Các đối thủ của Trương Giác gần như choáng ngợp trước áp lực mà cậu mang lại, về cơ bản mọi người đã từ bỏ việc cạnh tranh bảo tọa quán quân với Trương Giác, thay vào đó họ đặt mục tiêu lên hai vị trí còn lại trên bục vinh quang.
Nhảy bốn vòng là một vũ khí mạnh trong tổ thiếu niên, có thể dễ dàng khiến đối thủ ở nơi thấp rơi xuống sự đả kích, Trương Giác kinh ngạc phát hiện rằng sau khi cậu nhảy bốn vòng ổn định, cậu gần như không còn đối thủ.
Cho dù là Angus Joe có lợi thế quốc tịch lớn nhất trên lý thuyết thì ở trước mặt cậu cũng phải yếu như gà con.
Đấu trường tổ thành niên kịch liệt và tàn khốc hơn nhiều.
Ngày thi đấu thứ hai của giải đấu chủ yếu là bài thi ngắn dành cho tổ thành niên.
Đơn nữ Dalia đã giành được vị trí số một trong bài thi ngắn của trận chung kết, nhưng người nào tinh tường cũng nhìn ra được, Shiro Kanoko vẫn không thể coi thường đối thủ, khó khăn mạnh mẽ cho phép cô có thể trở mình bất cứ lúc nào.
Người đang trong thời kỳ đỉnh cao Vasily vẫn thống trị nội dung đơn nam vào lúc này, mà McQueen ở nước Pháp, cùng với Sergei và Ilya cùng nước với hắn đều như hổ rình mồi đối với ngôi vị bảo tọa.
Đúng là nhất ca Đại Nga quả thực trâu bò, mà tất cả những người có cú nhảy bốn vòng đều phát huy tốt hơn những người dậm chân tại chỗ.
Bây giờ đơn nam nói chung chỉ thành thạo một kiểu nhảy bốn vòng, cho nên lợi hại nhất là Vasily nhảy được 4T trong bài thi ngắn, trượt tự do thì 4T và 4T+3T, mọi người đều không khác mấy, vì vậy cuộc chiến đặc biệt khốc liệt, trận thi đấu đáng xem đã xuất hiện rồi.
Lần này các vận động viên tổ thành niên của Trung Quốc đều không vào trận chung kết, nhất ca nhất tỷ trượt băng đôi Kim Mộng Diêu Lam đều phải nhập viện do chấn thương, trượt đôi chưa vào tình trạng không còn ai, nhưng họ cũng đang đứng trực bờ vực không có người, phải đợi đến năm sau, Hoàng Oanh và Quan Lâm cũng như Trương Giác, họ phải bước vào ngưỡng tuổi để thăng tổ, nếu như họ không được thăng lên thì các tiền bối sẽ không còn chống đỡ nổi nữa.
Vì vậy nên năm nay Trương Giác cũng không thể cầm lá cờ đỏ nho nhỏ trên khán đài để cổ vũ cho đàn anh đàn chị, chỉ có ngồi nhìn các tuyển thủ các nước khác thi đấu.
Lúc bắt đầu bài thi ngắn trượt băng đôi, Trương Giác nghe thấy huấn luyện viên Mã mang theo hai đứa nhỏ kiểm kê.
"Tổ hợp này là anh em ruột, sự hiểu ngầm của bọn họ là số một trong trượt đôi, lực biểu hiện của đội nước Pháp kia rất mạnh, trượt băng nghệ thuật là thế mạnh truyền thống của nước Nga, nhưng cái cặp đôi người Đức kia mới là đối thủ của các con."
Trương Giác nghe mà phải đồng tình cho hai đứa nhỏ này, hai cậu ấy sẽ phải thi đấu với người lớn khi vẫn còn nhỏ, hiệu quả thi giác cũng giống như lúc cậu lên bục lĩnh thưởng cậu, lõm xuống một cái, đặc biệt là Quan Lâm – một cậu thiếu niên với dáng người nhỏ trong trượt đôi nam nữ, thiên phú thân thể không phải nhờ vào nỗ lực là có thể bổ sung, cho nên chỉ có thể liều mạng hơn một ai khác.
Cho nên nhất ca nhất tỷ trượt băng đôi trong tương lai này cũng sẽ gặp phải những chấn thương liên miên trong giai đoạn sau của sự nghiệp, khi giải nghệ thì gần như không khóc nổi, mội người khóc vì sự nghiệp khó khăn, một người khóc chính là không ai nối nghiệp, nhưng bản thân họ đã không thể tiếp tục chống đỡ được nữa.
Nghĩ đến đây, Trương Giác hít sâu một hơi, luôn cảm thấy ngực cũng có chút ngột ngạt.
Nếu như cậu giải nghệ, thực sự tình huống cũng sẽ tương tự thế.
Có người đưa tay đặt trên đầu cậu xoa xoa.
"Trượt băng nghệ thuật là một trong những môn thể thao bay lượn gần nhất với thế giới, khi em dang rộng hai tay trên sân băng, trong một khoảnh khắc như vậy, em vẫn cứ như vậy muốn bay lên địa lão thiên hoang."
Trương Giác quay đầu nhìn Thẩm Lưu, chỉ thấy vị nhất ca trước kia ôn hòa nhìn cậu: "Nhưng không ai có thể tiếp tục bay, rơi xuống đất cũng không có gì ghê gớm, chỉ là bắt đầu một cuộc sống mới khác mà thôi, thế nhưng em còn có thể bay rất lâu, hiện tại trước mắt không cần nghĩ đến những việc đó."
Thật kỳ quái, rõ ràng Thẩm Lưu chính là vì giấc mơ quật khởi đơn nam mới đến bên cạnh cậu làm huấn luyện viên, nhưng lúc nhắc đến đề tài giải nghệ, thái độ của hắn lại khác với những gì mà Trương Giác tưởng tượng.
Thay vì hy vọng Trương Giác vẫn cứ tiếp tục trượt và hỗ trợ thật tốt cho đấu trường đơn nam, trái lại Thẩm Lưu lại chú trọng hơn về việc để Trương Giác có một cái nhận thức chính xác hơn về việc "giải nghệ".
Trương Giác cảm kích vì sự dụng tâm và yêu quý của hắn dành cho chính mình, cái mông nhỏ cọ cọ đến chỗ gần hắn hơn, mềm mại dạ một tiếng.
Thẩm Lưu: Đứa nhỏ này thật sự đáng yêu khi mà không học cách dạ đối phó như gấu mèo.
Sau đó một mùi hương sữa đến gần, Trương Giác cùng Thẩm Lưu cùng nhau xuôi theo mùi nhìn sang, chỉ thấy Trương Tuấn Bảo mặt tối sầm lại đi tới, trong tay xách theo chiếc áo khoác, trên người chỉ mặc một chiếc áo len đen bó sát.
Mũi Trương Giác giật giật: "Ông cậu, không phải cậu đi mua sữa bò nóng sao?"
Trương Tuấn Bảo phất tay một cái: "Thôi đi, đừng nói nữa, bị người ta đụng một cái, toàn bộ sữa bò đều bị hất lên trên người, người đó liên tục xin lỗi còn lấy tay lau sạch cho cậu, còn quấn lấy cậu xin số điện thoại, nói là chờ đem áo giặt sạch sẽ rồi sẽ trả lại cho cậu, ai lại muốn nhận một cuộc điện thoại từ người nước ngoài không quen biết chứ, cậu thật là vật vả mới thoát khỏi người đó trở về đây."
Ánh mắt của Trương Giác và Thẩm Lưu đều cùng nhau rơi trên ngực hắn.
Không biết có phải là Trương Giác hiểu lầm rồi hay không, cậu luôn cảm thấy theo như lời của Trương Tuấn Bảo, cái người nước ngoài hất sữa bò kia là muốn mượn cớ sàm sỡ \ông cậu.
Đừng nói, đời trước Trương Giác cũng đã từng gặp phải trường hợp tương tự, cho nên cậu cũng biết rõ giữa những người đồng tính cũng có khái niệm sàm sỡ này!
Không nói những cái khác, nếu những một cực phẩm như Trương Tuấn Bảo mười năm sau đi ra ngoài với hương thơm của sữa như thế, không biết bao nhiêu người sẽ thần trí không rõ hét lên "Mẹ, đói bụng đói bụng, cơm cơm", nếu tác giả nào thích văn hóa ABO thì sẽ kích phát cảm hứng, sợ rằng sẽ đào hồ nhiều bản văn lắm!
Thẩm Lưu lập tức cởi áo khoác: "Sư huynh, hôm nay tôi mặc áo hơi nhiều, anh mặc áo khoác của tôi đi, sân băng lạnh, cơ thể lại không béo, đừng để bị lạnh."
Trương Giác ngồi giữa ông cậu mình và huấn luyện viên Thẩm, bên trái là mùi thơm sữa nồng nàn, bên phải là Thẩm nhất ca suất khí, đột nhiên sinh ra một luồng ý thức trách nhiệm vô cùng mạnh mẽ.
Haizz, thế đạo thay đổi rồi, bây giờ chỉ cần trai đẹp đi ra ngoài đường cũng không an toàn, ông cậu và Thẩm Lưu lại đẹp trai như vậy, lại là đàn ông độc thân thẳng tắp từ khi sinh ra, chỉ sợ bị chiếm tiện nghi cũng không biết, sau này bản thân mình phải chú ý nhiều hơn một chút thôi.
Lúc này, Thẩm Lưu mới nhắc Trương Giác: "Tiểu Ngọc nè, bữa nay em nên xem thi đấu đơn nam, như vậy vào sang năm em sẽ hiểu rõ bản thân mình đối mặt với những người nào?"
Đơn nam độc nhất Trương Giác, đột nhiên có ý định muốn trốn vào lồng ngực của ông cậu mình: "... Biết rồi."
Cũng không biết sân băng ngày hôm nay có độc hay không, sau một ngày thi đấu, không chỉ có Shiro Kanoko bị ngã một cách thê thảm mà lúc Vasily nhảy liên tục 33 cũng mắc sai lầm, cuối cùng 3lz+3T phải trở thành 3lz+2T, xếp ở vị trí thứ ba, đứng sau McQueen và Sergei.
Ở nội dung trượt băng đôi, đội Đức có hy vọng giành giải quán quân nhất lại mắc sai lầm nghiêm trọng trong lúc quăng người, người nữ ngã trên băng rất lâu không gượng dậy được, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là được đỡ xuống sân băng rút khỏi thi đấu.
Trong số bốn nội dung trượt băng nghệ thuật, ba nội dung dự đoán đoạt giải quán quân đều xảy ra chuyện, thực là quỷ dị mà.
Điều duy nhất khiến mọi người ngạc nhiên chính là khiêu vũ trên băng, hiện tại cặp đôi số một thế giới của đất nước lá phong nhất ca nhất tỷ Chu Lâm và Stephanie đã lựa chọn chủ đề ma cà rồng tại mùa giải năm nay, vốn là tuấn nam mỹ nữ, cộng với khí chất quỷ dị và nhợt nhạt được tạo nên, chỉ nhìn thôi đã là vui tai vui mắt rồi.
Chính là hai người này sau khi màn trình diễn kết thúc còn ôm hôn rất ám muội, Trương Giác có thể phán đoán là hai người bọn họ đang mượn góc độ, nhưng xem phản ứng của khán giả rít gào lên đầy phấn kích, tương lai sau này hai người học giải nghệ và tách ra, như vậy đám con dân đã lọt hố cp này sẽ khóc thét nha.
Ngược lại, vẫn là Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong là một cp thực sự, ca khúc《 Cách xa một bước 》 đã được bọn họ trượt đến lâm li triền miên.
Trên gương mặt của Tống Thành lộ ra một tia hứng thú: "Có chút ý nghĩa, Cách xa một bước 》 là bản nhạc kinh điển, bài hát này đã từng xuất hiện trong《Scent of a Woman》và《Lời nói dối chân thật》, rất nhiều tuyển thủ khi lựa chọn bản nhạc này cũng sẽ theo bản năng mà đưa cảnh tượng trong phim vào, nhưng hai người đó không có."
Hai đứa nhỏ này đã thể hiện《 Cách xa một bước 》 của riêng mình, giống như Trương Giác không bị mắc kẹt trong khuôn khổ của người khác khi trượt《 ngày thu 》, bọn họ đều có những lý giải của chính mình về bản nhạc.
Hắn lắc đầu: "Hai người này đều là thiên tài à, cú nâng người lên quả thực quá đẹp, tốc độ tuy không phải là số một trong khiêu vũ trên băng nhưng cách sử dụng lưỡi dao đè xuống giống như sách giáo khoa, ánh mắt Ayala rất độc đáo, ra tay rất nhanh, nhân phẩm đáng tin cậy, tương lai bọn họ theo huấn luyện viên này sẽ có hy vọng."
Haiz, nếu như Thôn Thỏ có những hạt giống tốt như vậy, nhóm huấn luyện viên đã sớm vùng lên từ lâu rồi, sau khi đơn nam thất thủ thì xem Trương Giác như là cục cưng, nhưng khiêu vũ trên băng lại chưa từng quật khởi nổi, người mới thiếu đến nổi đôi mắt cũng bị quáng gà rồi.
Khi kết thúc thi đấu, Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong xếp vị thứ ba, chỉ kém 2 điểm so với bộ đôi khiêu vũ trên băng Brick và Mona của nước Mỹ xếp thứ hai thế giới.
Vâng, 2 điểm này có thể được tính là quốc tịch.
Một này so tài xong, ngoại trừ khiêu vũ trên băng, đâu đâu cũng có người thất vọng, không ít người hâm mộ trượt băng tại địa phương đã đến cô vũ cho nhất tỷ Nhật Bản Shiro Kanoko cũng vô cùng mất hứng, khi Trương Giác đi đến sảnh tiệc đứng ăn cơm tối, phát hiện nhóm vận động viên hàng đầu này cũng không có sức sống nổi.
Shiro Kanoko ngồi một mình bên cửa sổ ăn một phần cháo hoa, khi Trương Giác đi ngang qua bàn của cô, cô gái nhỏ một chút cũng không ngẩng đầu lên, bài hát《Song of the Wanderers》vẫn vang lên trong điện thoại của cô.
Vasily bất chấp mà ăn chuối, mà Sergei và Ilya ngồi cách đó không xa cũng không dám lại gần hắn.
Tổ hợp trượt băng nghệ thuật đôi của Đức đã lên máy bay trở về nước để khám khoa chấn thương chỉnh hình.
Khiêu vũ trên băng... Chu Lâm và Stephanie đang tán gẫu, bầu không khí không khác gì đang ve vãn, Yoon Mi Jeong cùng Yoo Mong Seong thì đang đút nhau ăn, cẩu độc thân đều không vui nổi trước hành động của bọn họ.
Từ Xước vẫn không có mặt tại bữa tối, Trương Tuấn Bảo đi gắp một bàn rau xanh, bảo là muốn đi tìm Từ Xước và huấn luyện viên Triệu để nói chuyện, Thẩm Lưu cũng đi theo, mà huấn luyện viên Mã thì ở bên cạnh đốc thúc Quan Lâm ăn nhiều vô, Hoàng Oanh thì lại gặ dưa chuột ước ao nhìn bạn nam.
Trương Giác chăm chú quan sát bọn họ, tay cầm một miếng sushi chấm thứ gì đó không biết đưa lên miệng.
Lúc này huấn luyện viên đội tuyển Nhật Bản nhận được một cú điện thoại.
"Alo, phóng viên tiểu thôn à... Đúng đúng đúng, chúng tôi đang ở nhà hàng trên lầu ba, cô đi ra khỏi thang máy rồi đi bên trái... Tôi thấy cô rồi."
Rầm, cái bàn bị lật tung, chén dĩa rơi xuống đất, độn thái đổ vỡ đã thu hút sự chú ý của mọi người, chỉ thấy đang Trương Giác che miệng, nước mắt lưng tròng, nhảy từ trên ghế xuống lao nhanh đến khu vực đồ uống, trên đường đạp trúng vỏ chuối, áu một chút nằm trên mặt đất.
Phóng viên tiểu thôn vừa tiến vào thì đã nhìn thấy cảnh này, cũng không rõ là đang xảy ra chuyện gì, chỉ theo bản năng mà giơ camera lên.
Tách tách.
Nhất ca Thỏ Thôn đột nhiên quăng người xuống đất, Vasily ngậm một quả chuối vẻ mặt ngơ ngác chầm chậm quay đầu, Shiro Kanoko đứng lên vươn tay Nhĩ Khang, Yoon Mi Jeong há to miệng, Yoo Mong Seong bưng nước từ trên bàn chạy nơi Chu Lâm và Stephanie đang ăn cơm chạy đến chỗ Trương Giác, thế là tạo thành một bức ảnh vô cùng kinh điển.
Chỉ khi Trương Giác được đỡ đứng dậy, cậu thấy phóng viên người Nhật Bản quen mắt kia bật ngón cái quen thuộc lên cho cậu.
Có người nở nụ cười.
"Cậu vẫn là thú vị như vậy, cá sấu nhỏ."
"Fr, Frans?"
Người đến rõ ràng cựu nhất ca người Anh đã giải nghệ mười năm trước, Frans Miller, cũng chính là người đã biên đạo cho vở trượt băng tự do《 Sông lớn chi vũ 》của Trương Giác.
Thấy cậu vẫn còn biểu tình đáng thương ngậm lấy hai bao nước mắt, Yoo Mong Seong nhanh chóng đưa ly nước: "Trương, uống nước trước đi."