Khẩu dụ của Hoàng hậu khiến cho Thái tử không hề cảm thấy bất ngờ, thậm chí, cũng chẳng thèm bận tâm đến ý chỉ của Hoàng hậu về việc phân phó Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự cùng Thái tử phi xử lý cung vụ, nếu bà ta để mặc cho tất cả thì đó mới là một việc kì lạ.
Thái tử bình tĩnh, tiếp nhận khẩu dụ của Hoàng hậu, sau khi ban thưởng cho nội thị, đã nhanh chóng phái người đến phủ Chiêm sự, mời Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự đến điện Thừa Ân. Sau đó, Trác Kinh Phàm tiến vào chính điện, chuẩn bị tiếp kiến bọn họ.
Vì triều đình Đại Lương vốn kế thừa sự triều đình Đại Chu nên Thái tử đã nắm được Đông cung trong lòng bàn tay. Tại triều đình Đại Chu, phủ Chiêm sự thống lĩnh ba dinh, mười phủ, hai xuân phường và toàn bộ các cục nằm bên trong Đông cung.
Chiêm sự là chức quan tam phẩm, đứng đầu phủ, phường, cục, đồng thời, cũng là một trong những phụ tá đắc lực của Thái tử đương triều. Thiếu Chiêm sự là chức quan tứ phẩm, có trách nhiệm giúp đỡ Chiêm sự.
Nhìn hai vị quan lại đang ngồi trước mặt, rốt cuộc thì bọn họ là người của ai? Trước đây, khi Đậu Thuần vẫn còn là một kẻ ngốc, tuy rằng phủ Chiêm sự chưa từng phạm phải sai lầm nghiêm trọng nhưng bọn họ cũng không quản lý Đông cung một cách chặt chẽ, nếu không, tại sao Thái tử phi lại có thể dễ dàng mang tin tức truyền ra khắp Hoàng cung như vậy?
Hôm trước, Thái tử phi ra lệnh cho cung nữ lan truyền tin tức về việc Hạ Hương bị phạt nhằm tránh việc Hoàng hậu nắm bắt cơ hội, gây khó dễ, ngoài ra, cũng muốn thử thách năng lực của phủ Chiêm sự. Nhưng kết quả lại khiến cho Thái tử hoàn toàn thất vọng, xem ra Đông cung Đại Chu kém rất xa so với Đông cung Đại Lương của Thái tử.
Sau khi ra lệnh cho cung nữ dâng trà, Trác Kinh Phàm im lặng, thưởng thức chén trà. Phía bên dưới, Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự cảm thấy vô cùng lo lắng.
Một lát sau, Thái tử phi đặt chén trà xuống bàn rồi bình thản lên tiếng:
"Hôm qua, ta có đưa một số cung nữ đến chỗ các ngươi để lĩnh phạt, bây giờ, tình hình của bọn họ như thế nào rồi?".
Chưởng sự đứng đầu Thượng Cung cục là một nữ quan, tương đương ngũ phẩm, bà cũng chính là người trông nom, quản lý tất cả thái giám, cung nữ trong Hoàng cung. Nếu bọn họ phạm phải những sai lầm nhỏ nhặt, chưởng sự có thể toàn quyền xử lý, còn nếu đó là một sai lầm nghiêm trọng, chưởng sự sẽ dâng sớ, xin ý chỉ.
Hôm trước, Thái tử phi đích thân lên tiếng, bảo Hạ Hương đến Thượng Cung cục lĩnh phạt nên chưởng sự không cần xin ý chỉ, trực tiếp xử phạt nàng ta và bọn cung nữ kia.
Vừa nghe Thái tử phi nhắc đến việc này, Chiêm sự cung kính đáp lời:
"Khởi bẩm Thái tử phi, sáng sớm hôm nay, từ phía Thượng Cung cục đã phái người đến, bẩm báo rằng đã giao trả bọn cung nữ kia về Đông cung rồi ạ".
"Được rồi, nếu bọn họ đã quay về thì bảo bọn họ tự chăm sóc bản thân, nếu cần thiết có thể đến Thái y viện, cố gắng dưỡng thương thật tốt để có thể tiếp tục hầu hạ Thái tử điện hạ"Trác Kinh Phàm gật đầu rồi nói.
"Dạ, thần biết rồi"
Chiêm sự lên tiếng.
"Hôm nay, bổn cung triệu các ngươi đến đây là vì Hoàng hậu nương nương đã truyền khẩu dụ, cho phép bổn cung nắm giữ cung vụ ở Đông cung, tuy rằng bổn cung vào cung đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên bổn cung trực tiếp xử lý cung vụ, sau này, e rằng bổn cung phải làm phiền Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự rồi"
Thái tử phi phất tay áo một cái, tiếp tục nói.
Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự khẽ liếc nhìn nhau rồi nhanh chóng cúi người hành lễ, sau đó, Chiêm sự lên tiếng:
"Nếu Thái tử phi không chê, thần sẽ cố gắng hết sức để phò tá ngài, tuy nhiên, trong Đông cung có rất nhiều việc nên đôi lúc không thể tránh khỏi sơ xuất, bây giờ, Thái tử phi có thể chấp chưởng cung vụ thì tốt rồi".
Trong lời nói của hắn lộ rõ hàm ý nếu Thái tử phi thật sự muốn làm chủ Đông cung, bọn họ sẽ để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Trác Kinh Phàm nở một nụ cười tựa như không cười, chăm chú quan sát Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự, đến khi Chiêm sự nói dứt lời, mới chậm rãi lên tiếng:
"Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự khiêm tốn rồi, hai ngươi đứng đầu phủ Chiêm sự, trong Đông cung này, có kẻ nào dám không tuân theo mệnh lệnh của hai ngươi? Bây giờ, chẳng lẽ hai ngươi định trốn tránh trách nhiệm sao?".
"Oan cho thần quá, từ khi tiếp quản phủ Chiêm sự cho đến nay, thần luôn cố gắng làm việc, không dám lười biếng, nếu những lời nói này của Thái tử phi truyền ra ngoài, mọi người sẽ nghĩ rằng thần ỷ thế hiếp người, thần... thần không phục"
Thái tử phi vừa nói dứt lời, Chiêm sự đã nhanh chóng quỳ xuống, liên tục kêu oan.
Đột nhiên, từ bên ngoài điện, giọng nói của nội thị đã vang lên:
"Hoàng Thượng giá lâm...".
Lúc này, đôi mắt của Trác Kinh Phàm sáng như một ngọn đuốc, trừng mắt, nhìn về phía tên Chiêm sự đang quỳ gối bên dưới, hóa ra là bọn chúng đang chờ đợi giây phút này sao? Hoàng hậu vừa truyền khẩu dụ, giao trả cung vụ cho ta thì Hoàng Thượng đã tìm đến Đông cung, chẳng lẽ mọi việc hoàn toàn không liên quan đến nhau sao?
Trác Kinh Phàm nhanh chóng đứng dậy, dẫn theo một vài cung nữ tiến về phía cửa điện, cung kính hành lễ.
Trong lúc cúi người, Thái tử thầm nghĩ từ khi tỉnh lại, đây là lần đầu tiên ta được diện kiến Hoàng Thượng, liệu rằng ngài ấy có giống với hình ảnh trong bức họa mà ta đã từng nhìn thấy không?
"Được rồi, mau đứng lên đi"
Hoàng Thượng dẫn theo một nội thị và một cung nữ, bước vào chính điện. Theo lý mà nói, khi Hoàng Thượng tìm đến Đông cung, ngài ấy phải đến điện Sùng Nhân, nơi ở của Thái tử, nói gì thì nói, Thái tử phi cũng là phi tần của Thái tử, cho dù Hoàng Thượng là người đứng đầu Hoàng cung nhưng ngài ấy cũng không thể tùy tiện đến cung điện của con dâu như vậy.
Về phía Hoàng Thượng, việc con dâu là một nam nhân khiến cho ngài không cần phải lo lắng, sau khi bãi triều, Hoàng Thượng vội vàng dẫn theo một vài nội thị, tiến về phía Đông cung.Hoàng Thượng chậm rãi ngồi xuống, chăm chú quan sát Thái tử phi, đứa con dâu do chính mình đích thân lựa chọn này quả thật là rất vừa mắt. Hôm nay, Hoàng Thượng tìm đến tận Đông cung là vì muốn thăm nom Thái tử phi, người vừa bình phục sau cơn bạo bệnh. Việc hắn đã gánh giúp cho Thái tử một kiếp nạn khiến cho Hoàng Thượng càng lúc càng tin tưởng Thái tử phi chính là cứu tinh của Thái tử.
Vì vậy, sau khi nghe bẩm báo Thái tử phi đã tỉnh lại, Hoàng Thượng nhanh chóng nghĩ đến việc tìm đến Đông cung, đầu tiên, là muốn bày tỏ sự cảm tạ với Thái tử phi vì đã cứu lấy mạng sống của Thái tử, thêm vào đó, Hoàng Thượng cũng muốn khiến cho hắn được nở mày nở mặt, việc Hoàng Thượng đích thân đến Đông cung sẽ khiến cho kẻ khác nhận ra được rằng Hoàng Thượng thật sự rất xem trọng Thái tử phi, cứ như vậy, sau này, trong Đông cung sẽ không còn bất kì kẻ nào dám kiêu ngạo, lấn lướt Thái tử phi.
Dĩ nhiên là cả Trác Kinh Phàm lẫn Chiêm sự đều không thể hiểu được tâm tư của Hoàng Thượng, thậm chí, Chiêm sự còn nghĩ vì muốn cứu hắn nên Hoàng Thượng mới đích thân đến tận đây. Vì vậy, khi Hoàng Thượng vừa ngồi xuống, Chiêm sự đã vội vàng lết về phía trước, liên tục kêu oan.
"Kẻ nào đang quỳ bên dưới vậy?"
Hoàng Thượng suýt chút nữa đã bị lời kêu oan của Chiêm sự dọa cho hoảng sợ, ngài nhíu mày, hỏi.
"Khởi bẩm Hoàng Thượng, vi thần là Chiêm sự của phủ Chiêm sự, bên trong Đông cung"
Chiêm sự cung kính trả lời.
"Tại sao lại kêu oan?"
Hoàng Thượng tiếp tục hỏi.
"Khởi bẩm Hoàng Thượng, hôm nay, Thái tử phi triệu kiến vi thần nhưng đột nhiên, Thái tử phi lại bảo rằng vi thần ỷ thế hiếp người, một tội trạng lớn như vậy, vi thần không thể nào gánh nổi, mong Hoàng Thượng làm chủ, trả lại sự trong sạch cho vi thần"
Chiêm sự vừa khóc lóc vừa kể lể, dường như hắn nghĩ rằng bản thân đang phải gánh chịu một nỗi oan ức rất lớn.
"Có chuyện này sao? Thái tử phi, con mau bẩm báo rõ ràng cho trẫm"
Hoàng Thượng nhíu mày, nhìn về phía Thái tử phi rồi lên tiếng.
"Khởi bẩm phụ hoàng, hôm nay, nhi thần nhận được khẩu dụ của mẫu hậu về việc nhi thần, Chiêm sự và Thiếu Chiêm sự cùng nhau xử lý cung vụ ở Đông cung nên mới triệu kiến bọn họ, về phần những lời bẩm báo của Chiêm sự, nhi thần chưa bao giờ nói như vậy, nhi thần không thể hiểu được lý do vì sao Chiêm sự lại đặt điều, vu khống nhi thần"
Trác Kinh Phàm liếc Chiêm sự một cái rồi vội vàng tiến lên phía trước, cúi người đáp lời.
"Hoàng Thượng anh minh, lúc nãy, rõ ràng là Thái tử phi không hề nói như vậy, vi thần không dám không tuân theo khẩu dụ của Hoàng hậu nhưng việc Thái tử phi mang tội danh "ỷ thế hiếp người" đổ lên đầu của vi thần khiến cho vi thần cảm thấy không phục, nếu hôm nay, vi thần không kêu oan thì ngày mai, Thái tử phi nhất định sẽ cách chức vi thần"
Lúc này, gương mặt của Chiêm sự tràn ngập sự oán giận, hắn tiếp tục lên tiếng, kể tội Thái tử phi.
Trác Kinh Phàm nhíu mày, xem ra tên Chiêm sự này cũng có chút đầu óc, hắn đã nhận ra rằng ta đang định cách chức của hắn nên mới đi trước một bước, đứng trước mặt Hoàng Thượng kể tội của ta, khiến cho ngài cảm thấy không vui.
Dựa vào những thủ đoạn của Hoàng hậu, bà ta không thể nào bồi dưỡng được một nhân tài như thế này, nếu Chiêm sự không phải là người của Hoàng hậu, chẳng lẽ hắn là người của Uyển Quý phi sao?
Từ lúc vào cung cho đến tận bây giờ, Uyển Quý phi vẫn sống yên ổn, không những vậy, nàng ta còn mang trong người giọt máu của kẻ khác, dựa vào thủ đoạn và bản lĩnh của Uyển Quý phi, việc nàng ta hạ độc, sát hại Thái tử và Thái tử phi hoàn toàn có thể xảy ra.
Nhưng tại sao đến lúc này, Uyển Quý phi mới mang thai? Từ lúc Đậu Thuần bị trúng độc, nàng ta có rất nhiều cơ hội để mang long tự, thậm chí, mười năm là quá dài để Uyển Quý phi có thể sinh hạ một hoàng tử khỏe mạnh. Nếu nàng ta hạ sinh hoàng tử, e rằng Đậu Thuần đã sớm bị lật đổ.
Thái tử âm thầm suy nghĩ, vẫn hoàn toàn không thể hiểu được lý do vì sao Uyển Quý phi lại lãng phí đến tận mười năm như vậy.
"Việc Hoàng hậu giao cung vụ cho Thái tử phi, trẫm không can thiệp nhưng bây giờ, ngươi quỳ trước mặt của trẫm, chỉ trích Thái tử phi do trẫm đích thân sắc phong, rốt cuộc là ngươi có ý đồ gì?"
Hoàng Thượng khẽ vuốt ve chiếc nhẫn bằng ngọc trên ngón tay, bình thản lên tiếng.
Lời nói này khiến cho Chiêm sự suýt chút nữa đã nhảy dựng lên, bây giờ, hắn hoàn toàn không thể đọc được những suy nghĩ của Hoàng Thượng, nếu ngài nổi giận về việc hắn chỉ trích Thái tử phi, Hoàng Thượng sẽ không bình thản như vậy, nhưng nếu hành động của Thái tử phi khiến cho Hoàng Thượng cảm thấy không hài lòng, tại sao ngài lại lên tiếng, bênh vực cho Thái tử phi?
Trong lúc Chiêm sự còn chưa kịp nhận ra rằng bản thân phải đối phó như thế nào thì nội thị luôn theo bên cạnh Hoàng Thượng đã xoay người, bẩm báo:
"Bẩm Hoàng Thượng, thị vệ tại Đông cung vừa bẩm báo Uyển Quý phi muốn cầu kiến".
"Uyển Quý phi sao?"
Hoàng Thượng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, tại sao Uyển Quý phi lại tìm đến Đông cung chứ?
Trác Kinh Phàm đứng bên cạnh Hoàng Thượng, lúc này, đã nhận ra được sự nghi ngờ trong ánh mắt của ngài, Trác Kinh Phàm nhếch môi, lạnh lùng mỉm cười, xem ra tên Chiêm sự kia quả thật là người của Uyển Quý phi, nếu không, tại sao nàng ta lại cất công tìm đến tận Đông cung để cầu xin giúp cho hắn?
Ngoại trừ Chiêm sự, rốt cuộc là trong Đông cung còn bao nhiêu kẻ vốn là nội gián do Uyển Quý phi cài vào? Tại sao Uyển Quý phi sớm không đến, muộn không đến mà lại đến vào lúc Hoàng Thượng vừa lên tiếng, nói đỡ cho Thái tử phi, xem ra Uyển Quý phi nắm bắt cơ hội rất tốt, đồng thời, nội gián do nàng ta cài vào Đông cung làm việc rất hiệu quả.