Editor: ƴųƙ¡ ทջâท ɦà
【Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( mười chín)
Harry như cũ cùng điều chế độc dược với Snape ở phòng học cũ nát kia, James vẫn như cũ tận tình khuyên bảo và nhắc mãi quan hệ của em trai với Snape.
Cùng lúc đó James cũng không quên xoát mặt tạo cảm giác tồn tại trước mặt Lily, sắp tới ở trong thư viện luôn có thể nhìn thấy thân ảnh hai người bọn họ cùng nhau học tập ở bên nhau.
Ở trong bầu không khí như vậy bọn họ sắp nghênh đón kỳ thi cuối kỳ đầu tiên ở Hogwarts, vì vậy có chút học sinh rất căng thẳng, mà có chút người thì không cho là đúng.
Lấy nhóm Đạo Tặc ( James đặt tên nhóm cho năm người ở trong ký túc xá) cầm đầu Gryffindor chính là nhóm không cho là đúng, bọn họ gần nhất ham thích với trò đùa dai.
Trò đùa dai này đó bao gồm không giới hạn trong ở đêm khuya mặc áo choàng tàng hình trêu đùa người quản lý Piece, muốn đem bồn rửa mặt của Hogwarts hủy đi để xem trên đó có dấu vết của phép thuật hay không, cùng loại chuyện đếm nhiều không xuể.
James cảm thấy áo choàng tàng hình quả thực chính là giúp đỡ tốt nhất của trò đùa dai.
Nhưng gần đây hắn mất đi quyền sử dụng áo choàng tàng hình.
Harry đem áo choàng tàng hình ôm vào trong ngực, cậu làm lơ ánh mắt của con trai, "James, nếu anh còn muốn bắt được trái tim của Lily, thì không cần lại muốn hủy đi bồn rửa mặt!"
"Harry, anh còn chưa có hủy đi bồn rửa mặt, anh nghi ngồn được sử dụng bùa chú gì đó để phòng ngừa bị tháo dỡ." James ra hiệu bằng ánh mắt với Sirius.
Sirius nhìn thấy được tín hiệu của bạn thân, hắn tiến lên câu lấy bả vai của Harry và nói: "Hogwarts thật là một nơi tràn ngập phép thuật, ngay cả bồn rửa mặt cũng được bảo vệ bằng bùa chú."
"Làm ơn các bạn," Harry bất đắc dĩ, cậu chui ra khỏi cánh tay của Sirius, "Vấn đề mà chúng ta thảo luận không phải là về bồn rửa mặt."
"Là kỳ thi cuối kỳ." Remus tri kỷ mà nói ra giúp Harry.
"Không sai." Harry cảm kích mà nhìn về phía Remus, "Bút ký lịch sử phép thuật mình thật sự không thể sao chép nổi, các cậu thật sự không hề suy xét bắt đầu ôn tập ngay từ bây giờ sao?"
"Em sao chép bút ký lịch sử phép thuật của ai?" James hỏi.
"Severus." Harry đem áo choàng tàng hình nhét vào cặp sách, "Các cậu cố lên, mình đi trước."
James đã thói quen sự thật là em trai há mồm ngậm miệng chính là Snape. Hắn hất hất tóc, cầm lấy cặp sách và chuẩn bị ra cửa, "Mình muốn đi mượn bút ký của Lily, buổi tối gặp nha các anh em."
Sirius phỉ nhổ hành vi vứt bỏ anh em của hai người kiai, hắn tiến đến trước mặt Remus, chân thành hỏi: "Remus, cậu sẽ cho mình mượn bút ký có đúng hay không?"
Rời khỏi ký túc xá Harry đi thẳng đến phòng học bị vứt bỏ, Snape đã sớm chờ ở đó từ lâu.
Tới gần cuối học kỳ, thư viện đầy người hết chỗ, Harry dứt khoát dùng phép thuật làm việc nhà cũng không thuần thục lắm của chính mình mà quét dọn lại phòng học này một lần, dùng để làm nơi ôn tập của cậu và Snape.
"Severus," Harry ngồi vào bên cạnh Snape, lấy cuốn sách lịch sử phép thuật rất dày ra, "Cậu ôn tập xong rồi sao?"
Snape gật đầu.
Harry thấy thế "A" một tiếng, cậu nằm xuống trên bàn giống như cà tím bị héo, "Nói cho mình những chỗ trọng điểm đi Severus......"
Kỳ thi cuối kỳ ở Hogwarts rất quan trọng, một khi có một môn không đạt tiêu chuẩn thì sẽ bị ở lại lớp, mà lịch sử phép thuật của Harry có thể nói là hỏng bét. Cậu ngoài miệng nói chính mình làm bài tập, nhưng mỗi lần tác nghiệp đều là Lily và Snape giúp đỡ thì mới có thể hoàn thành được.
Snape liếc xéo nhìn Harry một cái, cười như không cười mà nói: "Hiện tại vậy mà ngoan ngoãn chịu học rồi, cũng không biết là ai mỗi lần làm bài tập đều phải muốn chết muốn sống?"
Bên người có sẵn một học thần mà không nắm chắc lấy cơ hội, Harry chính là đồ ngốc.
"Severus, cầu xin cậu......" Harry bắt lấy góc áo của Snape, nhẹ nhàng quơ qua quơ lại, "Mình bảo đảm cuối cùng một lần, học kỳ sau mình nhất định sẽ chăm chỉ học lịch sử phép thuật!"
Snape có chút buồn cười mà nhìn cậu bé mắt xanh ở trước mắt mình, hắn đã nhớ không rõ đây là thứ mấy hắn nghe được lời đảm bảo này, "Cậu bảo đảm?"
Đầu tóc rối bời kia của Harry theo động tác gật đầu nhảy lên, "Ừ ừ ừ, mình bảo đảm!"
"Cầm đi đi." Snape thuận tay gõ một chút lên cái ót của Harry, "Cậu không có lần nfo thực hiện đúng lời bảo đảm của mình."
"Severus cậu tốt nhất," Harry được tiện nghi còn khoe mẽ, cậu cười hì hì xoa nơi bị đánh, "Không có cậu thì mình sẽ rất thảm nha."
Cuốn vở tràn ngập trọng điểm những nội dung sẽ có trong bài thi lịch sử phép thuật kia rốt cuộc vẫn rơi xuống ở trên tay của Harry. Mà Harry không biết chính là, sách giáo khoa của Snape đã đánh dấu đầy đủ trọng điểm, hắn cũng chưa từng có thói quen làm bút ký.
Thời tiết càng ngày càng nóng, kỳ thi của bọn họ rốt cuộc cũng đã đến trong thời tiết khiến người khác bực bội. Giáo sư phân phát cho mỗi người bút lông chim đặc dùng dùng trong kỳ thi, đều đã được bùa chú chống gian lận.
Ngoại trừ thi viết bọn họ còn có thi thực hành, những nội dung này đó giống như chỉ là một bữa ăn sáng đối với Harry. Ở Harry xem ra, ngoại trừ môn lịch sử phép thuật thì các môn khác không hề khó.
Lịch sử phép thuật là môn thi cuối cùng. Ở trường thi khi nhìn đề bài thì Harry mới biết được vị học thần này có bao nhiêu đáng tin cậy,cậu đã nhớ kỹ hết những trọng điểm trong cuốn vở kia, mà bài thi hầu như chiếm một nửa trọng điểm ở trong cuốn vở.
Khi giáo kêu bọn họ buông bút lông chim và chuẩn bị nộp bài thi, Harry và những người khác đều cùng nhau hoan hô. Chuyện này chứng minh rốt cuộc bọn họ có thể thả lỏng lại.
Lily thói quen sau mỗi lần thi thì sẽ so đáp án, nhưng đối với môn học lịch sử phép thuật này thì Harry nói nó giống như một món hàng dùng qua một lần, sau khi giao bài thi xong thì cậu thậm chí còn không nhớ là chính mình đã viết những gì.
"《 Luật bảo mật quốc tế 》 hẳn là năm 1689 năm có hiệu lực, mình vậy mà viết thành năm 1698. Merlin a mình nhất định là nhớ hồ đồ!" Lily ảo não mà nhắc tới sai lầm của chính mình.
Snape an ủi nói: "Không có gì đâu Lily, một câu hỏi mà thôi."
Harry mê mang hỏi: "Cái gì pháp? Có đề này sao?"
Lily kêu lên, "Đây là câu hỏi trắc nghiệm thứ tám đó Harry, mình nên chọn đáp án A!"
"Đừng căng thẳng Lily," Harry không hiểu nàng như thế nào còn có thể nhớ kỹ nội dung đề thi, "Mình nghĩ cậu sẽ lấy được một thành tích tốt."
Ba người bọn họ đi đến bên cạnh Hồ Đen, bùm một tiếng ngồi ở dưới tàng cây, một con mực lớn đang chậm rãi bơi lội ở trong Hồ Đen.
"Harry, cậu không nhớ rõ nội dung đề thi sao?" Snape hỏi.
Harry nằm ở trên cỏ, cậu khó hiểu mà hỏi ngược lại: "Thi xong rồi còn phải nhớ nội dung sao?"
Hai người bạn tốt của cậu cùng nhau trầm mặc, Harry lẩm bẩm, "Có lẽ lịch sử phép thuật học kỳ sau mình vẫn cần sự trợ giúp."
Giọng nói nhàn nhạt của Snape vang lên, "Ta rất vui khi cậu ý thức được điều này."
"Thả lỏng nhẹ nhàng, chúng ta còn muốn chờ một tuần mới có kết quả kỳ thi đâu." Harry tháo mắt kính xuống và nhắm hai mắt lại, cậu cảm thấy kỳ thi này thật sự quá lãng phí tinh lực, hiện tại cậu rất muốn ngủ một giấc thật ngon.
Gió nhẹ bên hồ mang theo một tia mát mẻ cho thời tiết nóng bức, ở dưới hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, Harry rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Harry mơ thấy chính mình từ trên sàn nhà cứng rắn chuyển dời đến trên gối đầu mềm như bông, khi cậu đang chuẩn bị xoay người thì đã bị giọng nói của Snape đánh thức.
"Nếu hiện tại cậu thức dậy, chúng ta còn có thể đuổi kịp bữa tối ở Đại Sảnh Đường." Giọng nói của Snape truyền đến từ một nơi xa xôi, Harry hàm hồ mà đáp vài tiếng, cậu xoa đôi mắt ngồi dậy.
"Severus, mình cho rằng cậu sẽ kêu mình dậy sớm hơn." Harry mang lên mắt kính và đi về phía Đại Sảnh Đường, sau một lúc lâu cậu mới phát hiện Snape cũng không có theo kịp.
"Làm sao vậy Severus?" Harry chạy chậm trở lại bên cạnh Snape, người sau biểu cảm có vẻ hơi nghiến răng nghiến lợi, "Tên Gryffindor nào đó nằm ngủ ở trên đùi của ta đem chân của ta áp đến tê rần rồi xoay người rời đi......"
"Tại sao mình lại nằm ở trên đùi của cậu!"
"Hiển nhiên sư tử ngốc đã đánh mất ký ức đối với chuyện mình đã làm."
"Mình mới không ngốc!"
......
Trước khi có thành tích kỳ thi cuối kỳ Hogwarts sẽ tổ chức một bữa tiệc tối, khi đám người của Harry bước vào Đại Sảnh Đường, bọn họ phát hiện trong đại sảnh dùng màu xanh lục và màu bạc của Slytherin đổi mới hoàn toàn trang trí, đây là vì chúc mừng Slytherin thắng được Cúp Nhà.
James dùng bả vai đụng Harry một chút, "Chờ sang năm hai chúng ta gia nhập đội Quidditch, trang trí trong Đại Sảnh Đường sẽ phải thay đổi ròi."
Mấy thành viên của đội Quidditch nhà Slytherin vừa lúc đang ở phía sau bọn họ, nghe thấy lời James nói thì lạnh lùng trào phúng một câu, "Khoác lác."
Harry và Remus ấn xuống Jams đang xúc động, Sirius và Peter cũng bị kéo lại, năm người bọn họ lấy tư thế kỳ lạ đi đến bên cạnh bàn dài nhà Gryffindor.
"Đừng kích động James, chúng ta có rất nhiều cơ hội đánh bọn họ đến hoa rơi nước chảy." Harry nói: "Hiện tại phát sinh xung đột với bọn họ chỉ là một cử chỉ không hề sáng suốt mà thôi."
James hừ lạnh một tiếng, "Chỉ cần anh còn ở Hogwarts, đây là một năm cuối cùng mà Slytherin thắng được Cúp Nhà."
Dumbledore gõ gõ cái ly trước mặt ông, âm thanh thanh thúy khiến cả Đại Sảnh Đường ồn ào dần dần yên tĩnh lại, "Lại là một năm đi qua!" Ông vui vẻ phấn chấn mà nói: "Trước khi hưởng thụ những món ngon mỹ vị kia chúng ta cần phải tiến hành nghi thức trao giải Cúp Nhà."
"Năm nay đạt được Cúp Nhà là, Slytherin!"
Tiếng hoan hô như tiếng sấm vang lên từ phía bàn dài nhà Slytherin, ngoài ra ba bàn dài khác chỉ có vài tiếng vỗ tay ít ỏi, rốt cuộc Slytherin luôn ỷ vào thân phận cao quý của chính mình mà kiêu ngạo hống hách.
Sau khi tiệc tối kết thúc cũng có nghĩa là bọn học sinh chuẩn bị về nhà vượt qua kỳ nghỉ hè, Harry đặc biệt đứng ở trước cửa Đại Sảnh Đường để chờ Snape xuất hiện.
"Severus, kỳ nghỉ hè này cậu có muốn đến nhà của mình không?" Harry sợ Snape từ chối, vội vàng nói ra đòn sát thủ, "Doria và Charles đều rất nhớ cậu."
Snape do dự một lát rồi mới nói: "Ta cần về nhà, Harry."
Harry cũng không nhụt chí, "Vậy cậu sẽ viết thư cho mình sao? Nếu cậu muốn đến nhà của mình thì mình sẽ đi đón cậu!"
"Sẽ," Snape nói: "Ta sẽ viết thư cho cậu."
"Vậy quyết định như vậy nha." Harry gãi gãi tóc còn nói thêm: "Có lẽ phần sau kỳ nghỉ cậu có thể đến ở nhà của mình, vậy thì chúng ta có thể cùng nhau đi học."
"Được." Snape giơ tay xoa xoa đầu tóc của Harry, sợi tóc của Harry luôn mềm mại.