Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 174: Chọc ghẹo ai



Lỗ tai Trương Giác thực sự rất mẫn cảm, cho nên cậu thực sự không muốn để người khác nói vào tai mình, nếu như muốn nói chuyện mà không muốn người khác biết thì có thể sử dụng WeChat.

Thực ra, cậu cũng không phải là chưa từng được chọc ghẹo, dù sao đời trước từng lăn lộn trong giới giải trí, cậu lại có một vẻ ngoài rất ưa nhìn‌, có lúc một ngày được chọc ghẹo tới năm lần, khi đó cậu rất bình tĩnh, chỉ có lần này bị người nọ chọc ghẹo như có như không, mặc dù biểu hiện của hai người rất tự nhiên, sau đó cũng như không có chuyện gì xảy ra mà lái xe về nhà, nhưng Trương Giác chính là không hiểu vì sao mà không bỏ xuống được.

Trương Giác vẫn luôn ‌biết mình là song tính luyến, chỉ là đời trước quá khổ, đời này quá bận, hơn nữa bây giờ cậu còn một tháng nữa mới thành niên, cho nên ‌trước đó Trương Giác đều không nghĩ tới chuyện yêu đương, nhưng hiện tại nghĩ lại, thực ra cậu có hảo cảm rất cao với Tần Peja.

Tính cách của bác sĩ Tần chính là kiểu mà Trương Giác thích nhất kia, khi chưa thân quen, hắn sẽ có cảm giác vô cùng có chừng mực, lễ phép và lễ nghi khiến người ta không bắt được lỗi, nhưng hắn cũng có lúc nói chuyện đùa giỡn, khi đã thân quen rồi thì đối xử rất tốt với cậu mà không hề ngần ngại, là người siêu cấp chu đáo trong cuộc sống.

Hơn nữa bác sĩ Tần có một khuôn mặt lai Tây rất đẹp trai, dáng người cũng khiến người khác thoả mãn... Giọng nói cũng dễ nghe.

Sau khi ý thức được điều này, cậu theo bản năng mà tìm tòi những thứ cần chú ý có liên quan tới an toàn x đồng tính, hơn nữa trí nhớ của Trương Giác rất tốt, chỉ cần xem qua một lần là nhớ như in, muốn quên cũng‌ không thể quên được.

Trương Giác theo bản năng mà xoa xoa lỗ tai, mãi cho đến khi có người gọi tên cậu.

"Trương Giác."

"Trương Giác?"

"Trương Giác!"

Kim Tử Tuyên kêu lên ba lần, Trương Giác mới tỉnh táo trở lại‌, cậu thở phào, lấy khuyên tai bạc mang vào, nghe nói máu người có thể nuôi đồ trang sức, theo quan điểm của Kim Tử Tuyên‌, cho dù Trương Giác đeo khuyên tai bằng bất cứ vật liệu gì, những chiếc khuyên tai đều hiện lên rạng ngời rực rỡ.

Kim nhị ca mặc trên người bộ quần áo thống nhất khi múa nhóm, bộ trang phục đó cũng là vi giáo sư già kia thiết kế, mang phong cách thủy mặc trắng đen, ống tay áo của tuyển thủ nữ là tay áo dài, nhóm tuyển thủ nam thì có in hình mũi tên trên tay áo trông anh hùng hơn.

Chỉ có Trương Giác là mặc trang phục biểu diễn màu xanh nhạt, cậu gật đầu với Kim Tử Tuyên ra hiệu mình đã nghe được, sau đó quay người nhìn về phía gương, đưa tay ra kéo dây kéo sau lưng.

Loại dây kéo này thường cần sự hỗ trợ của người khác để kéo lên, Kim Tử Tuyên tiến lên một bước tưởng cần giúp đỡ, nhưng lại phát hiện sải tay của cậu dài hơn chiều cao 6 cm, khớp vai linh hoạt giúp Trương Giác dễ dàng tự mình kéo xong, sau đó cậu khoác lên một chiếc áo da màu đỏ.

Kim Tử Tuyên ho khan một tiếng, âm thầm cổ vũ, trên mặt cố gắng làm ra một bộ biểu tình tự nhiên vỗ vỗ vai Trương Giác: "Lúc trên băng đừng có mà phân tâm."

Trương Giác nhíu mày: "Cậu nói giỡn ấy à? Khi tớ ở trên băng sẽ nghiêm túc hơn bất cứ người nào đó‌."

Kim Tử Tuyên sửng sốt một chút, biểu tình vừa mới chống đỡ đã sụp đổ, hắn lắp ba lắp bắp trả lời: "Không, không có, tớ không..."

Mỹ thiếu niên cao gầy khẽ cười một tiếng, cánh tay đáp trên bả vai của Kim nhị ca.

"Đi thôi."

Ở tuổi 21, Kim Tử Tuyên đã sâu sắc cảm nhận được một số hormone của nam giới, loại hormone này mạnh tới mức có thể vượt qua giới tính công kích thẳng nam.

Trương Giác thậm chí còn vẻ eyeliner, đôi mắt phương kia nhìn ma mị mà không thể giải thích được, mặc dù đôi mắt phượng kia của cậu cũng khá quyến rũ, đặc biệt là khi trượt《 Moulin rouge 》, đuôi lông mày khóe mắt đều ‌là mê hoặc, điều này khiến cho cậu đã thành công khai phá một cơn gió □□ trong mùa giải.

Mặc dù thực ra người này vẫn luôn chưa bao giờ bận tâm với việc chuyển hình ảnh, bởi vì cậu là một trong số ít người dám thử bất kỳ phong cách nào, hơn nữa đã diễn dịch rất thành công một thiên tài biểu diễn, hiệu quả cụ thể của việc cậu làm như thế, chính là số lượng fan nữ càng ngày càng tăng lên, vé vào cửa POI chỉ mới bắt đầu, trong vòng một tiếng đồng hồ đã bán hết còn chưa nói, hơn nữa máy chủ của trang web chính còn bị chen hỏng.

Đó là 17.000 tấm vé!

Nhưng mà Trương Giác chỉ dẫn người đến phụ cận thông đạo rồi buông lỏng tay ra, Kanoko chạy chậm đến trước mặt cậu, dùng tiếng Anh vội vàng nói: "Bây giờ cậu đi ra nhanh lên, nhanh lên, ban nhạc đang chờ cậu đó."

Trương Giác đáp lại một tiếng, nhấc theo giày trượt băng đi theo Bạch Tiểu Trân chạy về hướng đó, mà Kanoko thì ở lại vị trí cũ, chỉ huy nhóm vận động viên.

"Chờ đến khi Tama-chan hát xong đoạn đầu tiền, chờ cậu ấy gọi tên mình, đầu tiên là hai cặp trượt băng đôi bước lên sân khấu, sau đó là Mong Seong và Mi Jeong, hai người các cậu mang Emina và Harhasha đuổi tới, số người trượt băng đơn nhiều nhất, mọi người cùng nhau đi ra là được, những người cùng quốc gia khi lên sân khấu thì xích lại gần nhau hơn, cứ theo diễn tập mà làm‌."

Cùng lúc đó, Trương Giác đã chạy đến cửa thông đạo, lúc này khán giả đã vào gần hết, còn 2 phút nữa là màn biểu diễn sẽ bắt đầu, thành viên của ban nhạc Địa Long đã đứng ở đó, vị đội trưởng tóc đỏ kiêm người hát chính đang vỗ tay khuyến khích các thành viên đội mình.

Tiểu tỷ tỷ tay bass tóc tim ôm tay guitar tóc xanh nghe hắn‌ nói chuyện, Nhị Đức lại dùng thời gian chú ý tới Trương Giác, đôi mắt cậu nhóc khi nhìn anh trai thì sáng ngời.

"Anh, thực sự em sẽ cùng anh biểu diễn sao?"

Xét thấy trên thực tế là vận động viên và nhạc rock có dùng tám gậy đánh cũng không có mối liên hệ nào với nhau, Hứa Đức Lạp từng nghĩ rằng kiếp này mình sẽ không có cơ hội nào biểu diễn cùng anh trai, không ngờ rằng bất ngờ lại ập tới đột ngột như vậy, cho nên ‌ đứa nhỏ cho tới bây giờ còn đang trong cảm giác mông lung cảm thấy không chân thực.

Trương Giác trả lời: "Đúng vậy, một lát nữa chúng ta sẽ cùng nhau biểu diễn nha."

Một anh chàng đẹp trai cao 1 mét 98 đi tới‌, xoa xoa đầu Nhị Đức đầu: "Ừ, cho nên trước khi mọi người cùng nhau biểu diễn, trước tiên cho anh trai mượn ban nhạc Chu Tước mấy phút nha."

Ban nhạc Địa Long ra trận sau, ban nhạc Chu Tước mới mở màn buổi biểu diễn cùng với Trương Giác.

Lan Nhuận ngoắc ngoắc tay với Trương Giác: "Quán quân, đi thôi?"

Trương Giác hất cằm lên, lộ ra nụ cười nóng lòng muốn thử.

"Đi thôi nào!"

Để xem màn trình diễn của cá sấu nhỏ yêu quý, Sanjomi cùng bạn tốt của cô là Aso đã mua vé cho buổi biểu diễn POI Bắc Kinh trước một tháng, cũng tức rốc đến thành phố này vào ba ngày trước khi buổi biểu diễn bắt đầu.

Đầu cô đội mũ siêu điệp viên heo, ngồi trong nhà thi đấu thủ đổ có sức chứa 17.500 người, kinh ngạc phát hiện chỗ này thế nhưng ngồi đầy người.

Đầu Aso thái thái đội mũ cá sấu nhỏ, thở dài nói: "Tỷ lệ lấp đầy hàng ghế thật kinh khủng, không hổ là top nhân khí trong bốn nội dung trượt băng."

Giờ phút nữa, rất nhiều người hâm mộ trượt băng không mua được vé cũng ngồi chầu chực trước đài truyền hình vệ tinh tỉnh H, là cha ruột của Trương Giác trong giới đài truyền hình, mỗi khi Trương Giác thi đấu, truyền hình vệ tinh tỉnh H tất nhiên sẽ phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp còn chưa nói, ngày thứ hai nhất định phải phát lại, rất lâu trước khi buổi biểu diễn thương mại bắt đầu, họ nói rằng sẽ phát sóng buổi ra mắt POI, cho nên chỉ cần nhìn chằm chằm vào truyền hình vệ tinh tỉnh H là ok.

6 giờ tối, thời điểm tiếp cận khung giờ vang, tổ quay phim đài truyền hình tỉnh H xách thiết bị tiến vào hậu trường nhà thi đấu thủ đô, 7 giờ 58 phút, khán giả ngồi trước tivi vô cùng ngạc nhiên khi thấy quảng cáo cuối cùng cũng kết thúc, trong màn ảnh xuất hiện sân băng, 7 giờ 59 phút, sân vận động tối sầm lại ‌.

Thẩm Lưu uống một hớp nước, giơ microphone len, phun ra một chuỗi tiếng Anh lưu loát.

"Kính thưa quý vị và các bạn, chào mừng các bạc đến với Possibilities on ice 2015 tại trạm Bắc Kinh, chúng ta hãy cùng nhau chào đón ban nhạc Chu Tước, cùng với ca sĩ chính tạm thời của họ nào!"

Nhắc đến ban nhạc Chu Tước, người hâm mộ trượt băng nước ngoài có thể không biết, nhưng fan trượt băng trong nước thì vô cùng kích động‌.

Ban nhạc Chu Tước là ban nhạc rock đã nổi lên trong hai năm qua! Buổi biểu diễn với chủ đề "Phượng phi cửu thiên", độ nổi tiếng từ Magic City cho tới Sơn Thành vẫn luôn tăng cao, nó còn được biết tới như một kiệt tác rock and roll trong nước hiện tại, là tác phẩm hàng đầu trong giới âm nhạc!

Điều quan trọng nhất là, ban nhạc này hầu như không hát những ca khúc mang chủ đề tình yêu (nghe nói là bởi vì nhạc sĩ viết ca khúc này không có duyên với tình yêu từ trong bụng mẹ), các ca khúc của họ lấy cảm hứng từ cuộc sống, hy vọng và ước mơ làm chủ đạo, rất là khích lệ không ít người, nhưng fan hâm mộ của họ cũng bao gồm cả ba độ tuổi người già, trung niên và trẻ.

Hơn nữa người đại diện phía sau lưng bọn họ cũng không biết là bởi vì chuyện gì mà bắt đầu động não, thế nhưng không biết thông qua chiêu trò gì mà dẫn người ta đi quay chụp quảng cáo hàng nông sản, cho nên quảng cáo được phát trên khung giờ vàng của CCTV với thời lượng 20 giây mỗi ngày rất đúng giờ, vì thê cho nên phí đại ngôn của ban nhạc cũng không kiếm được bao nhiêu, tuy nhiên độ quốc dân lại tăng lên nhanh chóng, biệt hiệu "Ban nhạc Nấm", bởi vì thứ nhóm bọn họ đại ngôn là đặc sản nấm của một huyện nghèo khó.

Danh tiếng của Chu Tước không nhỏ, năng lực nghiệp vụ cũng được công nhận tốt, tay trống của họ đánh vào hi-hat, Lan Nhuận cùng các đồng đội liếc mắt một cái, đồng thời gảy dây đàn lên.

Ánh đèn chiếu vào sân khấu nơi bọn họ đang đứng, phía sau nhóm, Trương Giác từng bước từng bước bước lên, đi tới trung tâm nhóm, cậu tiêu sái ném micro từ tay trái sang tay phải.

Anh chàng được coi là đẹp trai số một trong làng trượt băng nghệ thuật giống như không có việc gì bắt đầu ca hát, cậu hát một ca khúc mới chưa từng xuất hiện, không những thế mà còn hát bằng một chất giọng rất hiếm thấy, âm bổng lên cao‌ dễ dàng, âm trầm được kết nối tự nhiên, thậm chí còn có một chuỗi âm thanh thật giả thay đổi trước đoạn điệp khúc‌.

Keiko mắt cá chết nhìn bên ngoài: "Tama-chan nói rằng khi còn nhỏ, cậu ấy có cân nhắc việc sẽ trở thành một idol, cũng đã vì việc này mà chuẩn bị, ấy thế mà không phải là nói đùa..."

Ngón giọng mà cậu bày ra hiện tại, hoàn toàn chính là phái thực lực, với ngón giọng này thì sao lại đi trượt băng chứ! Dựa vào gương mặt cùng khả năng ca hát đỉnh cao đó trong giới âm nhạc, trong vòng một năm sẽ trên nên nổi tiếng đúng không?

Nhóm người hâm mộ trượt vốn chỉ là muốn xem chương trình trượt băng nghệ thuật cũng phải trợn mắt ngoác mồm, sau đó mọi người cũng bị giọng hát của Trương Giác kích thích, bọn họ kích động lắc lắc cây gậy huỳnh quang, hiện trường trong nháy mắt còn giống buổi biểu diễn hơn cả một buổi biểu diễn.

Sau khi Trương Giác hát xong đoạn thứ nhất, cậu giơ tay cao lên, tâm tình hưng phấn hét lên: "Cảm ơn mọi người đã tới đây xem buổi biểu diễn Possibilities on ice, cảm ơn mọi người rất nhiều!"

Nhóm fan phối hợp hò hét lên, Trương Giác nhếch miệng nở nụ cười.

"Hiện tại, chúng ta hãy cùng chào đón những người biểu diễn trong chương trình này!"

Cậu cứ như vậy tiếp nhận công việc giới thiệu chương trình, khi các tuyển thủ tham gia buổi biểu diễn thương mại lục đục lên sân khấu thì cậu liên tục báo ra tên và danh hiệu của họ, chẳng hạn như cặp đôi Hoàng Oanh Quan Lâm nhận được huy chương bạc Olympic nội dung trượt băng đôi, đơn nam Vasily giành được huy chương vàng Thế vận hội Sochi, người giành được huy chương vàng giải vô địch thế giới lần thứ xx – Shiro Keiko...

Những người được cậu gọi tên cũng sẽ hợp tác thực hiện các động tác kỹ thuật mang tính biểu tượng, chẳng hạn như nâng cao cao, nhảy.

Tôn Thiên cố ý chạy đến hiện trường vô cùng cao hứng: "Khả năng kiểm soát sân khấu của thằng nhóc này thiệt mạnh mà."

Lúc trước khi quyết định cho cậu tham gia một buổi biểu diễn lớn như vậy, trong lòng những nhà lãnh đạo còn có chút thấp thỏm, chỉ lo Trương Giác hold không nổi, một khi chất lượng của màn trình diễn không đủ, nói không chắc sẽ bị phun nát nói là dựa vào người hâm mộ trượt băng để chống đỡ phòng vé, trên thực tế thì giá vé của POI căn bản không cao như vậy.

Bây giờ nhìn thấy‌, biểu hiện của Trương Giác một chút cũng không khiến bọn họ lo lắng, bởi vì từ khi cậu bắt đầu lên sân khấu, bầu không khí vẫn luôn trong trạng thái cao trào, chưa từng có dấu hiệu tuột xuống.

Sau khi buổi quần vũ kết thúc, sân vận động lại tối đen, Trương Giác hỏa tốc cùng ban nhạc Chu Tước rút về hậu trường, thừa dịp trong lúc Hoàng Oanh và‌ Quan Lâm biểu diễn, cậu mang giày trượt băng xong, cởi áo khoác da ra, Trương Tuấn Bảo ngồi xổm trước mặt cậu, mang vào cho cậu một vật trang trí giống như cái sừng hươu.

Chờ đến khi cậu trở lại sân khấu, trên sân vang lên từng tiếng kêu cảm thán.

"Là vị thần mùa xuân tháng tư!"

"《April's love story》!"

Đây là tiết mục trượt băng tự do vào mùa giải đầu tiên khi Trương Giác thăng lên tổ thành niên, khi đó cậu thậm chí còn chưa dậy thì, là một tiểu manh vật thỉnh thoảng được người ta ôm tới ôm lui, nhưng vào thời khắc này, cậu lại biểu diễn tiết mục này, lại nhiều thêm một phần trưởng thành nam tính thong dong, đôi chân của cậu cũng đã uyển chuyển hơn nhiều so với trước kia.

Trong nửa sau của tiết mục, ca sĩ chính với mái tóc đỏ của ban nhạc Địa Long đưa đội mình lên sân khấu, đột nhiên hát một ca khúc không phải là rock and roll.

Đó là《 Kissing You 》trong phiên bản《 Romeo và Juliet 》của Tiểu Lý Tử.

Thiếu niên tuấn mỹ làm động tác mở cửa ra, giống như Romeo nhìn thấy Juliet cách bể cá, mãi cho đến nay, rất nhiều người hâm mộ trượt băng mới bừng tỉnh, thiếu niên này không chỉ mạnh về nhảy và biểu cảm, khả năng trượt của cậu cũng rất tốt.

Cậu chạy trốn, trượt, bay lượn trên sân băng, khi tiếng nhạc kết thúc, Trương Giác thực hiện tư thế Biellmann, sau đó làm ra tư thế lời mời bên sân.

Yoo Mong Seong và Yoon Mi Jeong mặc trang phục biểu diễn mà họ dùng để trượt《 La chu 》trước đây, người biểu diễn trên băng đổi thành cặp đôi bọn họ.

《 La chu 》vốn là đề tài tình yêu lãng mạn và mỹ lệ, cộng với ba vị diễn dịch đều là mỹ nam mỹ nữ hiếm thấy, một màn trình diễn với tình cảm chân hành, khiến không ít khán giả đã kinh diễm đến mức phát ra âm thanh "Wow ——".

Khi Trương Giác trở lại bên sân, đột nhiên nhìn về phía tổ quay phim tỉnh H đang quay chụp một bên.

Cậu bắn một nụ hôn về phía ống kính, cũng không biết là muốn chọc ghẹo ai.

Bên trong buổi biểu diễn thương mại kéo dài 90 phút này, Trương Giác tổng cộng ra sân ba lần, ngoại trừ bài hát và vũ đạo lúc đầu, sau đó là vị thần mùa xuân tháng tư và La chu, cuối cùng cậu là vũ công chính cho buổi quần vũ, sau khi nhảy xong, cậu cầm micro lớn tiếng nói lời cảm ơn khán giả, khiến cho cảm xúc của vô số người hâm mộ trượt băng phải bật khóc vì say mê.

Với cường độ biểu diễn cao như vậy, cộng với việc Trương Giác phải luôn thường xuyên chú ý đến tiến đô biểu diễn, điều khiển tất cả các bên, cho dù là thể lực nhà giàu như Trương Giác cũng khó tránh khỏi cảm thấy uể oải.

Cũng may nỗ lực này đã được đền đáp, tỷ lệ người xem tivi của buổi biểu diễn POI đạt tới 2.3, vượt xa các bộ phim truyền hình cùng thời, được khen như một kỳ tích của buổi biểu diễn thương mại trên băng trong nước, ngay cả vé của trạm Magic City, trạm Dương Thành và trạm Sơn Thành cũng được tiêu thụ sạch sẽ.

Mà làm một vị đương gia trên đài POI, Trương Giác cũng là người đứng ra tổ chức, bởi vậy các vận động viên khác tham gia biểu diễn thương mại thì được nhận lương cố định, còn Trương Giác thì được trực tiếp tham gia chia tiền, xem như là ông chủ.

Sau đó, trải qua thống kê của những người có tâm, một số buổi biểu diễn thương mại của Trương Giác trong mùa giải nghỉ ngơi này có lẽ đã mang lại cho cậu một khoản thu nhập hơn tám con số

Bằng chứng chính là Trương Giác lại mua một cửa hàng khác trong đường vành đai 2, lần này cậu mua nhà chính là dùng danh nghĩa của ba ba Hứa Nham.

-

Tác giả có lời muốn nói: Tình báo: Ba ba Hứa Nham xuất thân trong một gia đình kinh kịch ở Bắc Kinh, chỉ là sau đó cùng Trương nữ sĩ gả tới thành phố H.

========

Tiểu kịch trường

Trương Giác bán bắp ngô, ban nhạc Chu Tước bán nấm, ban nhạc Đại Long thì chắc là... Bán bí ngô?

Bàn luận về chiến lược tiếp thị thay thế của công ty Phượng Minh cùng với sự động não của các nhà đại diện.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv