《 Rain, In Your Black Eyes 》là tác phẩm của Ezio Bosso do Frans Miller chế tác riêng cho Trương Giác, hắn đã phối hợp âm nhạc, cùng với tướng mạo tiên nam của bản thân Trương Giác, cật lực để bố trí tiết mục thật xa hoa, hiệu quả hiện ra cũng vô cùng kinh người.
Khi mới mở màn chương trình, lúc tiết tấu âm nhạc còn chưa nhanh, Trương Giác đã thành công thu hút được sự chú ý của khán giả
Loại vẻ đẹp thuần túy kia đã đủ khiến người ta trầm luân trong đó.
Theo nhịp điệu của âm nhạc hơi nhanh hơn một chút, tiếng mưa rơi bước vào giai đoạn thứ hai, màn mưa.
Đây là một đoạn vô cùng kinh diễm, rõ ràng Trương Giác đang trượt trên mặt băng, nhưng sự diễn dịch của cậu lại giống như một vũ công đang nhảy dưới đáy biển, chi trên của cậu vô cùng mềm mại, lại phảng phất giống như bị tầng tầng áp lực chèn ép, sự nghẹt thở và cứng rắn cùng nhau tồn tại
Mãi cho đến khi động tác chân kết thúc, nhiều người hâm mộ trượt băng trong nước đang xem truyền hình trực tiếp thông qua đạn mạt dồn dập hiện lên một hàng chữ —— năng lượng cao ở phía trước.
Những khán giả chưa từng xem giải vô địch quốc gia đều không rõ, sau đó bọn họ nhìn thấy Trương Giác ngồi xổm xuống, nửa người trên ngửa ra sau, đầu ngón tay trực tiếp chạm cào mặt băng.
Đây thực sự là một bước cua rất lớn để kiểm tra sức mạnh cốt lõi!
Kèm theo tiếng vỗ tay như mưa rơi tí tách, Trương Giác đứng dậy, tiến vào tư thế khom người và Biellmann, khi cậu giương lưỡi dao lên, cậu âm thầm cắn răng, trực tiếp đem chân duỗi thẳng.
Tiết mục lúc này bước vào nửa sau, điểm cơ sở của bước nhảy sẽ được nhân với 1.1, mà Trương Giác vẫn còn hai lần nhảy đơn, hai lần nhảy liên tụ, một lần nhảy liên tục ba lần chưa hoàn thành.
Thiếu niên duỗi hai tay xuống mở ra, giống như một người biểu diễn đang thi lễ, vào thời khắc này cảm giác ngột ngạt biến mất, màn thống khổ cuối cùng cũng kết thúc, mà hành trình mới vừa vặn bắt đầu.
Bắt đầu từ một cú nhảy 3lz, những cơn mưa rào bắt đầu vào lúc này.
Đầu tiên là 4T+1lo+3T, tiếp theo là 3A+2T và 3F+3T, cuối cùng là nhảy đơn 3lo, hàng loạt các bước nhảy đều được thực hiện một cách sạch sành sanh, mỗi một bước nhảy đều vừa vặn rơi xuống nhịp điệu của âm nhạc, mang đến sự xúc động mà khó có thể diễn tả bằng lời.
Cậu đã triệt để tiến vào trạng thái, chất lượng của mỗi một động tác được hoàn thành càng cao hơn, giống như một cơn bão quét qua đấu trường, đôi mắt sáng ngời phảng phất như là những ngôi sao trú ngụ.
Từ khi trở lại sân băng, Trương Giác biết rằng, chỉ cần cứ tiếp tục nhảy bốn vòng, kiên trì tiếp tục đứng trên sàn thi đấu, thân thể của cậu vào một ngày nào đó sẽ bị chấn thương giống như các tiền bối, mỗi một giây khỏe mạnh luôn là một khoảnh khắc quý giá.
Chính là bởi vì thời gian tỏa sáng như thế này là có hạn, cho nên mới càng phải quý trọng thời điểm hiện tại.
Cho nên, sự ngột ngạt của cậu trong tiết mục trượt băng tự do ở mùa giải này chỉ trong nửa đầu, nửa phần sau chính là mưa rơi xối xả, cậu giống như một vũ công khiêu vũ trong mưa, hưởng thụ cơn mưa như là hưởng thụ cực khổ, cũng là lớn lên bên trong đó.
Cho đến cuối cùng, trong một đoạn tiếng nhạc dồn dập, thiếu niên ôm chân ngồi xổm xuống xoay người, tiếp theo đó là nhảy bước nhỏ rồi tới động tác ngồi xổm nghiêng người, cuối cùng là hai tay nắm lấy nhau đưa qua đỉnh đầu, thực hiện động tác đứng thẳng xoay tròn với tốc độ cao.
Cậu xoay người cực nhanh, thân thể cũng xuất hiện tàn ảnh, mãi đến tận cuối cùng, hai cánh tay cậu mở ra, cánh tay phải giương lên, đôi mắt nhìn biểu tượng Olympic phía trên sân vận động
Rõ ràng đây mới chỉ là màn trình diễn trượt băng tự do của thi đấu đồng đội đơn nam, nhưng khán giả đã không thể chờ đợi được nữa mà đứng lên, giành cho cậu sự hoan nghênh nhiệt liệt nhất của bộ môn trượt băng nghệ thuật —— standing ovation.
Không thể tin được, một tiểu tướng chỉ mới 16 tuổi, dưới tình huống lần đầu tiên bước vào đấu trường Olympic, trên sàn thi đấu đã all clean mà trước nay chưa từng có, một tiết mục nắm giữ ba lần nhảy bốn vòng, màn trình diễn thì tinh tế, làm rung động lòng người!
Trương Giác như vỡ òa trước cảm xúc của màn biểu diễn, hai tay vịn eo thở mạnh, trên trán thấm đầy mồ hôi, cảm giác như mình đã bị dính mưa rồi, cậu vẫy tay với hàng ghế khán giả, hành lễ, nhặt một con thú bông cá sấu trên sân băng, cúi người ôm ông cậu một hồi.
Thẩm Lưu đưa đồ bảo vệ lưỡi dao qua, Trương Giác nhận lấy mang vào, nói với bọn họ: "Cách bố trí ba cú nhảy bốn vòng thật quá mệt mỏi, cảm giá như chạy một hơi 10km luôn vậy."
Thẩm Lưu cười ha ha nói: "Bây giờ em 69 kg, lại còn là người cao nhất trong nội dung đơn nam đồng đội, còn phải nhảy bốn vòng, có thể không lao lực sao?"
May mà thằng nhóc này có thể lực mạnh, bố trí ba cú nhảy bốn vòng vẫn có thể chống đỡ được, hơn nữa rõ ràng giới hạn khi chạy của cậu là 20 km, có thể thấy là vẫn còn năng lượng.
Ừm, Trương Giác có thể chạy marathon, chỉ là trên đường chạy cần phải nghỉ ngơi vài giây, nhưng phương diện chịu đựng thì tuyệt đối không thành vấn đề.
Ngay cả cú nhảy liên tục ba lần như 4T+1lo+3S cũng có thể nhét cú nhảy bốn vòng vào, chỉ cần cậu thay đổi cú nhảy này thành nhảy liên tục hai lần 4T+3T, thì bố trí cú nhảy bốn vòng chẳng phải sẽ xuất hiện sao?
Nghĩ đến đây, bất kỳ người nào hiểu một chút cũng đều hoảng sợ, nhưng mà dù cho có thêm một cú nhảy bốn vòng, ngay cả khi là Trương Giác, chỉ sợ cũng sẽ phạm sai lầm.
Không nói những cái khác, tiểu tử thiếu này mỗi lần tiếp băng là phần thân trên nghiêng người về phía trước nghiêm trọng, chứng tỏ tiếp băng không vững vàng như vậy, trục tâm cũng không duy trì tốt, cho nên mới phải dùng tư thế như vậy để điều chỉnh trọng tâm.
Nhóm huấn luyện viên cũng nhìn ra rõ ràng, Trương Giác khôi phục tập luyện từ hồi tháng 9, cho đến giờ còn chưa được nửa năm, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể chống đỡ được bố trí như vậy, chứng tỏ cậu không chỉ có khôi phục kỹ thuật, hơn nữa khối thân thể này sau khi dậy thì đã có rất nhiều tiềm năng xứng đáng để tiếp tục đào sâu.
Cậu vẫn còn rất nhiều chỗ để cải thiện.
Huấn luyện viên Lộc một bên khoác áo cho đứa nhỏ, một bên nói lẩm bẩm: "Cái lần đứng thẳng xoay người lúc cuối cùng thì trục tâm đã lệch đi nghiêm trọng, thầy đã nói với con rồi, đừng có gấp, trước tiên cứ ổn định cái đã, vừa này là cảm xúc dâng cao quá nên quên mất kiểm soát bản thân rồi đúng không?"
Trương Giác xấu hổ: "Dạ, trượt high quá nên không để ý muốn xoay nhanh hơn, cho nên quên mất chuyện trục tâm."
Huấn luyện viên Lộc tiếp tục dạy bảo: "Còn có động tác chân của con nữa, lúc làm bước cua kia thì kéo dài thời gian quá, vậy cho nên mới không đủ thời gian cho động tác chân cuối cùng, nên mới cắt bỏ đúng không? Thầy đã nói với con mặc dù sử dụng lưỡi dao rõ ràng là quan trọng, nhưng cũng không thể chậm đến mức không đủ thời gian để hoàn thành động tác, đúng không?"
Trương Giác thành thật cúi đầu: "Thật xin lỗi, lần sau con sẽ chú ý."
Tất nhiên, người khác nhất định không biết cú nhảy liên tục 4+3 của Trương Giác còn chưa có luyện được đến mức ổn định 100% trên sàn thi đấu, dù sao phần lớn tuyển thủ nhất định am hiểu cú nhảy liên tục 4+3, nếu như cú nhảy liên tiếp ba lần mà bỏ vào đó cú nhảy bốn vòng mà có thể hoàn thành, thì cú nhảy liên tục hai lần khẳng định không thành vấn đề.
Cho nên, cậu tận lực không nhảy cú nhảy liên tục 4+3, cũng chỉ lấy ra bố trí ba lần nhảy bốn vòng, trong mắt nhiều người chính là cố ý dè dặt, cố tình khiêu khích đối thủ
Các vận động viên Vasily, Hayato Terakami, Ilya, McQueen nắm chặt hai tay, thần sắc ngưng trọng.
Hayato Terakami lẩm bẩm: "Cái tên này... Rốt cuộc là thể lực quái vật gì chứ!"
Trượt băng tự do là tám lần nhảy, năm cú nhảy đơn và ba cú nhảy liên tục, cái tên này vào nửa đầu chỉ thực hiện ba lần nhảy đơn, phần còn lại bao gồm cả nhảy liên tục đều thực hiện ở nửa sau, quả thực là biến thái!
Xem ra sau khi trở về, không những phải tập luyện cú nhảy bốn vòng mới, mà còn phải tăng cường tập aerobic, liều mạng tăng mạnh thể lực!
Biểu hiện của Trương Giác rất tốt, lúc ngồi ở kiss & cry lau mồ hôi, các đồng đội của cậu cầm cờ đỏ và liên tục lắc lắc ở phía sau, mà bản thân Trương Giác thì liên tục rút giấy lau mặt và cổ, nếu như không phải có ống kính, cậu hận không thể cởi áo ra vẫy vẫy, tới lúc cậu dùng hết 6 tờ giấy, số điểm cuối cùng cũng xuất hiện.
Điểm kỹ thuật: 104.28
Điểm biểu diễn: 90.61
Điểm trượt băng tự do: 194.89 (WR)
Ban đầu kỷ lục thế giới điểm trượt băng tự do là 189.67, ngay khi điểm trượt tự do của Trương Giác được công bố, cậu đã trực tiếp nâng kỷ lục thế giới lên hơn 5 điểm!
Cộng với 95.15 điểm từ bài thi ngắn, tổng điểm của Trương Giác trong thi đấu đồng đội là 290.04, cậu đã nhân tiện kéo kỷ lục thế giới 278.02 lên hơn 12 điểm!
Trong sân vang lên nhiều tiếng hét kinh ngạc.
Triệu Ninh kích động hô to: "Trời ạ, sau khi Trương Giác phá kỷ lục thế giới cho bài thi ngắn, cậu ấy đã một lần nữa lập kỷ lục của trượt băng tự do và tổng điểm!"
"Trượt băng nghệ thuật là môn nghệ thuật mạo hiểm, trong các trận tranh tài trước đây, các tuyển thủ hiếm khi phá kỷ lục của bài thi ngắn và trượt tự do trong cùng một lần thi đấu, có thể là bài thi ngắn hoàn thành, trượt tự do mắc sai lầm, hay là trượt tự do hoàn thành, bài thi ngắn có khuyết điểm, thế nhưng Trương Giác, với trạng thái tuyệt vời, cậu ấy đã làm được một việc mà người ta không thể tưởng tượng nổi!"
Trương Giác nhìn số điểm của mình, miếng tấm tắc nói: "Số điểm này thật là cao, không biết đến lúc thi đấu cá nhân có thể có được trạng thái này hay không."
Cậu cảm thấy phàm là trọng tài người Nga muốn nâng nhất ca của mình lên, thì tình hình của mình ở trong thi đấu cá nhân sẽ trở nên khá bất lợi.
Đương nhiên, những người quen biết với Trương Giác đều cho rằng cậu ngoài miệng nói hưu nói vượn, trong lòng luôn tràn đầy sự tự tin đối vơi việc thi đấu, mà ban huấn luyện cũng trăm miệng một lời trả lời.
"Trạng thái thi đấu của con trong phần thi cá nhân nhất định sẽ rất tốt!"
Tôn Thiên trừng hai mắt: "Thằng nhóc con ổn định cho ông, lúc bình thường học theo Tiểu Kim động kinh cũng có thể, nhưng không thể như thế ở Thế vận hội!"
Với cái tình hình liên tục phá kỷ lục thế giới của Trương Giác, chỉ sợ cấp trên muốn lập tức thay đổi chỉ tiêu, muốn để thằng nhóc này bảo đảm được huy chương bạc, rồi tiếp tục chiến đấu cho huy chương vàng, vào lúc này cậu tuyệt đối không thể sai sót!
Tiểu Kim đứng bên cạnh bi thương ôm chặt trái tim.
Khóe miệng Trương Giác giật giật: "Dạ, con biết rồi."
Cậu mò mò chai nước: "Con còn phải đi xét nghiệm thuốc, cho con thêm mấy chai nước nữa đi."
Nhìn dáng vẻ định khí thần nhàn này của cậu, càng ngày càng có nhiều đối thủ nắm chặt hai tay, trong lòng không cam lòng, bọn họ nghĩ thằng nhóc này cho rằng mình thắng chắc rồi, cho nên hoàn toàn không có cảm giác lo lắng.
Chậc, nếu như không liều mạng trong thi đấu cá nhân, e rằng Trương Giác thực sự sẽ thắng chắc, dù sao thì trước đây Trương Giác bị chấn thương, bằng không với cái kiểu người phát huy ổn định thế này, độ ổn định sẽ là cao nhất trong toàn bộ giới trượt băng nghệ thuật.
Một tuyển thủ tân sinh mạnh mẽ, kỹ thuật hay nghệ thuật đều mạnh đến mức phá kỷ lục, đối với tuyển thủ thế hệ trước là một đòn kích thích rất lớn.
McQueen trực tiếp nói với huấn luyện viên: "Dù sao thì đây cũng là kỳ Olympic cuối cùng của tôi, so tài lần này xong là phải giải nghệ, như vậy lúc thi đấu liều mạng hết mình cũng không thành vấn đề đúng không?"
Huấn luyện viên trợn mắt: "Cậu đem mạng mình dồn vào thi đấu cá nhân đi."
Thi đấu đồng đội đã không có phần cho hắn nữa.
Hayato Terakami đen mặt lại: "Xem ra phải bắt đầu sử dụng cách bố trí kia."
Cho dù vẫn chưa ổn định, thì cũng không thể khiến con cá sấu nhỏ kia quá đắc ý, có thể thực hiện bố trí ba lần nhảy bốn vòng không phải chỉ duy nhất một mình cậu ấy.
Vasily là người bình tĩnh nhất, nhưng cuối cùng cũng nói một câu với huấn luyện viên: "Dùng phương pháp bảo thủ thì sẽ không lấy được huy chương vàng, lần này nhất định phải tăng mạnh bố trí thi đấu cá nhân, xin lỗi, huấn luyện viên, tôi sẽ không dùng toàn lực trong thi đấu đồng đội, nhưng đến phần thi đấu cá nhân thì tôi muốn tiêm phong bế."
Boris trầm giọng đáp: "Huy chương vàng của thi đấu cá nhân còn giá trị hơn thi đấu đồng đội, cứ theo lời con nói mà làm."
Trương Giác dường như mang đến áp lực cho tất cả mọi người, bao gồm cả thành viên Thôn Thỏ, cả người Mễ Viên Viên đều choáng ngợp, luôn có cảm giác nếu như đến phiên mình mắc sai lầm, như vậy sẽ có lỗi với việc nhất ca phá kỷ lục, càng có lỗi với các đồng đội của mình.
Hix, hiện tại muốn tiêm phong bế, cho phần đầu gối bị thương của cô một bảo hiểm, thế nhưng hiện tại đã không còn kịp rồi hu hu.
Trong màn trình diễn tiếp theo, Arthur Cohen của Mỹ lên sân khấu, cá khúc trượt băng tự do của hắn đến từ bộ phim《 Phi công siêu đẳng 》do Tom Cruise đóng chính, đây là một bộ phim điện ảnh vô cùng đam mê BGM, rất nhiều người xem qua bộ phim này là có thể ngay lập tức nhớ đến cảnh F14 phóng lên từ boong tàu sân bay.
Arthur Cohen cũng là một thằng nhóc liều mạng, nhóc nhảy được hai cú 3A, chỉ là lúc thử nghiệm nhảy 4T thì thân thể rất cứng, cuối cùng 4T không thành mà biến thành 2T, khiến không ít người tiếc nuối thở dài.
Cho dù là một thiếu niên có trái tim to lớn, mới năm đầu tiên thăng lên tổ mà đã tham gia Thế vận hội, sau đó còn muốn nhảy bốn vòng, đối với hắn mà nói thì là trọng trách quá nặng rồi.
Arthur không cẩn thận té một cái, nhất ca Kelsen người Canada sau hắn thì không bị té quá thảm, bởi vì so với 3A, người ta am hiểu nhảy 4T hơn, cho nên 4T của Kelsen thành công, mà 3A thì bị ngã...
Nói chung, những đứa nhỏ mới từ tổ thiếu niên thăng lên, rồi bị Liên đoàn trượt băng quốc gia không thể chờ đợi được nữa mà đẩy lên đấu trường Olympic phải đối diện với cảnh tượng vô cùng hoành tráng, thì biểu hiện của bọn họ đã đủ ưu tú, chỉ là nếu so với Trương Giác chỉ lớn hơn chúng 1 tuổi, thì không đủ bắt mắt cho lắm.
Lịch thi đấu ngày 10 rất căng, 19:00 là trượt băng tự do đơn nam, 20:05 là trượt băng tự do đơn nữ, 21:10 là trượt tự do khiêu vũ trên băng, cho nên kết quả cuối cùng của nội dung thi đấu đồng đội sẽ được quyết định trong ngày hôm nay.
Sau khi Trương Giác hoàn thành nhiệm vụ, cậu ngồi một chỗ yên lặng chờ đợi kết quả của các đồng đội.
Trong khoảng thời không không có cậu, Thôn Thỏ đã không lọt vào trận chung kết đồng đội, thiếu xót rất lớn ở nội dung đơn nam đã khiến họ mất suất cạnh tranh lên bục lĩnh thưởng, thế nhưng hiện tại, cơ hội đã gần trong gang tấc.
Tuy rằng Mễ Viên Viên bởi vì thiên phú và chấn thương, nên vẫn luôn chỉ là tuyển thủ hạng hai trong đấu trường quốc tế, nhưng cô có một đặc điểm, đó chính là ổn định, cho nên cô vừa ra sân, đã trượt được tới vị trí thứ năm.
Không phải cô không thể tự mình all clean tiết mục, mà là do giới hạn trên quá cao, cô thật sự không thể thắng được người khác.
Cũng may khiêu vũ trên băng của Nhật Bản không đươc tốt, bọn họ thuộc loại được kéo vào trận chung kết nhờ hai đồng đội thần thánh là Hayato Terakami và Shiro Keiko, cho nên khiêu vũ trên băng Mai Xuân Quả và Hoa Thái Sư đã áp được bọn họ giành được vị trí thứ tư.
Trải qua một phen tranh tài, kết quả cuối cùng của nội dung thi đấu đồng đội trượt băng nghệ thuật Thế vận hội mùa đông đã được công bố, đội Trung Quốc đứng vị trí thứ ba trong bảng tổng sắp!
Có thể là bởi vì hai vị lão tướng ở trượt băng đơn đã để giành sức lực, giúp cho Trương Giác vững vàng đứng ở vị trí đầu tiên, ghi được số điểm cao nhất, cho nên trong lòng Trương Giác cũng có chút dự cảm mơ hồ, cảm thấy đồng đội của Thôn Thỏ khá là vững vàng, nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy kết quả được công bố, Trương Giác vẫn còn có chút mơ màng lâng lâng.
Ôi chao? Thật sự đã thắng rồi? Cho nên bây giờ cậu đã có thể thu dọn một chút bước lên bục lĩnh thưởng rồi đúng không?
...
Cậu sẽ đứng trên bục lĩnh thưởng của Thế vận hội nha!
Trương Giác cao hứng nhảy lên, trước tiên ôm lấy huấn luyện viên Lộc hôn một cái, sau đó tay trái ôm Thẩm Lưu, tay phải ôm ông cậu, ngay cả đội của Vasily cầm huy chương vàng mà cũng không hưng phấn được như cậu.
Nhưng suy cho cùng thì cậu cũng chỉ là một đứa nhỏ 16 tuổi, cho nên mọi người đối với đứa nhỏ này ôm lòng bao dung và nở một nụ cười thân thiện, mãi cho đến khi Trương Giác nhấc bổng Quan Lâm của trượt băng đôi lên.
Đột nhiên tầm nhìn của Quan Lâm trở nên cao và rộng hơn, đầy mặt sợ hãi.
"The fuck Trương Giác, cậu mau thả lão tử xuống!"
1 mét 8 thì ghê gớm lắm à? 1 mét 8 thì có thể tùy tiện giơ cao cao đồng đội 1 mét 72 sao?
Động tác này thì không có tổn hại lắm, nhưng đối với đồng chí Quan Lâm – một đồng đội nam trong trượt băng đôi lùn nhất trong giải đấu quốc tế, thì là một điều vô cùng sỉ nhục, Trương Giác thành công đạt được thành tích "Cho bạn mình một phen ê mặt", gây nên một tràng cười sảng khoái.
Mà người cười nhiều nhất đương nhiên là Hoàng Oanh.
-
Tác giả có lời muốn nói: Đối với Tiểu Ngọc mà nói, so tài tại Olympic là một chuyện, thực lực bản thân là một chuyện, nhưng thực sự đứng trên bục là một chuyện khác, dù sao thì Thế vận hội rất quan trọng trong tim nhiều người, không ngoa khi nói rằng đây là giải đấu thể thao số một thế giới, rất đáng để những đứa nhỏ vui vẻ một chút một chút.
Tiểu kịch trường
Mọi người: Cậu ta tuyệt đối là đáng ém thực lực, quả là kẻ đáng sợ!
Trương Giác: Thực ra tôi đã cố gắng hết sức mình rồi.
Vì vậy đến trận đấu cá nhân, đại khái là một nhóm đơn nam đang liều mạng thắng thần cá sấu đi.
Trương Giác: ... Áp lực đột nhiên tăng, đám người kia tiêm máu gà rồi sao?
(đúng đấy, cũng là cậu để cho bọn họ tiêm máu gà)