**********
Dạ Mạt rất giận dữ, cô ấy không ngờ, hai người sư huynh này vậy mà sẽ đánh ngược lại cô.
Cô ấy tức giận hét lên mắng, nhưng hai sư huynh này vẫn khăng khăng rằng cô ấy phản bội sư môn.
Ánh mắt Tà hệ pháp hơi nheo lại, hình như là đang suy nghĩ, giữa ba người này rốt cuộc là ai đúng ai sai.
Đột nhiên, ông ta nhanh chóng ra tay, vỗ một cái lên vai Dạ Mạt.
Thân thể Dạ Mạt thoáng chấn động, chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như bị mất đi, không tự chủ được mà té ngã trên đất.
Cô ấy không khỏi bối rối, kinh ngạc nói: "Tà hộ pháp, ông. Ông đang làm gì?"
Mặt hai sư huynh cũng đầy mờ mịt, Tà hộ pháp trực tiếp ra tay không chế Dạ Mat? Chuyện gì đang хау га?Tà hộ pháp cười nhạt: "Dạ Mạt, lời có nói có hàng trăm chỗ hờ, làm sao tôi có thể tin tưởng Cô?"
Da Mặt nóng này: "Lời tôi... Lời tôi nói có trăm ngàn chỗ hờ?" "Lời tôi nói đều là sự thật là bọn họ giết sư phụ của tôi"
Tà hộ pháp không nhịn được xua tay: "Rốt cuộc là thật hay giả, Bổn hộ pháp sẽ đích thân điều tra rõ ràng." "Hai người các người mang cô ấy vào trong phòng, tôi sẽ tự mình thẩm vấn cô ấy!"
Hai người sư huynh của Dạ Mạt nhất thời hội ý với nhau, khóe miệng đều lộ ra một tia cười dâm đãng. "Vâng, Tả hộ pháp, chúng tôi nhất định sẽ giúp ngài sắp xếp thỏa đáng!"
Đại sư huynh hào hứng nói.
Nhị sư huynh lại xít lại gần Tà hộ pháp, thấp giọng nói: "Sư muội của tôi mặc dù tu luyện mi cổ, nhưng cũng có thể cô ấy vẫn còn là một đứa con nít." “Tả hộ pháp, chắc ngài phải dịu dàng với cô ấy một chút rồi!"
Tả hộ pháp ngừa đầu cười to, ông là đã thèm thường Da Mặt từ đầuChẳng qua trước kia Dạ Mạt có Ô Nhĩ che chở, ông ta cũng không dám làm gì Da Mat
Bây giờ có cơ hội như vậy, sao ông ta lại bỏ qua được.
Đối với ông ta mà nói, ai giết Ô Nhĩ cũng không quan trọng, mà quan trọng chính là mình có thể được bao nhiêu lợi ích.
Lâm Mạc Huy núp trong bóng tối, thấy cảnh như vậy, không khỏi không ngừng cau mày.
Đêm nay Dạ Mạt cũng thật là ngu xuẩn, cứ như vậy mà đến tìm người trà thủ? Đây đúng là chịu chết mà! "Gặp được tôi, coi như cô may mắn!"
Lâm Mạc Huy lầm bầm một tiếng, anh đột nhiên bước ra khỏi chỗ tối rồi bước vào phòng.
Ba người bên trong nhà còn chưa kịp phản ứng, Lâm Mạc Huy đã vọt tới trước mặt hai sư huynh của Dạ Mat.
Nhị sư huynh vội vàng muốn né tránh, cây kim bạc trong tay Lâm Mạc Huy đã đâm vào đình đầu của anh ta, nhị sư huynh nhanh chóng tê liệt ngã xuống đất.
Bên cạnh nhị sư huynh là Tả hộ pháp, thực lực của ông ta mạnh hơn rất nhiều so với nhà sư huynh.Vào lúc Lâm Mạc Huy ra tay, một con ong độc lớn chừng bằng quả trứng nhanh chóng bay ra từ người ông ta
Ong độc vo ve bay về phía Lâm Mạc Huy, phần đuôi có những gai độc đen bóng.
Lâm Mạc Huy cong ngón tay lại, dùng móng tay bắn đạn lên người ong độc
Mà ong độc cũng rất là mạnh, sau khi rơi xuống đất, cũng bay lên lại, tiếp tục bay về phía Lâm Mạc Huy.
Vào thời gian này, Tả hộ pháp nhanh chóng lui về phía sau, vài con ong độc trên người ông ta đồng thời bay ra, nhào về phía Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy cũng không nói lời vô ích, anh lấy ra chiếc bình mà Ngọc Mạn đưa cho anh, thà độc trùng bên trong ra ngoài.
Những con độc trùng này ở cùng một chỗ với máy con độc trùng của Tà hộ pháp, nhanh chóng hỗn chien.
Tả hộ pháp thấy một cảnh như vậy, sắc mặt thay đối: "Cậu là người ở đâu?"
Đại sư huỳnh ở phía sau vòi la lên: "Tả hộ pháp anh ta chính là Làm Mạc Huy“Ông xem, cổ trùng của anh ta, còn mạnh hơn cổ trùng ở Mộc Giang chúng ta!"
Sắc mặt Tả hộ pháp thay đổi dữ tợn, ông ta cứ nhìn chằm chằm vào Lâm Mạc Huy: "Cậu biết cô ấy ở đâu?" “Lập tức giao cô ấy ra, tôi có thể tha cho cái mạng chó của cậu!" "Nếu không, tôi sẽ khiến cho cậu sống trong hồi hàng"
Lâm Mạc Huy không trả lời, mà là hỏi ngược lại ông ta: "Tại sao các người phải tìm cô ấy?"
Những lời này, coi như là thẩm chấp nhận.
Trong mắt Tả hộ pháp lóe lên, lớn tiếng nói: "Đây là chuyện của Mộc Giang bọn ta, không liên quan đến câu t "Giao cô ấy ra, tha cho cậu một mạng!"
Lâm Mạc Huy cười lạnh một tiếng: "Chỉ dựa vào ông?" "A, trước tiên ông nên suy nghĩ một chút tại sao mình còn sống đi