Chương 2715
“Hơn nữa các vị đạo hữu cũng biết, bảo tháp truyền thừa này mỗi tháng chỉ mở ra vào ngày hôm nay, để người ngoài có thể tiến vào trong đó một lần, cho nên các vị nếu cảm giác còn có thể chuyển không gian lên cao, có thể ở lại chờ đợi, không cần phải gấp gáp tiến vào trong đó.”
Ông quản gia cũng là bất đắc dĩ, từng người ai cũng đều muốn lập tức lấy Ngọc giản truyền thừa bên trong bảo tháp ra.
Nhưng người làm công tới càng ngày càng nhiều, một khi †u sĩ nào sở hữu Hợp thể cảnh ở khu vực Bắc Vực này đều xông qua bảo tháp, nhà họ Tăng kia ngay cả người hỗ trợ cũng không thấy.
“Ông quản gia, chúng tôi đều là tới giúp nhà họ Tăng các người, vì sao các người muốn ngăn chúng tôi ở bên ngoài chứ?”
Nhìn thấy quản gia đi tới, chúng tu bên ngoài bảo tháp có chút ồn ào.
“Các vị đạo hữu, không phải do chúng tôi ngăn cản, mà là do truyền thừa bảo tháp này mỗi lần chỉ có thể cho năm mươi người tiến vào, mà hiện tại nơi này rất nhiều người, chỉ có thể đợi những vị đạo hữu phá trận thất bại bị ném ra ngoài, hoặc thành công qua cửa mới có thể lại mở ra lần nữa”
Ông quản gia bất lực giải thích mấy câu, nhưng nếu như có người thành công, vậy cũng không cần thiết mở ra lần nữa.
Âm ầm ầm!
Mà ngay dưới bảo tháp, khi mọi người đang nói chuyện.
Trên ngọn tháp cao này không ngừng truyền tới từng trận âm thanh như tiếng sấm rền.
Sau đó lần lượt từng bóng người như há cảo từ bên trên tháp cao bị rớt xuống vô cùng thảm hại.
Dường như là bị công kích nặng ở bên trong bảo tháp, căn bản những người này không thể huy động linh khí, cứ bị đập thẳng tắp xuống mặt đất như vậy, bốc lên một lớp khói bụi.
Tiếng la hét thảm thiết không ngừng vang lên bên tai, có những người tu vi kém hơn đã hôn mê ngay lập tức.
“Ôi chao, tay chân của ông đây đều gãy rồi. Cường độ trận pháp bên trong bảo tháp này căn bản không phải tu sĩ hợp thể cảnh có thể chống lại được, chưa kể cơ thể bị thương nặng, thật sự không thấy được một chút cơ hội nào”
“Người nhà họ Tăng đâu? Còn ngơ ra đấy làm gì, mau qua đây chữa trị cho ông đây, tôi cảm thấy kinh mạch đều vỡ “Vẫn còn tưởng là một cơ duyên, không nghĩ tới đơn giản chính là địa ngục, nếu không phải những trận pháp này chỉ muốn trừng phạt chúng ta, tôi đều phải bị thiêu chết ở bên trong rồi”
“Đạo hữu, anh gặp phải ngọn lửa còn may, tôi bị một tòa núi cao đè ép, gân cốt toàn thân bị đứt thành từng mảnh, thần hồn suýt chút nữa bị ép phẳng luôn”
Những đạo sĩ bị rơi xuống đất này ai nấy đều bị thương, khi trèo lên không nhịn được phàn nàn ai oán, đều đang kể về sự đen đủi của bản thân mình.
Tu sĩ nhà họ Tăng cũng đã quen thuộc bay qua như thường lệ, bắt đầu chữa trị cho những tu sĩ này.
Những người bị ngất xỉu thì được đưa thẳng vào cung điện chữa trị, những người bị thương cũng có dược tôn qua hỏi thăm hỏi tình hình.
Mắt thấy những người có tu vi giống mình đều thê thảm như vậy, giống như vừa đánh một trận đại chiến sinh tử vậy.
Theo như lời nói, chính là miêu tả tòa bảo tháp này trở thành một cái địa ngục trần gian, khiến những tu sĩ gấp gáp chờ đợi bên ngoài lập tức bình tĩnh lại, giống như bị dội một chậu nước lạnh vào đầu.
Không ít người đều có chút căng thẳng, bọn họ là tới đây thử vận may, nhưng lại giống như những người này, bị đánh đến thương nặng.
Những tu sĩ này, nhìn có vẻ thực lực không yếu, thế mà kết cục của ai nấy đều thảm như vậy.
Tuy rằng trước đây cũng có người bị rơi xuống từ bảo tháp nhưng đều là số ít, lân này cùng nhau làm há cảo, hơn nữa ai cũng thảm thương như vậy.
“Quản gia, tổng cộng có năm mươi người xong rồi, bên trong đã không còn tu sĩ nào nữa” Một vị tu sĩ ở nhà họ Tăng nói.