Cậu Phương, cậu cảm thấy Mikhail Khodorkovsky có đáng để cậu đi một chuyến không?
Asohon Kagetsu thấp giọng hỏi.
- Ngân hàng Menatep có sự ảnh hưởng không ít nhưng trước mắt Nga những ngân hàng có thực lực hơn ngân hàng đó không ít.
Phương Minh Viễn nhìn chăm chú vào Asohon Kagetsu, nhẹ gật gật đầu, mục đích lần này cậu tới Nga, cho đến bây giờ Asohon Kagetsu cũng không biết cho nên có ý nghĩ như vậy cũng không có gì kì lạ. Asohon Kagetsu chú ý đến ánh nhìn của Phương Minh Viễn, mặt tự dưng có chút nóng bừng, đánh mắt sang Lâm Dung, trong lòng thở dài một cái, nếu như Phương Minh Viễn đưa chị của cô là Lâm Liên thì tốt biết bao, mọi người sẽ không phải dùng bộ mặt giả tạo mà ngồi đối diện với nhau như thế này.
- Asohon, trước khi đến, tôi bảo cô làm danh sách đã làm xong chưa?
Phương Minh Viễn nhìn ra tâm sự của Asohon, nhưng cậu chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi im. Quan hệ với mấy người Asohon Kagetsu, cho đến bây giờ người nhà cũng không có ai biết, thậm chí cuối cùng liệu có người nào nhìn ra không Phương Minh Viễn cũng không nắm được. Cho nên, ở bên ngoài cậu và Asohon chỉ như bình thường.
- Xong rồi.
Asohon lấy từ trong cặp tài liệu bên cạnh ra mấy tờ giấy, đưa cho Phương Minh Viễn. Đây là những danh sách thu mua công ty của cô ở Nga mấy năm nay. Lúc đó do yêu cầu của Phương Minh Viễn, bất kể là ngành nghề nào, bất kể ở vị trí nào ở Nga, chỉ cần là chính phủ Nga bán, cô liền mua. Mấy năm sau, con số này cũng khá là kinh khủng, tất nhiên giá trị cũng kinh khủng như vậy.
Ánh mắt của Asohon đối với Phương Minh Viễn quá là bái phục rồi, lúc đầu nếu không phải thái độ của Phương Minh Viễn cực kỳ cứng rắn, mạnh mẽ thì cho dù thế nào cô cũng không tiêu nhiều tiền như vậy để mua lại những công xưởng mà theo cô thì chẳng đáng tiền như vậy. Vốn dĩ cho rằng chỗ tiền này như nước đổ biển rồi, ai cũng không thể ngờ được rằng, đồng Rup của chính phủ Nga và Liên Xô bị hai lần giảm giá mạnh lại thay đổi hoàn toàn. Ban đầu nợ gần 10 tỷ Rup nhưng cuối cùng chỉ cần hơn 10 triệu đô la Mỹ là đã trả hết, Phương Minh Viễn đã kiếm được lợi nhuận lớn từ đó, cao đến mức khiến cho Asohon nghĩ thôi cũng thấy choáng váng.
Nếu nói trước kia, tình cảm của Asohon đối với Phương Minh Viễn vẫn còn có vài phần lợi ích thì sau này sự bái phục đơi với tài năng kinh doanh thiên phú của Phương Minh Viễn đã đến mức tín ngưỡng cô đã trở thành “Tín đồ” của Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn cầm danh sách, lật xem. Cậu đến Nga gặp Mikhail Khodorkovsky, một trong những mục đích thực sự không ai có thể đoán được. Bởi vì ai cũng không thể ngờ, Nga ở kiếp trước, vào năm 1995 ngành kinh tế trụ cột của Nga tư hữu hóa đều giao cho đám phú hào này. Từ đó về sau, một loạt những nhà máy lớn nhất ở Nga đều bị liệt vào danh sách bán. Không giống với giai đoạn thứ nhất khi đem doanh nghiệp quốc hữu thông qua cổ phần trực tiếp phân cho nhân dân Nga thời Liên Xô. Giai đoạn tư hữu hoa thứ hai năm 1995 được gọi là “Cuộc đấu giá lớn nhất thế kỉ”. Nhưng “Cuộc đấu giá lớn nhất thế kỉ” lần này do mấy đầu sỏ kinh tế lớn của Nga chứ không phải cải cách thanh niên tỉ mỉ đề ra kế hoạch và đạt được sự thông qua của chính phủ và thực hiện. Điều này nói lên, một số đồng minh của những đầu sỏ này, “Thời đại kinh tế đầu sỏ” khống chế vận mệnh kinh tế và chính trị Nga bắt đầu rồi.
Trong thời gian bốn tháng ngắn ngủi chính phủ Yeltsin đem mấy công ty khoáng sản và xăng dầu cực lớn, mạch máu kinh tế Nga bán với giá cực thấp cho đám đầu sỏ này. Mà thu hoạch của điện Kremlin chính là tài chính và sự ủng hộ chính trị của đám sừng sỏ này: Bầu cử tổng thống năm thứ hai ở Yeltsin đánh bại ** và Knopf tiếp tục liên nhiệm.
Mà trong lần giao dịch này của công ty xăng dầu Yukos, đã thành công cướp lấy công ty Yukos với trữ lượng dầu lớn. Sau này công ty xăng dầu Yukos trở thành công ty xăng dầu lớn nhất Nga, Mikhail Khodorkovsky trẻ tuổi cũng trở thành người giàu nhất Nga. Trước khi vào tù sau năm 2000, tài sản của hắn, theo thống kê không chính thức cũng khoảng 10 triệu đến 20 triệu đô la Mỹ.
Mà Phương Minh Viễn sở dĩ kết giao với Mikhail Khodorkovsky cũng là phòng ngừa chu đáo, chờ đến khi Mikhail Khodorkovsky vào công ty xăng dầu Yukos xong mới kết giao với hắn, xây dựng con đường vân chuyển dầu thô giữa Hoa Hạ và Nga, lúc đó Nga đã vượt qua thời kì khó khắn, sự trở ngại không lớn, mà tài sản của Mikhail cũng đã tăng, muốn thuyết phục hắn càng khó hơn.
Thứ hai, Mikhail Khodorkovsky bất kể sự đánh giá đối với hắn ở Nga như thế nào cũng như mục đích của hắn đối với đám quan chức chính phủ Nga rốt cuộc là gì nhưng khi hắn nắm được công ty xăng dầu Yukos, đối với việc xuất khẩu dầu của Hoa Hạ, hắn có thái độ hoàn toàn ủng hộ. Ở kiếp trước, an đại tuyến sở dĩ bị phương án khác thay thế, cùng với việc bào ngục của Mikhail Khodorkovsky cũng có quan hệ lớn với con rắn mất đầu công ty xăng dầu Yukos. Nếu Mikhail không vào tù, với tầm ảnh hưởng của hắn ở Nga, Nhật Bản và Hàn Quốc muốn thay đổi an đại tuyến đã gần đến bước chuẩn bị hoàn thiện cũng không dễ dàng như vậy. Cho nên, giữ chặt Mikhail Khodorkovsky đối với Hoa Hạ mà nói thì đúng là có lợi.
Thứ ba, nếu có thể trở thành chiến hữu kinh tế của Mikhail Khodorkovsky cũng có lợi đối với sự phát triển sau này của Phương Minh Viễn ở Nga. Mikhail Khodorkovsky có thể trở thành người giàu đứng đầu Nga thì năng lực không cần phải nói rồi. Nếu như sau này hắn không cuồng ngạo như vậy, lại gặp phải những kẻ mạnh như mình thì hắn cũng không đến mức phải vào nhà giam.
Phương Minh Viễn nhớ lại tài liệu về Mikhail Khodorkovsky ở kiếp trước, cũng may những điều này là việc lớn mà mọi người quan tâm, lúc đó Phương Minh Viễn cũng đã xem không ít tài liệu cho nên mới nhớ rõ và tường tận như thế.
Mikhail Khodorkovsky đến nước này đầu tiên là do sự từ chức trước của Yeltsin, người kế nhiệm lại không có quan hệ hòa hảo với nhóm sừng sỏ, cho rằng họ thao túng chính sách chính phủ Nga. Tuy nhiên thời điểm ban đầu, Putin cũng không định đao binh tương kiến với đám sừng sỏ này mà muốn kí hiệp nghị với họ- đám sừng sỏ này có thể giữ lại việc thu hoạch nguồn tài nguyên to lớn trong thời đại Yeltsin của họ, nhưng không được phát huy tác dụng nào trong lĩnh vực chính trị.
Chỉ là đám sừng sỏ này không vừa mắt Putin, cũng coi nhẹ thủ đoạn mạnh mẽ của Putin, coi thưởng “Cành ô-liu” của ông, Mikhail Khodorkovsky càng phản đối sự ủng hộ đảng phái, thậm chí còn ngầm ám thị hắn có ý muốn tiến vào chính đàn quân sự, điều này làm Putin nổi giận.
Nếu đã biết tiến trình lịch sử, Phương Minh Viễn chỉ đang suy nghĩ làm thế nào để thay đổi kết quả này. Đương nhiên, cái ý tưởng vớ vẩn muốn ngăn cản Putin lên Phương Minh Viễn không muốn nghĩ đến, Putin từng là cán bộ KGB, sức ảnh hưởng trong cục tình báo Nga là không thể coi nhẹ được. Hơn nữa cho dù Putin không lên cũng khó có thể bảo đảm sẽ có X lên, ít nhất phong cách chấp pháp của ông ta còn mạch lạc. Nếu bản thân mình có thể giữ được Mikhail Khodorkovsky, thông qua Mikhail ảnh hưởng đến Putin, lấy lợi ích lớn hơn nữa cho Hoa Hạ, Phương Minh Viễn nghĩ đây lại là một phương án được.
Mà muốn bảo vệ Mikhail Khodorkovsky thì trước tiên phải khiến hắn tin mình, những việc phải làm cũng không phải nhỏ, nghĩ đến mà Phương Minh Viễn đau hết cả đầu.
Phương Minh Viễn xem danh sách trong tay mình, trước khi đến Nga, cậu bảo Asohon Kagetsu lấy hết những danh sách về các sản nghiệp của mình ở Nga, liên quan đến ngành thực phẩm, dệt kim, chế tạo thủy tinh, còn có ngành gia công kim hoàn ra, đại khái có khoảng bốn năm mươi cái, ở khắp nước Nga. Sau khi thu mua mấy doanh nghiệp này, Phương Minh Viễn không tiến hành cải tạo trên quy mô lớn đối với chúng, chỉ có hoàn thiện chế độ tài vụ của chúng, cải cách bát cơm của nhân viên, đồng thời tiến cử môt số sản phẩm trong nước, duy trì sự hoạt động bình thường của nó.
Sau khi Nga giải thể, thị trường trong nước vẫn là cung không đủ cầu, lại thêm một bộ phận sản phẩm sản xuất ra ở trong nước bị bán đến thị trường Hoa Hạ và Nhật Bản nên trước mắt các doanh nghiệp cơ bản không thể có dư thừa. Đương nhiên, một chút lợi nhuận nhỏ đối với nhà họ Phương bây giờ mà nói thì không đáng là gì.
Những doanh nghiệp đó, theo như Phương Minh Viễn thấy, có giữ lại trong tay cũng không có tác dụng gì, mấy năm gần đây kĩ thuật sản xuất của chúng hoàn toàn bị những nhân viên kĩ thuật trong nước nắm rõ, tiệp tục giữ trong tay, mặc dù có thể tạo ra lợi nhuận nhưng cũng không có ý nghĩa to lớn gì, cứ như vậy chẳng thà chuyển nhượng cho người khác, đổi lấy lợi ích to hơn. Mà những doanh nghiệp này, lại thỏa mãn nhu cầu của ngân hàng Menatep, những doanh nghiệp mà nó quản chế cũng là những loại hình này. Ngân hàng Menatep nếu có thể mua được chúng vào tay có ích vô cùng đối với việc tăng cường thực lực của bản thân.
Hơn nữa, nhìn ở một góc độ khác cũng là khiến cho một số người Nga nhạy cảm thấy yên tâm, thu nhỏ mặt đả kích của họ. Đối với những người này, lại không giống như chính phủ Hoa Hạ, cùng nhau đem thị trường trong nước ra. Cho nên muốn kiếm tiền của bọn họ cần phải làm bí mật một chút.
- Asohon, những tư liệu cơ bản của mấy doanh nghiệp này đã chuẩn bị hết rồi chứ?
Phương Minh Viễn đưa danh sách trong tay cho Lâm Dung, hỏi.
- Đều chuẩn bị xong rồi.
Asohon Kagetsu hưng phấn nói.
Giống như Phương Minh Viễn, đối với những doanh nghiệp này, Asohon cũng cảm thấy bình thường, có giữ lại cũng không có tác dụng, mất đi thì tiếc, nếu có thể chuyển nhượng đi, đổi thành tiền thì tốt hơn.
Phương Minh Viễn rất mong chờ thời khắc gặp mặt Mikhail Khodorkovsky tối mai.