Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 150: Pháo Hoa Trong Đêm.



Chương 147: Pháo Hoa Trong Đêm.

Học viện đã bị một phen náo loạn.

Lý do tất nhiên là sự xuất hiện đột ngột của một tác phẩm nghệ thuật bằng băng.

Tomoe nói rằng cô ấy sẽ đi xem Root thế nào, vì vậy tôi cũng để Mio và Shiki đi luôn để câu thêm chút thời gian.

Nếu chúng tôi cẩn thận tụ họp giữa lúc hỗn loạn, tôi nghĩ thế là đủ rồi.

Để hỏi lý do tại sao Akua và Eris lại sử dụng phép thuật đó, tôi thâm nhập vào Ký túc xá Học viên.

Tôi có thể thấy rằng các học viên đang hoảng hốt.

Nhưng may mà đây là một phép không làm hại đến ai ở bên trong cả.

Ngay cả khi gặp họ, nó sẽ rất phiền phức, nhưng tôi vẫn dùng thông tâm thuật để liên lạc với Eris, xác nhận vị trí của họ và đến đó ngay.

“Và, tại sao các cô lại phải làm đến mức dùng phép thuật để cô lập nơi này thế?” (Makoto)
"Waka, đó là gian lận ..." (Eris)

Mặc dù tôi đã cố gắng vượt qua rắc rối để chúc mừng 2 cô gái đó, một người có vẻ đã kiệt sức. Eris ngồi khoanh chân và chọc mái nhà bằng ngón tay trỏ của mình.

Cô ấy không có vẻ gì là muốn trả lời câu hỏi của tôi cả, cổ chỉ nhìn tôi bằng một vẻ mặt cay đắng.

“W-Waka-sama, tôi đã từng nghĩ về điều này lúc trước nhưng, làm thế nào mà ngài lại vào được trong đây vậy?” (Akua)

Với vẻ mặt kiệt sức, Akua còn tỏ ra mệt mỏi và bất ngờ hơn.

Trái ngược với Eris, Akua có một thế đứng thẳng rất đẹp, giống như một người trị vì vậy.

Sau khi trải qua khóa huấn luyện, tính cách của cô ấy đã trở nên siêng năng hơn, và có vẻ vẫn rất khó để Akua theo dõi từng hành động của Eris.

Có lẽ tôi nên thêm vào nhóm họ một người nữa để tạo thành một nhóm 3 người.
Nếu phải hợp tác với hai người này, có lẽ sẽ rất khó để chọn được người thích hợp.

Hai cô gái này rất nổi bật, vậy nên ngay cả là trong hàng ngũ những Lâm quỷ tộc, cả hai vẫn đặc biệt theo một cách riêng.

Thật rắc rối mà.

“Cách tôi vào đây ư? Nếu là cái đó, có lẽ Eris đã nhận ra. Cô ấy vẫn cần một lúc nữa để có thể hồi phục, vì vậy nên tôi có thể hỏi cô vài câu không Akua? ”(Makoto)

“V-vâng, ngài có gì muốn hỏi vậy ạ?” (Akua)

“Nếu hai cô sử dụng phép thuật lên Kí túc xá, sao lại mắc kẹt bên trong thế này hả?” (Makoto)

"Uh" (Akua)

Với vẻ mặt đau khổ, Akua rêи ɾỉ rồi im luôn.

Chẳng phải cố ý, mà đó là một tai nạn ư?

Với việc Eris ở đây, điều này cũng không bất ngờ mấy.

“Eris, hừm” (Makoto)

“K-Không! Thuộc hạ đã không lường được hết hậu quả để rồi... ”(Akua)
"Vậy ra cô hùa theo sự điên rồ của Eris" (Makoto)

“Aw... Ưʍ. Đại khái là vậy”(Akua)

“May mắn thay, ngoài thực tế rằng 2 người không thể rời khỏi đây, chẳng có lấy vấn đề nào khác cả. Thôi thì, làm tốt lắm. Và, có điều gì cô cần phải báo cáo không? ”(Makoto)

Đúng thật. Bên trong chẳng có nhiều thiệt hại mà.

Nhưng phép thuật này là một rào chắn phòng thủ, và chưa hết, nó có một cái tên nghe rất nguy hiểm: Kokytus.

Nếu tôi nhớ chính xác, đó là tên gọi tầng địa ngục bị bao phủ bởi băng tuyết.

Tôi không rõ liệu Eris đã biết về điều này chưa khi cô ta đặt tên cho phép thuật này, nhưng đối với một rào chắn chỉ đơn giản với mục đích trông giữ trẻ, chẳng phù hợp chút nào.

Dễ hiểu hơn rất nhiều nếu bạn chỉ lấy đại một cái tên nào đó từ ngôn ngữ khác.

Vâng, Học viện thì đang dẫn đầu trong công cuộc nghiên cứu các loại phép thuật, thành thử sẽ chẳng có tên ngu nào lại đi vạch áo cho người xem lưng đâu, nhưng... bạn sẽ đông cứng luôn đấy.
À không, tôi tự hỏi liệu có thể gọi là “đóng băng” được không đây.

Tựa như một bước tường nước giải khát thì đúng hơn chăng?

Nếu một Orc cao nguyên lại gần rào chắn này, cánh tay của chúng sẽ bị đóng băng ngay lập tức.

Theo phản xạ, chúng sẽ chặt đứt cánh tay hòng tẩu thoát, nhưng cánh tay bị đóng băng ấy sẽ rơi xuống đất và vỡ tan thành bụi cám.

Một phép thuật đáng sợ đấy.

“Không, chẳng có gì đáng để báo cáo ạ” (Akua)

"Ai bảo thế, có đấy" (Eris)

“?!”

Eris bỗng nhiên tham gia cuộc trò chuyện.

Vậy ra cô ta đã phục hồi, huh.

“Eris…” (Akua)

“Fuh, có câu thất bại là mẹ thành công. Lần tới tôi sẽ cố gắng hơn nữa ”(Eris)

"Đúng thế. Vậy, Eris, cô nói mình có một việc cần báo cáo à ”(Makoto)

Nếu tôi hỏi mọi thứ, cuộc trò chuyện này sẽ chẳng có tiến triển gì đâu, vì vậy ngay cả khi đang vội, tôi đã quyết định không hỏi họ những điều không cần thiết.
Với vẻ mặt hơi bất mãn, Eris gật đầu.

"Những tên chỉ huy bọn dị thể có lẽ đang tập hợp ở một toà nhà sang trọng" (Eris)

“… Heh ~” (Makoto)

"Chuyển động của các dị thể trở nên có trình tự trong một thời gian nhất định, vì thế nó đã khơi dậy tính tò mò của tôi. Tôi còn giăng ra một mạng lưới nữa" (Eris)

"... Eris, sao tớ chưa được nghe gì về việc này?" (Akua)

“Lúc ấy Akua đang làm phần việc của mình trong khi tôi thực hiện việc ấy. Cảm ơn cô”(Eris)

"Ugu" (Akua)

“Tiếp nào” (Makoto)

"Vâng. Chúng có lẽ đang sử dụng một số loại đạo cụ - ngay cả khi chưa hoàn thiện – để kiểm soát các dị thể. Hoặc một thứ gì đó tương tự vậy ”(Eris)

“Kiểm soát sao…” (Makoto)

“Có vẻ các dị thể đang tập chung lại. Những kẻ giàu có đang gặp rắc rối ”(Eris)

Eris nói: “Đằng kia” và chỉ vào nơi rất đồn người giàu có đang trú ẩn.
Phần đất được Học viện bảo vệ nghiêm ngặt nhất.

Vì một số lí do nào đấy, Tomoe không điều người của chúng tôi đến nơi ấy.

Tôi nghĩ sẽ nhanh hơn nếu có sự hỗ trợ từ những người đang sống ở đó, nhưng tôi tự hỏi có ổn không.

Sẽ tốt hơn khi kghe được thông tin chi tiết từ người của mình thay vì đám ho lao ấy, huh.

Việc tồn tại kẻ chỉ huy các dị thể là một thông tin rất mới đây.

Tôi nên xác nhận lại điều này.

Nhưng khả năng thu thập thông tin của Eris là quá tốt.

Hơn nữa, cảm tưởng cô ta đang ngày càng giỏi hơn về khoản ấy.

“Eris, cảm ơn nhé. Thông tin giúp ích rất nhiều đấy”(Makoto)

“Tôi không đáng được nhận những lời đó đâu. Phép thuật này cũng vậy, sử dụng nó như một biện pháp khẩn cấp để bảo vệ các học sinh quý giá của Waka khỏi việc rơi vào tay của Hiệu trưởng, điều đó cũng không phải quá tệ. Mọi việc chỉ có thế thôi. Tôi mong ngài có thể tha thứ cho cái rào chắn tự phát này của Akua ”(Eris)
... Ngay khi tôi nói lời cảm ơn, cô ấy lại nói vậy.

Eris thực sự rất bí ẩn.

“Không phải là tôi tức giận về điều đó đâu. Nếu cô muốn, tôi thậm chí có thể đưa hai người ra khỏi đây. Tôi sẽ dẫn đường ”(Makoto)

“L-Lúc này chúng tôi vẫn ổn. Tôi cũng lo lắng về các học viên nữa, vì vậy tôi nghĩ mình sẽ ở lại đây cho đến khi nó tan chảy ”(Eris)

Bởi bên ngoài đang có Mondo, huh.

Nhưng nếu họ ra ngoài, Tomoe sẽ trao thưởng cho hai Lâm quỷ tộc này, vì vậy nó cũng có một phần tốt đấy chứ.

… Chà, thôi được.

Tôi cũng đang hơi mệt, vì vậy nếu Eris nói rằng mình muốn ở lại đây, tôi sẽ để cô ấy ở lại.

"Tôi hiểu rồi. Cũng được thôi. Vậy thì tôi sẽ trở ra bên ngoài đây ”(Makoto)

“Cảm ơn vì đã vất vả, Waka. Nếu có thể, xin ngài hãy liên hệ với Shishou"(Eris)

“Tôi từ chối” (Makoto)
“T-thật tàn nhẫn” (Eris)

Tôi bỏ lại Akua, Eris và rời khỏi rào chắn.

Gặp lại Tomoe và những người khác, tìm đến Hiệu trưởng Học viện, và sau đó... tôi nên làm gì đây?

“Raidou-dono, cậu quay lại lúc này ư?”

?!

Tại nơi xa rào chắn một chút, ai đó gọi tôi từ sân sau nơi trú ẩn.

Oh, một người bất ngờ đây.

[Sairitz-sama. Có thể là tôi chỉ tưởng tượng thôi, nhưng trông cô có vẻ hơi mệt thì phải. Cô có ổn không vậy?]

“… Thật xấu hổ mà. Mặc dù cậu còn mệt mỏi hơn tôi nhiều ”(Sairitz)

[Hiệu trưởng Học viện và chúng tôi đang cố hết sức để giải quyết vấn đề. Hãy cố chịu đựng thêm một chút nữa] (Makoto)

"Tất nhiên rồi. Thật đáng hổ thẹn. Tôi thì lại căng thẳng chỉ vì đường dây liên lạc đã bị cắt đứt ”(Sairitz)

[Tôi nghĩ đó là tâm trạng bình thường của mọi người thôi] (Makoto)
Tôi đang đối phó với điều này mà chưa gặp phải vấn đề gì.

Chưa hết, đôi mắt của Sairitz-san đột nhiên trở nên sắc bén.

Đôi mắt như thể muốn nhìn thấu người khác. Một cảm giác khó chịu.

“Raidou-dono, không, Raidou-sama, tôi hiểu rằng sự cố này đang được giải quyết bởi một lực lượng khác ngoài Học viện. Có ai đó đang tiếp tay cho họ từ đằng sau. Thậm chí tôi cũng có thể đoán được, và rất có thể Công chúa Lily cũng đã nhận ra điều này. Đôi mắt của Vua Limia không phải để trang trí. Những người chưa nhận ra chỉ có Aion mà thôi. Và có vẻ thương đoàn Rembrandt đã cho phép phía cậu tham gia cùng ha”(Sairitz)

Như dự đoán, những người này có thể nhận ra việc chúng tôi đang hành động từ trong bóng tối huh.

Tôi có nên yêu cầu cô ta đừng can thiệp không đây?

Nhưng nếu tôi xử lý một cách không phù hợp, có khả năng nó sẽ chỉ làʍ ŧìиɦ hình tồi tệ hơn thôi.
“Sức mạnh của Thương đoàn Kuzunoha - ngay cả khi chỉ là một phần - tôi đã hiểu được. Nếu Raidou-sama có là một Người Thông Thái-sama đi chăng nữa, tôi không thể tưởng tượng được làm thế nào mà cậu có thể tập hợp những người mạnh mẽ đến vậy và thành lập ra một tổ chức. Có phải cậu đã thức tỉnh nhân cách thực sự của mình, hay là sở hữu khả năng xử lí siêu phàm, hoặc có thể cậu sở hữu khả năng kinh doanh và tiềm lực hiếm có sao? ”(Sairitz)

[Cô đang đánh giá tôi quá cao rồi. Tôi không phải là một Người Thông Thái-sama, và tôi không có cách nào khác ngoài việc gọi đây là vị trí mà mình đã được ban cho] (Makoto)

“… Ngay lúc này, rõ ràng cậu không có ý định sử dụng nó. Sau đây, theo đề nghị của Chủ Hội Falz-dono, một cuộc họp sẽ được tiến hành, mục đích của nó là thảo luận vài điều về Thương đoàn Kuzunoha, nhưng liên minh Lorel đang nghĩ về việc chấp nhận Raidou-sama, Thương đoàn Kuzunoha một cách tích cực”(Sairitz)
[Cảm ơn rất nhiều] (Makoto)

Ồ, thật là một lời đề nghị đáng để đón nhận.

Sẽ thật tuyệt nếu mọi chuyện chỉ có thế, nhưng đôi mắt của cô ấy vẫn còn khá đáng sợ, vì vậy tôi có thể nói rằng việc này vẫn chưa kết thúc.

“Raidou-sama, xin lắng nghe điều này và hãy xem như đây là ý chí của Limia, Gritonia và Lorel” (Sairitz)

Sairitz-san tiến thêm một bước nữa và đề cập đến tên của các cường quốc.

N-Nghe có vẻ như là một sự uy hϊếp đây.

“Vai trò của Thương đoàn Kuzunoha trong việc giải quyết vấn đề này là vô cùng lớn lao. Và tôi nghĩ rằng thật không phù hợp khi hỏi cậu điều này khi nghĩ về việc đó ”(Sairitz)

[Xin cứ tiếp tục] (Makoto)

“Tôi muốn cậu sửa chữa thông tâm thuật một cách nhanh chóng. Nếu cậu có thể làm điều đó, tôi sẽ thưởng cho cậu. Tất nhiên, tôi sẽ không tiết lộ tên của Thương đoàn Kuzunoha về vấn đề này đâu ”(Sairitz)
Điều chỉnh thông tâm thuật, huh.

Ra vậy.

Nếu cố gắng, tôi sẽ làm được, nhưng sẽ rất tệ nếu không xác nhận việc này với Tomoe. Vì điều ấy có thể sẽ phá vỡ kế hoạch của cô mà.

'Nếu có thể, tôi sẽ cố gắng', đây là lựa chọn an toàn.

[Tôi không thể hứa, nhưng tôi sẽ cố hết sức để phục hồi nó] (Makoto)

"Tôi hiểu. Được rồi, cảm ơn Raidou-sama. Tôi sẽ cho họ biết về những gì cậu đã nói. Tôi xin lỗi vì đã giữ chân cậu lại quá lâu ”(Sairitz)

Sairitz-san cúi đầu.

Theo sau cô ấy, tôi cũng làm vậy.

Cô quay trở lại nơi mà những người hộ tống đang đợi ở đằng xa.

Vậy ra cô ấy muốn một nơi riêng tư để gặp tôi à.

Fumu, nếu tôi khôi phục lại thông tâm thuật, chúng tôi sẽ biết được vị trí quân tiếp viện của tất cả các quốc gia.

Điều đó sẽ thật tiện lợi, và một khi đường liên lạc đã được phục hồi, những người đang trú ẩn sẽ bớt căng thẳng hơn.
Tôi muốn làm điều đó, nhưng cần phải nói trước với Tomoe đã.

Thật là một cuộc trò chuyện mệt mỏi, nhưng nó vẫn khác với Eris.

Ăn uống, luyện bắn cung, mệt mỏi, nằm vật ra, ngủ và vòng lặp cứ thế đó; vốn chúng là suy nghĩ ban đầu của tôi. Nhưng trong thế giới này, mọi thứ không hoạt động theo cách đơn giản như vậy.

Các khoản vay mượn, nợ nần và tất cả những rắc rối có lẽ đang xảy ra khắp mọi nơi, chúng toàn làm tôi đau đầu thêm thôi.

Yare-yare.

Thực vui khi có Tomoe và Shiki bên cạnh.

◇◆◇◆◇◆◇◆

“Một rào chắn mạnh mẽ đấy. Những cô gái bán nhân này đã làm điều ấy huh. Ta thật không muốn chiến đấu với mấy người đâu”

“Chà, ngay cả Vạn Sắc-dono cũng phải ngạc nhiên, thật là dễ chịu-ja na. Fufufu ”(Tomoe)

“Đây là lần đầu tiên ta thấy một rào chắn cứng cỏi và mạnh mẽ đến vậy. Nếu phải dùng đến vũ lực, ta sẽ mất 1 ngày. Nếu phải phân tích nó, sẽ tốn ít nhất 3 ngày. Nghiêm túc đấy, khi ta bên cạnh cậu ấy, thì chẳng cảm thấy buồn chán mà”(Root)
"Gì, ngươi định phá vỡ nó à?" (Tomoe)

“Không đâu. Ta chỉ quan tâm thôi. Nhưng nếu nó không trụ được trong vài ngày, ta sẽ không thể phân tích nó được. Và nếu muốn phá hủy nó, ta sẽ phải trở về hình dạng nguyên thủy của mình. Nếu biến thành một con rồng vì thứ nhỏ nhặt như này và làm loạn lên, ta sẽ chỉ khiến vấn đề về rối loạn bởi dị thể trở thành trầm trọng hơn thôi. Và quan trọng nhất, ấn tượng của Makoto-kun về ta sẽ giảm đi. Ta sẽ không làm điều đó đâu. Đây không muốn can thiệp đến việc Makoto-kun nhá”(Root)

“… Fuh, chúng ta không ngại việc chiếm lấy danh hiệu Sát long nhân đâu. Nếu nói về việc không thể làm gì, chẳng phải ngươi mới là kẻ phải chịu cảnh đó sao-ja shi? ”(Tomoe)

“Tha cho ta đi. Và? Mọi chuyện sẽ kết thúc vào ngày mai sao? ”(Root)

Tomoe và Root đang nói chuyện.
Có lẽ họ không lo lắng về việc liệu có ai đó sẽ nghe thấy, họ thậm chí còn chả dùng đến biệt danh và không thèm giấu đi kế hoạch của mình.

“Đó mới chỉ là ước tính thôi-ja. Sau khi quân tiếp viện đến, chúng ta sẽ dọn dẹp những rắc rối còn lại và mọi việc sẽ xong xuôi-ja ”(Tomoe)

“Rắc rối huh. Còn Makoto-kun thì sao? ”(Root)

“Nếu Waka của hiện tại biết được điều đó, ngài ấy có thể sẽ đi theo một chiều hướng xấu. Ta nên làm gì ... Nó sẽ phải an toàn hơn. Ta đã quyết định dọn dẹp mà không cần nói với ngài ấy ”(Tomoe)

“Ta hiểu rồi” (Root)

“Nó khá rắc rối đấy-ja yo. Nếu những kẻ lén lút hành động từ trong bóng tối không phải quỷ tộc, mọi việc sẽ trở nên dễ dàng hơn. Quỷ tướng Rona huh. Cô ta sẽ muốn đạt được những thành quả nhất định cho dù vụ việc có tiến triển ra sao. Waka cần nhiều kinh nghiệm hơn một chút, hoặc những loại người đó sẽ chỉ tổ gây hại cho ngài ”(Tomoe)
“Nếu ta nhớ chính xác, Makoto-kun đã bảo cô ả tạm thời rút quân đúng không?” (Root)

“Umu. Ta không hỏi chi tiết về việc đó là quân đội hay quỷ tộc, nhưng ngài ấy đã tự mình trao đổi lấy. Chắc chắn cô ả không làm theo đúng những gì Waka đã hỏi, vì vậy biết thêm chi tiết sẽ chẳng có ích lợi gì. Rona sẽ không hoàn toàn chấp thuận đâu ”(Tomoe)

“Về mặt đó, Makoto-kun cũng giống Mio. Cậu ta có thể là quá tốt bụng hoặc vẫn còn bất cẩn ”(Root)

Root nghĩ về Makoto một cách vui vẻ.

Anh ta không sử dụng những từ ngữ phức tạp với ý nghĩa sâu xa gì cả.

Makoto là người mà một khi ai đó chấp nhận yêu cầu của cậu ta, cậu ta sẽ thật sự coi họ là đồng minh.

Đó là loại người dễ đối phó, nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm.

Bởi vì họ luôn hấp tấp.

Nhưng ngay cả khi Root biết được tất cả điều này, cậu ta vẫn coi Makoto là một người thú vị.
Root thấy cậu ta như một sự tồn tại có thể “khuấy đảo” nhiều hơn bất cứ thứ gì anh ta từng chứng kiến trước đây.

“Rèn luyện cơ thể một cách nghiêm túc và bắn cung; ngài ấy là một con người luôn sống với những điều đó trong thâm tâm. Ngài đồng thời cũng là một người vững tâm trước xã hội đầy rẫy cái ác này-ja ”(Tomoe)

“Đó là lý do của việc cô bỏ lại những người giàu và những người có thể gây ảnh hưởng xấu đến cậu ta về sau này sao?” (Root)

"Không. Đơn giản chỉ là phong cách làm việc của ta thôi. Nếu người dân ở đó giảm đi, việc tái thiết sẽ trở nên trơn tru hơn mà, phải không? Ngoài ra, nếu ngươi tức đến mức muốn lợi dụng tình hình và làm loạn, tốt nhất là ngươi nên giải phóng tất cả các cảm xúc của mình đi, nếu không việc đó sẽ ám ảnh ngươi mãi đến sau này đấy ”(Tomoe)
"Và vì vậy ta nên bỏ qua những hành động của bán nhân sao?" (Root)

“Quỷ tộc còn một kẻ nữa ngoài cái ả da xanh đó. Ta chỉ nghĩ rằng vẫn còn quá sớm để nói cho Waka. Mio sẽ xử lý việc đó tối nay”(Tomoe)

“Ồ, đáng sợ thật đấy. Vậy cô sẽ không bao che hay biện hộ cho cô ta à?”(Root)

“Cô ta là người ghét hân tộc nhiều đến mức không cần thiết. Ta không nghĩ cô ả sẽ có nhiều ích lợi cho lắm. Ta cũng không phải người bảo vệ của bán nhân hay thứ gì tương tự đâu đấy. Waka cũng vậy ”(Tomoe)

Tomoe thờ ơ nói về những điều mà Makoto vẫn chưa biết.

Những hành vi kì lạ của các dị thể mà Lâm quỷ tộc Eris để ý, Tomoe cũng đã chú ý đến nó.

Cô cũng biết về kẻ đang điều khiển chúng luôn.

Và cô ấy đã nhìn nhận đó là một kẻ hợp tác với quỷ tộc.

Root đã đến “cô ta”, bọn họ cũng biết đến giới tính của kẻ đó luôn rồi.
Nếu điều tra, họ sẽ có thể biết thêm chi tiết, hoặc có lẽ bọn họ đã nắm hết mọi thông tin rồi.

Nhưng kẻ đó lại di chuyển đến một nơi như vậy, có vẻ Tomoe và Root không mong đợi điều này.

Tư suy về hiện tại vị trí cũng như cách nghĩ của Makoto, Tomoe quyết định hoàn thành vấn đề mà không cần bàn bạc với chủ nhân nữa.

Tomoe đã rất biết ơn khi Makoto để cô quản lí sự hỗn loạn này.

"Ngoài ra ... chờ một chút đã" (Root)

Tomoe định hỏi Root: "Chuyện gì vậy?", nhưng cô ấy tự động im luôn.

Một thông tâm thuật.

Root có thể nhận thấy nó. Không can thiệp, anh ta lặng lẽ quan sát biểu hiện của Tomoe.

Cô cau mày trong giây lát.

Nội dung có lẽ không được tốt cho lắm. Sự chú tâm của Root đã thể hiện hết ra rồi.

Nhưng sau đó, cô lấy lại khuôn mặt bình thường của mình và tiếp tục thông tâm thuật. Sau vài phút, cô lặng lẽ thở ra.
Có vẻ thông tâm thuật đã kết thúc.

“Từ ai vậy?” (Root)

"Waka-ja" (Tomoe)

“Makoto-kun! Heh ~ cậu ta nói gì? Có chuyện gì xảy ra bên trong rào chắn không? ”(Root)

“Ngươi còn không thể tự kiềm chế mình lại nhỉ. Nó không phải điều gì đó lớn lao đâu. Chỉ là, Waka chuẩn bị bám theo tên quỷ tộc đó rồi ”(Tomoe)

“Hmph ~, vậy cậu ta cũng đã để ý đến nó” (Root)

"Không. Có vẻ Eris đã tiết lộ gì đó. Nghiêm túc mà nói, cô gái ấy luôn làm những thứ không cần thiết mà-ja na ”(Tomoe)

“Tôi có hứng thú đấy. Về một trong những người đã sinh ra cô bán nhân ấy"(Root)

"Ngoài ra, ngài ấy hỏi ta có ổn không khi khôi phục lại thông tâm thuật" (Tomoe)

"Cậu ấy hỏi ư? Cậu ta là chủ nhân, vì vậy nếu muốn cậu ta có thể làm nó mà không cần hỏi ý kiến của ai cơ mà. Có lẽ cậu ấy đang tự đưa ra quyết định hệ trọng khi cô đang làm công việc phụ trách ha?”(Root)
"Có lẽ vậy. Không có vấn đề gì với chuyện đó cả, nên ta đã nói với ngài ấy rằng mình không phiền đâu ”(Tomoe)

“Eh?” (Root)

Root làm một vẻ mặt căng thẳng và thốt lên một tiếng như muốn gặng hỏi những lời thờ ơ của Tomoe.

"Cái gì? Ngươi có vấn đề với việc đó sao? Ngươi sẽ được tự mình chứng kiến màn pháo hoa tuyệt đẹp đấy. Một thứ Waka đã tạo ra-ja ”(Tomoe)

"Ah, không ... ta hiểu mà, ngay bây giờ huh" (Root)

“Ngươi để ta nói từ nãy đến giờ rồi. Root, ngươi đang giấu cái gì đó phải không? ”(Tomoe)

“Nó không to tát đến nỗi phải gọi là che giấu đâu. Chỉ là cô vẫn chưa hỏi thôi. Fumu… ”(Root)

“Không phải ngươi vừa gặp rắc rối sao? Ngươi cũng có một biểu hiện căng thẳng. Và ngay lúc này trông ngươi lại đang rất vui-ja. Root, ngươi rốt cuộc đang giấu cái gì vậy? ”(Tomoe)
“Cô sẽ nhận ra ngay khi thông tâm thuật được phục hồi. Mặc dù vậy, Tomoe ”(Root)

“Hm?” (Tomoe)

“Số phận đúng là có tồn tại đấy. Thật là bí ẩn mà”(Root)

Với vẻ mặt ôn hoà, Root lẩm bẩm.

Gật gà gật gù, cậu ta đang hài lòng trong khi vẫn giữ im lặng.

Tomoe, người đứng bên cạnh Root, cất tiếng thở dài trước con người đã bước vào thế giới của riêng mình.

Và rồi, cô quay người đối mắt đến Makoto đang hiện diện.

Cô từ từ hướng ánh nhìn lên trên và chờ đợi.

“Root, đó là Waka-ja” (Tomoe)

“Hm?” (Root)

Với những lời của Tomoe và ngón tay của cô trỏ lên trời, Root ngước lên và thấy một quả cầu ánh sáng màu vàng giống như mặt trăng được bắn lên.

Ánh sáng đó dừng lại một lúc như thể đang chiếu sáng cả thị trấn.

Và rồi, nó nổ tung.

Biến thành vô số các dải màu, không chỉ giới hạn ở thị trấn này, nó lan ra toàn bộ khu vực.
Một số tạo thành những hình góc cạnh, một số khác thì uốn cong, và một số thì rơi thẳng xuống.

Nếu không đủ khả năng chống chọi, rất có thể chúng đã xuyên thủng người Tomoe và Root rồi.

“? !!”

“Một phát bắn huh. Waka đúng thực là một kiểu người đầy tài năng-ja ”(Tomoe)

Root, người vừa khoanh tay, bỗng buông chúng xuống.

“Chỉ là luca này... có lẽ nào, chúng nhắm vào những thứ quỷ tộc đã chuẩn bị ư?” (Root)

“Umu. Chắc không cần phá hủy tất cả. Miễn sao chúng ngừng hoạt động, thế là ổn rồi. Có một phương pháp để làm điều đó ngay cả khi không dùng đến sức mạnh tấn công. Waka đã thực hiện cái cách đó-ja na ”(Tomoe)

“… Tất cả đấy hử?” (Root)

"Ta cũng tự hỏi. Có vẻ không cần đến phát bắn thứ hai nữa, vậy nên chắc ngài ấy đã xử lí tất rồi ”(Tomoe)
"Mặc dù quỷ tộc đã phải mất đến vài tháng ròng để chuẩn bị chúng" (Root)

"Thật chăm chỉ đó-ja na" (Tomoe)

Hai người ấy vẫn hướng ánh mắt lên bầu trời.
chapter content



◇◆◇◆◇◆◇◆

“Eris. Waka vào đây bằng cách nào vậy? ”(Akua)

“Đã dùng đến” (Eris)

“Đã dùng đến gì?” (Akua)

"Ngài ấy đã ăn gian bằng cách sử dụng Rồng Đất" (Eris)

"Ngài triệu hồi cả một con rồng ?!" (Akua)

“Một thứ gì đó thậm chí còn tệ hơn. Một sự tồn tại có thể đào hố rất nhanh, loài chuột chũi  ~ ”(Eris)
“… Eris, k-không phải cậu đã nói rằng nơi đây hoàn toàn bị cô lập sao?” (Akua)

“Mình vẫn chưa thể tưởng tượng được. Có vẻ nó đã đào khá sâu, con chuột chũi đó ~ ”(Eris)

“… Mình sẽ không bao giờ giúp cậu nữa. Phép thuật này sẽ bị khai tử kể từ ngày hôm nay ”(Akua)

"Mình sẽ khóc đấy" (Eris)

Ma thuật Makoto tạo ra nhằm đối phó với việc tắc nghẽn thông tâm thuật, thứ phép thuật dạng pháo hoa ấy, bị ngăn cản bởi rào chắn, thế nên hai cô gái này chẳng thể nào trông thấy màn pháo hoa kia.

Akua và Eris đều hoàn toàn sụp đổ.

-------END CHAP--------


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv