Nhưng sự việc không như hắn tính toán, đến tối hôm đó thuộc hạ hốt hoảng chạy vào nói :
"Đại vương mọi chuyện không ổn rồi, tin tức sáng nay đại vương tử và đại quận chúa loạn luân với nhau đã được truyền đi khắp nơi rồi, bây giờ đâu đâu cũng truyền tai nhau, thuộc ha không thể bưng bít được.
Bên ngoài hành xá có rất nhiều người dân hiếu kỳ đứng xem, đại vương phải xử lý thế nào bây giờ.
Ánh mắt A Đạt Ba hung ác nói :
"Chỉ có thể là nàng ta mà thôi, toàn bộ những người biết chuyện ta đều giết hết rồi, chỉ còn nàng ta, ta đã quá chủ quan tin tưởng nàng ta rồi ".
Nhưng mục đích của nàng ta làm thế để làm gì kia chứ, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng đã cảm thấy nàng có định kiến với mình, đằng sau nụ cười ấy hắn cảm thấy run sợ, cả sau việc vô cớ bị nội thương sau lần nghe đàn đó.
Bao nhiêu điều về nàng hắn đều có hứng thú, hắn lim dim mắt rồi nói :
"Thu dọn toàn bộ đồ đạc, có lệnh của ta sẽ lập tức lên đường, lần này sang Hoa quốc cũng không mang theo nhiều người các ngươi cứ tư thế chuẩn bị đi ".
Ánh mắt hắn nguy hiểm nhìn về phía hoàng cung, là con báo săn mồi lâu năm nên khi phát hiện con mồi hắn không thể chờ được.
Hắn quay sang nói với thuộc hạ :
"Ngươi hãy lấy lý do là người của quận chúa xin mời công chúa ghé hành xá một chuyến, cứ nói là sự việc xảy ra khiến cho quận chúa nghĩ quẩn muốn tự sát, đại vương lo lắng muốn công chúa đến can ngăn, ngươi nói sao thì nói, càng nguy kịch càng tốt.
Nếu công chúa có hỏi ta thì nói đại vương ra ngoài từ sớm, trước khi đi có căn dặn chúng thuộc hạ như thế, nếu đại vương trở về quận chúa mà có làm sao thì chúng thuộc hạ sẽ quở trách ".
Tên thuộc hạ vội vàng nhận lệnh rời đi, hắn rời đi không lâu thì A Đạt Ba đã thực hiện kế hoạch sẵn trong đầu của mình rồi.
Chuyện này nếu xảy ra ở hành xá thì sẽ không tốt cho Hoa quốc, nàng sẽ không bao giờ nghĩ rằng hắn lại dám ngang nhiên cướp người như vậy đâu.
Khi tên thuộc hạ đến gặp nàng, lời nói vô cùng thống thiết, Như Họa lạnh lùng nhìn hắn rồi nói :
"Chuyện của quận chúa các ngươi vì sao lại gọi đến ta, thực ra ta và quận chúa chỉ có duyên gặp gỡ hai lần đâu thân thiết gì, ta khuyên chắc gì nàng ấy sẽ nghe ".
Tên thuộc hạ nghe vậy thì giọng thảm thiết nói :
"Công chúa, người hãy nghĩ cho chúng tiểu nhân, nếu quận chúa có mệnh hệ gì đại vương trở về sẽ giết chết bọn tiểu nhân mất, ngay cả đại vương tử cũng đi cùng đại vương rồi nên bây giờ không còn ai có thể khuyên quận chúa được ".
Ánh mắt Như Họa nghi ngờ, nàng thật sự không muốn đến đó một chút nào, tên A Đạt Ba có biết bao gian xảo, nàng không gin tưởng vào hắn.
Tuy nhiên nếu vị quận chúa đó mà có mệnh hệ gì Hoa quốc của nàng chắc chắn sẽ phiền phức, nếu tên thuộc hạ kia không đến tìm nàng thì thôi, nhưng hắn lại đến tìm nàng, nàng mà không đến vị quận chúa kia xảy ra chuyện lại lắm vấn đề.
Nàng quay sang rồi nói :
"Ngươi trở về trước đi ta sẽ xuất cung đến sau ".
Tên thuộc hạ thấy vậy vui mừng vội vàng trở về để báo tin.
Như Họa cho tất cả thị vệ bên mình theo, nàng còn chắc chắn mang theo người của Dạ Vô Thần đi cùng, dù sao nàng ở với hắn một thời gian rồi cho nên vô cùng hiểu con người hắn, cứ chuẩn bị thật kỹ càng nếu không xảy ra việc gì thì tốt, còn nếu xảy ra thì sẽ có cái ứng biến.
Nghĩ như thế, sắp xếp xong mọi thứ nàng mới lên đường, dù sao hành xá vẫn còn có thị vệ của Hoa quốc, nàng cũng vẫn tự tin hơn.
Nhưng thật sự nàng đã đánh giá lầm sự liều lĩnh của hắn, toàn bộ binh lính tại hành xá đã bị hắn giết hết và cài người của mình vào.
Vì đội binh lính được thay ca nhau trực cho nên Như Họa không để ý cho lắm.
Khi nàng đến nơi thì được tên thuộc hạ lúc nãy dẫn vào tận bên trong, hắn vừa đi vừa nói :
"May mà công chúa đến kịp, vừa giờ quận chúa nghĩ quẩn treo cổ tự sát may mà chúng thần phát hiện kịp thời, giờ đã túc trực liên tục rồi, công chúa hãy khuyên quận chúa đi ạ !".
Như Họa thầm lắc đầu, có gan làm nhưng đến lúc sảy ra chuyện thì không chấp nhận được, thật sự là.
Nàng được hắn dẫn vào bên trong phòng, lần này nguy hiểm nên nàng để A Vũ và A Cẩn ở lại, hai người không biết võ công đi theo chỉ vướng tay chân.
Cũng may trước khi đi Dạ Vô Thần đã đưa cho nàng hai cung nữ A Nhu và A Tình là ám vệ được đào tạo vô cùng bài bản, có họ đi cùng nàng cũng yên tâm hơn phần nào.
Lúc đầu tên thuộc hạ không cho hai người đó vào sợ ảnh hưởng đến tâm lý của quận chúa nhưng Như Họa nhất khoát không đồng ý cuối cùng hắn đành phải chịu thỏa hiệp.
Như Họa bước vào thì tiến lại gần giường, đúng như điều nàng lo sợ, bất ngờ từ trên giường hai tên thích khách bất ngờ tấn công về phía nàng.