địch thủ.
- Điện chủ, để cho ta đối phó Nhạc Thiên.
Đại Thiên Tôn căm tức nhìn Nhạc Thiên lão tổ, đây là vũ nhục, hắn lúc này thực lực mười sao thánh đỉnh, có thể nói bước một bước vào đấu đế rồi, lúc này Đại Thiên Tôn xoay người nhìn Đoan Mộc Cuồng nói.
- Hảo, Nhạc Thành giao cho ngươi.
Đoan Mộc Cuồng sắc mặt trầm xuống, do dự một chút nhìn Đại Thiên Tôn trả lời.
- Nhạc Thiên, hôm nay ta cho ngươi có biết, tứ đại nhân tộc ở trước mặt Hắc Ám Thần Điện cái gì cũng không phải, cho dù là ngươi, cũng vô pháp thay đổi cái gì, hiện tại không phải là thời điểm hơn hai trăm năm trước.
Đại Thiên Tôn chậm rãi tiến lên mấy bước nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
Đại Thiên Tôn mỗi bước chân, chung quanh không gian là một mảnh sóng gợn chớp lên, hắn chậm rãi tiêu sái bước đi mấy bước, cũng cách xa mọi người Hắc Ám Thần Điện ước chừng hai vạn thước.
- Ta còn nhớ rõ hơn hai trăm năm trước, nếu Đoan Mộc Cuồng không ra tay cứu ngươi một mạng, ngươi đã sớm chết ở trong tay ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi hôm nay có thể đối kháng được ta sao, lúc trước Đoan Mộc Cuồng có thể cứu ngươi một mạng, hôm nay cũng không ai có thể cứu được ngươi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhạc Thiên lão tổ nói, thân hình chậm rãi tiến lên, khắp không gian đều chấn động, một mảnh không gian sóng gợn xé rách, thân hình Nhạc Thiên lão tổ xuất hiện ở trước người Đại Thiên Tôn chỉ có một trăm thước.
Nhạc Thiên lão tổ nói xong, không khỏi làm cho Đại Thiên Tôn hơi nhíu mày một chút.
Lúc này Lang Lễ cùng Nhạc Thành, Thanh Đồng, Hồng Loan, Yêu Huyên, Đại Song Tiểu Song đều lộ ra ý cười, hiện tại chỉ có mấy người kia mới biết được Nhạc Thiên lão tổ đã là đấu đế cường giả hai kiếp, Đại Thiên Tôn hiện tại giống như con kiến mà thôi, nhưng Đại Thiên Tôn còn chưa biết mình là con kiến mà thôi.
Làm một con kiến gặp phải chân con voi, hậu quả mọi người cũng biết.
- Nhạc Thiên, ta muốn nhìn ngươi hôm nay làm như thế nào mà đánh chết được ta.
Đại Thiên Tôn bị Nhạc Thiên lão tổ chọc giận, ngay lập tức vận khởi đấu khí ngập trời bắt đầu bạo dũng ra, trên không trung mặc dù không làm cho phong vân biến sắc, nhưng cả không gian đều trở lên tối đen.