Khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đang tiếp tục mở rộng.
Ngày 18tháng 8 Bộ Tài chính Indonesia và ngân hàng liên hợp Indonesia tuyên bốchính sách cùng tuyên bố từ bỏ cái mộng chính sách tỉ suất hối đoái củađồng đô la Mỹ, thực hiện chế độ thả nổi tự do tỉ suất hối đoái, ngàycông bố tin tức, trên thị trường ngoại hối, tỉ suất hối đoái từ đồngIndonesia sang đồng Mỹ giảm mạnh, giảm đến mức cao là 50% 1.3! Tạo nênsuwj bùng phát nguy cơ tài chính Đông Nam Á, lúc đó tiền tệ của mỗi nước đều bị giảm gí trị ở mức cao nhất!
Mà Malaysia một trong bốn con hổ của Châu Á, do đầu tiên thực hành chính sách thả nổi hối giá vì vậyđồng Ringgit cũng không giống với đồng Bạt Thái Lan, đồng Ruby cũng vìvậy mà thay đổi chính sách về tỉ giá hối đoái. Nhưng tỉ suất của đồngRinggit so với Usd cũng đang không ngừng hạ giá, vào tháng 5 1usd có thể đổi được 2,5 đồng Ringgit, mà tới tháng 8, 1Usd có thể đổi được 3,3đồng Ringgit.
Có thể nói, đến giờ, bốn con Hổ con của Châu Á đều rơi vào tình trạng khủng hoảng tài chính.
Kết quả này, cũng không khác gì đổ thêm dầu vào lửa đối với tình hình tàichính hỗn loạn của các nước Đông Nam Á. Mọi người sợ hãi, lo lắng có thể bị tổn thất hơn nữa, mà điên cuồng hơn là đem tiền quốc nội chuyểnthành đồ vật hoặc Usd. Bảng Anh vẫn duy trì giá lại càng làm cho cụcdiện trở nên xấu đi.
HongKong tuy rằng còn không có mục tiêu trởthành kẻ đầu cơ tài chính thế giới chính thức, nhưng thị trường chứngkhoán cũng vì vậy mà liên tục hạ hỏa, giá cổ phiếu so sánh với thời điểm cao nhất cũng đã giảm 7%. Tuy nhiên so với toàn bộ thị trường chứngkhoán Đông Nam Á, người HongKong vẫn rất vui mừng.
Cho nên, toànbộ HongKong vẫn đang ca hát, vẫn cứ tiếp tục nhảy múa, giống như trongmột trận đấu ngựa. thậm chí rất nhiều người còn cho rằng, tiếp theocácnước có liên quan tới tổ chức quôc tế ở Châu Á được thành lập ở TokyoNhật Bản bao gồm cả Trung Quốc tiến hành viện trợ cho Thái Lan, cho vaytới 160 tỷ Usd, giúp Thái Lan ổn định cục diện tài chính nội bộ, cũngtừng bước bức xạ tới các nước Đông Nam Á khác, đẩy lùi cuộc khủng hoảngtài chính nghiêm trọng của Đông Nam Á.
Chạy ở đầu đường ởHongKong, dường như mọi người không nhìn thấy thay đổi gì, Phương MinhViễn ngồi trong xe cũng chỉ biết âm thầm thở dài. Hiện tại, khủng hoảngtài chính ở Đông Nam Á chẳng qua là mới bắt đầu, cơn lốc chính còn chưatới HongKong, càng không ảnh hưởng tới mấy nước Đông Nam Á, đợi khi HànQuốc, Nga cũng lâm vào tình hình đó, khủng hoảng tài chính Đông Nam Átrở thành khủng hoảng tài chính Châu Á, cũng tiến thêm một bước trởthành khủng hoảng tài chính toàn cầu, mọi người sẽ hiểu, tự mình đã vuimừng quá sớm.
Làm như một người sống lại, chỉ sợ không thể trơmắt mà nhìn những chuyện xưa tái diễn lại càng làm cho người ta thêm bực mình. Nhưng mặc dù là buồn bực, Phương Minh Viễn cũng chỉ có thể khuyên giải người cùng một nhà, tự mình tự nhiên không thể dùng sức ngườichống lại ý trời.
-Minh Viễn, ngươi nhìn ở kia không ngờ còn chiếu phim >!.
Trịnh Gia Nghi cùng đi với hắn chỉ vào một nơi cách đó không xa nới.
Phương Minh Viễn nhìn theo hướng cô chỉ, chỉ thấy một rạp chiếu phim trên phốtreo tấm biển, trên đó có dòng chữ >, Phương MinhViễn không thể không ngạc nhiên. Tính thời gian > được công chiếu đến nay cũng đã hơn hai trăm ngày, đã vượt qua hơn 180ngày ở kiếp trước. Mà xem ra số người đứng trước cửa mua vé tuy rằngkhông nhiều nhưng cũng nối liền không ngớt.
-Tôi nhớ rõ, lần trước chị Thu Hạ tuyên bố tổng vé bán vào cuối tháng bảy là 2,1 tỷ usd hay là 2,3 tỷ usd gì đó?
Đôi mắt đẹp của Trịnh Gia Nghi gắt gao nhìn chằm chằm vào hai mắt Phương Minh Viễn, nhẹ giọng nói.
-2,3 tỷ Usd !
Phương Minh Viễn có chút mất tự nhiên so cái mũi của mình nói. Kiếp này, vìthời gian chiếu > dài hơn, chỉ là con bướm nhỏliều mạng vỗ cánh, ở bắc Mỹ đã thu được gần 1,3 tỷ Usd , toàn bộ phòngbán vé trên thế giới đến ngày 25 tháng 7 đã đột phá 2,3 tỷ Usd. Tin này, bởi vì Thu Hạ tự mình tuyên bố ở buổi họp báo toàn cầu, lại càng lênkinh ngạc lên tiếng!
Nếu không phải khủng hoảng tài chính ĐôngNam Á đột nhiên bùng nổ ảnh hưởng tới thành tích bán vé của bộ phim > ở khu vực Đông Nam Á, lúc đấy thành tích bán vétrên thế giới còn cao hơn. Cũng bởi vì khủng hoảng tài chính Đông Nam Áhấp dẫn nhiều ánh nhìn, lúc đấy tin tức này còn khiến nhiều người bịchấn động.
Trong thời gian này Phương Minh Viễn tập trung chú ýđến khủng hoảng tài chính Đông Nam Á không có chú ý tới bộ phim > nhưng thật không ngờ ở HongKong còn chiếu phimnày.
-2,3 tỷ Usd? Hiện tại như thê nào?
Trịnh Gia Nghi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, chỉ có điều giọng nói của côđang bán đứng tâm trạng kích động của cô. Tổng số vé bán trên toàn cầuvượt qua 2,3 tỷ Usd, bộ phim > đã không trì hoãnmà đã trở thành bộ phim có số lượng bán vé cao nhất thế giới trong lịchsử điện ảnh, mà tổng đầu tư của nó không quá 230 triệu Usd!
-Điều này cô cũng chỉ có thể đi hỏi chị Thu Hạ, tôi gần như không hỏi qua.
Phương Minh Viễn giơ hai tay nói.
Trịnh Gia Nghi nhìn hắn một lúc lâu, dột nhiên thản nhiên cười nói :
--Tôi đây có nên gọi anh là biên kịch số một thế giới hay không?
Không nói tới những tác phẩm trước của Phương Minh Viễn, bộ Titanic này cũngđủ để hắn lưu lại dấu ấn mạnh mẽ trong giới điện ảnh. Danh hiệu nhómbiên kịch nổi tiếng nhất Hollywood, chỉ sợ đem tất cả tác phẩm của phòng bán vé lên cũng đều không được độ cao này.
Phương Minh Viễn liên tục xua tay nói:
-Không dám nhận, không dám nhận. Chỉ là nhất thời may mắn thôi!
Da mặt hắn cũng không dày đên nỗi nhận hết công lao là của riêng mình.
Nhiệt độ trong ánh mắt Trịnh Gia Nghi không khỏi tăng thêm vài phần, từ nhỏtới lớn, Trịnh Gia Nghi từng nhìn qua rất nhiều người đàn ông mặt dầy ởtrước mặt mình, một đám đó đều đem ba phần công lao thổi phồng thànhtrăm phần vinh quang, thật sự rất biết khoác lác! Mà Phương Minh Viễnlại là trái ngược lại, rõ ràng là có thành tích phi thường, lại luôntrốn ở phía sau vinh quang, làm một người bình thường!
Đươngnhiên, hiện giờ so sánh Phương Minh Viễn với một người dân bình thườngcũng là một trời một vực, nhưng so sánh với những nguời vinh quang chânchính, thân phận và địa vị lại có vẻ bình thường. trịnh Gia Nghi vốn làngại nhắc nhở ông cụ Vu, vì tương lai của nhà họ Trịnh, mà lúc này tiếpcận Phương Minh Viễn mọt cách không tình nguyện, nhưng trải qua thờigian ở chung lâu như vậy, tới hôm nay, Trịnh Gia Nghi cảm thấy, dườngnhư vô tình chính mình cũng đã thích hắn.
Cảm xúc vui buồn yêu hận của hắn thì đã trở thành một phần trong cuộc sống thầm lặng của hắn!
Phương Minh Viễn có chút mất tự nhiên nghiêng đầu, ánh mắt chuyển hướng rangoài cửa xe, chỉ có điều ngay sau đó, sắc mặt hắn có chút kì lạ, TrịnhGia Nghi tò mò quay đầu nhìn lại theo ánh mắt của hắn…