Ở thành phố kinh tế phát triển nhất Hoa Hạ Thương Hải, có sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải, một trong hai sở giao dịch chứng khoán lớn nhất cả nước.
Sở Giao dịch chứng khoán Thượng Hải, được thành lập vào năm 1990, sau nhiều năm phát triển bền vững, bây giờ đã trở thành thị trường chứng khoán lớn nhất của Trung Quốc, các chỉ số như số lượng công ty niêm yết, số lượng cổ phiếu niêm yết, tổng vốn thị trường,vốn lưu động thị trường, tổng mức chứng khoán giao dịch, kim ngạch doanh thu cố phiếu và trái phiếu kho bạc Nhà nước,… đều đứng hàng đầu. Do số lượng các công ty niêm yết mỗi nơi năm được giới hạn, nên các công ty muốn niêm yết tại Sở Giao dịch chứng khoán Thượng Hải nhiều như cá chép qua sông.
Trong tích tắc, Phương Minh Viễn ở bên cạnh ngẫu nhiên hiểu được một tin tức, những công ty muốn niêm yết ở Sự gaio dịch chứng khoán Thượng Hải đều phải xếp hàng chờ đợiđến tận năm 1998. Dĩ nhiên, muốn chen vào giữa hàng cũng không phải là không có khả năng, nhưng bình thường chỉ những doanh nghiệp nhà nước lớn, hoặc các công ty có hậu thuẫn lớn sau lưng mới có khả năng đó. Còn những doanh nghiệp tư nhân Hoa Hạ, có nghĩ cũng chả dám nghĩ đến nữa. Trong cả sở giao dịch chứng khoán của hai thành phố THượng Hải, Thâm Quyến số công ty tư nhân được niêm yết nói hơi phóng đại một chút thì đếm được trên đầu ngón tay, nhưng nếu tính trên đầu ngón chân cũng không khác biệt là mấy. Dù sao thì mục đích ban đầu khi thiết lập hai sở giao dịch chứng khoán thành phố này cũng là để gây quỹ cải cách cho các doanh nghiệp Nhà nước vừa và lớn. Còn các doanh nghiệp tư nhân được niêm yết cũng chỉ là nhất cử lưỡng tiện, tiện thể ngẫu nhiên mà thôi.
Chỉ có Phương Minh Viễn luôn không có cảm tình với hai sàn giao dịch chứng khoán thành phố này của Hoa Hạ. Trải qua kiếp trước, hắn hiểu được trong những năm cải cách mở cửa hai sở giao dịch chững khoán này đã làm không biết bao nhiêu là việc xấu xa. Ban đầu là để phân phối tài nguyên vốn hợp lý hơn, thúc đẩy phát triển công ty, đồng thởi mở ra con đường mới cho nhân dân đầu tư, kết quả dưới tình trạng đầu tư giảm sút, thị trường biến chất trở thành chốn vui chơi cho các nhà đầu tư. Không ít công ty niêm yết chỉ kể “chuyện xưa” mà không nói đến thành tích kinh doanh. Thị trường chứng khoán trở thành chốn chiếm đoạt tiền điên cuống của các công ty niêm yết.
Ngoài ra, lúc những công ty niêm yết này biển thủ tiền, ai cũng hung ác hơn Hoàng Thế Nhân, chiếm đoạt hàng chục hàng trăm tỷ, trong mười năm đầu thế kỷ mới, theo thống kê của các ban ngành có liên quan, các công ty niêm yết đã huy động được từ sở giao dịch chứng khoán Thượng Hải và Thâm Quyến tổng cộng bốn nghìn tỷ NDT, bao gồm lưu hành cổ phiểu mới, tái cấp vốn,… Nhưng đến lúc chia cổ tức lại giống các tiểu thư quyền quý, không ra cửa chính, không bước cửa phụ, bẽn la bẽn lẽn ném ra lợi nhuận nhỏ giọt, mà đây là những công ty niêm yết có chút lương tâm, còn đa phần giống như Grandet bước ra từ “Người lái buôn thành Venice”, hết sức miễn cưỡng chi ra! Cũng trong mười năm này, theo thống kê,tổng kim ngạch chia lợi tức của tất cả các công ty niêm yết không hơn một nghìn tỷ. Bốn nghìn tỷ nhân dân tệ này đem gửi trong nhân hàng, tính gộp lãi suất trong 10 năm chắc chắn vượt qua con số này.
Cho nên nhà đầu tư chứng khoán Hoa Hạ - những người hèn mọn nhất, bất dắc dĩ nhất, bi kịch nhất, xui xẻo nhất, ngốc ngếch nhất, không có địa vị nhất và không được quan tâm nhất trên thế giới – đều nói:
- 10 năm qua, người mới chơi cổ phiếu kiếm đươc 2 nghìn tỷ, môi giới hoa hống kiếm được 2 nghìn tỷ, thuế tem thu được 2 nghìn tỷ đồng, nhà tài trợ, các luật sư, kế toán, kiểm toán viên và các trung gian khác đều kiếm tiền vô số. Xung quanh các thị trường chứng khoán đều kiếm được tiền, chỉ có các nhà đầu tư không là không kiếm được đồng nào!
Chính vì như thế, Phương Minh Viễn trước giờ đều không nghĩ đến chuyện cho siêu thị Carrefour niêm yết trên thị trường chứng khoán Hoa Hạ, hơn nữa với tình hình hiện nay của siêu thị Carrefour cũng hoàn toàn không có nhu cầu phải niêm yết chứng khoán để huy động vốn. Trong tay hắn cũng có nguồn tài chính sung túc, lúc nào cũng có thể điều nhập. Ngoài ra Phương Minh Viễn còn có quan hệ rất tốt với ngân hàng Giao thông, tài sản chất lượng tốt, cơ bản là không lo đến chuyện không vay được tiền. Hơn nữa, kể cả khi ngân hàng Giao thông thậm chí là tất cả các ngần hàng thương mại khác trên toàn quốc đóng cửa từ chối siêu thị Carrefour, vẫn còn có ngân hàng Hongkong và ngân hàng Các tiểu vương quốc Ả Rập thổng nhất chi viện tài chính cho hắn từ xa.
Cho dù có lùi mười ngàn bước mà nói, tất cả các ngân hàng trên thế giới đều đóng cửa không cho Phương Minh Viễn vay, chi cần hắn bán cổ phần siêu thị Carrefour tin chắc sẽ có người tranh nhau mua. Hà tất phải quẳng siêu thị Carrefour vào cái ao bùn lầy cổ phiếu ấy, mặc dù cứ ca tụng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, nhưng nếu có thể giữ mình trong sạch ngay từ đầu thì có ai chịu đắm mình vào trong nước bùn kia không?
- Cậu Phương, đây chính là cơ hội hiếm có!
Tôn Chiếu Luân nghe ra Phương Minh Viễn có vẻ không tích cực xúc tiến đưa siêu thị Carrefour lên niêm yết, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột. Tất nhiên là anh không biết cụ thể tình hình sản nghiệp của Phương Minh Viễn ở nước ngoài. Dù mấy năm gần đây, khoảng 90% lợi nhuận mà siêu thị Carrefour thu được đều giữ lại làm vốn phát triển công ty, mà quan hệ giữa Phương gia với ngân hàng Giao thông cũng tốt đẹp bảo đảm khi siêu thị Carrefour muốn vay vốn sẽ không hề bị gây khó dễ.
Nhưng thời gian hành lập của siêu thị Carrefour dù sao cũng còn quá ngắn, trong khoảng thời gian ngắn như vậy phân bố một chuỗi siêu thị ở khắc các tỉnh thành trên cả nước cũng là áp lực tài chính khá lớn đối với siêu thị Carrefour.
Hơn nữa, Tôn Chiếu Luân dù biết tình hình kinh doanh của Phương Minh Viễn ởt Hongkong và Nhật Bản đều vồ cùng tốt, lợi nhuận hàng năm thu được rất nhiều. Nhưng dự án bất động sản ở Nhai Châu, lại còn đầu tư 30 tỷ cho dự án nhà máy sắt thép tỉnh Liêu Ninh cũng chắc chắc tiêu tốn mất 8 9 phần vốn mà Phương gia kiếm được mấy năm nay, lúc này trong tay Phương gia chắc không có nhiều vốn quay vòng có thể lưu động
Nhưng hiện nay Tôn Chiếu Luân đang cần gấp lượng kinh phí lớn, ý đồ tiến vào Hoa Hạ của tập đoàn Wal-Mart và Carefour đã có thể coi là Tư Mã Chiêu chi tâm (dụng ý, dã tâm mà ai cũng biết). Là doanh nghiệp chuỗi siêu thị lớn nhất trong nước, không thể tránh khỏi phải đối đầu với sự công kích của hai ông trùm, Tôn Chiếu Luân cần số vốn khổng lồ để củng cố thị phần siêu thị Carrefour ở một loạt các thành phố, hoàn thiện hơn hệ thống phân phối bán lẻ, bồi dưỡng thêm nhiều cán bộ quản lý,…
Tất cả những việc nầy đều cần nguồn lực tài chính hùng hậu ủng hộ phía sau!
Mà chính phủ thành phố Thượng Hải ngay trong lúc này đưa ra kiến nghị giúp đỡ siêu thị Carrefour lên sàn niêm yết, chẳng khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến Tôn Chiếu Luân thấy được khả năng huy động được lượng tài chính khổng lồ trong một thời gian ngắn.
- Chú Tôn, Sở giao dịch chứng khoán thành phố Thượng Hải hiện nay không phải là một sở giao dịch chứng khoán theo đúng nghĩa của nó, mà chẳng qua chỉ là nới các doanh nghiệp quay vòng vốn. Đừng nói là tôi hoàn toàn không có ý định cho siêu thị Carrefour lên sàn niêm yết, mà kể cả khi có ý định đó thì tôi cũng chẳng chọn sở giao dịch chứng khoán ở trong nước Hoa Hạ!
Phương Minh Viễn giải thích.
Hắn có thể hiểu tâm trạng của Tôn Chiếu Luân, thân làm một vị giám đốc, có thể đưa công ty mình phụ trách lên sàn chứng khoán là mộng tưởng của rất nhiều người, nhưng hắn cho rằng hiểu biết của Tôn Chiếu Luân về thị trường chứng khoán Hoa Hạ vẫn còn chưa đủ.
Tôn Chiếu Luân trầm mặc hồi lâu, câu trả lời của Phương Minh Viễn có chút vượt ngoài dự đoán của anh ta, anh ta không ngờ đến giờ Phương Minh Viễn cũng không có kế hoạch cho siêu thị Carrefour niêm yết, càng không ngờ hắn lại đánh giá hai sở giao dịch chứng khoán lớn của Hoa Hạ, lại vừa có đợt tăng vọt 30% thấp như thế.
Tuy Tôn Chiếu Luân cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng thói quen lâu dài trước nay làm anh khó có thể mở miệng phản bác ý kiến của Phương Minh Viễn. Nhưng nêu không niêm yết, siêu thị Carrefour phải trông cậy vào cái gì để chống đỡ đòn tấn công khiêu khích của hai gã khổng lồ thế giới đây.
Phương Minh Viễn đã nhận ra qua điện thoại sự khác thường của Tôn Chiếu Luân, cười hỏi:
- Chú Tôn, chú có gì khó xử phải không? Có điều gì cứ thẳng thắn dứt khoát nói đi ạ.
Tôn Chiêu Luân cười bí hiểm, lần lượt nói ra những điều khó nghĩ trong lòng. Anh ta cũng là người cũ khi Phương gia khởi nghiệp, nói chuyện tự nhiên cũng không có nhiều băn khoăn như vậy.
Đến giờ Phương Minh Viễn mới hiểu, tại sao Tôn Chiếu Luân lại coi trọng đề nghị mà chính phủ thành phố Thượng hải đưa ra đến vậy.
- Dạ, chú Tôn, thị trường Hoa Hạ hiện nay cũng không thể coi là thị trường kinh tế chính thức, còn có rất nhiều chỗ không chính quy và cũng quá lắm trói buộc. Thị trường cổ phiếu Hoa Hạ càng như thế. Nói hơi khó nghe một chút thì mấy công ty niêm yết ấy không phải so ai xuất sắc hơn mà là thi xem ai mục nát chậm hơn, ai có thể nói suông lừa gạt các nhà đầu tư cổ phiếu nhiều hơn. Siêu thị Carrefour đạt được danh tiếng như hiện nay ở trong nước không dễ dàng gì, tốn không biêt bao nhiêu tâm huyết của chú và mọi người, cháu thấy rất không đáng vì huy động vốn mà làm hỏng hết danh tiếng của siêu thị Carrefour.
Trái tim Tôn Chiếu Luân lại lạnh đi một nửa, chuyện Phương Minh Viễn rất coi trọng danh dự của doanh nghiệp ai ai cũng biết, nếu đưa siêu thị Carrefour lên sàn niêm yết sẽ dẫn đến mức làm mất đi danh dự của doanh nghiệp thì khả năng siêu thị Carrefour được niêm yết đã hoàn tàn tan biến rồi.
- Chú Tôn, tuy nhiên suy nghĩ của chú cũng rất có lý, vì ứng phó với đòn khiêu khích của hai ông lớn, siêu thị Carrefour thực sự cần phát triển nhanh hơn và dự trữ tài chính hùng hậu hơn! Có một việc, cháu còn chưa kịp nói với chú, lúc ông Quách đồng ý thỏa thuận với cháu ở Kinh thành, công ty tập đoàn vận tải Quách thị và siêu thị Carrefour sẽ đổi 10% cổ phần cho nhau, trở thành cổ phần của nhau…
Phương Minh Viễn còn chưa nói xong, Tôn Chiếu Luân đã kinh ngạc há hốc mồm. Mấy năm nay siêu thị Carrefour đã mở rộng đáng kể, tổng tài sản doanh nghiệp tăng gấp bội, nhưng công ty tập đoàn vận tải Quách thị lại là ông trùm trong giới vận tải Hongkong, tổng tài sản doanh nghiệp ước tính lên tới hàng chục tỷ. Chuyện siêu thị Carrefour và công ty này cùng nắm giữ cố phẩn của nhau cố nhiên là chuyện tốt. Dựa vào quan hệ tốt đẹp giữa hai doanh nghiệp, Tôn Chiếu Luân hoàn toàn không lo Quách gia có ý gì xấu đối với siêu thị Carrefour, nhưng giả trị 10% cổ phần của 2 công ty chênh lệch rất lớn. Chênh lệch giá cả này phải bù lại như thế nào? Nếu như siêu thị Carrefour phải tự bỏ vốn ra thì chẳng phải quay vòng vốn càng khó khăn hơn hay sao!
Phương Minh Viễn dường như đoán ra được nỗi lo của Tôn Chiếu Luân, tiếp tục nói:
- Chênh lệch giá trị cổ phần thực tế giữa hai công ty sẽ có cháu xử lý. Chú Tôn, chú không phải lo nữa Nhưng có 10% cổ phần của công ty tập đoàn vận tải Quách thị, cháu nghĩ kể cả ở trong nước hay ở Hongkong, các khoản cho vay mới của chú không phải là không thành vấn đề rồi sao?