Nghe Cố Đình Kha nói vậy, Lê Quân Kì cười với anh, hai mắt cong cong, ấm áp như một ly cà phê nóng vào ngày đông, làm lòng Cố Đình Kha dễ chịu, khiến anh cảm thấy cả người thoải mái lười biếng.
"Nhân tiện, buổi đấu thầu vào thứ hai tuần tới của chúng ta, tôi nghe được một chút tiếng gió." Lê Quân Minh vốn đang u buồn bỗng khôi phục lại cảm xúc trấn định lúc đầu, anh nhặt tập văn kiện màu xanh lên, nói với Cố Đình Kha:" Cậu biết mà, lần này mở đấu thầu là lần bán nhiều đất nhất trong mấy năm gần đây."
"Chúng ta đã nghiên cứu qua rồi... Lô đất lớn kia có quận một và quận hai ở ngoại ô phía tây." Lê Quân Kì mở tập văn kiện màu xanh trong tay ra, bên trong có một ít giấy tờ và một tấm bản đồ thành phố A, anh trải tấn bản đồ lên bàn, chỉ trỏ:" Phía nam có một khu, phía đông có ba khu, còn có một mảnh đất gần cu công nghiệp phía bắc để đó không dùng đến nữa."
"Mấy năm gần đây, thành phố A dựa vào giao thông đường thủy và các ngành công nghiệp như bất động sản, du lịch nên tốc độ phát triển rất mạnh mẽ, vậy nên việc khai thác các khu đất cũng theo nó mà mở rộng." Lê Quân Minh nói tiếp:" Trước hết chúng ta sẽ đi đầu khai thác phía thành tây, và những mảnh đất rộng lớn không sử dụng vây quanh khu biệt thự phía nam nữa."
"Thành đông mấy năm này suy tàn, đất gần các khu công nghiệp không thể lựa chọn được, thêm một ít tin tức từ bên trong và một vài chuyên gia đánh giá, chúng ta đã bàn bạc xong rồi, nhất định phải lấy bằng được khu đất ở phía tây phải nắm được quận hai."
"Theo phỏng đoán của chúng ta thì chuyện này không thành vấn đề, nhưng tôi mới nhận được tin tức vài ngày trước, chúng ta có đối thủ khá khó cạnh tranh."
Lê Quân Minh ngẩng đầu lên, bàn tay thon dài nắm chặt lại đặt trên bản đồ, khớp ngón tay vì dùng lực mà trở nên trắng bệch.
Cố Đình Kha nghe Lê Quân Minh nói, chau mày lại:" Chẳng lẽ là Hoa Trí bên thành phố O?"
"Đúng vậy, thành phố O là nơi có tiềm lực tài chính mạnh mẽ, hơn nữa cùng nằm trong những thành phố đầu tiên phát triển và đầu cơ bất động sản như Hồng Kông, nên có rất nhiều công ty có bối cảnh hùng hậu, lần này... Đối thủ của chúng ta chính là Hoa Trí xí nghiệp này."
Khoé miệng Lê Quân Minh đột nhiên lộ ra nụ cười âm ngoan:" Xúc tu cũng vươn ra dài thật."
"Nếu cậu lo lắng về nguồn vốn, kỳ thật...tôi cảm thấy tôi cũng có thể nếm trải thử cảm giác thu hút vốn đầu tư và phát triển... Cậu biết mà, chúng ta có thể chấp nhận công ty tài chính NKIS tham gia..."
Thu hút vốn đầu tư và phát triển, là giai đoạn sớm nhất mà muốn phát triển phải vượt qua sao? Làm trong lĩnh vực bất động sản nhiều năm như vậy, Lê Quân Kì chưa gặp bộ dạng này của anh trai và anh Đình bao giờ.
Nhìn hai người họ thảo luận sôi nổi, Lê Quân Kì cũng bị gợi lên chút hứng thú, hai tay hắn luồn từ phía sau ôm lấy eo Cố Đình Kha đang cúi người về phía trước, cằm gác lên vai anh, nhìn về phía bản đồ thành phố A kia. Hắn hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi cái gọi là công ty Hoa Trí "có tiềm lực tài chính mạnh mẽ" mà Cố Đình Kha và Lê Quân Minh đang thảo luận.
Ánh mắt hắn đảo qua vị trí từng khu đất được đấu giá--
Mảnh đất bên cạnh khu công nghiệp ở thành bắc...
Quận ba ngoại ô thành đông...
Quận một thành tây...
Quận hai thành tây... Quận hai... Hình như có chuyện gì đó mơ hồ phải nhớ tới... Lê Quân Kì cố gắng chịu đựng cảm giác nôn không ra nuốt không trôi, nhìn mảnh đất phía nam trên bản đồ.
Khi nhìn đến khu đất phía nam, trong đầu hắn chợt loé sáng, mở miệng nói--
"Vì sao lại không suy xét tới mảnh đất phía nam kia?"
"Bởi vì có tin tức nói, mảnh đất này nằm trong kế hoạch xây dựng đường quốc lộ của chính phủ." Lông mày Lê Quân Minh nhíu chặt.
... Xây dựng quốc lộ? Lê Quân Kì nhíu mày, bắt đầu hồi tưởng lại ký ức kiếp trước...
Tại ký ức của hắn, đường quốc lộ được xây dựng không phải ở mảnh đất phía nam này, cũng không dính bất cứ mảnh đất nào được đấu giá lần này.
Nhưng mà, mảnh đất quận hai thành tây này...
Lê Quân Kì rốt cuộc nhớ ra vì sao vản thân lại có cảm giác kì quái như vậy khi nhìn thấy khu đất này trên bản đồ...
Quận hai ngoại ô phía tây, vì chính phủ thay đổi quy hoạch thành phố nên sau này, nhiều khu nhà giá rẻ sẽ được xây dựng quanh khu đất này.
... Đúng rồi, là nhà ở bình dân, ký ức trong đầu Lê Quân Kì cuối cùng cũng rõ ràng.
Một mảnh đất mà xung quanh xây nhà ở bình dân, giá trị của mảnh đất đó sẽ giảm xuống, mà không thể làm phiền người dân, ai sẽ mua lại mảnh đất này của mình?
Mà khu đất ngoại ô phía nam vốn liền kề khu biệt thự, càng về sau giá trị càng tăng lên là điều không thể nghi ngờ.
"Anh, buông tay khu đất ở phía tây đi." Lê Quân Kì ôm chặt Cố Đình Kha:" Khu đất phía nam."
Lê Quân Minh ngẩng đầu:"Đường quốc lộ..."
Lê Quân Kì nháy nháy mắt:" Anh, hướng quy hoạch thành phố lâu dài sẽ không thay đổi đâu, chính phủ vốn có ý định quy hoạch thành khu công nghệ cao, khu người giàu và khu văn hoá."
"Làm sao có thể mua đất nằm ngang quốc lộ..."
"Quân Kì nói vậy cũng rất có lý... Nếu Quân Kì nói đúng... Quân Minh... Cái gọi là tiếng gió này, nguồn gốc của bó không đáng tin lắm." Cố Đình Kha trong lòng mở miệng:" Thật ra đối thủ của chúng ta không chỉ có Hoa Trí xí nghiệp ở thành phố O đúng không?"
"..." Sắc mặt Lê Quân Kì bỗng nhiên có chút khó coi:" Tôi đột nhiên nhớ đến, lần tham gia đấu giá này hình như còn có Trúc Nhã xí nghiệp, có vẻ như có quan hệ với bên trên rất sâu xa..."
"Có quan hệ nhưng tài chính không đủ, chỉ có thể mượn miệng người ta thổi chút tiếng gió?"Giọng Cố Đình Kha trầm xuống, lạnh lùng cười một tiếng:" Cố gắng nghiên cứu sâu thêm, tìm mọi chứng cứ chứng minh phỏng đoán này của chúng ta có đúng hay không."
"Đợi tới ngày 19 tháng 10 sẽ gặp mặt bọn họ." Lê Quân Minh khẽ gật đầu:" Giờ tôi đi nghiên cứu kĩ chuyện này... Cho dù chỉ là suy đoán... Ầy, tôi đi đây."
Cố Đình Kha gật đầu, nhẹ ngả vào lòng Lê Quân Kì, chọc cho lông mi Lê Quân Minh run lên:"..."
Nhưng mà, anh không nói nên câu phản bác nào cả... Dù sao thì... Trông hai người trước mặt rất hạnh phúc.
...
"Ngày 19 tháng 10 là ngày anh đến hội trường đấu giá sao?"Lê Quân Kì chơi đùa với tay Cố Đình Kha, bàn tay kia ấm áp, khô ráo, thon dài.
"Ừ, hãy xem anh đánh một trận đẹp đẽ, thắng được chiến lợi phẩm tốt nhất trở về." Cố Đình Kha nói xong, quay mặt, mạnh mẽ hôn lên hai gò má Lê Quân Kì, ừm, đầu hắn đặt trên vai anh, cảm giác thật thân thiết.
"Năm nay là năm bao nhiêu vậy..." Lê Quân Kì đột nhiên hỏi như vậy, giường như ngày vừa bị nhắc tới gợi lên cho hắn ý tưởng gì đó."
"Năm xxxx, tới cả năm cũng không nhớ rõ, chẳng lẽ tối hôm qua không chỉ nơi "này" bị anh ép khô mà trí não cũng bị anh vắt khô luôn sao?" Cố Đình Kha nói xong, còn dùng mông cọ cọ đũng quần Lê Quân Kì.
"Ưm..." Lê Quân Kì nhẹ nhàng hít sâu một hơi, áp người yêu trong lòng lên ghế sô pha, khẽ cắn cổ Cố Đình Kha:"Đừng có mà quyến rũ em."
Nhận lấy, là sự nghênh đón nhiệt liệt của Cố Đình Kha.
Cái hôn rơi xuống, trong đầu Lê Quân Kì đột nhiên nảy ra một ý tưởng khiến máu hắn sôi trào lên...
Ngày 19 tháng 10 năm nay ư...