Đơn nam đã nhiều năm nằm liệt giữa đường không gượng dậy nổi, giờ đây không chỉ bùng lên mà còn thi nhau phá kỷ lục thế giới, ban lãnh đạo của Trương Giác đương nhiên là sướng điên người luôn rồi.
Kỳ vọng lớn nhất của họ đối với Trương Giác trước đây là hằng năm lọt vào trận chung kết Grand Prix, lọt vào top 6 giải vô địch thế giới và trở thành khách quen trên bục vinh quang mà thôi.
Nhưng một vận động viên thiên tài quét ngang 10 kỷ lục thế giới thế này, không quan tâm đến hạng mục nào thì cũng sẽ tạo thành một sức ảnh hưởng rất lớn, huống hồ độ nổi tiếng của trượt băng nghệ thuật chỉ là chỉ là kém hơn các môn thể thao về bóng và điền kinh mà thôi, ở trong các môn thể thao mùa đông, trượt băng nghệ thuật nhà mình vẫn là phổ biến nhất!
Ngay khi họ hạnh phúc vỡ òa, thì Trương Giác có việc phải làm.
Bởi vì nửa tháng sau là phân trạm ở Nhật Bản, ít nhất 10 ngày nữa Trương Giác mới có thể khởi hành đi đến Osaka, trước đó, điều đầu tiên cậu cần làm là tiếp nhận hai cuộc phỏng vấn, trong đó là một cuộc phóng vấn riêng kéo dài hai tiếng đồng hồ, còn quay không ít tư liệu sống về thời gian tập luyện.
Nghe đâu cuộc phóng vấn riêng kia sẽ được cắt nối biên tập thành một bộ phim ngắn 15 phút, cuối cùng sẽ được đưa lên đài truyền hình.
Đương nhiên là đài truyền hình CCTV, đài truyền hình tỉnh H đã đến quay trước khi mùa giải bắt đầu, hơn nữa mỗi khi Trương Giác có trận đấu, tổ sản xuất đều sẽ theo cậu để quay những hình ảnh hậu trưởng khởi động của cậu, phỏng chừng chờ khi mùa giải kết thúc thì sẽ có một bộ phim tài liệu ra lò.
Khi tiếp nhận phỏng vấn, có người hỏi Trương Giác: "Điểm trượt băng tự do gần đây của bạn gần như cao hơn tổng điểm của những người khác, bạn có nghĩ rằng mình đã lên đến đỉnh không."
Khi phá kỷ lục Trương Giác không chỉ all clean bố trí ban đầu cua mình trước đó, mà còn thậm chí gia tăng độ khó lên.
"Không có lên đỉnh đâu, tôi cảm thấy mình còn có thể tiến xa hơn."
Thực ra sau khi trận tranh tài ở phân trạm Trung Quốc kết thúc, nữ sĩ Salana đã lên Twitter phun nát, vì đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy vận động viên biểu hiện thần dũng như thế, cho nên khi cho điểm thì ba chỉ cho từ 2 đến 2.5 điểm, mà các trọng tài khác cũng thu liễm chấm điểm lại, sợ Trương Giác không cẩn thận đem điểm kéo lên quá cao, sau này sẽ không phá được nữa, tạo ra một kỷ lục siêu cao mà mấy chục năm không ai phá được, lại bị một ít người kéo chân sau, cá sấu nhỏ cũng không lấy được một số điểm cậu nên có.
Mà Trương Giác vốn không dùng bố trí khó nhất, cho nên cậu cảm thấy mình có thể tăng điểm số lên nữa, hơn nữa sáu người vợ nhảy bốn vòng mới cưới vào nhà được một nửa, nửa còn lại cho dù sính lễ có cao tới đâu, cũng không thể không cưới nha.
Đặc biệt là cô em 4A đó của Trương Giác, nếu như trọng sinh rồi mà không chinh phục được, vậy cũng thật là một mỹ nhân đốn tim người khác mày.
Đừng xem phần đầu của chu kỳ Pyeongchang, hầu hết mọi người chỉ có một kiểu nhảy bốn vòng, hạng nhất thì có hai kiểu nhảy bốn vòng, nhưng đến chu kỳ Kinh Trương*, không có từ ba đến bốn cú nhảy bốn vòng thì không thể cạnh tranh chiếc bục lĩnh thưởng của các sự kiện cấp A... Khi đó, ngay cả nội dung đơn nữ cũng đã bắt đầu trận chiến nhảy bốn vòng rồi.
*Bắc Kinh và Trương Gia Khẩu (địa điểm tổ chức các môn thể thao băng tuyết)
Thể thao cạnh tranh vĩnh viễn không thiếu những người trẻ tuổi có thực lực xuất hiện, muốn duy trì sức mạnh cạnh tranh lâu dài thì nhất định phải không ngừng phân cao thấp với chính mình, bứt phá bản thân, vĩnh viễn xông lên phía trước.
Trong cuộc phỏng vấn, Thư Phong đã hỏi Trương Giác: "Bạn có nghĩ rằng ba cú nhảy bốn vòng là đủ với mình không? Trong tương lai bạn sẽ tiếp tục chinh phục những cú nhảy bốn vòng khác chứ?"
Mà Trương Giác lúc đó đã khẳng định trả lời: "Tôi sẽ không dùng lại với kết quả hiện tại này của mình, tôi có thể cảm giác được cơ thể của mình vẫn chưa đạt đến giới hạn, vẫn còn chỗ trống để đi lên, cho nên tôi sẽ tiếp tục thử sức cú nhảy bốn vòng mới, trước khi cơ thể tôi không thể chống đỡ nổi, tôi sẽ không ngừng xung kích giới hạn cho phép."
Cậu nở nụ cười tự tin trước ống kính.
"Bởi vì vận động viên chính là không ngừng bứt phá bản thân, hiện giờ tôi đã là người nắm giữ ba kỷ lục thế giới, giới hạn của tôi chính là giới hạn của trượt băng nghệ thuật nội dung đơn nam, tôi cảm thấy mức cực hạn của nội dung này còn có thể cao hơn nữa, cho nên ta sẽ tiếp tục cố gắng."
Lời này nghe rất ngông cuồng, nhưng đó chính là lời nói thật.
Cũng có rất nhiều người gửi thư mời đại ngôn cho Trương Giác, Trương Giác cũng không có ném hết cho giám đốc Bạch và Bạch Tiểu Trân xử lý, mà là tỉ mỉ sàng lọc rất kỹ những thương nhân này.
Cái này danh tiếng không tốt thì get out, những ông chủ có lời nói và việc không tốt trong tương lai cũng cho get out luôn.
Trương Giác chọn tới chọn lui, chỉ chọn được ba đại ngôn, một là người phát ngôn của thương hiệu thê thao nổi tiếng quốc tế tại Thôn Thỏ, một cái khác là của điện thoại di động.
Cả hai thương hiệu đều dứt khoát trả không dưới hàng chục triệu phí đại ngôn, quay quảng cáo còn có những phí dụng khác, tại làng trượt băng Thôn Thỏ, mức phí đại ngôn cao như vậy vẫn là trường hợp đầu tiên, khiến cho ban lãnh đạo Tôn Thiên bị sốc đến tận óc rồi.
Trong môn trượt băng nghệ thuật, vận động viên có thể lấy được nguồn lợi thương mại tốt như vậy, Trương Giác vẫn là người đầu tiên.
Đúng vậy, môn trượt băng nghệ thuật ở Thôn Thỏ chính là từng có đời sống kém như vậy.
Các nhân viên công tác đến trao đổi việc hợp tác đã thẳng thắn biểu thị, bọn họ không chỉ có nhìn trúng thực lực và tiềm lự của Trương Giác với tư cách là một vận động viên, mà còn nhìn trúng dáng người và khuôn mặt của cậu.
Không xì căng đan không bị bôi đen, ngoại hình của Trương Giác đáng giá 90% so với người mẫu và ngôi sao, vóc dáng trong quần thể những vận động viên là thuộc hàng cực phẩm.
Hơn nữa tuy rằng không người nào xào thiết lập tính cách cho cậu, nhưng thông qua sự quan sát từ Thế vận hội Mùa đông Sochi kéo dài đến nay, các thương hiệu tin chắc rằng Trương Giác là một người trẻ tuổi được giáo dục tốt, giữ mình trong sạch, ký kết với Trương Giác, ít nhất sẽ không phải lo lắng bất cứ điểm đen nào sẽ ảnh hưởng đến doanh số bán hàng trong tương lai từ người phát ngôn.
Điều quan trọng nhất là bản lĩnh tiêu thụ doanh số bán hàng của Trương Giác không tồi, sau khi hết hạn hợp đồng, những thương nhân đã ký kết với cậu đều rất sẵn sàng tiếp tục gia hạn hợp đồng, cũng như chủ động tăng phí đại ngôn cho cậu.
Nhìn chung, mức giá của Trương Giác không cao hơn các minh tinh trong làng giải trí, năng lực gánh hàng của cậu chỉ mạnh chứ không yếu, trên người còn gắn mác học bá 985, vầng sáng của vận động viên đội tuyển quốc gia, đang trên đà phát triển, cậu thực sư bà ra bốn từ "hàng đẹp giá rẻ" vô cùng nhuần nhuyễn, liệu có người phát ngôn nào tốt hơn cậu sao?
Sau khi ký kết các hợp đồng này, song phương đều cảm thấy bản thân mình kiếm lời, chỉ chờ Trương Giác kết thúc trận chung kết giải Grand Prix thì sẽ kéo cậu đi chụp áp phích quảng cáo ngay.
Đối với việc Trương Giác không nhận nhiều đại ngôn, rất nhiều người đều bày tỏ sự tiếc nuối và đồng thời thấu hiểu.
Tiếp nhận nhiều đại ngôn đồng nghĩa với việc sẽ phải bỏ nhiều thời gian hơn để đầu tư vào hoạt động thương mại, mà Trương Giác đang trong giữa mùa giải, huấn luyện và thi đấu mới chính là nghề chính của cậu.
Chàng trai trẻ này nhận thức về bản thân rất rõ ràng, cậu biết rõ nguồn vốn của vận động viên chính là thực lực, cho nên tiền thì muốn kiếm, nhưng gốc rễ của bản thân mới là điều quan trọng hơn hết.
Bất luận như thế nào, phí đại ngôn, phi quảng cáo, phí bán các sản phẩm lưu niệm của Trương Giác được cộng lại với nhau, đã thành công lọt vào top các vận động viên... Ạch, 100 người đứng đầu.
Đúng, hạng mục băng tuyết chính là như vậy, có thể lọt vào cuối danh sách 100 vận động viên có thu nhập cao nhất của Forbes đã là tốt rồi, những năm qua, có thể đứng vào bảng xếp hạng này là nội dung đơn nữ, bởi vì độ nổi tiếng của đơn nữ cao hơn, Trương Giác vượt qua đơn nữ giành được vị trí người đứng đầu về thu nhập đầu tiên trong hạng mục mùa đồng, thực sự khiến người ta muốn lòi con mắt.
Đồng đội cùng đội rất là ước áo với nguồn thu nhập của Trương Giác, mà cũng chỉ là ước ao tài nguyên thương mại của Trương Giác một chút thôi, đố kị là hoàn toàn không có.
Có cái gì mà đố kỵ chứ, người ta là liều mạng huấn luyện thì mới có thực lực phá kỷ lục như hiện tại, có thực lực này mới có nhiều thương nhân biểu thị ưu ái cậu như vậy, đây đều là những thứ do đối phương tự mình kiếm được.
Việc Trương Giác nâng cao sự phổ biến của môn trượt băng nghệ thuật cũng có lợi cho toàn ngành, ngày nay, thị trường biểu diễn thương mại cho môn trượt băng nghệ thuật đã mất đi tính phổ biến từ lâu vào cuối thế kỷ trước hoặc đầu thế kỷ này, đặc biệt là thị trường biểu diễn thương mại ở Bắc Mỹ đã giảm dần theo từng năm, một số chương trình biểu diễn trên băng ít nổi tiếng thì tỷ lê khán giả tham dự còn ít hơn 30%, thị trường ở Nga và Nhật Bản thì còn tốt, nhưng thị trường biểu diễn thương mại ở Thôn Thỏ thì vẫn luôn lạnh nhạt.
Nhưng kể từ khi Trương Giác quật khởi, doanh thu thương mại của môn trượt băng nghệ thuật trong nước năm nay đã tăng lên đáng kể, theo thị trường thương mại hiện tại của môn trượt băng nghệ thuật, các vận động viên tuyến một có thể tổ chức sự kiện với 1000 người và tỷ lệ tham dự trên sân vận động có thể đạt 60% đã được coi là có thể diện, có được hai ba ngàn người đã được coi là một sự kiện lớn, nhưng nếu như có Trương Giác tham gia, bên ban tổ chức sẽ dám mở một show lới với 5000 người, hơn nữa tỷ lệ tham dự sẽ không dưới 90%, ngay cả các thương hiệu biểu diễn thương mại ở nước ngoài cũng sẽ tranh nhau mời người.
Đội tuyển quốc gia có câu nói đùa, chính là "Nếu bạn có thêm một đôi giày trượt băng mới ngoài ngân sách trong năm nay, thì hãy nhớ nói tiếng cảm ơn với đội trưởng Trương".
Ừm, Trương Giác là đội trưởng.
Hơn nữa Trương Giác đã không tham gia buổi biểu diễn thương mại nào trong mùa giải nghỉ ngơi để chuẩn bị cho kỳ thi đại học mùa trước, nhóm hâm mộ trượt băng đã sớm rục rà rục rịch, Bạch Tiểu Trân đã nói, chờ Trương Giác kết thúc mùa giải này, một hai phải mở cho cậu một sự kiện vạn người thử xem.
Nếu như Trương Giác có thể chống đỡ được buổi biểu diễn thương mại với vạn người, thì ngôi vị vị vua trượt băng nghệ thuật số một của cậu sẽ hoàn toàn không thể lung lay .
Thế nhưng...
Kim Tử Tuyên có chút lo lắng nhìn bóng lưng Trương Giác.
Sau khi trận đấu phân trạm Trung Quốc kết thúc, cơ bụng của cậu đã khó chịu liên tục một tuần, bác sĩ của đội Dương Chí Viễn trình độ cao siêu, thậm chí tại mùa giải nghỉ ngơi đã bị đưa đi du học, nghe đâu trong quá trình học tập đã tự tay giải phẫu cơ thể con người, nhưng khi đối mặt với tổn thương cho phát lực quá độ này của Trương Giác thì cũng không có biện pháp nào cho tốt, sau khi làm vật lý trị liệu thì chính là nuôi dưỡng.
Trương Giác làm sao có thời gian lấy lại sức khỏe chứ, trừ phi cậu từ bỏ giải Grand Prix bây giờ, không tham gia phân trạm Nhật Bản nữa, mà nếu như không tham gia đủ hai phân trạm thi đấu, thì số điểm của cậu sẽ không đủ để tiến vào trận chung kết.
Rút khỏi thi đấu vì chút chấn thương này thì quá mức, nhưng uống thuốc giảm đau thì không có tác dụng gì.
Kim Tử Tuyên nghe giám đốc Tôn nói chuyện với bác sĩ Dương: "Tập luyện với chấn thương chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến trạng thái, vì vậy Trương Giác hai ngày trước đã vặn eo lại một lần, ngày mai nó phải đi đến Osaka, thật sự không có vấn đề gì sao?"
Dương Chí Viễn nhỏ giọng trả lời: "Chấn thương này sẽ không ảnh hưởng đến việc thằng nhỏ tiến vào trận chung kết, nhưng có thể tiếp tục giành lấy huy chương vàng hay không thì còn phụ thuộc vào trạng thái của Trương Giác."
Dù sao thì 4lo tạm thời không thể nhảy, nếu không thì chấn thương ở eo và bụng của cậu sẽ không xong.
Cũng không biết là do nhân tố tâm lý hay nhân tố thể chất, Trương Giác tại phân trạm Nhật Bản đã từ 4lo biến thành 3lo, sau đó lại 3A không thành biến thành 2A, cộng thêm té lộn mèo một cái, cuối cùng lấy được huy chương bạc.
Mà tuyển thủ Kelsen của Canada đã all clean trượt tự do nhận huy chương vàng tại phân trạm Nhật Bản thì mang khuôn mặt tái me tái mét, luôn cảm giác mình có khả năng bị Trương Giác vứt sắc mặt, bởi vì là người gốc Hoa, trước khi liên tục đánh bại những người da trắng khác trong nước thì chàng trai trẻ đã nhận không ít sự khinh thường.
Trương Giác thì lại giống như không có việc gì, lúc chụp ảnh còn chủ động khoác vai chàng trai trẻ.
"Độ xa khi nhảy của cậu thực sự rất xuất sắc, gần đây có luyện tập vũ đạo sao? Tôi cảm thấy chi trên của cậu đã mềm đi rất nhiều."
Bởi vì cậu cao, Kelsen chỉ cao có 1 mét 72, cho nên khi Trương Giác cười toe toét ôm người ta thì giống như lão đại xã hội đen hay trùm trường xuất hiện, Kelsen bị cậu chèn ép đến nhỏ yếu bất lực, tim trong lồng ngực đập thình thịch không ngừng.
Chàng trai trẻ nghĩ thầm, Trương thật man nha.
Cho dù thành tích hiện tại của hắn tốt hơn Trương Giác, nhưng hắn cảm thấy bất cứ lúc nào cậu ấy cũng sẽ đoạt chiến thắng trở về, bởi vì quá mức tự tin, cho nên sự thua thiệt nhất thời này cũng không xem là chuyện gì to tát, loại tự tin và phong độ hàng đầu này quá làm người ta mơ ước.
Khó trách một đồng đội ngồi xổm ở trong quầy(?) thường nói chuyện với bọn họ, nói rằng hiện tại trong bốn nội dung trượt băng nghệ thuật, vận động viên đẹp trai nhất chính là Trương Giác.
Đúng như Kelsen suy nghĩ, Trương Giác cảm thấy cảm thấy bản thân mình chỉ là tạm thời thất bại, có thể lấy được tấm vé vào trận chung kết cũng không tính là nằm liêt giữa đường, cho nên nghĩ rất thoáng, mà chờ đến khi xuống sân, đối mặt với khuôn mặt đen của nhóm huấn luyện viên, đôi mắt của cậu vẫn còn chớp chớp chốc lát.
"Cái đó, phân trạm thi đấu không tính là gì cả, trong trận chung kết cuối cùng con sẽ thắng lại."
Trương Tuấn Bảo vỗ nhẹ vào eo cậu: "Lo mà dưỡng thương cho tốt đi, tiểu tử thúi."
Sau đó Trương Giác oán giận với bác sĩ của đội: "Thuốc giảm đau mà anh đưa cho em liều lượng không đủ mạnh gì hết trơn."
Dương Chí Viễn: "... Có thể để em thi đấu được là tốt lắm rồi, sau khi trở về thì dưỡng cho tốt, tranh thủ trước trận chung kết làm cơ thể khỏe mạnh."
Tên tiểu tử thúi này nếu không bị chấn thương thì sẽ ở trạng thái thần sầu, khi chấn thương rồi thì trừ khi liều mạng, bằng không thì cũng chỉ trượt ra trình độ tuyến đầu phổ thông, nhưng phân trạm phụ thi đấu như vậy thì cũng được rồi, cậu tùy tiện trượt cũng sẽ tiến vào vòng chung kết, đương nhiên không có tinh thần chiến đấu gì, cũng không cần phải cố sức.
Dương Chí Viễn trong lòng thở dài, cảm thấy trách nhiệm trên vai mình càng ngày càng nặng.
Kẻ thù lớn nhất của vận động viên chính là chấn thương, Trương Giác bây giờ còn trẻ, sau khi bị chấn thương vẫn lành nhanh hơn, cậu chỉ bị một ít chấn thương nhỏ trên người, nhưng chờ khi qua 20 tuổi, e rằng bác sĩ của đội sẽ trở thành người chịu trách nhiệm lớn nhất kia.
Lúc này, Trương Tuấn Bảo hét lên: "Trương Giác, tấm áp phích đại ngôn mới của con đã được gửi đến rồi nè, lại đây nhìn xem, chậc chậc, con và con gái của con ăn ảnh quá đi chớ."
Trương Giác vội vã chạy qua nhìn vào điện thoại của ông cậu, lộ ra vẻ mặt say mê.
"Ui chao, con gái của ba đáng yêu quá đi à."
Ừm, quảng cáo thứ ba mà Trương Giác nhận chính là đồ hộp thú cưng của thương hiệu xx, trong đó có đồ hộp cho mèo, đồ hộp cho chó, đồ hộp bé bé cho chuột, trên tấm áp phích quảng cáo chính là đồ hộp cho chuột, dáng dấp Trương Giác nâng Saori lên nở một nụ cười đẹp trai xán lạn.
PS: Bên thương hiệu cam kết, họ sẽ bao trọn lương thực một năm cho Saori.
Đáng tiếc khi lương thực cho chuột gửi đến nhà Trương Giác, thì cậu đã phải tham gia biểu diễn trượt băng tại phân trạm Nhật Bản.
Trương Giác vội vã gọi điện thoại cho Tần Tuyết Quân.
"Peja nè, nhà tài trợ có gửi cho em một ít lương thực cho chuột làm quà á, em đưa cho anh mã vận đơn chuyển phát nhanh, anh giúp em nhận nha, à đúng rồi, anh lấy được số tài khoản của quyên góp ủng hộ bệnh nhi ung thư mà anh nói lúc trước không? Anh gửi qua cho em..."
Cậu balabala một trận, cuối cùng dứt khoát tìm cái bậc ngồi tán gẫu.
Thẩm Lưu nhìn bóng lưng cậu, nhỏ giọng nói với Trương Tuấn Bảo: "Nó muốn quyên tiền à?"
Trương Tuấn Bảo mặt không hề cảm xúc: "Ừm, nó nói năng lực gánh hàng của nó một phần là do có fan chống đỡ, mà nó không muốn dùng fan như một máy ATM, cho nên muốn quyên một phần thu nhập, gián tiếp dùng những đứa trẻ nhỏ làm từ thiện, xem như làm một tấm gương tốt cho người hâm mộ chưa đủ tuổi."
Phần tấm lòng này rất chân thành, Trương gia từ ông cậu đế Trương nữ sĩ đều rất tán thành, cảm thấy đứa nhỏ nhà mình hiện giờ đã kiếm được rất nhiều danh tiếng, nhưng trái tim vẫn không thay đổi, đây là một hiện tượng tốt.
Thẩm Lưu: "Nó định quyên góp bao nhiều?"
Trương Tuấn Bảo đưa tay tạo co số, Thẩm Lưu hít một ngụm khí lạnh.
Phân trạm Nhật Bản là chặng cuối cùng trong sau phân trạm năm nay, sau khi tranh tài tại Osaka kết thúc, danh sách các suất tham dự trận chung kết mùa giải năm nay cũng ra lò.
Ilya và Hayato Terakami lần lượt tiến vào trận chung kết với hai tấm huy chương vàng, Trương Giác, Arthur Cohen, Sergei và David cũng tiến vào trận chung kết, bên phía trượt băng đôi có Hoàng Oanh, Quan Lâm cũng dùng hai tấm huy chương vàng tiến vào trận chung kết.
Hơn nữa bởi vì trận chung kết giải Grand Prix là đồng thời so tài giữa tổ thiếu niên và tổ thành niên, cho nên Trương Giác kinh ngạc phát hiện, năm nay cậu có thể cùng với Sát Hãn Bất Hoa, Mẫn San, cùng với người bạn thân thuở ấu thơ Nhị Béo và bạn gái Nhị Béo đi đến Barcelona!
Thành phố C, Khương Tú Lăng cầm tấm vé máy bay đến Barcelona trong tay, đột nhiên run rẩy.
-
Tác giả có lời muốn nói: Vận động viên hàng đầu thực sự kiếm được rất nhiều tiền, nhưng các môn thể thao băng tuyết không phổ biến như môn thể thao khác, cho nên trước khi Hanyu nổi lên, người có thu nhập cao nhất trong môn thể thao trên băng là Kim Yuna của nội dung đơn nữ, chi phí quảng cáo đại ngôn trong năm 2010 (Năm Thế vận hội mùa đông) của cô ấy là 8 triệu đôla Mỹ, được công nhận là người giàu nhất trong số các vận động viên của Thế vận hội Mùa đông, cô ấy cũng là vận động viên châu Á duy nhất kiếm được hơn trăm vạn đôla Mỹ trong Thế vận hội Mùa đông.
Đại lão trượt tuyết đơn bảng Sean White cũng tương tự như cô ấy, mà nước ta Vương Mông của nước chúng ta đã giành được ba huy chương vàng ở môn trượt băng tốc độ đường ngắn, chi phí đại ngôn cũng đột phá ngàn vạn (rmb).
Ba người trên đều có huy chương vàng Olympic, hai người sau thì có nhiều hơn một tấm huy chương vàng, Trương Giác có thể không có huy chương vàng Olympic, dưới tình huống chuẩn bị cho kỳ thi đại học nên không tham gia các buổi biểu diễn thương mại, nên thu nhập như hiện tại là nhờ có một điểm là cậu có thể liên tục lập kỷ lục thế giới, còn có một điểm chính là... Cậu rất đẹp trai.
Tiểu Ngọc quyên tiền quyên đến hào phóng sảng khoái như vậy, chủ yếu bởi vì nguồn thu nhập của vận động viên đối với cậu chỉ là món tiền nhỏ, Trương Có Tiền, rất có tiền! (like một cái)