Giống như đa số các bộ phim truyền hình sến súa khác, tổ đội bốn người đánh quái thuận lợi hạ gục lão nhị, sau đó hoa hoa lệ lệ xuất hiện mục tiêu cuối cùng mà các mục sư luôn luôn theo đuổi – Tử trượng Cầu phúc.
Quý Đạm đang định ấn yêu cầu nhặt, kênh đội lại nhảy ra tin Ám Hương Phù Động vừa phát tới.
Ám Hương Phù Động: Cầu phúc đẹp quá đi, Tiêu sái ca ca em muốn có Cầu phúc~~~ Cho em đi, được không được không~~~
Cùng lúc đó, Quý Đạm còn nhận được tin mật Bột mỳ gửi tới.
Bột mỳ quý giá: Trang bị của Hương Hương tệ lắm, nhường cho cô ấy đi, lát nữa tớ đi lại phó bản tiếp với cậu.
Bột mỳ quý giá: Được rồi, mấy hôm trước tớ còn nhặt được hai viên đá xanh, giữ lại cho cậu đó, đúng dịp có thể khảm vào pháp trượng của cậu, khảm xong cũng chẳng kém Cầu phúc là bao đâu.
Một bên là tình nghĩa với “tiểu muội muội”, một bên là lời khuyên nhủ của huynh đệ tốt, đã tới nước này, Quý Đạm còn có thể nói gì nữa đây. Nếu như vẫn cố tình muốn lấy, không những làm tổn thương tình cảm đôi bên, mà nếu truyền ra ngoài chuyện cậu đi tranh pháp trượng với một “tiểu muội muội” còn mất mặt hơn gấp bội.
Đành ngậm đắng nuốt cay, trừng mắt nhìn Cầu phúc lấp lánh ấy bị Ám Hương Phù Động cầm đi.
Sau đó lúc Nguyệt Lượng biết chuyện này, còn nói: Cậu khách khí với cô ta làm cái gì, cô ta chỉ cần Thiên Lại là được rồi.
Thiên Lại là một phần thưởng nhiệm vụ trong lễ Halloween hàng năm, là một cây pháp trượng rất rất xinh đẹp nhưng hoàn toàn không có tí thuộc tính nào, đơn giản mà nói chính là vật trang trí thôi.
Không lấy được Cầu phúc khiến tâm tình của Quý Đạm vô cùng tồi tệ, lơ đãng đánh xong phó bản, sau đó bỏ lại một câu tớ out trước liền vội vã rời đội logout.
Bột mỳ ngạc nhiên, nói: Trứng gà sao hôm nay out sớm vậy?
Thích khách Vô Cực trong đội nói: Có bạn gái rồi chăng, ha ha ha.
Pháp sư Edison nói: Chắc đúng rồi đó, Trứng gà hôm qua cũng out sớm hơn bình thường.
Bột mỳ quý giá: Cái gì? Cậu ta chưa hề nói chuyện này cho tớ nghe, không có tình nghĩa gì cả! Không được, lần sau gặp phải nghiêm hình bức cung.
Ám Hương Phù Động: Bột mỳ ca ca, em còn hai nhiệm vụ hàng ngày chưa làm.
Bột mỳ quý giá: Đi, anh kéo em đi làm nhiệm vụ.
Edison: Vô Cực, đi Bích Không không?
Vô Cực: Chỗ đó biến thái bỏ xừ, không đi đâu. Tớ đi nhặt ít dược liệu đã.
Quý Đạm thực ra không hề logout, cậu quay lại trang chọn nhân vật, đổi tiểu hào tiến vào game.
Còn lâu mới tới giờ hẹn với bọn Tira. Quý Đạm đi dạo một vòng trong thành, học hai kĩ năng sinh hoạt, rồi một mình ra ngoài thành tập thu nhặt đồ.
Ngoài thành có bốn hướng, đại diện cho bốn khu quái vật level khác nhau. Phía đông là Tân thủ thôn và tiểu trấn, cũng chính là nơi hôm qua bọn Quý Đạm vừa từ đó ra. Phía nam, phía bắc là nơi luyện cấp thích hợp cho người chơi khoảng trên dưới 20 và 30 cấp, nhiệm vụ cho từng level cũng tập trung phần lớn ở đó, đi thêm chút xíu nữa là tới khu vực level bốn mươi, đi tiếp nữa là có thể tới một đại lục khác rồi.
Sau khi ngẫm sơ qua về level hiện tại của mình, Quý Đạm quyết định chọn tiến về hướng đông nam. Đoạn đường này có không ít thảo dược và khoáng thạch, nếu đi tiếp còn có thể tới bờ biển. Đoạn bờ biển có vài tiểu quái level cũng không cao lắm, nếu may mắn không chừng còn rơi ra vài hạt trân châu đáng giá.
Cứ nhặt nhạnh như vậy cả quãng đường, chậm rãi đi mãi cũng tới bờ biển. Thời gian hiện thực bây giờ là khoảng sáu giờ tối, cũng là lúc hoàng hôn trong trò chơi.
Mấy năm gần đây, mấy nhà sáng lập game đều cố dùng đủ hiệu ứng để tạo hình ảnh hoa lệ, hơn nữa còn không ngừng nâng cao độ chân thực. Tất nhiên trò chơi này cũng không phải ngoại lệ, từng khung cảnh trang trí đều tốn công sức rất lớn. Ngoài khơi xa rộng lớn bao la kia, mặt trời đang dần dận lặn xuống, ánh đỏ huy hoàng phản chiếu lên mặt biển, hòa vào hiệu ứng tiếng sóng biển rì rầm và nhạc nền mạnh mẽ, thật khiến người ta hận không thể tiến vào trong máy tính, tự mình cảm nhận vẻ đẹp của đại dương lúc hoàng hôn.
Quý Đạm nhìn một hồi lâu, mới phát hiện ra bên bờ biển còn có một người, thử di chuột click vào, không ngờ lại là Tira.
Rõ ràng là hắn đang ngồi câu cá.
Quý Đạm tiến lại gần hơn chút nữa, phát hiện ra Tira đang ở trạng thái gần như trần truồng, toàn thân chỉ có một cái quần sịp trắng hệ thống bảo lưu lại.
Tira: Yo!
Quý Đạm còn chưa kịp lên tiếng, Tira đã phát hiện ra cậu trước.
Tiêu Hà: Anh đang làm gì vậy?
Tira: Câu cá nha.
Tiêu Hà: Câu cá tại sao phải cởi đồ?
Tira: *xấu hổ* trên bờ biển đương nhiên phải mặc đồ tắm rồi.
Tiêu Hà: ……….