Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 285: Jin xác ướp và tình yêu ngọt ngào của Raidou





“Ồ, nhóc quả là một tên xác ướp lộng lẫy. Nhóc cảm thấy thế nào, xác ướp Jin?”

Tôi nghe nói rằng việc điều trị vết thương bên ngoài của nhóc ấy đã kết thúc, nhưng khi chúng tôi bước vào căn phòng nơi cậu nhóc đang đang nghỉ ngơi, tôi thấy Jin với toàn bộ cơ thể được quấn băng.

Tuy nhiên, vì đó là một cái nhìn hài hước, tôi vô tình gọi nhóc ấy là một tên xác ướp trước cả khi kịp chớp mắt.

Nhưng nếu cậu nhóc đã bình phục, thì không cần nhất thiết phải băng bó.

“...Sensei... Shiki-san.” (Jin)

Vậy thì tại sao Jin hiện đang được quấn băng đến mức như vậy.

Để giữ cậu ta trong tầm kiểm soát.

Tôi quyết định phớt lờ giọng nói của tên xác ướp đang rêи ɾỉ.

Oooh.

Cậu ta được quân băng đến tận bàn chân, và thậm chí có “vài chỗ” được quấn khá chặt. Phần chân được nẹp bằng những miếng gỗ dày và cứng cáp.
Nói cách khác, ai đó đó đã kìm hãm  cậu nhóc bằng băng để nhóc ấy không nổi cơn thịnh nộ.

Fumu, quả là một cách điều trị y tế lộng lẫy.

Theo tôi thấy tình trạng của cậu nhóc hiện tại thì cậu ta trông có vẻ bình tĩnh.

Nhưng với điều này, tôi cảm thấy như báo cáo về việc cậu nhóc im lặng là vì sự kiềm chế đã kết thúc.

“Đươc rồi, tôi hiểu rồi. Vì vậy, wimp-kun đã bối rối dẫn mất kiểm soát và gần như sắp chết, ý tôi là, Jin-kun, hãy để các báo cáo từ cậu.” (Makoto)

Bây giờ, hãy hành động như một giáo viên và cấp trên.

Quan điểm khách quan.

“Uh, một báo cáo?” (Jin)

“Đúng vậy, một báo cáo. Cậu đến đây để được đào tạo cho Công ty Kuzunoha sau tất cả. Điều đó có đúng không, Shiki?” (Makoto)

“...Vâng, tôi cũng muốn nghe lời giải thích tại sao nó lại xảy ra theo cách này từ chính miệng người đó.” (Shiki)
Trong khi đặt những cái gai nhỏ trong đó, tôi hối thúc anh ấy đưa cho tôi một bản báo cáo với một nụ cười.

Mặt khác, Shiki nhìn xuống anh ta với sự tức giận.

“Nó... uhm, tôi nên bắt đầu giải thích thế nào đây...” (Jin)

Thật bất thường khi thấy Jin bị xáo trộn.

Đó là một khuôn mặt tôi đã nhìn thấy gần đây tại Học viện.

“Trước hết, tại sao cậu lại đuổi theo mamonos quá xa? Từ những gì tôi hiểu về việc của cậu lần này, nó gần giống như... mang theo hành lý.” (Makoto)

“Trên hết, tôi đã cho cậu một mệnh lệnh nghiêm ngặt, phải không, Jin? Rằng cậu không nên tự mình di chuyển. Rằng sức mạnh của mamonos sâu trong vùng tuyết là quá sức với cậu hiện tại.” (Shiki)

“... Đúng vậy, tôi đẫ được dặn dò về nó. Chấn thương lần này không phải là lỗi của Shiki-san.” (Jin)
Với cái đầu cúi xuống, Jin thừa nhận lỗi của mình.

Anh lẩm bẩm yếu ớt rằng đó không phải là lỗi của Shiki.

... Có phải cậu ta là một thằng ngốc?

Ngay từ đầu tôi đã không nghĩ Shiki có lỗi.

Còn nữa, chấn thương?

Có vẻ như nhóc ấy đang hiểu nhầm những gì tôi đang hỏi ở đây.

“Không cần phải nói với tôi điều hiển nhiên như thế. Tất cả mọi thứ chỉ là trải nghiệm ngọt ngào cho nhóc.” (Makoto)

“Uh.”

“Shiki, trạng thái của Jin khi cậu nhóc gặp Sofia là gì?” (Makoto)

Khi tôi nói đến tên của Sofia, cơ thể Jin cứng đờ.

Nguyên nhân chính của sự xáo trộn của nhóc ấy huh.

Nhưng tôi nghĩ trước tiên chúng ta cần làm cho nhóc ấy nhận thấy sự hiểu lầm.

Sẽ ổn thôi nếu nhóc hỏi về điều này với Miranda và Sofia sau đó.

“Nhóc ấy đã bị cảm lạnh và toàn thân cậu ấy dính đầy máu. Có vẻ như tuyết xung quanh cũng được nhuộm màu đỏ. Từ những gì chúng tôi điều tra khi quá trình điều trị đang diễn ra, có một nửa số côn trùng đang vung vẩy trong cơ thể cậu nhóc và... cậu ấy đã mất ý thức rất có thể là do vết thương bên ngoài nhóc ấy đã cắn mất một phần thịt và mất máu khá nhiều. Tôi cũng nghĩ rằng không có sai lầm trong đó.” (Shiki)
Có điều gì khác không? (Makoto)

“Đồng thời, cậu cũng đã bị tiêm thuốc độc. Nó lấy đi sự tự do của con mồi và dùng để kéo dài thời gian sống của con mồi... không, nó là một chất độc tài nguyên làm suy yếu sức đề kháng và kéo dài độ tươi của thịt. Nhưng lần này, cậu bị tiêm một lượng vừa phải. Nhờ đó, Jin đã được cấp cứu kịp thời.” (Shiki)

“Trên tất cả, đó cũng là nhờ hiệp sĩ bí ẩn đã quét sạch côn trùng.” (Makoto)

“Vâng.” (Shiki)

“Jin, vừa nãy, nhóc nói 'lần này là vết thương', phải không? Cậu có nghiêm túc nói điều đó không?” (Makoto)

Nghe báo cáo của Shiki một lần nữa, tôi có thể nói rằng cuộc sống của Jin đã được cứu bởi một may mắn nặng nề sẽ khiến bất cứ ai phải ghen tị.

Lần này là “vết thương”?

Đừng đùa nữa.

Trong hoàn cảnh bình thường, gần như chắc chắn rằng nhóc ấy sẽ chết.
"Ể?"

“Loại thuốc độc mà côn trùng sử dụng, sự giúp đỡ của hiệp sĩ; nếu thậm chí một trong số các yếu tố đó thiếu đi, cậu bây giờ đã là một cái xác chết.” (Makoto),

“?!!”

Từ “cái chết” khiến đôi mắt Jin mở to.

Đây là lý do tại sao tôi không thể xử lý những người may mắn.

Làm cho tôi muốn hét lên: 'cho tôi xin một chút may mắn với!'.

“Không, không nghi ngờ gì nữa. Những từ 'bị thương' và 'bị thương nghiêm trọng' chỉ là cách nói nhẹ nhàng. Cậu đã được cứu hoàn toàn bởi may mắn. Nếu điều này dựa trên khả năng ngoài ý muốn, từ lâu cậu đã là thức ăn được bảo quản của những loài côn trùng đó. Một lần nữa tên nó là...  Snow Dung Beetle, có lẽ vậy?” (Makoto)

“Đúng vậy, xung quanh những vùng này, miễn là cậu không đuổi theo chúng quá xa, chúng không phải là những sinh vật nguy hiểm. Tuy nhiên, nếu cậu đuổi theo chúng quá xa, mức độ nguy hiểm sẽ tăng ngay lập tức.” (Shiki)
Bởi vì nó có khả năng dụ dỗ nhóc và nuốt chửng nhóc bằng những con số ngay lập tức.

Nó là một sinh vật chính xác như Shiki đã giải thích.

Đó là một đối thủ mà nhóc có thể bỏ qua sự nguy hiểm của nó một cách chắc chắn miễn là nhóc cẩn thận.

Nghiêm túc, cảm giác thật thảm hại.

“Nói chung, hành động của nhóc trong thời gian này, nói một cách thẳng thắn, có rất nhiều điều để vặn lại, và liên quan đến việc đào tạo, rõ ràng chúng tôi sẽ khiến nhóc ở lại đây một thời gian. Hãy suy nghĩ rõ ràng về điều này, Jin!! khả năng, nhóc đã chết một lần rồi.” (Makoto)

“!! Không phải thế! Đúng là tôi đã để sự cảnh giác của mình xuống một chút! Tôi cũng thừa nhận rằng tôi đã không bình tĩnh một chút! Nhưng-!!" (Jin)

“.. và quên rằng tất cả những 'một chút’ đó là thứ đưa nhóc với cái chết? Thậm chí, không thể thực hiện cuộc trò chuyện với nhóc. Như này, cuộc sống của nhóc hầu như sẽ không được cứu rỗi. Cuối cùng nhóc sẽ nằm xuống một lần nữa trong tương lai gần. “Shiki, dù thế nào đi nữa, Jin đã trở lại Học viện. Có nhóc này ở đây sẽ chỉ là một phiền toái.” (Makoto)
“Vâng, có vẻ như tôi cần phải có thêm vài bài giảng. (Shiki)”

Shiki gật đầu trước lời nói của tôi.

Dù sao đi nữa, việc để Jin ở đây với lý do đào tạo sẽ chỉ là một điều phiền phức đối với người dân Kaleneon.

Ngoài ra, bỏ mặc nhóc ấy với lý do này -Sofia- dường như không phải là một điểm cộng cho Jin.

“Làm ơn đợi đã !! Tôi muốn cố làm hết sức mình ở đây thêm một chút, chỉ một chút nữa thôi !!” (Jin)

“Không. Là một giáo viên và là một cấp trên, quyết định này sẽ không thay đổi. Haizz... Này, Jin, nguyên nhân cho sự nhiệt tình đó của nhóc, có phải như mong đợi là ‘Kẻ gϊếŧ rồng’ Sofia?” (Makoto)

Làm thế nào tôi phải mô tả Sofia trẻ hơn.

Hiện tại, tôi quyết định đi cùng với Dragon Slayer.

Đúng vậy, tôi phải nghe về những điều này từ chính miệng kẻ biếи ŧɦái đó.
Mặc dù tôi phải đến Tsige liên quan đến vấn đề với Aznoval-san

“Tên của người phụ nữ đó... không phải là Sofia. Cô ấy là người cố vấn kiếm thuật đầu tiên của tôi, người bạn thân, và là người đầu tiên tôi tôn trọng...” (Jin)

Này này.

Một người cố vấn, một người bạn thân, và một người mà nhóc tôn trọng, nhóc nói rằng mình có mối quan hệ với người đó khá sâu sắc?

Nhưng từ những gì tôi thấy trong bầu không khí của Sofia lúc đó, ngay cả khi tôi tưởng tượng về quá khứ và hiện tại của cô ấy, tôi cảm thấy như tất cả chỉ là suy nghĩ một chiều từ Jin...

Xin hãy tha thứ cho tôi khỏi việc cô ấy là bạn gái trong quá khứ.,

Ngay cả khi tôi gặp cô ta vào lúc đó, nó sẽ khiến tôi cảm thấy tồi tệ.

“Tôi không thể phủ nhận, nhưng tôi nghĩ cô ấy cũng là mối tình đầu của tôi.” (Jin)
Nhóc có phải là siêu năng lực gia?

Nhưng cô ta không phải là bạn gái của nhóc.

Hửm

Không, nếu tôi phải lựa chọn giữa cả hai, có lẽ còn tệ hơn là bạn gái trong quá khứ?

“Có lẽ... cô ấy là người phụ nữ khiến tôi cảm thấy đau khổ trong đời. Chị Miranda. Trước đây, cô ấy trông trưởng thành hơn một chút, nhưng không có cách nào tôi có thể nhầm người đó. Cô ấy là người mà tôi định sẽ tìm kiếm vì mạng sống, xin lỗi và chuộc lỗi !!” (Jin)

Tôi đã gϊếŧ cô ấy một lần.

X-Xin lỗi về điều đó, Jin.

Có vẻ như bây giờ cô ấy vẫn còn sông, vậy có ổn không khi nói nó không được tính?

Bây giờ tôi có thêm một bí mật nữa, tôi chắc chắn sẽ mang theo nó đến khi xuống đất.

Vì nhóc đã tuyên bố điều đó một cách chắc chắn như vậy, tôi không nghĩ nhóc đã nhầm người nên chỉ trong trường hợp này, hãy điều tra về quá khứ của Sofia.
Thật tuyệt nếu Root nói với tôi về điều đó một cách trung thực, nhưng bây giờ, hãy điều tra ở đây nữa.

Hah...

“Nhưng bản thân cô không nghi ngờ gì khi nói tên cô ấy là Sofia. Nhân tiện, nhóc đang gây rắc rối cho những người xung quanh, đã khiến cho cô ấy không có một ấn tượng tốt. Nhóc không chỉ phớt lờ lời cảnh báo trực tiếp của cô ấy về việc kiểm soát bản thân, nhóc còn hành động theo cách đó. (Makoto)

“Hả?!” (Jin)

“Quay trở lại vào một lúc nào đó khác sẽ là quyết định chính xác. Chúng tôi không phải quái vật, Jin. Chúng tôi sẽ làm cho nhóc hiểu xu hướng của cô ấy.” (Shiki)

Shiki đang theo dõi.

Chà, đó là Sofia.

Ngay cả khi không có vấn đề của Jin, tôi vẫn muốn có thông tin.

Nếu chỉ có vậy, không có vấn đề gì.

“Nhưng tôi nghe nói rằng nơi này đang thiếu nhân sự!” (Jin)
Vậy nhóc ấy vẫn không có có ý định từ bỏ huh.

Tất nhiên là không.

“Về điều đó, chúng tôi sẽ có Amelia và các nhân viên khác đến đây theo ca. Ít nhất, nó sẽ tốt hơn với nhóc, người chỉ tăng khối lượng công việc.” (Makoto),

“Kugh... tôi...” (Jin)

“Đó là tất cả. Nghỉ ngơi cho ngày hôm nay. Không cần phải làm việc. Tôi sẽ kêu Shiki đến đón nhóc vào ngày mai. Jin, hãy suy ngẫm về giá trị của cuộc sống mà nhóc đã được ban phước ngày hôm nay. (Makoto)

"..."

Ồ, cậu ta đã biết vâng lời.

“Sensei...” (Jin)

Hoặc không.

"Có chuyện gì?" (Makoto)

“Tôi thực sự xin lỗi... vì đã làm phiền thầy với những vấn đề của riêng mình” (Jin)

“Yeah, nó phản ánh rất nhiều. Lo lắng là mệt mỏi. Nó sẽ khiến tôi vô cùng hạnh phúc nếu nhóc không làm điều đó thường xuyên. (Makoto)

“Hoàn toàn đồng ý.” (Shiki)
“Okay...” (Jin)

Tôi nhận được sự đồng ý từ Shiki cùng với một cái gật đầu lớn.

Jin cũng trở nên ngoan ngoãn lần này và chắc chắn sẽ trả lời trong khi vẫn bị trói vào giường.

Tôi tạm biệt Jin xác ướp và rời khỏi phòng.

Được rồi, một nhiệm vụ đã hoàn thành!

Tiếp theo là Tsige, để xác nhận nếu có thông tin liên quan đến Aznoval từ Rembrandt-san hoặc người khác.

Có lẽ tôi cũng nên hỏi các nhà thám hiểm xem họ có ý tưởng gì không. Dường như anh ta giống như người tiên phong của các nhà thám hiểm.

“Waka-sama, cảm ơn ngài vì đã trải qua rắc rối hôm- nay”, (Shiki)

“Không sai. Đó là một cậu bé có cơ hội cao, làm việc chính thức tại công ty chúng ta, và cũng ..."(Makoto)

'...'

"Vấn đề của Sofia thì sao cũng được. Tôi sẽ xác nhận với kẻ biếи ŧɦái đó về những gì xảy ra trên thế giới và nếu có thể, tôi muốn kết thúc vấn đề mà không khiến Jin ghét tôi. Shiki, nó có thể gây rắc rối, nhưng tôi tin tưởng anh một lúc.” (Makoto)
“Vâng, xin hãy để nó lại cho tôi.” (Shiki)

“Vậy thì, tôi sẽ đến Tsige. Sau đó, tôi sẽ phải nhanh chóng quay trở lại Rotsgard và Lorel. Đây có phải là một thứ bận rộn để hạnh phúc khi là một thương gia không?” (Makoto)

“Vâng, đúng vậy.” (Shiki)

Vẫy tay với Shiki đang mỉm cười dịu dàng và gật đầu, tôi băng qua cánh cổng sương mù có đích đến là Tsige.

****

Vị trí thay đổi.

Ngay lập tức, không khí nóng và khô lưu thông qua phổi của tôi.

Đó là không khí của Tsige.

Chỉ một lúc trước, tôi đang ở một vùng phía bắc đầy tuyết sâu hít thở không khí trắng xóa, vì vậy tôi đã hoang mang trong một giây.

Rời khỏi phòng làm việc của công ty, tôi chào mọi người đang làm việc và khởi hành.

Như mọi khi, đó là một thị trấn thay đổi tầm nhìn mỗi khi tôi đến, nhưng đây không phải là lúc để tận hưởng nó.
Tôi vội vàng đi đến Hội thám hiểm.

Trên đường đi, các nhà thám hiểm, thương nhân và cư dân quay lại nhìn tôi lần nữa, nhưng tôi không trả lời họ.

Nói thế nào thì tôi đã trở thành người nổi tiếng ở thị trấn này.

Sẽ ổn khi không có gì để làm, nhưng trong những lúc tôi vội vàng, tôi không thể dừng lại để trò chuyện mỗi lần.

“Hả? Đó không phải là Raidou-kun sao? Nếu tôi nhớ chính xác, tôi nghe nói cậu đã đi đến Lorel?”

“Lâu rồi không gặp, Rembrandt-san. Vì kinh doanh, tôi đã trở lại một chút. Có vẻ như thị trấn vẫn hoạt động như bình thường, nhưng chiến tranh có giống nhau không?” (Makoto)

Tôi nhanh chóng gặp Rembrandt-san và nhảy vào chủ đề.

Hình như ông ấy hơi mệt mỏi.

Ông ấy đang thể hiện sự kiệt sức nhiều hơn bình thường. Nhưng ngược lại, đôi mắt ông ây sáng ngời, và dường như ông đã có động lực nhiều hơn trước.
Nó có thể là chiến tranh đã trở nên tồi tệ hơn, hoặc nó sắp trở nên tồi tệ hơn?

Nếu đó là trường hợp, tôi sẽ phải làm yên cái đó trước.

Dường như đây là ưu tiên nhiều hơn trước hết.

Nghiêm túc, mọi thứ đến cái khác.

“Umu. Tình hình chiến tranh, hay giống như, các cuộc đàm phán đang diễn ra tốt đẹp. Đến mức nó hơi kỳ quái. Có vài nhóm lén lút cố gắng xâm nhập thị trấn một số lần, nhưng chúng tôi đã có thể chặn chúng mà không để chúng lại gần.” (Rembrandt)

Ồ, thật bất ngờ.

Có vẻ như nó đang thực sự diễn ra tốt đẹp.

“Chúng tôi cũng đã thực hiện một thỏa thuận bí mật với các thị trấn xung quanh về việc duy trì hiện trạng khi vấn đề độc lập được công bố. Nếu Raidou-kun mang quân đoàn sẽ đóng vai trò bảo vệ, Tsige có thể chuyển sang giai đoạn tốt như đã thành công.” (Rembrandt)
“Như mong đợi từ Rembrandt-san.” (Makoto)

“Những người gây ra cuộc đảo chính đang bắt đầu bình tĩnh lại, vì vậy những người mà chúng ta phải thận trọng sẽ là hoàng tộc. Trước đó, "một cái gì đó", đã có thể lật ngược tình thế khi thủ đô sắp sụp đổ, quay về phía chúng tôi, miễn là cậu quay trở lại, chúng tôi sẽ vững vàng như một tảng đá.” (Rembrandt)

Rembrandt-san gật đầu trước những lời 'như mong đợi' của tôi như thể nói 'hãy để nó cho tôi' và tiếp tục nói.

Như tôi nghĩ, ông ấy cũng có rất nhiều ảnh hưởng trong lĩnh vực chính trị.

Để tồn tại trong thế giới thương mại, cuối cùng bạn sẽ đạt được những thứ đó trên đường đi.

Đặc biệt là khi bạn đã vượt qua một quy mô nhất định.

"Hiểu rồi. Chúng tôi cũng sẽ nhanh nhất có thể. Chúng tôi sẽ cố gắng thành công trong vài ngày nữa.” (Makoto)
“Cậu là một trong những người thực sự đáng tin cậy. Vì vậy, những vấn đề kinh doanh này? Nếu đó là điều gì đó tôi có thể giúp đỡ, tôi sẽ giúp cậu một tay.” (Rembrandt)

“Tôi muốn thông tin liên quan đến một người nào đó. Đó là một người có tên Aznoval. Ngài có biết anh ta có mối liên hệ nào với thị trấn này không?” (Makoto)

“Mặc dù vậy, tôi nghĩ rằng tôi đã nghe nói về anh ấy trước đây. Nếu tôi nhớ không lầm, anh ta là một hiệp sĩ huyền thoại xuất hiện trong truyện cổ tích Lorel.” (Rembrandt)

“Y-Yeah. Vậy là ngài đã biết.” (Makoto)

“Ít nhất là tên. Tuy nhiên, tôi không thể tìm thấy bất kỳ mối liên hệ nào với Tsige và cái tên Aznoval. Ở nơi đầu tiên, tôi không nhớ đã nghe thấy tên anh ấy ở bất cứ đâu ngoài Lorel.” (Rembrandt)

“Có phải vậy không?” (Makoto)
“Tôi nghĩ rằng có lẽ anh ta không lạ gì khi đến Biên giới thế giới, nhưng ít nhất, có vẻ như không có câu chuyện hay hồ sơ nào còn lại.” (Makoto)

“Tuy nhiên, đó là một yêu cầu từ không ai khác ngoài cậu. Tôi sẽ cố gắng điều tra về nó. Nếu tôi biết được điều gì, tôi sẽ liên hệ với Công ty Kuzunoha.” (Rembrandt)

"Cảm ơn. Ngài, Rembrandt-san ..."(Makoto)

'Hửm?'

“Tình hình có vẻ đã chuyển biến khá tốt, tuy nhiên, có vẻ như ngài đã khá kiệt sức. Có chuyện gì xảy ra à?” (Makoto)

“Ah, vậy là nó hiện rõ trên mặt tôi hả. Xin lỗi đã làm cậu lo lắng. Đây là một vấn đề khác. Có một vài điều tôi đã suy nghĩ về cách bố trí của thị trấn, cậu thấy đấy. Tôi bị mắc kẹt trong một loạt các điều khoản. Trong tương lai gần, rất có thể tôi cũng sẽ cần cậu tham gia.” (Rembrandt)
Như thể tận hưởng nó từ tận đáy lòng và như thể ông ta là một đứa trẻ tìm thấy một căn cứ bí mật, ông ta nở một nụ cười rộng.

Có vẻ như đây thực sự là một vấn đề khác với sự độc lập.

Ông ta trông như đang vui vẻ đến mức điên cuồng.

Người này vẫn đáng kinh ngạc như mọi khi.

Trong tình huống quan trọng này, nơi họ đang cố gắng giành được độc lập của một thị trấn từ một quốc gia, ông ta đã nhắm đến một cái gì đó mới, mặc dù ômg ta là một phần trung tâm của nó.

Và ông ấy rất vui mừng về điều đó.

Sức sống của ông là ở cấp độ thiên tài.

Nó làm tôi buồn vì chỉ có một điều là quá nhiều đối với tôi.

Nhưng ngay cả khi tôi có những suy nghĩ tiêu cực đó, nó sẽ không tăng khả năng của tôi.

Tôi phải chấp nhận sự thật rằng tôi có thể nhìn thấy công việc của người này và cách suy nghĩ của ông ta từ gần.
Nếu tôi có thể tham gia thậm chí một chút về nó, nó sẽ là thỏa đáng nhất.

"Xin hãy làm như vậy. Nếu tôi có thể làm việc với Rembrandt-san, tôi chắc chắn sẽ tham gia. Chà, tôi hơi bận, nên giờ tôi sẽ rời đi, xin lỗi vì đã làm phiền.” (Makoto)

"Ổn thôi. Tôi cũng đã kiếm được rất nhiều ý tưởng nhờ cậu. Hãy đến bất cứ khi nào cậu muốn. (Rembrandt)

Tôi thực sự biết ơn.

Tôi cúi đầu thật sâu và chào tạm biệt Rembrandt-san.

Bằng mọi giá, ông ta đã hoàn toàn biến Hội thám hiểm thành văn phòng làm việc của mình.

Tôi rời khỏi khu vực mà các nhà thám hiểm bình thường không thể vào và đi đến hội trường, và ngay lập tức, lượng người tăng lên.

Hội trường được bao bọc trong cái nóng, được bao phủ bởi sự hối hả và nhộn nhịp, và có rất nhiều nhà thám hiểm.

Phải có nghĩa là có những nhóm đã sẵn sàng để đi khám phá hoặc săn bắn.
Hoặc giống như, Tsige hiện tại có thể như thế này trong tất cả các thời điểm trong ngày.

Có vẻ như các yêu cầu liên quan đến đất hoang cũng đang được thực hiện khá tích cực.

Có vẻ như hạt giống được lan truyền bởi Tomoe và Mio đã nảy mầm đúng cách.

...Tuyệt.

Nhưng trong sự đông đúc này, sẽ rất khó để hỏi về Aznoval-san.

Có vẻ như tôi sẽ phải để điều đó lại sau và ưu tiên hỏi kẻ biếи ŧɦái đó về vấn đề của Sofia.

“Heh ~. Sau đó Vegan-san đã trải qua những rắc rối khi đến Rotsgard vì lợi ích của người yêu? Đó là niềm đam mê vô cùng!”

“Trong các mối quan hệ lâu dài, cảm xúc bùng cháy mạnh mẽ hơn cho cả hai bên so với khi họ ở gần nhau. Không có gì đảm bảo rằng người đó vẫn còn ở đây, nhưng những tin đồn về Tsige gần đây rất tuyệt vời. Ngay cả khi người yêu của tôi không ở đây, điều này vẫn có thể phục vụ như một chủ đề cuộc trò chuyện. Sau đó, tất cả là về động lực. (Vegan)
...

Tôi nghe một giọng nói quen thuộc?

Đầu của tôi như thể một âm thanh * 'gigigi' * phát ra từ nó, tôi hướng ánh mắt về giọng nói.

“Thị trấn này thực tế là một địa điểm tham quan, vì vậy tôi nghĩ Vegan-san sẽ không hối tiếc.”

“Tôi bất ngờ có thể gặp một thành viên số một của thị trấn, Toa-san, vì vậy chỉ cần tôi có thể trở thành người quen của quý cô đây là đủ cho một chủ đề trò chuyện. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ cô sẽ là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.” (Vegan)

Hãy đừng đùa nữa. Và, về người yêu của anh, anh có biết cô ấy ở Rotsgard không? (Toa)

Tôi cũng đã nghĩ điều này vào thời điểm đó với Sofia nhưng, tại sao hắn lại ở đây?

Hành động như thể hắn là một người đàn ông đẹp trai vô hại.

“Thật ra, trời đã khuya, cô thấy đấy, tại phòng của hắn.”(Vegan) ăn
“Eh 'hắn'?" (Toa)

Toa làm một biểu hiện khó hiểu.

Chà, tất nhiên rồi.

Rốt cuộc, người mà cô hướng dẫn ở đây là... một người đàn ông sau tất cả.

"Đúng rồi.  Là của Raidou-kun-“ (Vegan)

Khoảnh khắc tôi nghe thấy cái tên phát ra từ miệng hắn, sự ghê tởm và nhiều thứ khác sinh ra từ những mặt tối của Root tôi đã nghe thấy từ nhiều nơi, và những mặt mà hắn không có cho tôi thấy, tôi có thể cảm thấy nó tràn ra khỏi cơ thể tôi.

"Ai ..." (Makoto)

“Ể?"

“Để nghĩ rằng chúng tôi thực sự sẽ gặp nhau- Ể?”

Với không một chút âm thanh, tôi rút ngắn khoảng cách với hai người và nói.

Root ngay lập tức chú ý đến tôi và rất ngạc nhiên, và rồi ngạc nhiên khi chuyển động của tôi không dừng lại.

“...là người yêu chết tiệt của ngươi, ĐỒ NGỐOOOOOOOC !!!! (Makoto)

Một tiếng xé gió, để niêm phong đúng cách các tuyến phòng thủ và trốn tránh của Root bằng Magic Armor
“Geh, cậu đang đùa, phải không? R-Raidou-bugh!”

Tôi tung một cú đấm cực kỳ đáng sợ.

À, tôi quên hủy Giáp phép thuật.

Không chỉ anh ta đang bay, nắm đấm của tôi đã vặn vào mặt anh chàng đẹp trai tóc bạc khi anh ta đứng dậy.

Tôi đã tạo ra khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.

“R-Raidou-san. Uhm, vậy là anh đã quay trở lại.” (Toa)

“Tôi cũng sẽ nói điều này vì tương lai, tôi không có mối quan hệ với hắn ta, và tôi là một người đàn ông thẳng thắn, yêu phụ nữ!” (Makoto)

Ở nơi đầu tiên, tên của hắn không phải là Vegan.

Hắn có bao nhiêu tên giả?!

Mặc dù nó đã cứu tôi khỏi những rắc rối khi đến Rotsgard, nhưng vì một số lý do, điều này không làm tôi vui chút nào!

Trans(kyotoyota):nhóm mình đã tuyển được edit mới và mình từ edit cũ sẽ chuyển qua làm trans chính thức của bộ này còn bác trans cũ kia vẫn sẽ lặn cho đến khi thi xong đại học. Mọi muốn biết thêm thông tin truyện nhớ vào nhóm Fanpage trên FB tên là Mio-team.
Edit(shaytaihen)

Cám ơn vì đã đọc.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv