Thẩm Hề gọi điện thoại cho Bùi Hàn Văn, hẹn chỗ gặp mặt, Tô Tử Bảo liền đi cùng Thẩm Hề.
Kết quả vừa đi vào cửa, Tô Tử Bảo liền ngây ngẩn cả người. Trong quán cà phê, ngoại trừ Bùi Hàn Văn, còn có Bùi Dực.
Mà trông thấy Tô Tử Bảo cùng Thẩm Hề cùng nhau cười cười nói nói đi tới, lông mày của Bùi Dực hơi nhau lại, bầu không khí trong nháy mắt có chút gì đó không đúng.
Tô Tử Bảo có khả năng bản thân mình cũng không phát hiện, lúc cô cùng Thẩm Hề đứng chung một chỗ, liền có một loại cảm giác như hai người bạn đã quen nhau lâu năm. Mà loại cảm giác này, nhiều khi bị người khác trông thấy sẽ cảm thấy bầu không khí vô cùng hòa hợp, nói cách khác, chính là thoạt nhìn rất giống như một đôi.
Đây không phải là cố ý giả vờ thân mật, mà là một loại cảm giác hết sức tự nhiên.
"Ồ? Bùi Dực, tại sao anh cũng ở đây." Tô Tử Bảo nghi hoặc nhìn anh.
Bùi Dực nhếch môi cười, "Sáng nay Bùi An nói em đến Tô gia, bây giờ nhìn thấy em, anh cũng rất bất ngờ."
"Em đến gặp bố trước, sau đó là đi tìm Thẩm Hề bàn chuyện hợp tác." Tô Tử Bảo nói, chẳng biết tại sao, lại không nhịn được mà giải thích một câu, "Buổi sáng Hứa Phàm đưa bản báo cáo tới, em lấy về để nói chuyện hợp tác với bố. Vốn còn muốn nói với anh một tiếng, nhưng mà tối hôm qua anh lại ra ngoài, em nghĩ rằng anh có việc cho nên không quấy rầy. Vừa rồi lúc cùng Thẩm Hề bàn chuyện hợp tác, liền nghĩ đến một điểm quan trọng, trước hết phải tạo điểm nóng, cho nên mới tìm Bùi Hàn Văn nói về phương thức hợp tác."
Bùi Dực vươn tay kéo cô ngồi xuống ghế sô pha cạnh mình, đáy mắt vui vẻ lưu luyến, "Sao thế? Báo cáo hành tung. Em sợ anh hiểu lầm điều gì à?"
"Không có." Tô Tử Bảo hơi hơi cúi đầu xuống, ngồi xuống cạnh anh. Cô vừa rồi trên đường đi đều đang nghĩ sau khi gặp mặt phải bàn chuyện hợp tác thế nào, nhưng mà không nghĩ tới lại gặp phải Bùi Dực ở đây, trong nháy mắt liền khác xa so với cô đang tưởng tượng.
Ở công ty cô là một người phụ nữ mạnh mẽ vang dội, tại tiệc rượu thì cô lại là một người phụ nữ xinh đẹp động lòng, mà ở trước mặt anh, bất cứ lúc nào, cô đều sẽ biến thành người vợ nhỏ bé của anh.
Chẳng lẽ đây là một vật khắc một vật? Là sự áp chế?
Thẩm Hề hướng về phía Bùi Dực khách khí cười cười, ngồi xuống bên cạnh Bùi Hàn Văn. Không nghĩ tới Tô tổng giám sát mạnh mẽ đang ở trước mặt mình kia, Tô gia đại tiểu thư, ở trước mặt Bùi Dực lại thay đổi hoàn toàn như thế. Hoàn toàn không phải là do Tô Tử Bảo cố ý, dựa theo tâm lý học để phân tích, một người phụ nữ rất mạnh mẽ ở trước mặt người khác, nếu như chỉ ở trước mặt một người đàn ông thì sẽ trở thành một người phụ nữ nhỏ bé, cái này đúng thật là đầy ý vị sâu xa.