- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi mau chế luyện đan dược cho tốt đi.
Nhạc thành nói Đại Song, Tiểu Song ở phía sau, công việc này Đại Song cùng Tiểu Song có thể dễ dàng làm tốt, không cần tự mình phải động tay vào.
Hiện tại Tôn gia, Vũ Văn gia, Nhạc gia, Thần Phượng Hoàng Tộc đều có mười thành huyết mạch, duy chỉ có Trần gia là không có, Nhạc Thành nhìn Trần Vân lão tổ nhiều lần có ý muốn hỏi hiện tại Trần gia Đấu Đế di hài ở đâu, sau này Trần gia cũng có thể đột phá mấy người thành Đấu Đế Phong Lôi mạch cường giả.
- Đa tạ chủ nhân.
Trần Bưu mừng rỡ hành lễ với Nhạc Thành.
- Trần Bưu, ngươi cũng nên tu luyện cho tốt để sớm đột phá lên cửu phẩm luyện dược sư mới được.
Nhạc Thành nói với Trần Bưu.
- Thành Nhi, hôm qua Đại trưởng lão mà ta nói tối qua đó, tòa nhà đã được sớm xây dựng, ta với con cùng đi xem?
Nhạc Tử Sơn nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta lại đằng kia xem một chút.
Chỗ ở của Nhạc gia đối với Nhạc Thành cũng có một chút tình cảm, không biết Đại trưởng lão bọn họ xây nơi này có giống với Lập Anh Trấn không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Nhạc gia mọi người cùng nhau đi đến nơi mới xây dựng, hai canh giờ sau, mọi người tới một nơi có kiến trúc rất đẹp trước mặt.
- Nơi này so với Lập Anh Tành còn lớn hơn nhiều lần.
Vân Phỉ Phỉ nói, chỉ nhìn qua một lần, nhưng so với Lập Anh Thành thì lớn hơn rất nhiều, đây mới là một trong những cái thành của Nhạc gia mà thôi.
- Tộc trưởng, chỗ ở chính giữa đã được dọn dẹp toàn bộ, tộc trưởng có thể vào ở bất kỳ lúc nào.
Đại Trưởng lão cùng Nhị trưởng lão và còn Tam trưởng lão, ba người đã sớm nghe hỏi mà đến được đây, mang theo người chạy thằng tới tòa nhà của Nhạc gia.
Dọc theo đường đi trong thành dân cư đều tò mò chăm chú vào đoàn người của Nhạc Thành, bình thường Nhạc gia tộc nhân đều chưa từng thấy qua Nhạc Thành, cũng không biết trong truyền thuyết trong tộc lớn là có hình dáng như thế nào.
Đại trưởng lão đang muốn mở miệng nói trong thành tộc nhân, nhưng bị Nhạc Thành ngăn trở, trong khi Nhạc gia tộc nhân có hành lễ, điều này là phiền toái vô cùng.
Ở đây có không ít tộc nhân mà Đại trưởng lào không hay biết, dọc đường đi có một vài tộc nhân mà Đại trưởng lão, Nhị trưởng lào đều rất tôn kính và hành lễ, điều này làm cho ba bị trưởng lão khó xử không dứt, một số tộc nhân đưa ánh mắt nhìn Nhạc Thành, ba vị trưởng lão đi phía sau, tất cả mọi người đều đang suy đoán người nam tử mặc hắc bào này rốt cuộc là ai.
Một lát sau, một tòa nhà lớn hơn vạn thước xuất hiện trước mặt mọi người, tòa nhà này có chín phần tương tự với Lập Anh Trấn, bên trong cách trang trí nội thất cũng tương tự, chỉ có điều có nhiều gia phòng hơn.
- Tòa nhà này lớn quá.
Nhạc Tử Sơn khẽ nói khi cẩn thận nhìn vào tòa nhà.
- Lão gia, chỗ này thật sự không lớn, tộc trưởng sau này phải lập gia đình, lúc đó cần phải có nhiều người.
Đại trưởng lão nói với Nhạc Tử Sơn, mặc dù mọi người trong Nhạc gia đều tôn kính Đại trưởng lão, nhưng Nhạc Tử Sơn cùng Nhạc Tử Phong cùng nhóm người trước mặt Đại Trưởng lão cũng tôn kính vô cùng.
- Lần này thật sự phiền toái đến chư vị trưởng lão.
Nhạc Tử Sơn mỉm cười nói và thi lễ với ba vị trưởng lão.
- Lão gia tử không cần đã lễ.
Đại trưởng lão cùng nhóm người vội vàng đáp lễ.
- Phụ thân, Nhị thúc con sẽ phải đi một chuyến đến Bắc Cực Ma Xuyên, cũng không biết ở đó bao nhiêu lâu, các người cứ an tâm ở chỗ này.
Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong.
- Nhạc Thành, ta cũng muốn đi.
- Ta, ta cũng muốn đi.
Chúng nữ nghe được Nhạc Thành vừa muốn đi ra ngoài thì ngay lấp tức cũng muốn đòi xin đi.
- Lần này ta đi có chút nguy hiểm, các người hãy ở lại ở Nhạc gia.
Nhạc Thành nói, lần này đi Bắc Cực Ma Xuyên nhất đụng có nguy hiểm rình rập, hơn nữa Nhạc Thiên lão tổ cùng mình đồng thời rời khỏi Nhạc gia, cả Nhạc gia cũng chỉ có Nhạc Tề lão tổ trấn thủ, Nhạc thành cũng đang lo lắng cho sự an toàn của phụ thân cùng mọi người.
- Vậy ngươi đi phải cẩn thận và nhớ về sớm.
Tôn Thi Thi nói, nhìn thấy Nhạc Thành không đồng ý, chúng xử nữa cũng chỉ biết nhìn nhau và không ầm ĩ muốn theo Nhạc Thành đi nữa.
Lập tức mọi người trong Nhạc gia quyết định lưu lại nơi này, mà Nhạc Thành sau khi suy nghĩ cẩn thận một chút, cần phải tốn thời gian bố trí một cái Mê Ảo Trận, hơn nữa là tự mình giáo hội Nhạc Long, Nhạc Hạc, cùng Nhạc Kiều, còn nữa là Trầm Linh, Liễu Thanh, nhóm người cùng ra đóng cửa thì trận pháp mới yên tâm, Mê Ảo Trận này vây khoảng thập tinh Đấu Thánh cường giả cũng không cách nào thoát ra được.
Xế chiều ngày thứ hai, Nhạc Thành cùng với Nhạc Thiên lão tổ, Trần Vân, Vũ Văn Lê, Hoàng Tôn lão tổ gặp mặt, thương nghị động thân trước Bắc Cực Ma Xuyên.
Mọi người hỏi Nhạc Thành ở Ma Thú Lĩnh Thổ có gặp hay ma đầu kia hay không, Nhạc Thành cũng chỉ trả lời qua loa, mà không nói gì, cuối cùng mọi người đều thương nghị là sẽ quyết định sáng mai sẽ lên đường đi Bắc Cực Ma Xuyên.
Dĩ nhiên, Nhạc Thành nhất định sẽ mang theo Thanh Đồng, Hồng Loan, Yêu Huyên, Đại Song, Tiểu Song, ngoài ra còn Thú Ma cùng Lang Lễ nữa.
Đến Bắc Cực Ma Xuyên mọi người cũng không biết Nhạc Thành có ý định gì mà mang theo nhiều người đến như vậy.
Sau khi rời khỏi đại sảnh của Nhạc gia, Nhạc Thành trở lại chỗ ở lớn của Nhạc gia nơi người nhà của Nhạc gia ở.
Nhạc Thành ngồi quanh quần với mọi người trong Nhạc gia, nói chuyện về một chút việc nhà cũng là để Nhạc Thành thấy trong long có một chút ấm áp
Mọi người trong Nhạc gia cười rồi tản đi chính là để Nhạc Thành ở cùng chúng xử nữa trong đại sảnh, chúng nữ xử nhìn nhau nhưng chính là đang nhìn về Nhạc Thành.
- Hiểu Kỳ, Yên Nhiên, Linh Nhi, Thanh Thanh tại sao các người lại ở đây ?
Nhạc Thành nhìn mọi người rồi khẽ hỏi.
- Nhạc Thành, ngày mai ngươi sẽ đi Bắc Cực Ma Xuyên, thế tối nay ngươi định nghỉ ở đâu ?
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành cười một tiếng, chuyện này tự mình không thể tùy tiện tuyển người, ai cũng giống nhau, dù sao cũng là nữ nhân của mình, đối với mọi người thì Nhạc Thành luôn đối xử bình đẳng.
- Thôi được rồi, mọi người nghỉ đi, đừng làm khó dễ hắn.
Yến Hiểu Kỳ cười rồi nói.
- Hay là để Hiểu Kỳ tiếp mình ?
Nhạc Thành thầm nghĩ trong long, cơ thể mỏi mệt nên muốn nghỉ ngơi một đêm.
- Xem ra Nhạc Thành nên đến gian phòng nghỉ ngơi của Phỉ Nhi, Phỉ Nhi vừa tới Nhạc gia ắt hẳn không quen nên để Nhạc Thành theo dõi cũng tốt.
Tô Hân Nhi khẽ mỉm cười nói.
- Thôi chúng ta về phòng nghỉ ngơi sớm đi.
Hàn Nguyệt khẽ mỉm cười với tất cả mọi người và ra hiệu đi ra ngoài.
- Các vị, ta không sao, ta không cần hắn đi theo ta đâu.
Nghe được chúng xử nữ nói, Vân Phỉ Phỉ liền đỏ mặt tía tai.
- Phỉ Nhi tỷ, ngươi yên tâm, sẽ không sao đâu, ngày mai chúng ta sẽ giúp người hỏi tội hắn.
Lê Tiểu Ngọc nói với Vân Phỉ Phỉ, nói xong, chúng nữ đều cười rồi ai nấy về phòng mình.
Vân Phỉ Phỉ ở trong phòng đồng thời Nhạc Thành cũng đang tiến vào trong phòng và đến gần nàng.
Đột nhiên hai má Vân Phỉ Phỉ ửng đỏ lên.
Trước mặt là một tuyệt mỹ giai nhân, Nhạc Thành từ từ cúi đầu hôn xuống người nàng.
Hít một hơi thật sâu, Vân Phỉ Phỉ đột nhiên cảm thấy toàn thân bất động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhạc Thành.
Thẹn thùng Vân Phỉ Phỉ nói với Nhạc Thành:
- Từ hôm nay trở đi, ta sẽ là người của chàng.
Cứ như vậy, Vân Phỉ Phỉ ôm chặt Nhạc Thành, tựa đầu vào ngực Nhạc Thành rồi nói :
- Lên giường thì ta sẽ là người của chàng và ta sẽ theo chàng.
Nghe được lời dụ dỗ của Vân Phỉ Phỉ, Nhạc Thành liền ôm lấy Vân Phỉ Phỉ, Vân Phỉ Phỉ thẹn thùng rúc đầu vào ngực Nhạc Thành.
Trên giường, nhìn vào ngực của mỹ nhân nóng bỏng này, Nhạc Thành nhịn không được liền dùng tay đi thăm dò khắp toàn cơ thể của Vân Phỉ Phỉ.
Mặc dù vẫn đang mặc quần áo nhưng Nhạc Thành vẫn cảm nhận được cái mông đang co dãn của Vân Phỉ Phỉ, lúc này đôi mắt nàng đang nhắm híp lại, lộ ra vẻ cực kỳ mê ly và khoái cảm, Nhạc Thành cũng không còn cách nào nhẫn nại được nữa.
Hai người hòa quyện vào nhau, những tiếng thở gấp gáp từ trong miệng phát ra của Vân Phỉ Phỉ, Vân Phỉ Phỉ cúi dúi đầu vào ngực Nhạc Thành.