Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 93: Giương lên thôi



Có một điều thực sự rất kỳ diệu, đó là nói một các tổng quát, người mới thi đấu có thể có những biểu hiện thất thường mà nguyên nhân là do căng thẳng, áp lực và các lý do khác.

Xa không nói, đối với Trương Giác và Kim Tử Tuyên cùng một quốc gia, nếu như Trương Giác không lóe sáng trên sân khấu trượt băng nghệ thuật thì Kim Tử Tuyên mới hẳn là nhất ca trượt băng trong tương lai của Thôn Thỏ, nhưng hắn trong một khoảng thời gian dài đều bị động kinh khiến người hâm mộ trượt băng Thôn Thỏ thà rằng đi hy vọng ở Sát Hãn Bất Hoa nhỏ tuổi hơn.

Phải biết Kim nhất ca so với Trương Giác còn lớn hơn 3 tuổi, so với Sát Hãn Bất Hoa lớn hơn 6 tuổi, nói cách khác, khi Kim Tử Tuyên ở độ tuổi đôi mươi về mặt lý thuyết là một vận động viên đỉnh cao của làng trượt băng nghệ thuật, nhưng trái lại mọi người đã đặt kỳ vọng nhiều hơn trên người Sát Hãn Bất Hoa vẫn còn là thiếu niên.

Nhưng Trương Giác dường như không phải chịu bất kỳ áp lực nào từ những người mới trong bất cứ cuộc thi nào, cậu chưa bao giờ có phong độ thất thường thi không nói, ngược lại là các lão tướng đều bị tiêu diệt.

Đừng nhìn vào đứa nhỏ chỉ mới thăng hạng được nửa mùa giải, ở phân trạm Mỹ và phân trạm Nga, người cậu giành chiến thắng không chỉ có tuyển thủ nổi danh như McQueen, rất nhiều lão tướng tuyến một tuyến hai đã thất bại trước cậu, cảm thấy người mới lợi hại như vậy, bản thân mình là một lão tướng mà ngay cả sức lực chống đỡ cũng không có, còn không bằng thi đấu xong Olympic thì giải nghệ...

Đây không phải là khoa trương, mà là tác động thực sự của Trương Giác đối với hạng mục này.

Ai bảo thằng nhóc này lợi hại thì thôi đi, lại có một gương mặt tiên nữ vô hại, cả người gầy gầy nhỏ nhỏ như không tới hai lạng thịt, ai thua một giống loài đáng yêu như thế mà không hoài nghi nhân sinh chứ?

Cũng chính là Yoo Mong Seong có mối quan hệ tốt với Trương Giác mới biết, cái cậu bạn nhỏ này thực ra là được một tay handsome baby Trương tay đầy bắp thịt nâng niu bảo bối, bắt đầu một tuần nâng tạ tám tiếng, tuy rằng nhìn gầy nhưng cậu ấy có cơ bụng sô cô la đó!

Răng rắc.

Cá sấu nhỏ hệ đáng yêu nhai nhai gặm gặm miếng sô cô la đen, Yoon Mi Jeong ngồi ở hàng sau vỗ vai cậu.

"Tama-chan, có muốn ăn thịt ngựa không?"

Trương Giác vươn tay: "Muốn."

Yoo Mong Seong giơ một cái chai lên: "Tama-chan, Kanoko nói hội trường có hơi lạnh nên cô ấy đi trước, Keiko có đưa cho cô ấy chai nước ép quả mọng này nhưng cô ấy không đụng tới, cậu uống không?"

Trương Giác lại đưa tay ra: "Uống."

Dương Chí Viễn liếc mắt một cái, luôn cảm thấy coi như chỉ cho Trương Giác một tấm vé máy bay cùng với 10 tệ để ra nước ngoài thì thằng nhỏ này sẽ không bị chết đói, không chừng cuối cùng còn có thể vui tươi hớn hở gửi về nhà một đống đồ ăn vặt.

Ca khúc trượt băng tự do của Sergei là từ vở opera《 Lohengrin 》của Wagner, kỹ thuật và biểu cảm của hắn không tồi, cú nhảy 4T đầu tiên rất có lực, đây là phương pháp nhảy điển hình của Nga, cao đến kinh người.

Cậu nói thầm "Phương pháp nhảy của dân tộc chiến đâu này thật là có cảm giác mạnh mẽ nha", sau đó Sergei nhấc tay nhảy cái 3A rồi té lộn mèo một cái.

Cho đến nay, trên thế giới chỉ có Trương Giác bên trong thi đấu chính thức hoàn thành bốn vòng nhấc tay, 3A nhấc tay, những người còn lại không phải là chưa từng thử qua, nhưng đều thất bại.

Dù sao thì cú nhảy bốn vòng và 3A ban đầu có tỷ lệ thành công cao nhất trong bộ môn này chỉ khoảng 60 đến 70%, nếu còn nhấc tay nhảy thì không thể vượt qua được.

Trương Tuấn Bảo cũng không để ý việc Sergei có nhấc tay hay hông, mà là "Cậu ta đủ số vòng không?"

Thẩm Lưu đẩy đẩy mắt kính, bấm ngón tay tính toán: "Cú nhảy cậu ấy thực hiện vừa rồi lệch 120 độ so với 1260 độ của của cú nhảy đủ vòng 3A, số vòng thiếu hụt hơn 90 độ, cú nhảy này sẽ bị đánh giá là không thành."

Nói cách khác, ban đầu Sergei muốn nhảy cú 3A với số điểm cơ bản là 8,5, nếu như đủ số vòng, cho dù có bị té rồi trừ mất 3 điểm GOE, cũng sẽ mất 1 điểm vì động tác squat mông, nhưng cuối cùng hắn cũng có được 4.5 điểm.

Nhưng nhưng nếu như cú nhảy bị rơi xuống 2A, điểm cơ sở cũng chỉ có 3.3, như vậy sau khi trừ điểm GOE và bị té, cú nhảy này tương đương với việc phế bỏ.

Bởi vậy có một câu nói trong bộ môn trượt băng nghệ thuật, đó là, có bị ngã cũng phải đủ số vòng, ý chính là chỉ cần đủ số vòng nhảy, bị ngã so với không đủ số vòng vẫn có lời.

Nhưng khi màn ảnh lớn hiện ra số điểm được cấm tức thì, không ít người có ánh mắt nhạy bén giống như Thẩm Lưu đều lộ vẻ mặt hiểu rõ.

Trọng tài không để cho cú nhảy 3A này của Sergei rơi hạng, dù, dù sao cũng là Sochi địa bàn hệ Nga, trọng tài sống chết muốn che đậy vận động viên nhà mình cũng là không có cách nào.

Thẩm Lưu còn nghe thấy bên cạnh có một biên đạo đang tán gẫu với một huấn luyện viên: "May mà giải vô địch thế giới được tổ chức ở Canada, thi đấu trên địa bàn của người khác thật làm người ta hít thở không thông mà."

Vị huấn luyện viên kia trả lời: "Ít nhất là trong chu kỳ Sochi thì hệ Nga sẽ liều mạng mà nâng tuyển thủ nhà mình lên, để cho bọn họ đạt giải quán quán tại Sochi càng thêm danh chính ngôn thuận, cậu còn chưa thấy ở chu kỳ Vancouver ở Bắc Mỹ vì nâng cái kia mà ngay cả nhảy bốn vòng cũng không xx, trực tiếp ảnh hưởng đến các quy tắc sửa đổi của liên đoàn trượt băng, cuối cùng là đấy đi tấm huy chương vàng của Vasily rồi."

Tấm màn đen khi chấm điểm cũng không chỉ có hệ Nga, ngay cả hệ Bắc Mỹ cũng không kém là bao, chỉ là người ta hiện tại không thổi phồng tuyển thủ lên, cho nên hiện ra hệ Nga là độc đại mà thôi.

Muốn nói đến chấm điểm nghiêm khắc công chính, ở phía bên Trung Quốc, rất nhiều vận động viên đều dựa vào sự nâng đỡ của trọng tài khi thi đấu phân trạm Trung Quốc đều sẽ bị tàn nhẫn lấy đi các khiếm khuyết kỹ thuật, tuyển thủ khi thi đấu ở những phân trạm khác có thể có số điểm hơn 170, cuối cùng ở Trung Quốc có thể có 155 điểm cũng coi như vận khí tốt.

Cái này cũng là tại sao khi Trương Giác quật khởi, rất ít người cảm thấy cậu là một người mới không phù hợp với số điểm và địa vị hiện tại, bởi vì cậu vẫn mang số điểm không hề được nâng lên đánh cho những người khác không bò dậy nổi, thực sự khiến người ta không còn lời nào để nói.

Điểm trượt tự do của Sergei là 172.39, cộng với 88.94 của bài thi ngắn, tổng điểm là 261.33, xếp hạng phía sau Trương Giác, Martin, trước David.

Trương Tuấn Bảo chậc một tiếng: "Người anh em này trượt thiệt thảm, thi đấu như vậy mà có một một số điểm như thế, lúc trở lại sẽ bị huấn luyện viên đánh đi?"

Trương Giác: "Không, con cảm thấy không phải huấn luyện viên nào động một chút là đánh đứa nhỏ đâu."

Thẩm Lưu nghiêng người liếc mắt nhìn cậu: "Bởi vì không phải đứa nhỏ nào cũng thiếu đánh."

Bên trong toàn bộ hạng mục trượt băng mà có vận động viên nhỏ quậy phá như Trương Giác cũng không nhiều, Trương sư huynh quán xuyến một thằng nhóc như vậy cũng đã cực khổ rồi.

Vào trận sau Sergei là McQueen, biểu hiện xuất sắc của lão tướng này có một đặc thù, chính là khi hắn thi đấu sẽ không mắc lỗi lớn, duy nhất kéo chân sau của hắn là chấn thương.

Trương Giác nhìn ra được, trạng thái tâm lý của McQueen vô cùng tốt, cảm xúc khi biểu diễn đầy đủ, khi màn trình diễn tiến vào nửa phần sau, toàn bộ khán giả đều đánh nhịp theo hắn, nhưng McQueen đang nhảy một cú 3lo thì bị ngã một chút.

Không phải là hắn không phát huy tốt, mà là bị thân thể bị chấn thương không theo hắn điều khiển.

Trương Giác nhớ tới bản thân mình không khống chế được mà ngã úp mặt xuống đất, tốc độ nghiền ngẫm sô cô la chậm lại, mãi đến tận McQueen pose ra dáng kết thúc, đứa nhỏ thả sô cô la xuống, bốp bốp vỗ tay.

Điểm trượt tự do của McQueen 176.2, cộng điểm bài thi ngắn là 92.35, tổng điểm 268.55. Thấp hơn Trương Giác 2 điểm.

Vasily lớn hơn Trương Giác 9 tuổi, năm nay 24, chinh chiến thế giới nhiều năm như vậy, hắn sớm đã trở thành vận động viên đơn nam được hoan nghênh nhất nước Nga, nhân khí cao, lúc ra trận đều là âm thanh "давай (cố lên)" của khán giả.

Nhưng nếu như bàn về chấn thương, Vasily thực sự không ít hơn McQueen là bao.

Trước Trương Giác, hắn là vận động viên trượt băng duy nhất trên thế giới nắm giữ hai kiểu nhảy bốn vòng, nắm giữ thực lực như vậy đại biểu cho cường độ huấn luyện vô cùng lớn, Thẩm Lưu từng nói, nhưng vận động viên mang theo thương tổn thi đấu trên chiến trường này, đến khi giải nghệ, mắt cá chân, dây chằng, đầu gối, xương hông của họ gần như không còn nguyên vẹn.

Tiết mục của Vasily là《 dương cầm biệt luyến 》, đây là ca khúc đầu tiên của nhất ca người Nga khiêu chiến chủ đề tình yêu, nhưng bất ngờ cảm động lòng người.

Âm thanh của tiếng đàn dương cầm vang vọng trong khoảng không trên sân băng, còn có âm thanh của thủy triều biển, từng chút từng chút dâng trao, mỗi bước nhảy của Vasily đều là đạp trên làn sóng, mang theo sự bao la và xa xôi của đại dương, đây là màn trình diễn của một quán quân chân chín, bao gồm nhiều mặt của kỹ thuật và nghệ thuật.

Trương Giác si mê nhìn màn trình diễn này, trong mắt mang theo kinh diễm.

Đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác bị một tiết mục trong mùa giải này đả động, tuy rằng Vasily không từng trải trên sân khấu giống như cậu, nhưng biểu cảm của hắn rất tốt.

"Á!"

Thiếu niên hét lên một tiếng, nhìn thấy Vasily bị ngã, đại khái là mặt băng ở Sochi có độc, hôm nay đơn nam nào vào trận cũng bị ngã một cái, ngoại trừ người cuối David, còn lại tất cả mọi người đều xuất hiện sai lầm.

Chẳng hạn như Vasily, hắn bị ngã cú 3A và 3S, nhưng những sai lầm của hắn không khiến cho《 dương cầm biệt luyến 》mất đi sự đặc sắc, sau khi màn trình diễn kết thúc, Trương Giác cũng giống như tất cả các khán giả đứng lên vỗ tay, biểu hiện vui sướng giống như một người hâm mộ khi xem được một màn trình diễn hay, hoàn toàn không bận tâm đến tiết mục xuất sắc của đối thủ có thể đánh bay tấm huy chương của mình mất.

Nhìn thấy phản ứng này của, Thẩm Lưu, Trương Tuấn Bảo cùng Dương Chí Viễn đều dở khóc dở cười.

Đôi mắt ông cậu lộ sự bất đắc dĩ: "Thằng nhỏ ngốc này."

Cũng không biết cái dáng vẻ cười toe toét này giống ai.

Trượt tự do của Vasily là 183.2 điểm, so với Trương Giác 183.62 điểm thấp hơn 0.42, nhìn vào số điểm trượt băng tự do, Trương Giác thế nhưng mới là người thắng lớn trong ngày hôm nay.

Mà tiếc nuối chính là, Trương Giác bị bài thi ngắn của mình kéo chân sau, chỉ có 87.31 điểm, mà bài thi ngắn của Vasily là 92.6 điểm, cộng với trượt tự do, tổng điểm của hắn lên tới 275.8 điểm.

Kết quả trận chung kết đơn nam Grand Prix mùa giải 2012 – 2013 đã xuất hiện.

Vasily nhờ vào bài thi ngắn nắm lấy ưu thế số một, Trương Giác lần đầ tiên thi đấu sau khi thăng tổ đã trở mình tại trượt tự do, một đường đuổi tới vị trí thứ hai, McQueen thì lại dựa vào màn trình diễn xuất sắc giành lấy vị trí thứ ba.

Đây không phải là kết quả tốt nhất, nhưng cũng không tồi .

Ca khúc chủ đề của Ultraman Tiga vang lên, kèm theo "Cơn gió bão mới đã xuất hiện", Thẩm Lưu nhận điện thoại.

"Alo, giám đốc Tôn... Dạ, Tiểu Ngọc lấy được huy chương bạc..."

Tiếp theo là ca khúc chủ đề của《 Digimon 》vang lên, Trương Tuấn Bảo nhận điện thoại.

"Này, huấn luyện viên Tống... Này, ngài chớ khen, cái thằng yêu tinh kia tăng động ghê lắm, ngài khen thì nó sẽ lập tức lên mặt đó..."

Ca khú chủ đề《 thiên mã tòa ảo tưởng 》 vang lên, Dương Chí Viễn cũng nhận điện thoại.

Rõ ràng đã giành được huy chương nhưng Trương Tiểu Ngọc lại bị huấn luyện viên và bác sĩ đội nhà mình bỏ rơi, trầm mặc một trận, quay đầu, Yoo Mong Seong theo bản năng giơ tay muốn ôm cậu xoay vài vòng, liền do dự.

Trương Giác vô cùng sảng khoái đưa tay ra: "Ôm đi ôm đi, bây giờ cậu không ôm, sau này có muốn ôm cũng không được đâu."

Yoo Mong Seong biết nghe lời phải ôm người giờ lên cao, đứng tại chỗ xoay vòng vòng, Yoon Mi Jeong ở bên cạnh cười ha ha chúc mừng cậu: "Tama-chan, chúc mừng cậu lấy được huy chương bạc, nhưng mà muốn để cho anh Mong Seong không ôm được thì cậu phải cao lên 10 cm nữa đó, dù sao bây giờ cậu còn thấp hơn cả tớ."

Trương Giác ngữ khí khẳng định trả lời: "Yên tâm, việc cao hơn cậu mà nói đối với tớ là chuyện rất dễ dàng."

Khi tiếp đất, Trương Giác lảo đảo một chút, Trương Tuấn Bảo vội vã đỡ lấy cậu, Trương Giác đứng chân trai, nhấc chân phải lên đá đá.

Cậu nhún nhún vai: "Ôi chao có chút đau, hình như con không thể đi bộ được rồi."

Hiệu quả của phong bế cũng không mất đi nhanh như vậy, nhưng Trương Giác vừa nãy trong trượt tự do đã nhảy quá nhiều lần nên chịu không nổi, chấn thương nhất định nặng thêm.

Tiếng Nga là ngôn ngữ thông dụng của Kazakhstan, Yoo Mong Seong hiện tại liền nói một hơi tiếng Nga lưu loát, sau khi biết Trương Giác không có ý định rời khỏi lễ trao giải, hắn nhanh chóng nói "Mọi người chờ chút", đi ra ngoài nói chuyện hồi lâu với nhân viên phía ban tổ chức thi đấu, khoa tay múa chân nói yêu cầu của mình, các nhân viên công tác bị khuôn mặt đẹp trai của hắn làm cho ngây ngất ngất ngây, không biết từ chỗ nào tìm một cây nạng tới đây.

Vốn dĩ bên phía ban tổ chức có xe lăn và cáng, nhưng Trương Giác nói rằng cậu càng muốn đứng thẳng trên bục lĩnh thưởng, vậy thì dùng nạng đi.

Thôn Thỏ cuối cùng cũng có một nhất ca có thể đứng trên bục lĩnh thưởng đơn nam tổ thành niên giải Grand Prix, theo lí cũng là sáng lập nên lịch sử, nhưng khi tiến hành lễ trao giải, người hâm mộ trượt băng Thôn Thỏ ngồi trước ti vi không nhịn được cười một cái.

Khác với Vasily và McQueen mang giày trượt băng hành lễ hoành tráng, Trương Giác mang cho mình một đôi giày thể thao bằng phẳng, chống một cây nạng rất cao, khập khễnh bước lên thảm đỏ.

Đứa nhỏ nghiên cứu cái bục nhận huy chương bạc một chút, nửa ngày không biết mình phải làm sao để trèo lên, vẫn là Vasily sờ sờ đầu cậu.

"Để anh giúp em đi."

McQueen cầm nạng, sau đó Vasily ôm eo Trương Giác, nâng cậu lên bục lĩnh thưởng.

Trương Giác nở một nụ cười cảm kích với bọn họ, nghĩ thầm, đây chắc là lần so tài cuối cùng của cậu bị người ta ôm tới ôm lui đi.

Lúc trên bục lĩnh thưởng, cậu nghe Vasily nói khẽ với cậu một câu.

"Em trượt rất tốt, tối nay em là quán quân mới phải."

Cậu kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy hai vị tiền bối đều nở nụ cổ vũ tràn ngập sự ôn hòa với cậu, bỏ tấm màn đen qua một bên, hai vận động viên này là chân chính yêu thích trượt băng nghệ thuạt, đối với sự xuất hiện của Trương Giác, bọn họ đều là vừa hưng phấn vừa vui mừng.

McQueen bắt tay với cậu: "Dưỡng thương cho tốt, mong được gặp lại nhóc trong giải vô địch thế giới, khi đó tôi sẽ dùng toàn lực, khiến nhóc không có cửa thắng tôi."

Một luồng cảm động khó giải thích được dâng lên trong lòng Trương Giác.

Cậu trả lời: "Cảm ơn."

Cảm ơn các anh đã cho tôi thấy hào quang của môn thể thao này, nó không chỉ có tao nhã mà còn mỹ lệ, còn có những người rất tốt đẹp như các anh, có thể cùng các anh nhảy trên băng, là vinh hạnh của tôi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv