Chung Sơn, Thiên U công chúa, A Đại và A Nhị đứng thẳng từ trên nhìn xuốn.
- Tiên sinh, Dịch Diễn sẽ cẩn thận mà điều tra chúng ta?
A Đại không tin hỏi.
- Không sai, lúc trước chúng ta đã chia đại địa này thành mười hai phương hướng, hướng chính bắc chính là hướng 12h. Theo cách tính đó, vòng một vòng thì có ba thành trì uy hiếp chung ta, chỉ cần vượt qua ba thành trì này thì sẽ an toàn. Hiện tại binh lính của ba thành trì này đều tản ra tìm chúng ta, có thể nói chú ta vô cùng nguy hiểm.
Chung Sơn nói.
- Đúng thế.
A Đại gật gật đầu, nghi hoặc nhìn về phía Chung Sơn.
- Chúng ta bây giờ châm lửa, chính là hướng mười giờ, binh lính tướng sĩ nhìn thấy sẽ nanh chóng tràn tới đây, cùng lúc đó, Thủy Kính tiên sinh cũng châm lửa, để lại dấu vết, như vậy chúng tướng sĩ sẽ bị lệch về hướng mười một giờ, cho nên hai hướng mười hai giờ và mười giờ tuyệt đối an toàn.
Chung Sơn cười nói.
- Chờ đến khi Dịch Diễn tới thì chúng ta đã sớm khiến cho tướng sĩ ba thành trì này tả ra, đại quân của Dịch Diễn hoàn toàn không thể đuổi kịp chúng ta được, về sau sẽ tuyệt đối an toàn đúng không?
A Đại nhìn về phía Chung Sơn kính nể nói.
- Không sai, cần phải mạo hiểm một chút mới có thể an toàn được.
Chung Sơn cũng khẳng định nói.
- Được, vậy ta đi làm đây.
A Đại hưng phấn nói.
Ở một chỗ khác.
Cổ Lâm và Thủy Kính tiên sinh cũng đốt một số lửa lên.
Thế tử, chúng ta châm lửa ở đây, sau đó rời khỏi khu vực này, từ nay về sau sẽ tuyệt đối an toàn.
Thủy Kính tiên sinh nói.
- Chờ một chút.
Cổ Lâm đột nhiên kêu lên.
- Thế tử, có chuyện gì vậy?
Thủy Kính tiên sinh nghi ngờ hỏi.
- Có phải ngươi nói là, nếu như ta không châm lửa thì Thiên U không thể chạy thoát đúng không?
Khóe miệng của Cổ Lâm bỗng nhiên xuất hiện một nụ cười lạnh.
Nghe thấy lời nói này của Cổ Lâm, trong lòng Thủy Kính tiên sinh thầm xiết chặt lại.
- Thiên U công chúa công chúa có tu vi hợp thể kỳ, lại có A Đại và A nhị hộ vệ cho nên sẽ không có chuyện gì.
Thủy Kính tiên sinh kinh nghi bất định nói.
- Vậy thì đừng châm lửa, Thiên U quan tâm đến Chung Sơn như vậy, chắc chắn sẽ không vứt bỏ Chung Sơn, chúng ta không châm lửa sẽ khiên cho Chung Sơn sớm bị giết chết.
Hai mắt của Cổ Lâm bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.
Thủy Kính tiên sinh mở to mắt nhìn về phía Cổ Lâm. Cổ Lâm trước mắt tiên sinh rất không tầm thường, hắn có thể suy nghĩ sâu xa như vậy sao?
- Thế tử, không thể, vạn nhất…
Thủy Kính tiên sinh lập tức nói.
Cổ Lâm lạnh lùng quay đầu nhìn về phía Thủy Kính tiên sinh, ánh mắt trở nên trầm tĩnh:
- Thủy Kính, ngươi không phải là muốn tiến vào Đại Huyền vương phủ sao?
Nhìn thấy vẻ mặt của Cổ Lâm, trong lòng của Thủy Kính tiên sinh cũng thầm phát lạnh, trên khuôn mặt của tiên sinh lộ ra một vẻ bất ngờ. Chuyện gì xảy ra vậy? Thế tử tại sao lại đột nhiên thay đổi như vậy?
- Thế tử, người, người đã khôi phục lại?
Thủy Kính tiên sinh kinh nghi bất định hỏi.
Cổ Lâm cười cười nói:
- Không sai, vừa rồi cái tên đoạt xá ta đã hoàn toàn bị ta đánh bại, ta đã tiêu hóa được nguyên thầ của hắn không bao lâu sau có thể rời khỏi Nê hoàn cung toàn bộ.
- Chúc mừng thế tử.
Thủy Kính tiên sinh khom người nói.
- Không thể tưởng tượng được rằng Thiên U công chúa đã trở thành công chúa. Chỉ có điều cũng không phải lo, quan trọng là ta đã hồi phục lại. Hôn ước? Giải trừ hôn nhân? Không có người nào có thể giải trừ hôn ước của Cổ Lâm ta, Thiên U là của ta.
Vẻ mặt của Cổ Lâm bỗng nhiên trở nên hơi âm hàn.
- Dạ, thế tử.
Thủy Kính tiên sinh lập tức nói.
- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi, châm lửa sẽ khiến an toàn, nhưng không châm lửa cũng có năm thành không gặp chúng tướng sĩ, ta tin vào vận khí của chúng ta.
Cổ Lâm vô cùng khẳng định nói.
- Dạ.
Thủy Kính tiên sinh gật gật đầu.
Sau đó, Cổ Lâm cùng với Thủy Kính tiên sinh không châm lửa như theo lời yêu cầu của Chung Sơn, nhanh chóng đi về phía trước.
Dịch Diễn mang theo đại quân từ hướng bắc từ từ tiến tới, chờ đợi tin tức từ bốn phía.
Cự Lộc vương vô cùng lo lắng, mà Dịch Diễn thì lại tỏ ra vô cùng trầm tĩnh, thậm chí chỉ huy đại quân không cần phải bay quá nhanh.
Đúng lúc này, ở phía tây bắc đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang kích xạ.
Thủ hạ của Cự Lộc vương, Vũ An, đột nhiên xông lên phía trước, bắt được lưu quang.
Mũi tên này chính là do một thành trì thông tri lại.
- Ở bên kia, có người nhìn thấy Thiên U công chúa công chúa. Chúng ta đi về hướng tây.
Cự Lộc vương hưng phấn nói.
- Không đúng.
Dịch Diễn đột nhiên kêu lên.
- Tại sao lại không đúng?
Cự Lộc vương nghi ngờ hỏi.
Thiên U công chúa? Nàng ta làm sao có thể để cho người ta phát hiện ra, lại còn châm lửa? Bọn họ hẳn là đã chia làm hai hoặc ba đường.
Dịch Diễn cau mày suy tư nói.
- Chia làm hai đường? Vậy một đường ở hướng nào?
Cổ Lâm nhíu mày lại.
- Không sai, nhất định là hai đường, hơn nữa căn cứ vào chỗ châm lửa thì hướng bắc chắc hẳn cũng sẽ có người châm lửa, vì sao phía bắc lại không có tin tức gì? Kỳ lạ, kỳ lạ.
Dịch Diễn cau mày lại nói từng chữ một.
- Đại đô đốc, rốt cuộc có hai đường?
Cự Lộc vương lo lắng nói.
- Không đúng, điểm hỏa một chỗ như vậy hoàn toàn là vô dụng, trừ khi Chung Sơn không đi về phía tây bắc mà đi về phía đông bắc, đi hẳn là như vậy.
Dịch Diễn suy nghĩ một hồi rồi nói.
- Cự Lộc vương, ngươi đi dọc theo con đường này mà truy tìm Thiên U công chúa công chúa, nàng ta nhất định ở trên con đường này, ta lại dẫn người theo một con đường khác.
Dịch Diễn chỉ về một phía rồi nói.
- Được.
Cự Lộc vương nói.
- Chờ một chút.
Dịch Diễn đột nhiên nói.
- Chuyện gì vậy?
Cự Lộc vương nghi ngờ hỏi.
- Nhìn thấy Thiên U công chúa thì ngàn vạn lần không nên làm tổn thương nàng ta, đồng thời vạn nhất, ta nói vạn nhất Chung Sơn tiên sinh ở bên đó thì phải mang Chung Sơn tiên sinh về đây.
Dịch Diễn nhấn mạnh hai chữ vạn nhất.
- Không làm bị thương Thiên U công chúa công chúa.
Cự Lộc vương cau mày nói.
Dịch Diễn muốn giết Thiên U công chúa công chúa? Hiện tại lại không muốn làm bị thương nàng ta?
- Đúng thế, tình thế lúc này không giống như lúc trước, ngươi đi đi, chỉ cần điều tra xem bọn họ có giữ Vạn thành bảo giám hay không, nhớ kỹ, nhìn thấy Chung Sơn tiên sinh thì ta thỉnh cầu Cự Lộc vương ngươi không làm tổn thương hắn, mang hắn về đây.
Dịch Diễn nở ra một nụ cười nói.
Cự Lộc vương nheo mắt nhìn Dịch Diễn sau đó mỉm cười nói:
- Được.
- Ừ, bọn họ đã đi xa rồi, hiện tại ngươi hãy dùng tốc độ nhanh nhất mà đuổi theo.
Dịch Diễn nói.
- Ừ.
Cự Lộc vương gật gật đầu.
- Vũ An, ngươi cùng với ta tu vi đều đạt tới hoàng cực cảnh, chúng ta hãy đuổi theo với một tốc độ nhanh nhất.
Cự Lộc vương hướng về phía Vũ An nói.
- Dạ.
Vũ An lập tức đáp.
- Vương gia, bần tăng nguyện ý đi cùng Tuệ Quang La Hán.
Cự Lộc vương nhìn Tuệ Quang La hán, hai mắt sáng lên:
- Được, làm phiền đại sư, chúng ta đi thôi.
Tuệ Quang La Hán gật gật đầu, sau đó, Cự Lộc vương, Tuệ Quang La Hán cùng với Vũ An biến mất, bay về phía xa xa.
Nhìn theo bóng lưng bọn họ, Dịch Diễn lại quay đầu nhìn về một hướng khác, chính là hướng của Thủy Kính tiên sinh.
-Thiết huyết ngươi dẫn người đi trước, sau đó ta theo sau.
Dịch Diễn nói.
- Dạ.
Thiết Huyết lập tức tuân mệnh.
Bởi vì duyên cớ thân thể của Dịch Diễn cho nên tốc độ không nhanh được.
Trong một sơn cốc.
Chung Sơn, Thiên U công chúa, A Đại cùng với A Nhị lẳng lặng ở đó, ở phía không xa là một thi thể năm tử mặc nhung trang.
Lúc này, sắc mặt của bốn người đều trở nên khó coi.
- Tiên sinh, chuyện gì đã xảy ra vậy, tại sao ở đây lại có binh lính?
A Đại kinh ngạc hỏi.
Vẻ mặt của Thiên U công chúa thì bình tĩnh, A Nhị ở bên cạnh cũng công nói gì.
- Bọn người Cổ Lâm không châm lửa, đây chính là phương hướng 12h.
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Tại sao lại không châm lửa? Cái tên Cổ Lâm này…
Thiên U công chúa công chúa tức giận nói.
- Không châm lửa cũng không có biện pháp nào. Công chúa, mọi người xông lên trước phá vòng vây đi, lúc này Dịch Diễn khẳng định là đã phái người đuổi tới đây, nhất định là cường giả hoàng cực cảnh, chúng ta nhất định phải đi mau.
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Chúng ta đi? Làm sao tiên sinh đột phá được?
Thiên U công chúa nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn nói.
- Tại hạ dùng dương khí sơn lâm, dùng kỳ trận, bọn họ dùng thần thức không thể phát hiện ra được, sau khi triệt binh, tại hạ sẽ tìm mọi người.
Chung Sơn lập tức nói.
Thiên U công chúa công chúa nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn rồi nói:
- Không được, vạn nhất có binh lính xông vào tìm tòi thì sẽ làm sao?
Những binh lính này điều tra ra thì cũng không làm khó tại hạ.
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
Thiên U công chúa cũng tin vậy, những binh lính này sẽ không làm khó Chung Sơn.
- Tiên sinh đừng nói rằng ta sẽ vứt bỏ tiên sinh.
Thiên U công chúa lắc lắc đầu nói.
Chung Sơn cũng biến tính toán của Thiên U công chúa cho nên cười nói:
- Được rồi, chúng ta lại tiếp tục dùng dịch dung vậy.