-Phương tiên sinh, như vậy chúng ta có thể ký hợp đầu thu mua lâu dài được chứ?
Philip cũng đã hiểu, Phương Minh Viễn hiển nhiên không có vấn đề lưu lại conđường sống cho ông, khiến cho người thanh niên trước mặt ông bừng bừngtức giận, chẳng thà nhượng bộ chờ cơ hội khác, xem còn được chút ưu đãinào không!
-Ừh? Vậy theo ý của ông Rodman thời gian hợp đồng là bao lâu?
Phương Minh Viễn không chút để ý hỏi.
-Công ty xuất nhập khẩu Safari hi vọng có thể kí kết hợp đồng với quý công ty từ ba đến năm năm! Như vậy với hai bên chúng ta đều có lợi!
Philip cẩn thận nói. Kỳ thật Chủ tịch hội đồng quản trị Công ty xuất nhập khẩu Safari hi vọng hợp đồng này ký kết càng lâu càng tốt, tốt nhất là mườihai mươi năm! Nhưng Philip cảm thấy,theo thời gian ông có biết PhươngMinh Viễn, đối phương nhất định không đồng ý. Cho nên ba đến năm năm thì không coi là dài, nhưng cũng không phải khoảng thời gian ngắn, làkhoảng thời gian ông thấy có khả năng thành công nhất.
-Ba đến năm năm? Vậy giá tiêu thụ tính thế nào? vẫn là giá cố định sao?
Phương Minh Viễn nhướng mày lên nói, yêu cầu này không nằm ngoài dự liệu củaanh, hơn nữa từ góc độ khác cũng chứng minh tài nguyên đất hiếm củaChương Châu chắc chắn có cái gì mà Công ty xuất nhập khẩu Safari coitrọng như vậy! Hơn nữa đây là nguồn đất hiếm mà các vùng sản xuất kháckhông thể thay thế.
-Không không không, có thể dựa theo giá cảbiến động trên thị trường! Theo đề nghị của anh, chúng ta có thể thươngthảo cứ nửa năm một lần!
Philip mỉm cười nói. Tầm quan trọng củanguyên tô đất hiếm này đối với Anh xa vời so với giá trên thị trường của nó, cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng là do chính phủ Anh bỏ vốn. Đương nhiên giá mua vào càng thấp càng thể hiện giá trị tồn tại của họ.
-Nếu giá cả hai bên không nhất trí được?
Phương Minh Viễn hỏi.
-Như vậy quý công y có quyền ngừng hợp đồng!
Philip dối lòng nói. Kỳ thật ông ta rất muốn nói là hai bên có quyền ngừng hợp đồng, nhưng trước khi tính đến việc Mĩ và Russia sản xuất lại đất hiếm, chỉ có Chương Châu mới có thể cung cấp đất hiếm mà Công ty xuất nhậpkhẩu Safari cần, nhưng trong tình hình quyền chủ động không nằm trongtay mình, quả bồ hòn thì họ cũng phải nuốt vào.
Phương Minh Viễn chìm vào suy tư, một lúc lâu không thấy nói gì.
Cửa phòng không âm thanh nào bỗng mở ra, Lâm Dung nhẹ nhàng bước vào, đếnđằng sau Phương Minh Viễn cúi sát bên tai anh ta nói vài câu, âm thanhrất bé, Philip không nghe rõ.
Philip giật mình hỏi ngược lại:
-Bọn họ đi đến đâu rồi?
-Đi khoảng 10’ rồi, chắc đã đến khách sạn.
Lâm Dung nhẹ nhàng trả lời,
-Anh xem có phải tôi đã bảo bọn họ nán lại đợi một lát rồi không?
Phương Minh Viễn hơi nhíu mày, Lâm Dung vừa bảo với anh, vừa nãy cô nhận đượcđiện thoại của Millington chủ quản Đông Á tập đoàn tài chính BmoCanada,ông ta và Lý Giản Hy đang trên đường đến khách sạn Silla.
Xem ra Lý Giản Hy không chịu nổi rồi.
Phương Minh Viễn suy nghĩ một lát, Lý Giản Hy đúng là có sự lựa chọn khôngtồi, nhưng…vào góc độ khác, lợi dụng Lý Giản Hy đến, lạnh nhạt một chútvới Philip. Rodman cũng là sựa lựa chọn tuyệt vời! Để Công ty xuất nhậpkhẩu Safari ý thức được việc này quyền chủ động hoàn toàn nằm phía bênanh!
Về việc Công ty xuất nhập khẩu Safari đặc biệt coi trọng đất hiếm Chương Châu, Phương Minh Viễn đã thông báo cho các ban ngành cóliên quan, tin rằng bây giờ đã có người điều tra, tại sao Công ty xuấtnhập khẩu Safari lại phá lệ coi trọng đất hiếm như vậy? Kéo dài thờigian một chút cho họ nhiều thời gian hơn, có lẽ lúc đó sẽ có niềm vuibất ngờ.
-Ông Rodman, rất tiếc, cuộc gặp mặt lần này giữa haichúng ta chỉ sợ tạm thời phải gián đoạn! Tôi cũng vừa mới biết hộitrưởng tập đoàn Samsung Hàn Quốc ông Lý Giản Hy đang trên đường đếnkhách sạn Silla,về hợp tác giữa hai bên chúng ta tôi sẽ suy nghĩ! Hivọng cuộc hội đàm lần sau có thể mang đến kết quả hài lòng cho cả đôibên!
Phương Minh Viễn đứng dậy nói.
-À?
Philip giật mình kinh ngạc, hội trưởng tập đoàn Samsung Hàn Quốc Lý Giản Hy, tấtnhiên ông biết, nhưng ông không ngờ Lý Giản Hy lại đích thân đến kháchsạn chào hỏi Phương Minh viễn! Nếu Lý Giản hy đã đích thân đến, như vậyPhương Minh viễn đưa ra quyết định như vậy cũng chẳng có gì lạ! So vớiCông ty xuất nhập khẩu Safari, tầm ảnh hưởng của tập đoàn Sanmsung trênquốc tế còn lớn hơn nhiều!
-Phương tiên sinh, nếu đã như vậy,vậy tôi không làm phiền hai vị gặp mặt! Chỉ có điều tôi không thể khôngnhắc nhở anh tốt nhất là mau chóng đi tới thỏa thuận.
Philip biết điều đứng lên nói. Ông ngầm đưa ra quyết định, lập tức đưa đoàn ngườicủa ông chuyển đến ở khách sạn Silla. Như vậy ít nhất có thể tăng cườngcơ hội gặp mặt giửa hai bên! Thời gian Chủ tịch hội đồng quản trị Côngty xuất nhập khẩu Safari cho ông không nhiều! Thời gian cũng cấp bịngừng lại đã khiến cho trữ lượng đất hiếm của công ty cảm thấy căngthẳng lắm rồi.
Xe của đoàn Lý Giản Hy dừng lại ở cửa khách sạnSilla, lúc này hai nhân viên của khách sạn đang đứng ở cửa bao gồm canhân viên quản lý cấp cao của khách sạn. Đối với việc bất ngờ đến kháchsạn của hội trưởng tập đoàn đã khiến họ không yên trong lòng.
Lý Giản Hy và Linton xuống xe, khi mọi người vây quanh đoàn người đi vào khách sạn, thu hút sự chú ý của không ít người.
Ánh mắt Lý Giản Hy vô tình chú ý đến mấy người da trắng trong đại sảnh, ông biết người trung tuổi da trắng đi đầu, đó là Phó giám đốc Công ty xuấtnhập khẩu Safari Philip. Rodman! Mấy hôm trước đoàn người Phương MinhViễn có xích mích với đám quân Mĩ ở Hàn Quốc ở quán cafê Starbucks, saunày còn có hai thuyền viên bị bắt trong “vụ án đánh người bị thương trên thuyền của người Trung Quốc tộc Triều Tiên”, ông cũng có mặt ở đó!
Mà lúc này, ông ta lại xuất hiện ở khách sạn Silla nếu ông ta ở khách sạnSilla vậy thì có thể giải thích được,nhưng nếu không phải Lý Giản Hythấy không thể nhiều sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy!
Lý Giản Hyhiểu không ít về Công ty xuất nhập khẩu Safari, chỉ biết là một công tyxuất nhập khẩu của chính phủ Anh, phụ trách nhập khẩu một vài vật liệucủa chính phủ Anh trên quốc tế, trong đó đất hiếm là một trong nhữngngành quan trọng nhất, mà sở dĩ quan tâm đến điểm này là vì theo tinđiện tử của tập đoàn Samsung, đối với sự phát triển của cá ngành thì đất hiếm có vai trò càng ngày càng lớn trong việc sản xuất sản phẩm của tập đoàn Samsung.
-Trọng Huân cậu phái người đi điều tra xem, vịkhách kia có phải là khách của khách sạn không, nếu không phải, thì ôngta đến khách sạn làm gì? Không được làm kinh động các khách ở đây!
Lý Giản Hy quay đầu lại ra vẻ vô cùng bí mật chỉ về hướng Philip, nói nhỏ với tổng giám đốc của khách sạn Silla Thôi Trọng Huân.
Thôi Trọng Huân lập tức hiểu ý gật đầu, giơ tay ra vẫy một nhân viên khách sạn rồi nhanh chóng sai bảo hắn.
-Hội trưởng Lý, mặc dù trong cuộc khủng hoảng kinh tế nhưng tình hình thương mại của khách sạn Silla vẫn tốt như vậy.
Linton cười nói.
-Đây là một chiêu bài của tập đoàn Samsung các ông à.
-Ha ha, để chủ quản Linton chê cười rồi!
Lý Giản Hy cười nói,sự tồn tại của khách sạn Silla đối với tập đoànSamsung mà nói, đúng như những gì Millington nói chính là một chiêu bàiđối ngoại. Nhưng chiêu bài này không những không tốn kém, hàng năm cònđem lại lợi nhuận kích xù cho tập đoàn.
Đoàn người đi qua đạisảnh, đến trước thang máy giành cho khách quý, rồi đi thang máy đếnphòng hoàng gia mà Phương Minh Viễn đang ở. Vừa ra khỏi thang máy, ThôiTrọng Huân đã nhận được điện thoại, nhẹ nhàng nói với Lý Giản Hy:
-Hội trưởng, vị khách đó không hải là khách ở khách sạn chúng tôi, ông tađến để gặp vị khách ở phòng số ba! A? Đó không phải là vị khách mà hộitrưởng cần gặp sao?
Lý Giản Hy hơi gật đầu, trong lòng càng thấykhó hiểu hơn, công ty xuất nhập khẩu Safari có chuyện gì mà lại gặpPhương Minh Viễn ở đây? Đường đường là Phó giám đốc công ty lại đến HànQuốc gặp anh ta?
-Trọng Huân, vị khách họ Phương ở phòng hoànggia số ba là khách quý của Tập đoàn! Phòng tổng thống hiện không còntrống đúng không,nhưng các cậu phải đối đãi anh ta như khách ở phòngtổng thống,không được có nửa phút chậm chễ. Đối với các yêu cầu mà hộđưa ra phải cố gắng thỏa mãn họ. Thực sự không thể làm hài lòng họ cóthể trực tiếp thông báo cho tôi! Ừh, tất cả chi phí họ ở khách sạn Silla đều do tập đoàn chi trả!
Lý Giản Hy trịnh trọng nói.
-Vâng thưa hội trưởng! Chúng tôi nhất định khiến cho khách hàng hài lòng!
Thôi Trọng Huân vỗ ngực bảo đảm! Đồng thời trong lòng hắn thầm nhủ,vị kháchhọ Phương đến từ Trung Quốc ở phòng số ba rốt cuộc có lai lịch gì màkhiến hội trưởng coi trọng như vậy!
Khách sạn Silla là khách sạntốt nhất của Seoul thaamjc hí là toàn Hàn Quốc, khách đến khách sạn ở có thể nói là từ khắp nơi trên thế giới, có không ít hậu duệ quý tộc vànhững người nổi tiếng trong xã hội, trước nay chưa từng thấy hội trưởngphải đích thân dặn dò khách sạn, Thôi Trọng Huân định quay về phải xemrõ thông tin chi tiết về vị khách phòng số ba này.
Đoàn người Lý Giản Hy đến trước cửa phòng hoàng gia số ba, cánh cửa bất ngờ mở ra, Phương Minh Viễn đã đứng sẵn ở cửa chào đón.
-Phương thiếu gia chúng ta lại gặp nhau rồi!
Lý Giản Hy chủ động đưa tay ra bắt tay Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn lại bắt tay với Millington, lúc này mới đưa hai người vào phòng.
Sau khi khách và chủ cùng ngồi xuống, Lý Giản Hy mỉm cười nói:
-Không biết Phương thiếu gia ở đây đã quen hay chưa, nếu như cần cái gì hay có gì không hài lòng, thì cứ sai bọn họ đi làm.
-Trừ khách sạn mà không phải biệt thự của mình ra, tất cả các thứ khác đều rất tốt!
Phương Minh Viễn nói,
-Khách sạn Silla xứng đáng là khách sạn hàng đầu của Hàn Quốc.
Mọi người nói chuyện với nhau dần dần chuyển qua chủ đề chính…