Cameron sắp xếp cho đoàn người Phương Minh Viễn nghỉ ngơi tại một khách sạn năm sao gần Hollywood. Anh ta cực kì coi trọng việc Phương Minh Viễn đến đây. Hơn nữa, không chỉ có anh ta, lãnh đạo công ty điện ảnh Jade Bird cũng rất coi trọng. Chủ tịch Gaul vì bọn họ mà tổ chức buổi dạ tiệc nhỏ tại công ty để chào đón họ, để hắn có thể gặp được toàn bộ ekip làm phim. Đương nhiên, một số minh tinh điện ảnh nổi tiếng và lãnh đạo công ty cũng sẽ cùng tham dự.
Mọi người trong công ty điện ảnh Jade Bird cực kỳ coi trọng sự hiểu biết của Phương Minh Viễn và sức ảnh hưởng của hắn với giới điện ảnh Hong Kong. Thật ra nếu không phải James Cameron khăng khăng muốn đến tận sân bay đón tiếp thì tuyệt đối người đến đón không phải chỉ có một người. Ít nhất, Gaul sẽ cùng đợi hắn đến, nhất định sẽ đích thân ra sân bay đón.
Gaul từng chỉ rõ cho ban giám đốc thấy, nếu công ty điện ảnh Jade Bird muốn dựa vào lực lượng của mình để tiếp tục sinh tồn và phát triển đến vị thế như các công ty điện ảnh có thương hiệu lâu năm cũng giống như truyện nghìn lẻ một đêm. Công ty điện ảnh Jade Bird không có nội lực vững chắc như thế. Đối với ngành điện ảnh, nhân vật nổi tiếng cũng thế, hay người mới nổi cũng thế, đều thiếu sức hấp dẫn. Có lẽ công ty điện ảnh Jade Bird có được vài bộ phim hiện tại đạt doanh thu cao ở các phòng vé, nhưng dựa vào các bộ phim gần đây đã cho là ngang hàng với các công ty điện ảnh có thương hiệu lâu năm vững chắc không thể xoay chuyển kia thì chỉ là đồ ngốc nói mê. Công ty điện ảnh Jade Bird muốn phát triển thành công, hiện tại phải có thị trường điện ảnh ở nước ngoài, đầu tư ở một vùng trời khác.
Trong khi đó, Châu Á lại là một vùng đất hoang mà Hollywood còn chưa khai thác, vị trí thống trị nơi này chính là điện ảnh Hong Kong. Tuy rằng, trong mắt Gaul, phần lớn phim của Hong Kong làm sơ sài, hơn nữa đề tài hạn hẹp, vốn đầu tư quá kém, một bộ phim vốn đầu tư không đáng kể ở Hollywood, nếu là ở Hong Kong đã có thể xưng là tác phẩm lớn. Nhưng Gaul cũng phải thừa nhận, giới điện ảnh Hong Kong cũng có một nhóm diễn viên có năng khiếu trời cho, bọn họ đánh võ, bắn nhau, hóa ma quỉ, diễn cảnh tình yêu đều đạt thành công cao. Trong đó, cũng có một số phim mà trong mắt Gaul, cũng có thể cho là tác phẩm điện ảnh xuất sắc.
Nếu công ty điện ảnh Jade Bird có thể nhờ vào sự giúp đỡ và hợp tác của công ty Kumho, đem phim của công ty mình đánh vào thị trường Châu Á, thì không nghi ngờ gì sẽ lập tức tăng trưởng lợi nhuận. Điện ảnh Hong Kong phát triển nhiều năm ở Châu Á như vậy, nhất là phát hành ở các nước Đông Nam Á, hiển nhiên kết quả không thể tốt hơn. Đương nhiên, tầm nhìn của Gaul còn dừng ở hơn một tỷ nhân khẩu ở Trung Hoa nữa.
Những năm 90, thị trường điện ảnh Trung Hoa là một thị trường hoàn toàn đóng kín, ngoại trừ một ít tác phẩm điện ảnh Hong Kong sau này được xét duyệt mới có thể công chiếu ngoài rạp chiếu phim ở Hoa Hạ. Điện ảnh các nước Âu, Mĩ thì không cần phải suy nghĩ. Những nước này từng bước hội nhập, chung quy sẽ có một ngày, thị trường điện ảnh các nước trên thế giới cũng sẽ giống nhau, rộng cửa đối ngoại. Một thị trường có dân số trên một tỷ người, một kẻ có chí lưu danh trong lịch sử điện ảnh tất không thể bỏ qua, Gaul hiển nhiên càng không thể bỏ qua. Nhưng Trung Hoa hiện giờ, vẫn cấm cửa điện ảnh Mỹ.
Có thể nói Gaul lần đầu tiên thử nghiệm thị trường Trung Hoa bằng Kẻ hủy diệt 2. Vì nó do công ty điện ảnh Jade Bird và công ty điện ảnh Kumho cùng đầu tư, nếu gọi mà một tác phẩm điện ảnh của Mĩ cũng đúng, nhưng nếu gọi là một tác phẩm điện ảnh của Hong Kong cũng đúng. Hơn nữa lại là một bộ phim khoa học viễn tưởng, nội dung phim cũng không đề cập đến vấn đề chính trị, nên Gaul cho rằng, khả năng thông qua sự xét duyệt của điện ảnh Trung Hoa là rất lớn. Từ sau khi Trung Hoa đóng cửa biên giới, đây là bộ phim đầu tiên của Mĩ tiến vào Trung Hoa, chỉ riêng điểm này đã là một cơn lốc với người Mĩ. Hơn nữa, Gaul tin rằng Kẻ hủy diệt 2 sẽ là một cuộc tấn công mạnh mẽ vào người dân Hoa Hạ, sau một thời gian, danh tiếng của công ty điện ảnh Jade Bird thế nào cũng lan truyền khắp Hoa Hạ. Đợi đến tương lai, khi Trung Hoa mở rộng thị trường, công ty điện ảnh Jade Bird ngay lập tức trở thành công ty điện ảnh dẫn đầu.
Hơn nữa, Cameron và công ty điện ảnh Jade Bird đã có một kịch bản lớn cũng nằm trong tay Phương Minh Viễn, ngẫm lại đều rất đáng đợi mong. Một tiểu thuyết bán chạy nhất nước Mỹ liên kết với một đạo diễn tài hoa nhất, sẽ làm ra một tác phẩm điện ảnh kiệt xuất nhất. Nếu có thể liên tục đề cử hai bộ phim của công ty điện ảnh Jade Bird tranh giải Oscar, chuyện này đối với việc nâng cao tiếng tăm của công ty điện ảnh Jade Bird đúng thật là không thể nào tốt hơn. Ngoài ra, Gaul cũng không cho rằng, dựa vào tài hoa của Cameron mà lại không thu hoạch được gì ở giải Oscar.
Chỉ có điều, tất cả các tính toán này, đều không tách rời người thiếu niên kia.
Thật khó tưởng tượng, một thiếu niên Trung Hoa như vậy, không ngờ có thể làm ra nhiều thành tích kinh người như thế trong nhiều lĩnh vực. Gaul cũng nghe nói, Phương Minh Viễn một tay thành lập siêu thị Carefour và được tập đoàn Carefour và tập đoàn Wal-Mart khen ngợi, thậm chí tập đoàn Carefour còn có ý định thu mua. Tuy rằng nói chỉ là công ty bán lẻ, Gaul cũng không quen thuộc, nhưng hai nhà này đều có thể gọi là hai tập đoàn lớn trên thế giới, cô cũng nể vài phần. Bọn họ tất nhiên không thể ngẫu nhiên mà chọn siêu thị Carefour, rõ ràng là siêu thị Carefour phải có chỗ độc đáo.
Mà thành tích của Phương Minh Viễn ở Nhật Bản, lại khiến Gaul cảm thấy hơi giật mình. Chẳng những là tác giả truyện tranh, còn là người sáng tác kịch bản trò chơi xuất sắc, nắm giữ trong tay công ty chế tác phần mềm trò chơi, công trạng làm người ta phải kinh ngạc. Hơn nữa, hắn còn hợp tác với công ty cổ phần Sega, ký kết thành công thỏa thuận thành lập nhà máy ở Trung Hoa.
Hắn cam đoan đầu tư đúng một nửa của sáu trăm triệu đô la Mỹ trước, một nửa sẽ được chi trả khi phim được quay xong. Có Tập đoàn vận tải đường thủy Quách thị bảo đảm, Gaul đúng là không có gì phải lo lắng. Cô cũng có hiểu biết nhất định về nhà họ Quách ở Hong Kong. Ba mươi triệu đô la Mỹ đối với tập đoàn này cũng không phải là điều ghê gớm gì.
Đối với một nhân tài ờ nhiều lĩnh vực như vậy, hơn nữa còn có nguồn vốn kinh người như vậy, Gaul tất nhiên phải muốn lôi kéo về mình. Cô còn kỳ vọng James Cameron và Phương Minh Viễn có thể làm ra nhiều bộ phim nữa cho công ty da Jade Bird.
Nhưng làm cách nào để cột hắn vào chiến xa của công ty điện ảnh Jade Bird thì Gaul chưa nghĩ ra được.
Gaul nhìn ra cửa sổ phía trước bàn làm việc. Lúc này Phương Minh Viễn tới Hollywood, đây là một cơ hội hiếm có với người một lòng muốn thúc đẩy công ty Jade Bird lên hàng đầu ở Hollywood như cô.
- Có tin gì của đạo diễn Cameron chưa?
Gaul nhìn lướt qua đồng hồ nói.
- Đạo diễn James Cameron đã đón được khách, hiện phải đưa bọn họ vào khách sạn, đang trên đường trở về phim trường.
Trợ lý nói khẽ.
- Buổi dạ tiệc kia chuẩn bị thế nào rồi?
Gaul trầm ngâm một lúc rồi tiếp tục hỏi. Cô phải cho Phương Minh Viễn ấn tượng tốt đẹp nhất.
- Mọi người đang sắp xếp hội trường, thực phẩm và rượu cũng đã xong, khách mời cũng đã xác định xong.
Trợ lý cho cô một câu trả lời rất thuyết phục.
- À, trang phục lần trước tôi để cô đặt đã xong hết chưa?
Gaul vẫn còn lo lắng hỏi lại.
- Hôm nay để hai người thợ may ở lại công ty đợi, nếu có chỗ không phù hợp thì mau chóng sửa lại.
Lần trước Phương Minh Viễn đến Mỹ, ăn mặc rất cẩu thả như các du khách đến Hollywood du ngoạn. Cũng may lần trước chỉ có nhân viên của công ty điện ảnh Jade Bird, cũng không việc gì. Nhưng dạ tiệc tối nay sẽ xuất hiện vài vị lãnh đạo của các công ty khác, hay có thể là diễn viên Hollywood, nếu để Phương Minh Viễn ăn mặc như vậy dường như không thích hợp lắm. Trên thế giới này rất nhiều người chỉ nhìn quần áo không nhìn người.
Tất nhiên mặc kiểu gì do Phương Minh Viễn quyết định, nhưng Gaul cho rằng mọi thứ phải được chuẩn bị hoàn hảo, nếu Phương Minh Viễn quyết định thay quần áo thì đã có trang phục thích hợp.
- Xin chủ tịch cứ yên tâm, tôi đã báo với bọn họ. Nhưng chúng ta lại không chuẩn bị quần áo cho cô Vũ Điền Quang Ly.
Người trợ lý hơi chần chừ một lúc.
- Chuyện này cô không cần phải lo lắng.
Gauk khoát tay nói. Tuy cô chưa gặp Vũ Điền Quang Ly, nhưng nghe Cameron nói, cô này là thành viên trong gia tộc Vũ Điền. Một thành viên của gia tộc với cổ phần lớn như vậy, kiến thức phổ thông về lễ tiết nho nhỏ ấy chắc phải biết đến. Hơn nữa, tin rằng cô ấy cũng không thiếu quần áo để mặc trong dạ tiệc, khác với Phương Minh Viễn. Nghe nói cô ấy muốn đóng một vai trong Kẻ hủy diệt 2, nếu vậy cô ấy là một trường hợp nhân viên chính thức trong dạ tiệc, nên Gaul cho rằng cô ta phải chuẩn bị cho chính mình. Hơn nữa trong phim có diễn viên Nhật Bản cũng không tồi, khi chếu ở thị trường Nhật Bản, điều này cũng miễn cưỡng xem là ưu điểm.
- Ừ, vậy cô đi kiểm tra công việc của họ lần nữa đi, nhất định phải chu toàn, không để sơ xuất, phải thập toàn thập mỹ đó.
Gaul căn dặn.
Sandra Bullock rất hưng phấn, cô đã chờ ngày này từ rất lâu rồi.
Tuy cô chỉ đóng vai một nữ quản giáo trong Kẻ hủy diệt 2, nhưng vì thế mà cô đã đến viện tâm thần ở Mỹ một tuần để thể nghiệm. Đây cũng là một bước tiến vững chắc của cô vào Hollywood. Một bộ phim hoành tráng được đầu tư hơn một trăm triệu đô la Mỹ, do một vị danh tiếng mới nổi như cồn ở Hollywood đạo diễn, nếu Kẻ hủy diệt 2 có doanh thu phòng vé cao thì đối với cô không còn gì tốt hơn.
Kinh nghiệm làm việc lần này có thể khiến cô không còn lo lắng bất an mỗi khi đi thử vai nữa. Tuy không thể lập tức trở thành ngôi sao hạng A nhưng đóng vai phụ hoặc làm diễn viên chính trong các bộ phim đầu tư ít thì chắn chắn đạo diễn sẽ cân nhắc, chuyện trước đây có nằm mơ cô mới dám nghĩ đến.
Tất cả điều này là do cô được người thiếu niên Hoa Hạ lạ lùng kia khen ngợi. Trong một lần nói chuyện phiếm, Cameron đã ngẫu nhiên nói với cô, hoàn toàn có thể nói nhân vật này là Phương Minh Viễn tranh thủ cho cô. Nên biết rằng Cameron tuy không xác định toàn bộ diễn viên, nhưng lựa chọn một vai phụ, đối với đạo diễn đãn thành danh như anh ta mà nói, cũng không là vấn đề khó khăn gì, có rất nhiều người muốn nhận cái vai nhỏ bé này không vì điều gì khác mà chính là bộ phim đầu tiên được đầu tư trên một trăm triệu đô la này nhất định sẽ được lưu vào lịch sử điện ảnh, đủ để các diễn viên nhảy bổ vào như thiêu thân lao đầu vào lửa, mà chính cô lúc ấy tuy đã diễn qua phim truyền hình và sân khấu kịch nhưng vẫn chưa đủ để James Cameron giao vai cho cô một cách đơn giản như vậy.
Sandra Bullock vốn tưởng rằng người thiếu niên kia có ý đồ gì với mình. Quy tắc ngầm Hollywood cũng không phải là bí mật lớn lao gì. Nhưng sau lần gặp mặt ấy đến nay, người thiếu niên kia cũng chưa từng đi tìm cô.
Hơn nữa, qua mấy ngày quay phim, cô phát hiện ra James Cameron rất coi trọng người thiếu niên kia, có đôi khi nói sao anh ta mời mãi mà hắn vẫn chưa đến Mỹ, một bộ phim lớn như vậy, phải làm cho hoàn hảo thật là khó khăn, nếu hắn có thể đến giúp mình thì tốt quá…
Điều này khiến cô vững tin, người thiêu niên kia có sức ảnh hưởng rất lớn với Cameron. Tuy không rõ hắn thấy mình có điểm gì hay, nhưng đạo lý thêm bạn bớt thù cô cũng hiểu. Hơn nữa, huống chi người thiếu niên này lại là đạo diễn (theo lời nói của James Cameron), lại là nhà đầu tư lớn của bộ phim, rất có tài năng, nếu sau này chiếu cố đến cô một tí thì cuộc sống của cô trở nên dễ dàng hơn nhiều. Sandra Bullock không kiêu ngạo đến mức cho rằng mình sẽ trở nên nổi tiếng.
Nghĩ đến đây, Sandra Bullock đau đầu lục tung tủ quần áo của mình. Cô muốn có bộ trang phục phù hợp nhất để đến dạ tiệc, chắn chắn cô phải gây ấn tượng sâu sắc với Phương Minh Viễn.
Thật ra không chỉ có cô, nhiều người trong ekip làm phim cũng rất mong chờ người phương Đông trẻ tuổi, nhà đầu tư thần bí, tác giả của Kẻ hủy diệt 2, đồng thời cũng là bạn tốt của James Cameron này. Ngay cả Arnold Schwarzenegger và Lynda Hamilton, hai diễn viên chính cũng cực kỳ tò mò.