Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi

Chương 95: Quỷ Ngũ hạ độc



"Chủ tử, có người ra giá muốn Quỷ Vực chúng ta giết một người!” Ám Nhị bước vào phòng bẩm báo.

Phong Dực Hiên nhíu mày bất mãn nhìn Ám Nhị, những chuyện như thế này bọn họ hoàn toàn có thể tự mình xử lý, từ khi nào mà chút việc cỏn con cũng cần đến quyết định của hắn vậy?

"Người đến muốn chúng ta giết Lam cô nương!" Ám Nhị nói xong lập tức rời khỏi Phong Dực Hiên rất xa, quả nhiên cơn giận của hắn bộc phát phá hủy một nửa hoa viên trong phủ, dù vậy Phong Dực Hiên vẫn cảm thấy nội tâm cực kỳ không thoải mái, có người dám can đảm muốn thương tổn nàng, đáng chết!

"Là ai?" Âm thanh của hắn như ngậm băng, lạnh lẽo đến mức khiến xương cốt người ta ứa ra khí lạnh.

"Thuộc hạ đã điều tra, người ra bạc là người của Đại công chúa Phong Tiểu Lạc!" Ám Nhị cũng thập phần tức giận, Quỷ Vực bọn họ là tổ chức sát thủ cho nên sẽ tiếp nhận giết người, nhưng quy tắc của Quỷ Vực cực kỳ nghiêm khắc, không phải ai chịu ra tiền sẽ giúp người đó giết người, nhưng một khi Quỷ Vực ra tay sẽ không còn người sống.

"Nàng ta?" Phong Dực Hiên suy nghĩ, có lẽ ngày hôm đó Đại công chúa rơi xuống hồ sau đó còn bị phạt nên ghi hận trong lòng, nổi lên sát tâm với Niệm Niệm.

"Chủ tử, tiếp theo chúng ta phải làm sao?" Ám Nhị không biết phải làm sao, nhưng vừa dứt lời đã bị đánh cho một chưởng, hắn ảo não đứng dậy đi đến trước mặt Phong Dực Hiên, ngoan ngoãn không dám nói một câu.

"Dẫn người đi gây chút phiền phức cho Đại công chúa, thích chơi thế nào cũng được! Ta muốn nàng ta thật thê thảm!" Phong Dực Hiên rất tức giận, tức giận đến mức muốn lập tức tiến cung xé xác Đại công chúa, nhưng hắn không phải người lỗ mãng, có một số việc chỉ có thể âm thầm giải quyết.

"Dạ!" Ám Nhị hưng phấn trả lời, đang chuẩn bị rời đi, giọng Phong Dực Hiên lại truyền đến:"Gọi Quỷ Ngũ đến!"

Chờ khi Ám Nhị đến quân doanh tìm Quỷ Ngũ thiếu chút nữa hắn cũng không nhận ra, gương mặt non nớt đáng yêu của Quỷ Ngũ bây giờ đã bị rám đen không nói, dáng vẻ ngây ngô đáng yêu lúc trước được trút bỏ thay vào đó là một nam tử hán chân chính.

"Hu hu, cuối cùng ngươi cũng chịu tới, ta muốn tìm Niệm Nhi muội muội!" Quỷ Ngũ ôm chầm lấy Ám Nhị, trong khoảng thời gian ở quân doanh hắn đã vô cùng thân quen với ám vệ của Phong Dực Hiên, hơn nữa rất nhiều huấn luyện là do bọn họ chủ trì, Quỷ Ngũ vừa sợ lại vừa yêu, sợ thủ pháp huấn luyện tàn nhẫn của đám ám vệ, yêu là vì hiện tại hắn càng ngày càng mạnh, sau này có thể bảo vệ tiểu sư muội. Mặc dù bây giờ hắn sống lẫn lộn cùng các ám vệ và chiến sĩ trong quân doanh, nhưng chuyện giữa hắn và tiểu sư muội hắn chưa bao giờ nhắc tới, đó là ranh giới cuối cùng.

"Ngươi có bản lĩnh thì tự mình đi tìm Lam cô nương!" Ám Nhị cười nhạo, lá gan của Quỷ Ngũ thật là lớn, nếu chủ tử đã cho hắn bước chân vào Minh quân không chỉ muốn khẳng định thực lực của hắn, còn là vì chủ tử ghen tị, nếu Quỷ Ngũ còn dám tìm Lam cô nương, hậu quả kia… Ám Nhị vừa nghĩ tới đã cảm thấy hình ảnh đó quá đẹp.

"Ta..." Quỷ Ngũ nói không nên lời, lúc hắn vừa mới được Ám Nhất đưa đến nơi đây mỗi ngày đều bị huấn luyện không chừng mực làm cho mặt mũi đầy bụi, chật vật không chịu nổi, thủ pháp huấn luyện này hắn đã từng nhìn thấy tiểu sư muội huấn luyện thủ hạ, bất quá khi đó hắn sợ khổ nên không chịu đến Vô Tình các huấn luyện, không nghĩ tới hôm nay đến Minh quân lại phải trải nghiệm những thứ này. Cho nên hắn đã từng nghĩ lén chạy về đi tìm tiểu sư muội tố khổ, nhưng còn chưa kịp chạy xa đã bị bắt trở về, sau đó huấn luyện tăng lên gấp bội.

"Thôi được rồi, chủ tử muốn ngươi theo ta làm chút chuyện!" Ám Nhị cảm thấy hết sức đau đầu với tính cách động một chút lại sợ khổ của Quỷ Ngũ, thật không biết nam tử như vậy làm thế nào trở thành bằng hữu của Lam cô nương? Chẳng lẽ nữ tử đều thích đồ vật hoặc người đáng yêu? Quả thật tướng mạo của Quỷ Ngũ đúng là đáng yêu, nhưng bây giờ… Ám Nhị cười trộm, Quỷ Ngũ bây giờ không phải đáng yêu mà là tức cười.

"Hửm? Có thật không? Thật tốt quá, đi nhanh đi!" Quỷ Ngũ nhảy dựng lên ba thước, ôm bả vai Ám Nhị chuẩn bị rời đi, tuy hắn rất sợ chịu khổ nhưng vẫn rất thích bầu không khí ở quân doanh, bầu không khí khiến người ta nhiệt huyết sôi trào làm cho Quỷ Ngũ hết sức hưởng thụ.

"Ngươi biết phải đi làm gì sao?" Ám Nhị vẫn chưa chịu đi, thực ra hiện tại Quỷ Ngũ ở trong Minh quân nhưng hắn không thuộc về Minh Quân, hơn nữa cũng không phải ám vệ, cho nên Ám Nhị mới hỏi một câu, dù gì thì hắn vẫn có quyền từ chối một số việc.

"Làm gì?" Hiện tại Quỷ Ngũ rất muốn đi ra ngoài vụng trộm lười biếng, bất kể làm gì.
"Có thể tối nay phải đi giết người, hơn nữa còn là công chúa!" Giọng Ám Nhị không chút thay đổi, mặc dù chủ tử nói gây chút phiền phức cho Đại công chúa, nhưng hắn biết chủ tử rất tức giận hơn nữa còn nảy sinh sát ý.

"Giết người?" Quỷ Ngũ giật mình, không phải vì sợ hãi, nhiều năm theo tiểu sư muội lang bạt hắn cũng từng giết người, thường xuyên chứng kiến tiểu sư muội giết người, cho nên đối với Quỷ Ngũ mà nói giết người là chuyện rất bình thường, đó là vì hắn tình nguyện, giết người có nguyên nhân, hiện tại...

"Phải, có người muốn giết Lam cô nương, cho nên chủ tử phái chúng ta đi trừng trị vị công chúa đó!" Ám Nhị coi như là giải thích nguyên nhân.

"Cái gì?" Quỷ Ngũ lập tức trừng lớn đôi mắt đáng yêu, ánh mắt tràn ngập tàn nhẫn, rất không phù hợp với gương mặt đáng yêu của hắn, hắn hiện tại rất khác: "Kẻ nào to gan lớn mật dám tổn thương tiểu... Niệm Nhi muội muội, ta nhất định sẽ không tha cho ả, công chúa cũng không ngoại lệ!"

Ám Nhị thấy thay đổi của Quỷ Ngũ nên có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Quỷ Ngũ cũng có lúc ngập tràn sát ý, xem dáng vẻ hắn quan tâm tới Lam cô nương như vậy Ám Nhị vẫn có chút lưu tâm, bất luận trở ngại nào trên con đường truy thê của chủ tử bọn họ đều phải chú ý, lúc cần thiết phải nghĩ cách đuổi sạch ông bướm bên cạnh Lam cô nương.

Ám Nhị và Quỷ Ngũ lặng lẽ lẻn vào cung, vừa khéo gặp được Lam Mặc Huyền, vừa nghe nói Đại công chúa ra tiền mua người giết muội muội mình, nghiến răng đi theo Ám Nhị ngay lập tức.

Từ khi Quỷ Ngũ thấy Lam Mặc Huyền liền thay đổi tính tình không chịu nói chuyện, có thể cùng là ca ca của tiểu sư muội cho nên Quỷ Ngũ cảm thấy không thích, còn là vì bọn họ ở cùng tiểu sư muội nhiều năm chứng kiến tiểu sư muội cố gắng chịu đứng đau đớn lúc độc phát, nhưng không hề nhìn thấy người thân của tiểu sư muội đến tìm, loại cảm giác này khiến cho sư huynh đệ bọn họ vô cùng tức giận, bọn họ cảm thấy người như vậy căn bản không xứng làm người thân của nàng.

Không phải Lam Mặc Huyền không có cảm giác Quỷ Ngũ không thích mình, nhưng hắn không nghĩ nhiều, hắn chỉ cho rằng Quỷ Ngũ là người mà Minh Vương mới điều đến, thủ hạ của Minh Vương có rất nhiều dị sĩ tài ba, hắn đã không còn thấy kinh ngạc, quen rồi.

Editor: Bộ Yến Tử - DĐLQĐ

Bọn họ đến cung điện xa hoa của Đại công chúa, Quỷ Ngũ lấy mê dược làm cho thị vệ và cung nữ trong điện ngất đi, chuẩn bị đi xử lý Đại công chúa, nhưng ngay lúc đó Ám Nhị lại ném cho hắn một cái khăn che mặt màu đen, chẳng may nếu để người ta phát hiện thân phận sẽ gây ra phiền phức cho chủ tử.

Ba hắc y nhân che mặt vận khinh công bay vào phòng Đại công chúa, lúc này Đại công chúa đang ngủ say, nàng ta đã tháo xuống lớp trang sức tinh xảo để lộ ra khuôn mặt cực kì bình thường, trung y tơ tằm dán chặt vào thân thể đã trổ mã hoàn toàn, nhưng ba nam nhân đều làm như không thấy, tựa hồ người nằm ở chỗ này là một nam nhân.
Quỷ Ngũ cho Đại công chúa ăn một viên thuốc, sau đó âm trầm cười, dù không ra tiếng nhưng vẫn có thể cảm giác được tâm tình hắn rất tốt.

"Ngươi cho nàng ăn cái gì vậy?" Lam Mặc Huyền tò mò hỏi, nhưng Quỷ Ngũ không hề lên tiếng, nếu như không phải sợ tiểu sư muội không vui, sư huynh đệ bọn họ nhất định sẽ giết tất cả người trong Lam phủ.

"Rốt cuộc đó là gì?" Ám Nhị hỏi lại lần nữa, dù sao nếu như Quỷ Ngũ hạ dược không đủ độc ác, vậy bọn họ còn đến đây làm gì, nhất định không thể để Đại công chúa sống thoải mái.

"Hắc hắc!" Quỷ Ngũ đánh giá Đại công chúa đang chìm vào giấc mộng: "Độc này khiến tóc ả rụng sạch, da dẻ lão hóa, thanh âm khàn đục!" Quỷ Ngũ càng nói càng vui vẻ, mấy loại độc này đương nhiên đều do Quỷ Tam tạo ra, hoặc là nói những loại độc nham hiểm trong tay bọn họ đều do Quỷ Tam làm, e là ngươi không thể nào nghĩ tới không có loại độc nào hắn không thể làm ra, dường như tiểu sư muội còn cực kỳ thích độc dược Quỷ Tam nghiên cứu chế tạo, độc mà hắn chế tạo ngày càng nham hiểm.

Ám Nhị cảm giác sau lưng mình lạnh toát, quả thật không nghĩ ra người có tướng mạo khả ái như Quỷ Ngũ lại có loại độc như vậy, một nữ tử nếu như mất đi đầu tóc đẹp đẽ, làn da nõn nà, giọng nói dịu dàng như sơn ca thì làm thế nào sống tiếp, huống chi người đó còn là công chúa một nước? Ây da, xem ra sau này Đại công chúa sẽ rất khổ sở.

Ám Nhị vốn còn muốn làm thêm chút gì đó nhưng bị Quỷ Ngũ ngăn cản: "Coi như trực tiếp giết thì đã sao, chi bằng để ả chậm rãi hưởng thụ thống khổ trên thân thể lẫn tâm hồn, đó mới là hành hạ chân chính!" Quỷ Ngũ nói xong liền rời cung, tâm tư hắn như thế là học từ tiểu sư muội, nàng từng nói với hắn, tổn thương một người chính là phá hủy hết thảy những thứ hắn quan tâm, đó mới thực sự là thống khổ.

Bọn họ rời hoàng cung, thấy Quỷ Ngũ ngoan ngoãn trở lại Minh quân, Lam Mặc Huyền không hiểu hỏi: "Ta và người này có thù oán gì sao?", nếu không sao lúc nào cũng dùng ánh mắt đó nhìn hắn vậy.

"Ai biết được?" Ám Nhị cũng chuẩn bị trở về hồi bẩm kết quả.

Lúc Ám Nhị trở lại vương phủ rõ ràng có thể cảm giác khí áp trong phủ không đúng, đã xảy ra chuyện gì à? Hửm, đúng rồi, mấy ngày nay tối nào chủ tử cũng tha thiết mong chờ đến lăn giường ở chỗ Lam cô nương, sao đêm nay lại trở về? Xem ra là bị Lam cô nương đuổi ra ngoài, cũng chỉ có Lam cô nương mới có thể khiến chủ tử lúc nóng lúc lạnh.

"Ám Nhất, chủ tử làm sao vậy? Bị Lam cô nương đuổi à?" Ám Nhị thấp giọng hỏi.

"Ừ, câu đầu tiên Lam cô nương đã đuổi chủ tử ra ngoài, haiz, chủ tử anh minh của ta!" Ám Nhất cảm khái, chủ tử càng ngày càng giống thê nô.

"Chuyện Đại công chúa ta đã làm xong, ngươi đi bẩm báo đi!" Ám Nhị nịnh nọt, hôm nay hắn đã bị chủ tử trừng phạt, hắn không muốn đi vào, thực không muốn.

"Không được, chuyện này là chức trách của ngươi, nếu ngươi không vào làm trễ nãi thời gian, chủ tử vốn không vui, hậu quả..." Ám Nhất còn chưa nói hết, Ám Nhị đã run rẩy tiến vào thư phòng, quả nhiên vừa đi vào liền phát hiện chủ tử nhà mình lạnh mặt ngồi đó phê duyệt văn kiện.

Ám Nhị nhanh chóng bẩm báo việc trừng trị Đại công chúa, sau khi nói xong không dám trực tiếp rời đi, cứng ngắc đứng ở đó, hắn vô cùng hoài niệm những ngày Lam cô nương ở tại vương phủ, trong phủ hoà thuận vui vẻ, mặt mũi chủ tử lúc nào cũng ôn hoà.

"Còn mấy tháng nữa là yến hội tứ quốc, năm nay yến hội sẽ cử hành ở Phong quốc?" Phong Dực Hiên u ám hỏi.

"Vâng! Còn ba tháng nữa là đến yến tiệc giao lưu tứ quốc, năm nay địa điểm cử hành ở kinh thành nước ta!" Ám Nhị hồi đáp.

Trên đại lục có bốn quốc gia theo thứ tự là Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt, thật ra tứ quốc từng có thực lực tương đương nhau, nhưng hiện tại vì có Phong Dực Hiên hàng năm chinh chiến, hiển nhiên bây giờ Phong quốc đã trở thành quốc gia lớn mạnh nhất. Tứ quốc mặc dù ngoài mặt hết sức hòa khí nhưng nội bộ đã sớm nhìn nhau như hổ đói, cho nên hàng năm đều có tiệc rượu giao lưu ở bốn thủ đô, nói dễ nghe là trao đổi đại biểu mỗi quốc gia, nhưng thật ra đều tự tại quan sát rồi trù tính mà thôi.

"Vậy thì tìm người già nhất để Đại công chúa hòa thân đi, coi như bảo toàn danh tiếng cho công chúa!" Phong Dực Hiên nói xong thì tiếp tục phê duyệt văn kiện, hoàn toàn không chút nương tay dù người kia có là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv