Lúc Lê Quân Kì mở cửa phòng riêng ra thì Cố Đình Kha đã đến rồi, trên bàn gỗ trước mặt anh đặt hai tách trà và một ít bánh, khăn trải bàn trắng muốt thuần khiết, hương trà thơm ngào ngạt khiến nội tâm vốn có chút vội vàng nóng nảy của hắn trở nên yên bình đến lạ.
"Đến sớm vậy?" Cố Đình Kha ngẩng đầu nhìn Lê Quân Kì, khoé miệng cong nhẹ.
Đã hai năm không gặp, Lê Quân Kì giường như có thay đổi một chút, Cố Đình Kha nheo mắt lại, nhìn Lê Quân Kì từ trên xuống dưới, ánh mắt không kiêng nể gì cả.
Lê Quân Kì xoay người đóng cửa lại:" Còn muộn hơn so với anh."
Đáp lại hắn, là tiếng Cố Đình Kha cười khẽ.
Mỗi ngày hơn mười tiếng tập trung tinh thần vào nghiên cứu và quan sát sự tăng trưởng của các loại cổ phiếu khiến dưới bọng mắt Lê Quân Kì có quầng thâm nhàn nhạt, cả người trông cũng không có sinh lực lắm.
Lê Quân Kì ngồi xuống, thân thể có chút căng cứng cứ thế thả lỏng ra tựa lưng vào ghế, sự mỏi mệt không thể che giấu hiện lên rõ ràng trên gương mặt.
Cố Đình Kha nhấc tách trà lên nhấp một ngụm, nhẹ nhàng nói:" Mệt lắm ư?"
Lê Quân Kì xoa xoa thái dương, cười cười:" Em vẫn ổn, nhưng lúc nào cũng cảm thấy thời gian không đủ, thứ muốn xem còn nhiều quá."
"Thời gian để phấn đấu còn rất dài, em còn trẻ, có cần thiết phải liều mạng như vậy không?" Cố Đình Kha lắc đầu, nhìn Lê Quân Kì không đồng tình lắm.
"Mấy năm trước anh và anh trai em cũng hết mình như vậy, cũng không kiêng nể gì mà "phấn đấu" mà?!" Lê Quân Kì thở dài một hơi rồi nói:" Bây giờ sao lại nói như chuyên gia dưỡng sinh vậy hả?!"
"Chậc." Cố Đình Kha lại lắc đầu, sau đó cũng ngửa người ra phía sau, tựa vào lưng ghế mềm mại, mười ngón tay xiết chặt, miệng mím chặt có chút khó chịu.
"Sao lại bày ra bộ dạng này?"
Cố Đình Kha nhẹ nhàng thở dài một hơi:" Một số cao ốc văn phòng ở đường vành đai 3 trong thành phố này bán không chạy lắm."
"Đường vành đai 3?" Lê Quân Kì nhướn mày:" Có chuyện gì à?"
Lông máy anh tuấn của Cố Đình Kha càng nhíu chặt hơn, thở dài:" Kể chuyện này ra chắc em cũng cảm thấy thật kì quái đấy, nhưng nó cũng là chuyện khó mà tin được."
"Sao?"
"Chỗ đó... Bị quỷ phá."
Lê Quân Kì ngẩn ra.
Nếu bản thân hắn không trải qua chuyện trùng sinh chắc chắn hắn sẽ không tin tưởng những lời nói vô căn cứ này, nhưng mà...
"Trước khi xây dựng không xem phong thủy sao? Đội xây dựng có đáng tin cậy không?"
Nói chung, trước khi xây những cao ốc như vậy thì đều sẽ mời các thầy phong thủy đến xem phong thủy, nên sau khi vừa mở miệng xong Lê Quân Kì liền thấy mình hỏi hơi thừa.
"Đương nhiên có, phong thủy ở đây không có vấn đề gì, em cũng biết đấy, theo lời vị "đại sư" kia nói, nơi này cực kì vượng tài, không thì mấy tầng trệt cũng không có nhiều công ty nhanh chóng thuê trước như vậy.
"Chỉ là hiện tại... Công ty này cũng chuyển tới bảy tám phần rồi."
Cố Đình Kha nói nhỏ, phiền muộn trong ánh mắt không tán đi được.
"Vậy vụ quỷ phá kia là như thế nào?"
"Ban đầu chỉ là những người đó vấp ngã khó hiểu khi đi trên đất bằng... Nhưng đó cũng chỉ là chuyện thường, chủ yếu là cách đây không lâu ở đó sảy ra án mạng."
"Án mạng?!!"
"Ừ, tầng một là một công ty thời trang, một cô gái mới thực tập ở lại tăng ca, bảo vệ ngoài cửa nghe thấy bên trong có tiếng hét chạy vào, thì thấy cô gái kia nằm trên mặt đất và đã không còn hơi thở."
Cố Đình Kha dừng lại một chút sau đó thở dài:" Nhồi máu cơ tim."
"Có lẽ chỉ là không cẩn thận ngã xuống..."
Cố Đình Kha cười khổ:" Lời đồn thổi có lực sát thương rất lớn, có người chết, lại càng..."
Một mảnh im lặng, Lê Quân Kì một tay cầm tách trà, cảm nhận nước trà đang từ từ nguội lạnh, mới nói:"... Không thì, mê tín một chút, mời thầy về trừ tà?"
"Nhưng mà... Trước đó, có thể dẫn em đi xem không?"
Cố Đình Kha đậy nắp tách trà lại, đứng dậy:" Được."