*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngày hôm qua lúc em uống say, anh vừa đưa Vương Lượng về cục cảnh sát, em ói lên người anh ngay trong xe.”
Sở Niệm mặt đỏ bừng, cảm giác nóng rát trong nháy mắt lan khắp người. Cô không tin trừng mắt nhìn Thương Sùng, nàng chui ra khỏi chăn. “Không có khả năng, em không giống như anh nói đâu. Thương Sùng, anh đừng có mơ khi dễ em.”
“Anh khi dễ em?” Thương Sùng kéo mặt Sở Niệm, giơ tay chỉ về hướng nhà tắm. “Quần áo ngày hôm qua cởi ra còn ở bên trong phòng tắm, em nếu không tin, có thể tự mình đi xem.”