Ha ha, điều kiện thì đúng là có. Thứ nhất, sau khi xây dựng thành công tuyến ống dẫn dầu, ngài phải ưu tiên đáp ứng yêu cầu cung cấp dầu của tôi, nếu ngoài 50 triệu tấn, sản lượng lại dư thừa, trong tình huống ngang giá thì ngài Mikhail Khodorkovsky cũng cần ưu tiên bán cho tôi trước.
- Không thành vấn đề. Tôi đồng ý.
Mikhail Khodorkovsky không chút do dự liền đồng ý ngay. Điều kiện này không là gì, Phương Minh Viễn trả nhiều tiền như vậy, hiển nhiên sẽ không mong bị người khác tới hưởng mất thành quả.
- Thứ hai, tôi hy vọng hợp đồng kéo dài không ít hơn hai mươi năm, mỗi năm 50 triệu tấn, tổng sản lượng 1 tỷ tấn.
Mikhail Khodorkovsky thoáng im lặng, thời gian hơi dài, nhưng có một khách hàng ổn định như vậy, đối với ông ta mà nói âu cũng là chuyện tốt.
- Được, như lời cậu, 20 năm, 1 tỷ tấn.
- Thứ ba, về giá dầu thô, hy vọng ngài có thể nhẹ tay, đưa ra chút giá ưu đãi.
- Việc này không thành vấn đề.
Mikhail Khodorkovsky lập tức nhận lời. Lượng mua lớn như vậy, khởi đầu lại được giúp đỡ nhiều như thế, yêu cầu mà Phương Minh Viễn đưa ra cũng không có gì là quá đáng. Còn như về mức độ ưu đãi cụ thể, đến khi đó tất nhiên sẽ có người lo, hai người họ không cần phải chi li tính toán ngay từ bây giờ.
- Ngoài những điều đã nói, tôi muốn có 20% cổ phần trong công ty xăng dầu tương lai.
Yêu cầu này của Phương Minh Viễn làm Mikhail Khodorkovsky có chút lưỡng lự. 20% cổ phần, đây cũng không phải là con số nhỏ. Trong rất nhiều công ty phân tán cổ phần, 20% cổ phần cũng đủ để đưa người nắm giữ trở thành cổ đông lớn nhất của công ty.
- 20% cổ phần này, trong tương lai sẽ mang danh nghĩa là của ngài. Nói ngắn gọn, ngoài những việc có liên quan đến tôi, tôi sẽ không phát biểu bất kỳ ý kiến gì. Hơn nữa 20% cổ phần này sẽ không công bố rõ ra bên ngoài.
Phương Minh Viễn nói tiếp làm mặt Mikhail Khodorkovsky hơi biến sắc. Ý của Phương Minh Viễn rất rõ ràng, đó là tất cả những chuyện không có liên quan đến hắn, 20% cổ phần quyền biểu quyết là của Hội đồng quản trị, là của Mikhail Khodorkovsky.
- Hơn nữa, tôi có thể bằng lòng, thời gian nắm giữ cổ phần không quá mười lăm năm, khi tôi dự định chuyển nhượng cổ phần, giá cả ngang nhau sẽ ưu tiên nhượng lại cho ngài, chỉ trong trường hợp ngài không cần thì tôi mới có thể chuyển cho người khác. Giá chuyển nhượng giữa hai chúng ta sẽ không cao hơn giá trên thị trường.
Ánh mắt Mikhail Khodorkovsky lập tức lại sáng lên, những hứa hẹn này của Phương Minh Viễn thật thâm sâu, xem ra hắn muốn cổ phần của công ty đại ý là để bảo đảm hợp đồng cung cấp dầu hai mươi năm giữa hai bên có thể được cùng chấp hành nghiêm chỉnh. Mikhail Khodorkovsky suy xét một lát, nếu là như vậy, thế thì cũng không phải là không thể chấp nhận. Nói như vậy, bản thân y không phải chi tiền cũng có thể có được 20% quyền biểu quyết, đối với y cũng là việc có lợi.
Mặc dù mấy năm qua tài sản của Mikhail Khodorkovsky không ngừng tăng cao, nhưng những đồng tiền này đều là tài sản riêng, nếu muốn đem ra thử thách cũng không thể dễ dàng như vậy. Thu mua công ty xăng dầu, đây cũng không phải là chuyện đáng làm huyên náo. Tiền vốn sử dụng mặc dù là đô la Mỹ thì cũng vẫn phải tính theo hàng tỷ, nếu để Phương Minh Viễn chia sẻ một phần, đối với ông ta đây cũng là chuyện tốt. Hơn nữa có 20% cổ phần này, đối với Phương Minh Viễn mà nói, chẳng phải sẽ là một sự ràng buộc sao?
Chi phí thi công tuyến ống dẫn dầu tuy có cao nhưng nếu có thể xuất khẩu 50 triệu tấn dầu mỗi năm, vậy cũng không quá một, hai năm là có thể thu hồi lại được vốn, nếu nói Mikhail Khodorkovsky không lo lắng việc thực hiện hợp đồng sau này thì đúng là chuyện vớ vẩn.
Sở dĩ nói như vậy bởi vì y không tin rằng mặc dù mười năm sau mới bắt đầu thu dầu, Hoa Hạ có thể dùng hết toàn bộ số dầu thô nhiều như vậy? Có 20% cổ phần này của Phương Minh Viễn, đến lúc đó nếu hợp đồng không được thực hiện, cũng hoàn toàn có thể bù lại những tổn thất của chính mình.
Nghĩ đến đây, Mikhail Khodorkovsky động lòng. Đối với y mà nói, vụ hợp tác mà Phương Minh Viễn đưa ra đã đưa sự mạo hiểm xuống đến mức thấp nhất. Đương nhiên, y cũng không ngốc đến nỗi quyết định đồng ý ngay tại đây.
Có được tin vui như vậy, Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ vẫn còn có chút ngồi không yên. Phương Minh Viễn và Mikhail Khodorkovsky đã kết thúc câu chuyện, hai người có ý muốn ra về.
Phương Minh Viễn đưa tay cầm mấy tờ giấy trên mặt bàn lên, đặt vào tay của Mikhail Khodorkovsky, nói:
- Ngài mang mấy danh sách này về, xem xem có cảm thấy hứng thú với những xí nghiệp này hay không. Nếu có, tôi có thể giảm 20% cho ngài. Tiền ngài cũng không cần đưa cho tôi, coi như tôi gửi vào ngân hàng Menatep, sau này khi thu mua công ty xăng dầu, nhiều thì rút, ít thì bổ sung thêm.
Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ mừng rỡ, vội vàng xem qua mấy danh sách đó, chợt phát hiện những xí nghiệp này không ngờ toàn bộ đều có liên quan đến những lĩnh vực cho vay của ngân hàng Menatep, hơn nữa trong đó có không ít xí nghiệp họ đã từng nghe tên.
- Cậu Phương, lần này họ được lợi lớn dễ dàng quá.
Nicholas Laski nhìn theo bóng xe của mấy người Mikhail Khodorkovsky đi xa dần, nói với vẻ mặt thèm muốn. Tuy vì chén cà phê mà anh ta phải rời khỏi bàn tiệc, nhưng trong lòng nghĩ đến việc này, vội vội vàng vàng thay quần áo rồi lại vội vã quay trở vào. Về cuộc nói chuyện giữa Phương Minh Viễn và Mikhail Khodorkovsky, anh ta đã nghe được hơn phân nửa. Song mặc dù là như vậy, cũng là khiến trong lòng Nicholas Laski dâng lên cảm xúc mạnh. Điều kiện hợp tác mà Phương Minh Viễn đề xuất quả thực là rất ưu đãi, so với những nhóm thương nhân của các quốc gia phát triển phương Tây, điều này quả thực là khó mà tin được.
Có thể nói, chỉ cần mấy người Mikhail Khodorkovsky thu mua thành công được một công ty xăng dầu có đủ sản lượng, vậy là có thể ngồi ở nhà đếm tiền, số tiền mà phần lớn mạo hiểm đều được Phương Minh Viễn kéo lại.
Phương Minh Viễn cười cười, kỳ thật trong lòng hắn hiểu rõ, nếu có thể dễ dàng thành công, vậy thì số tiền lời của hắn cũng là vô cùng kinh ngạc. Trong kiếp trước, Mikhail Khodorkovsky thu mua công ty xăng dầu Yukos với 400 triệu đô la Mỹ, mấy năm sau giá trị của công ty xăng dầu Yukos liền lên đến 9 tỷ đô la Mỹ, từ đó biến Mikhail Khodorkovsky bỗng chốc liền trở thành phú hào cấp thế giới có tài sản lên đến hàng chục tỷ đô la Mỹ. Về phía mình lần này nếu có thể nắm được 20% cổ phần, ít nhất tiền xây dựng tuyến ống dẫn dầu cũng đã có rồi, vụ giao dịch này một chút cũng không thiệt. Phương Minh Viễn chỉ mong sao những tình huống tương tự xuất hiện nhiều lần hơn, đừng nói những xí nghiệp kia bị bán cho Mikhail Khodorkovsky, chính là tặng toàn bộ cho ông ta, cũng chẳng ngại gì, sau nàycả vốn lẫn lãi cũng sẽ quay cề tay mình.
Hơn nữa, chưa vội nói đến 50 triệu tấn dầu thô nhập vào, đối với việc bảo đảm địa vị của nhà họ Phương ở Hoa Hạ có ý nghĩa chính trị quan trọng như thế nào? Chính là lợi ích kinh tế trong đó cũng là đủ để làm mọi người phải không ngừng kinh ngạc. Giá dầu mỏ ở Hoa Hạ được xếp vào đầu danh sách đắt trên thế giới. Ngay cả nước Mỹ cũng khó mà so được với Hoa Hạ. Xăng dầu và nguyên liệu hóa thạch Hoa Hạ lợi nhuận mỗi năm cũng không nhiều lắm, thậm chí có đôi khi còn cần đến sự trợ cấp của quốc gia, đó là bởi vì toàn các doanh nghiệp quốc gia mà. Không những nhiều người đến phát khiếp, mà còn khia báo thu chi loạn cả lên. Muốn xây một cái nhà thì liền bỏ ra vài tỷ để xây dựng nhà lầu, tốn hai, ba trăm triệu để tu sửa, chỉ một chiếc đèn treo cũng có thể chi đến mấy chục triệu, vì vậy mà việc bọn họ hô hào phải trợ cấp cũng không có gì lạ.
Hơn nữa giá dầu thô thế giới trong tương lai tuy lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng tổng thể vẫn là tiến thẳng về phía trước, những dầu thô mà hắn thu mua này mặc dù trong chốc lát không bán ra được, tạm thời để dành, sau này cũng có thể bán với giá cao. Phương Minh Viễn đều đã tính kỹ cả rồi, trong tỉnh Tần Tây cũng có mỏ dầu, dầu ở đó không hề ít, thậm chí cuối triều đại nhà Thanh và thời kỳ Dân quốc cũng đã từng khai thác, đến hiện tại cơ bản đã tiến hành khai thác hết dầu rồi, dầu thô dư thừa hoàn toàn có thể trực tiếp đưa về trong mỏ dầu.
Với lại càng về sau những mỏ dầu này sẽ càng đáng giá.
Sau này, tất cả mọi người đều biết Hoa Hạ nhập khẩu dầu mỏ với số lượng vô cùng lớn, thế nhưng họ lại không chú ý nhiều đến khả năng cung cấp dầu xuất khẩu vận chuyển.
Lấy khu vực Trung Đông làm ví dụ, tuy đó là kho dầu của thế giới, nguồn tài nguyên dự trữ là vô cùng phong phú, có thể cung cấp dầu mỏ cho toàn thế giới dùng đến vài chục năm. Nhưng mà nguồn tài nguyên không thể đại biểu cho năng lực sản xuất, khả năng cung ứng chủ yếu được quyết định bởi năng lực sản xuất thặng dư của các quốc gia này.
Mà năng lực sản xuất thặng dư của các quốc gia này còn lại là bao nhiêu? Cuối những năm tám mươi của thế kỷ hai mươi, khi đó năng lực sản xuất thặng dư của toàn bộ dầu thô trên thế giới là khoảng 130 đến 140 triệu thùng. Nói cách khác, mặc dù Ảrập Xê-út nước xuất khẩu dẩu mỏ lớn nhất thế giới có ngừng sản xuất, năng lực sản xuất của nó đại khái cũng phải trên dưới 10 triệu thùng mỗi ngày, Hoa Hạ cũng có thể tìm được quốc gia thay thế. Nhưng đến sau năm 2000, năng lực sản xuất thặng dư của dầu thô toàn thế giới cũng chỉ là mấy chục triệu thùng.
Nói một cách khác, chính là một nước sản xuất dầu hạng vừa, ví dụ các quốc gia như Kuwait, Iraq, Iran, vì nguyên nhân nào đó dẫn đến việc chấm dứt xuất khẩu dầu thô thì những công ty trước nay vẫn mua dầu thô ở các quốc gia này không tìm thấy lượng dầu đủ để thay thế. Cũng có nghĩa là, vấn đề họ gặp phải chính là một trong những nguyên nhân quan trọng giải thích vì sao dầu cung ứng thiếu, đây cũng chính là nguyên do sau này thị trường dầu thô quốc tế thay đổi rất nhanh.Và đây cũng là một trong những lý do quan trọng vì sao các nước nhập khẩu dầu mỏ lại coi trọng việc dự trữ dầu thô đến như vậy.
Nói cho cùng, dầu thô tốt nhất vẫn là do tự mình sản xuất ra, hoặc là giống như nước Mỹ, hoàn toàn niêm phong các mỏ dầu trong nước, toàn bộ là nhập khẩu từ nước ngoài. Như vậy thì cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì ảnh hưởng tới đất nước cũng không lớn lắm.
Mà sau khi Hoa Hạ tiến vào năm 2000, dầu thô nhập khẩu đạt tới 200 triệu tấn, tỉ lệ đạt 50%, nếu nói không đủ dầu dự trữ và thêm con đường nhập khẩu dầu thô, một khi nước Mỹ tấn công Iran hoặc phong tỏa eo biển Malacca, nền kinh tế của Hoa Hạ sẽ bị thiệt hại nghiêm trọng.
Phương Minh Viễn thở dài trong bụng, tuy hắn tin chắc rằng Mikhail Khodorkovsky nhất định sẽ cắn câu, lần này không những có thể giải quyết vấn đề tuyến Angarks trong tương lai, mà còn có thể có được một khoản lợi ích kinh tế lớn, thế nhưng vừa nghĩ đến vấn đề dự trữ dầu mỏ mà hắn và Tô Hoán Đông đã đề cập qua, cũng đã quá mấy năm rồi, vẫn chưa hạ bút, trong lòng thấy có chút chán nản.
Nếu không thể làm nguồn dầu mỏ dự trữ hiện tại lên nhiều hơn, qua vài năm nữa, giá dầu thô thế giới sẽ tăng lên vùn vụt, chi phí mà quốc gia phải trả còn đáng kinh ngạc hơn.