Tam đại trưởng lão đều có tu vi hợp thể kỳ, bởi vì Thái Đan tông có phương pháp tu luyện đặc thù, tất cả thành tựu đều ở chỗ tông chủ, sơ dĩ như vậy nên tam đại trưởng lão chỉ dừng lại ở Hợp Thể kỳ mà không tiến thêm được nữa.
Hợp Thể kỳ có thể sống tới một ngìn sáu trăm năm tuổi thế nhưng đến nay tam đại trưởng lão đã hơn một nghìn tuổi rồi.
Bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh vốn có tám viên Thiên nguyên thần đan, trong đó tông chủ các đới trước đã dùng hết hai viên, cách đây không lâu lại bị Ảnh Vô Tà lấy mất một viên, bây giờ chỉ còn lại năm viên, cả năm viên này đều nằm trong tay Bảo Nhi.
Tam đại trưởng lão nhìn chằm chằm vào Bảo Nhi, trong mắt hiện lên vẻ kinh nghi bất định. Thiên nguyên thần đan? Tông chủ thực sự phá bỏ quy củ của Thái Đan tông mà ban thưởng cho chúng ta sao?
- Ba vị trưởng lão, các ngươi thấy sao? Đại Tình vương triều sớm muộn gì cũng trở thành Đại Tình hoàng triều, Đại Tình đế triều, thậm chí là Đại Tình thiên triều. Vậy cho nên cần ba vị trưởng lão hiệp lực.
Bảo Nhi cười nói.
Chung Sơn bên cạnh cũng khẽ mỉm cười. Đối với thiên nguyên thần đan Chung Sơn cũng có chút tiếc nuối thế nhưng tiền dùng để sinh ra tiền, bảo vật cũng dùng để sinh ra bảo vật. Dùng ba viên thiên nguyên thần đan mà có thể đổi lấy tam đại trưởng lão của Thái Đan tông thì cũng rất xứng đáng.
Tam đại trưởng lão vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Bảo Nhi, không ngừng trầm tư suy nghĩ.
- Được!
Hai người còn lại đồng thanh nói.
Trong lòng Chung Sơn vô cùng kích động thế nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra trầm ổn như trước/
- Tốt, ba vị trưỡng lão, ba viên thiên nguyên thần đan. Ta lập tức có thể cho các ngươi, từ nay về sau Thái Đan tông là một bộ phận của Đại Tình vương triều. Lấy tên là Thái Đan viện nhưng vẫn là Thái Đan tông trước kia. Ba vị trưởng lão thì một vị ở hoàng thành, còn hai vị trưởng lão thì một vị bắt đầu đột phá, vị còn lại phụ trách hộ pháp. Thế nào?
Bảo Nhi an bài ba người.
- Vâng.
Ba vị trưởng lão gật đầu.
- Như vậy thì xin mời theo ta.
Bảo Nhi cười nói.
Bảo Nhi đi phía trước, tan đại trưởng lão theo phía sau tới một cái sân rộng. Lúc này trên sân đã có hai mươi mấy đệ tử Thái Đan tông, tất cả đều cung kính nhìn Bảo Nhi và tam đại trưởng lão, họ không ngờ những bậc tiền bối của mình đã bán Thái Đan tông cho người khác.
Đám người Ngụy Thái Trung cũng đứng bên cạnh.
Trên Thiên Địa Huyền Hoàng có tám ống thông gió, Bảo Nhi xem xét kỹ từng ống thông gió một, trong đó có ông thông có một cái ẩn cổ quía. Bảo Nhi nhẹ nhàng đánh một chưởng vào cái ấn đó.
Ầm!
Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh bắt đầu rung chuyển, từ ống thông gió tuôn ra một lượng linh khí rất lớn. Tam đại trưởng lão đều kích động nắm chặt tay, ở trong Thái Đan tông chỉ có tông chủ mới biết được cách khai mở Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh, người bình thường căn bản không thể lấy được thiên nguyên thần đan bên trong, nếu không thì các trưởng lão đời trước đã sớm lấy ra rồi. Đương nhiên đối với việc Ảnh Vô Tà lấy được thiên nguyên thần đan, tam đại trưởng lão cũng cảm thấy hiếu kỳ, thế nhưng Ảnh Vô Tà đã chết, không thể nào truy hỏi được nữa.
Linh khí từ ống thông gió phun ra sau đó từ bên trong chậm rãi bay ra một viên kim đan, kim đan lượn lờ trên không trung, trong vô cùng thần dị.
- Dược Vũ trưởng lão.
Bảo Nhi kêu lên.
- A, được.
Dược Vũ trưởng lão nhanh chóng đưa tay bắt lấy sau đó lấy ra một chiếc bình ngọc rồi bỏ thiên nguyên thần đan vào trong đó/
Dược Thần và Dược Lộ đều nhìn một cách khát khao. Sau khi Dược Vũ trưởng lão lấy được thiên nguyên thần đan thì cẩn thận thu hồi lại. Hai vị trưởng lão còn lại đều nhìn chằm chằm về phía Bảo Nhi.
Thấy thần thái ba trưởng lão như vậy, Bảo Nhi mỉm cười. Nếu như bào chế đúng cách thì rất nhanh có thể lấy ra được thêm hai viên thiên nguyên thần đan nữa. Dược Thần và Dược Lộ đang chờ đợi, tuy rằng đã hơn một nghìn tuổi nhưng phần lớn thời gian đều say mê luyện đan nên lòng dọng cũng không phải thâm sâu lắm.
…………………………………….
Ba năm sau. Chung Sơn ngồi ở phía trên, Bảo Nhi và Dược Vũ trưởng lão ngồi ở bên cạnh.
- Dược Vũ trưỡng lão, bây giờ ngươi nghĩ sao?
Chung Sơn cười hỏi.
- Nếu như đám lang giúp chúng ta tìm thiên tài địa bảo thì người của Thái Đan viện sẽ có nhiều thời gian luyện đan hơn. Hơn nữa tư liệu cũng không đầy đủ, xem ra Thái Đan viện cần phải thu thêm đệ tử.
Dược Vũ trưởng lão cười nói.
- Đương nhiên, các ngươi cũng không cần phải lo lắng, đàn lang sẽ tìm giúp các ngươi.
0 Những đan dược cấp thấp sau khi luyện ra ngoại trừ cung ứng cho quân đội của Đại Tình vương triều thì phần còn lại đều dành cho đám lang sói để chúng tu hành nhanh hơn.
Chung Sơn cười nói.
- Vâng, chỉ hy vọng bệ hạ sớm tăng tu vi, thống lĩnh Đại Tình vương triều hùng mạnh lên.
Dược Vũ trưởng lão nói.
Chung Sơn nhìn Dược Vũ trưởng lão mỉm cười, gật đầu. Tuy rằng trải qua ba năm ở chung, thế nhưng Dược Vũ trưởng lão vẫn chướng mắt với Đại Tình vương triều, vì dù sao nó cũng quá bé nhỏ.
Bảo Nhi đứng bên cạnh thấy Chung Sơn xấu hổ, lập tức đứng dậy nói:
- Được rồi, Dược Vũ trưởng lão, ngươi tiếp tục truyền dạy đệ tử, ta và lão gia còn có chuyện quan trọng.
Dược Vũ nhìn Bảo Nhi, trong mắt hiện lên một tia cười khổ rồi gật đầu đứng dậy cung tiễn Chung Sơn và Bảo Nhi.
Chung Sơn không nói gì thêm. Tam đại trưởng lão vốn kiêu ngạo lần này căn bản cũng vì tình thế và lợi ích nên mới gia nhập Đại Tình vương triều. Ba người đều có tu vi thông thiên, phía trước chuẩn bị đột phá Hợp Thể kỳ nên đối việc chủ tử của mình chỉ có tu vi tiên thiên kỳ nên tự nhiên trong lòng có phần khó chịu.
Trên đường đi, Bảo Nhi và Chung Sơn sánh đôi mà đi.
- Lão gia, người không nên để ý. Mấy trưởng lão này đều chuyên tâm luyện đan thế nên không quá am hiểu cách đối nhân xử thế.
Bảo Nhi đi bên cạnh Chung Sơn, nhỏ nhẹ nói:
- Không sao, thẳn thắn như vậy cũng không phải rất tốt sao? Hơn nữa, lão gia của nàng là người rộng lượng đâu để ý đến những chuyện này.
Chung Sơn cười cười nói.
- Vâng, lão gia tuy rằng tốc độ tu hành đã nhanh hơn rất nhiều nhưng mà vẫn còn chậm. Tròng vòng ba năm ăn nhiều đan dược như vậy cũng chỉ đạt tới tiên thiên tầng thứ mười.
Bảo Nhi thở dài nói.
- Ha ha, đạt tới tiên thiên tầng thứ mười đối với ta là đủ rồi.
Chung Sơn thoải mái nói.
- Lão gia, người cần phải đến Khai Dương Tông sao?
Bảo Nhi có phần lưu luyến hỏi.
- Đúng vậy, đã đạt tới tiên thiên tầng thứ mười, chu thiên huyệt khiếu đã mở, cần phải nhanh chóng đột phá kim đan. Lúc này ở Khai Dương Tông linh triều đã bắt đầu, hơn nữa lại có tái thăng đan của nàng nhất định sẽ thành công.
Chung Sơn kiên định nói.
Nhìn Chung Sơn kiên định như vậy, Bảo Nhi cười si ngốc.
- Lão gia, còn hai viên thiên nguyên thần đan, lão gia mang theo đi, đề có có chuyện gì xảy ra. Dù sao thì Tái Thăng Đan không thể trăm phần trăm đột phá được.
Bảo Nhi nhẹ nhàng nói.
- Hai viên? Không phải nàng nói một người chỉ có thể ăn một viên thiên nguyên thần đan sao? Ăn hai viên cũng không có tác dụng đột phá, cùng lắm là chữa thương bức độc.
Chung Sơn nhìn Bảo Nhi nói.
- Lão gia cứ mang theo cả hai viên đi, Bảo Nhi biết thể chất của lão gia, cho dù không dùng được thì cũng để đề phòng có chuyện bất trắc xảy ra.
Bảo Nhi nhìn Chung Sơn kiên định nói.
Chung Sơn dừng bước, nhìn chằm chằm Bảo Nhi, trong mắt hiện lên sự cảm động, ông trời thực sự đối đã với ta không tệ.
- Bảo Nhi, vài ngày tiếp theo ta sẽ không lên triều mà sẽ toàn tâm toàn ý với nàng.
…………………………………………
Tốc độ tu hành của Hồng Ngưu mau lẹ vô cùng, hai năm trước đã lã tiên thiên tầng thứ tư, trong nhóm đệ tử thì Hông Ngưu là người tu hành nhanh nhất. Thế nhưng lại bị một người tiên thiên tầng thứ ba đánh bại.
- Sỉ nhục, đúng là quá sỉ nhục, Hồng Ngưu không phục thế nên mỗi ngày đều khắc khổ tu luyện. Sau một năm trong nhóm đệ tử mới gia nhập Khai Dương Tông, Hồng Ngưu là người đầu tiên đạt đến tiên thiên tầng thứ sáu và đã hình thành chân nguyên.
Lúc Hồng Ngưu hình thành chân nguyên thì người đầu tiên nghĩ đến chính là người lần trước đã đánh bại mình. Chung Sơn, nhất định phải tìm hắn tỉ vo. Thằng đến nữa năm sau thì Chung Sơn xuất hiện nhưng người Chung Sơn tìm đầu tiên không phải là mình mà là một cường giả tiên thiên tầng thứ chín.
Muốn chết sao, Chung Sơn ruy rằng cũng có kỳ tích đạt tới tiên thiên tâng thứ sau nhưng còn kém ba tầng, làm sao có thể thắng được? Đúng là rước lấy nhục. Thế nhưng trận chiến ấy lại khiến Hồng Ngưu chấn động. Tiên thiên tầng thứ sáu sao? Đây mà là tiên thiên tầng thứ sáu sao? Chính mình cũng là tiên thiên tầng thứ sáu thế nhưng chỉ nhìn trận chiến giữa Chung Sơn và Nam Phách Thiên, Hồng Ngwy không còn chút ý chí chiến đấu nào cả.
Hồng Ngưu buồn bã trở về thế nhưng sự buồn chán lại biến thành động lực thúc đảy Hồng Ngưu khổ luyện hơn trước, hi vọng có thể rút ngắn khoảng cách với Chung Sơn.
Rốt cuộc thì Hồng Ngưu cũng thành công, bảy năm lại có một lần linh triều ở khai dương tông, Hồng Ngưu đã đạt tới tiên thiên tầng thứ mười, chỉ cần trải qua linh triều cộng thêm sự nỗ lực của bản thân mình là có thể đạt tới Kim Đan kỳ, lúc đó thì Chung Sơn không là gì nữa.