Lúc này, trên bầu trời, mây đen đã dần tan, chiếc Mercedes Benz được nước mưa rửa sạch trơn, lúc chạy đến trước mặt Markus, Phương Minh Viễn nhận thấy rõ, ánh mắt của Markus biểu lộ chút vui sướng. Điều này cho dù có mò mẫm đoán đại, chính Agatha cũng không thể đoán được là Markus đã đến, cũng không nói đến việc Markus là người nước Đức. Nếu không, chính mình sẽ phải chuẩn bị phiên dịch tiếng Đức.
Agatha cũng hơi sửng sốt, lần trước lúc gặp Phương Minh Viễn, hắn còn chưa có xe này, cách không bao lâu, không ngờ đã đã dùng đến một chiếc Mercedes Benz thật sự. Lúc này ở đất Trung Hoa, nó cũng là một chiếc xe sang trọng.
Kỳ thật, sau khi nhận lời nhắn của Phương Minh Viễn, Agatha chần chừ thật lâu, không quyết định được. Cô không thể nghĩ ra được là Phương Minh Viễn có thể lấy cái gì để đến giao dịch với công ty sắt thép Albert Đức. Nhưng công ty kia là một trong những công ty thuộc tập đoàn sắt thép lớn nhất Châu Âu, đã có gần trăm năm lịch sử, cũng là một danh tiếng lớn trong nền công nghiệp sắt thép trên toàn thế giới. Mà Phương Minh Viễn, thân phận chẳng qua là một người thừa kế sản nghiệp của gia tộc ở vùng Tây Bắc Trung Hoa mà thôi, địa vị giữa hai bên chênh nhau một trời một vực. Thế thì cô lại có thể lấy gì thuyết phục lãnh đạo công ty đi nghe Phương Minh Viễn nói một chút đây?
Trên thực tế mà nói, cũng như Agatha lo lắng, Markus ngay từ đầu, căn bản là một mực coi thường tin này. Theo quan điểm của y, Trung Hoa dưới cái nhìn thực tế hiện tại, công ty thật sự có năng lực tài chính, ngoại trừ các doanh nghiệp lớn ngoài nhà nước, nếu là người khác, một nhà kinh doanh bán lẻ tư nhân nho nhỏ, và không liên quan gì đến ngành sản xuất sắt thép, lấy tư cách gì mà đến yêu cầu gặp đích danh mình? Tuy rằng cho tới giờ, tương lai Trung Hoa, Markus hoàn toàn hiểu rằng, việc kinh doanh ở Trung Hoa và Châu Âu hoàn toàn khác nhau, tầm quan trọng trong mối quan hệ ân tình và thể diện vô cùng cao, nhưng y cũng không cho rằng phải nể mặt một doanh nghiệp nhỏ bé vùng Tây Bắc làm gì.
Mãi đến khi Agatha nhắc đến tập đoàn Carefour, tập đoàn Wal-Mart và công ty cổ phần Sega Nhật Bản, Markus lúc này mới có chút coi trọng chuyện gặp gỡ này. Tuy nói mấy công ty này cũng không phải là hoạt động cùng ngành công nghiệp sắt thép, nhưng chuyện hiểu thêm về bọn họ cũng đây gây trở ngại gì. Suy cho cùng thì ba nhà đến đây đều là doanh nghiệp gia đình cỡ trung tự làm nên, cũng xếp hạng trước vài công ty lớn thời điểm này. Nhà họ Phương này,nếu được ba công ty lớn này coi trọng, vậy tất nhiên phải có chỗ độc đáo, chính mình đi Phụng Nguyên gặp hắn, cũng chẳng mất gì.
Chỉ có điều y vẫn không coi trọng Phương Minh Viễn, hắn. Ngày mốt, y sẽ trở về trụ sở chính tổng công ty sắt thép Albert Đức ở Âu Châu, báo cáo một lần công tác sáu tháng làm việc của ban quản trị công ty tại Bắc Kinh, cho nên tính đến hôm nay, y cũng sẽ chỉ ở Phụng Nguyên này không đến bốn mươi tám tiếng. Agatha khéo léo thuật chuyện này lại cho Phương Minh Viễn nghe, Phương Minh Viễn, Vũ Điền Quang Ly và Lâm Liên không thể không thoáng thay đổi sắc mặt.
- Cậu Phương, tôi nghĩ Agatha đã nói với cậu, ngày mốt tôi sẽ trở về trụ sở chính tổng công ty sắt thép Albert Đức ở Âu Châu, cho nên tôi nghĩ, theo như lời cậu nói, là cậu có thể có một cơ hội nữa thôi.
Markus nói thẳng. Y không muốn lãng phí thời gian cho sự mồm mép của Phương Minh Viễn. Và chuyện bàn luận kinh doanh ở Trung Hoa thời điểm này, vàng thau lẫn lộn, làm y cảm thấy phiền nhiễu này kéo theo phiền nhiễu khác.
Nếu là ra tay hào phóng với nhóm lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước lớn hoặc trung, y còn có tính kiên nhẫn và vòng vo một phen, nhưng đối với Phương Minh Viễn này, y xem ra, nghiệp vụ công ty sắt thép Albert Đức không liên quan gì với tên nhóc con trước mặt, y tức thì không cần làm bộ làm tịch, mang vào mình cái mặt nạ dối trá kia. Nếu Phương Minh Viễn có thể nói ra cái gì đó khiến y cảm thấy hứng thú thì tốt nhất, nếu không, như vậy hắn cũng sẽ không vướng víu với Phương Minh Viễn, coi như đến Phụng Nguyên chơi hai ngày.Sau đó, từ nơi này khởi hành trở về Châu Âu cũng được.
- Ông Markus, nói ngắn gọn, tôi tính dùng một loại quặng sắt nhỏ chưa được người ta phát hiện trên thế giới để đổi lấy một ít kĩ thuật của quý công ty.
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
- Nếu như lời quý công ty nói là không có hứng thú, vậy tôi nghĩ các công ty sắt thép khác của Châu Âu sẽ cảm thấy hứng thú, tỷ như công ty Tây Ban Nha hoặc là Pháp. Thật sự vẫn không được, tôi nghĩ Vũ Điền Quang Ly cũng có thể giúp tôi tìm giúp một công ty sắt thép Nhật Bản.
Nếu như Phương Minh Viễn sống lại một lần, của cải để lại, số lượng là lớn nhất, cũng là số lượng trọng yếu, quả thật tại Trung Phi khắp nơi được người ta phát hiện còn chôn dấu một lượng tài nguyên khoáng sản. Từ năm 1990 đến năm 2010, trong hai thập kỷ này, khắp nơi trên thế giới thăm dò ra những khu mỏ mới, trừ phi là trữ lượng quá nhỏ, giá trị kinh tế không lớn, hoặc là thăm dò được nhưng vẫn giữ bí mật, căn bản là không công bố ra ngoài, bảy mươi đến tám mươi phần trăm, Phương Minh Viễn đều ít ít nhiều nhiều có ấn tượng, một số nơi ở địa phương còn tự mình đi qua. Nhưng một trữ lượng lớn vậy, Phương Minh Viễn nhất thời khó khai thác sử dụng được, không có nguồn lực tài chính nhất định, không có quyền thế nhất định, thậm chí không có thế lực nhà nước làm hậu thuẫn, một khi thăm dò được, mặc kệ là trong nước hay ngoài nước, hắn cũng căn bản không lấy được trong tay, thuần túy là cho người khác làm thay mình mà thôi.
Vì thế, Phương Minh Viễn vẫn giữ bí mật tận đáy lòng. Ngoại trừ đem cái mỏ vàng kia ra cống hiến, đổi lấy thỏa thuận phát triển ngầm của hắn với các lãnh đạo cấp cao. Phương Minh Viễn lúc này muốn tính toán làm một giao dịch với công ty sắt thép Albert Đức, dùng một khu mỏ quặng sắt nhỏ không có người phát hiện, đến đổi lấy kỹ thuật của công ty sắt thép Albert Đức.
Đây là một mỏ quặng sắt nhỏ ở nước Pháp thuộc Châu Âu, kiếp trướp Phương Minh Viễn, vào năm 2003 được người Anh phát hiện, là một khu mỏ quặng sắt cao cấp, nghe nói hàm lượng đạt tới 68%. Mà lý thuyết hàm lượng quặng sắt cao nhất là 70% đã có thể nói là cực phẩm quặng sắt. Nó là một mỏ sắt ở nước Pháp, vào những năm 1960 đã bị bỏ hoang, được người Anh ngẫu nhiên phát hiện ra. Bởi là một quặng sắt cao cấp nên gây một chấn động tương đối lớn lúc ấy ở Châu Âu, hơn nữa còn khiến các công ty khai thác rất nhiều mỏ ở Châu Âu, đối với các mỏ quặng bỏ hoang trong nước cũng tiến hành thăm dò lần nữa, hoàn thành không bao nhiêu, nhưng cũng không phải không thu hoạch được gì. Phương Minh Viễn dựa theo những tư liệu kể lại tỉ mỉ bản ghi chép, cũng khiến hắn có ấn tượng sâu sắc.
Một khu mỏ như vậy mặc dù tốt, nhưng bởi vì nó thuộc Châu Âu, đối với Phương Minh Viễn mà nói, muốn kiểm soát trong tay, thực sự rất khó khăn, cho nên dùng nó để đổi lại kỹ thuật luyện thép cho chính mình, mới là thích hợp nhất.
- Quặng sắt loại nhỏ?
Markus mắt sáng rực lên một chút, sau đó lập tức bình thường trở lại.
- Cậu Phương, loại quặng này khai thác có giá trị cao nhưng rất có hạn.
- Đây là một khu mỏ hàm lượng sắt là 65% trở lên đấy!
Phương Minh Viễn khẽ mỉm cười nói.
- Nếu là một khu mỏ quặng sắt cỡ trung, tôi nói làm gì, cũng không chỉ yêu cầu một ít kỹ thuật mà quý công ty đang nắm giữ đâu.
Markus lúc này mới hơi biến đổi sắc mặt. Đá quặng sắt là một nguyên liệu trọng yếu trong việc chế tạo sắt thép, quặng tự nhiên sau khi nghiền, mài nhỏ, và trải qua một loạt trình tự mới hình thành nên đá quặng sắt. Lý thuyết mà nói, bất kỳ nguyên tố có chứa sắt, hoặc là đá có chứa sắt, đều có thể gọi là đá quặng sắt.Nhưng, đối với công nghệ và kinh doanh trở lên, đá quặng sắt chẳng những là cần chứa thành phần sắt, hơn nữa còn phải sử dụng có giá trị mới được. Đó cũng chính là đá quặng sắt thành phẩm phải đạt tới tiêu chuẩn công nghiệp.
Công nghiệp xác định hàm lượng cao cấp là căn cứ độ khác biệt của khai thác kim loại hoặc phi kim loại. Mức độ khó trong kỹ thuật tinh luyện kim loại và trình độ công nghiệp làm cơ sở. Bởi vậy, ở những năm khác nhau, yêu cầu của công nghiệp kim loại khác nhau cũng khác nhau. Ví như do quặng công nghiệp hàm lượng 0.05%, quặng sắt công nghiệp hàm lượng đã 45%, hai năm sau đó, Hiệp hội sắt liền đề xuất với các công ty sắt thép trong nước thực hiện, không cần nhập khẩu quặng sắt hàm lượng dưới 60% .
Điều này được ngành công nghiệp luyện sắt trong và ngoài nước công nhận, trước hết kỹ thuật luyện sắt của lò luyện cần có cơ sở vật chất tốt. Mà kỹ thuật luyện sắt chủ yếu là muốn nâng cao hàm lượng quặng sắt đưa vào lò. Phương Minh Viễn nhớ rõ là hàm lượng quặng sắt đưa vào lò luyện có hiệu ứng là: đưa vào lò quặng sắt có hàm lượng thấp hơn tỷ lệ 1%, nhiên liệu trong lò sẽ tăng lên 1.5%, sản lượng giảm xuống 2.5%, trữ lượng sắt tăng 30 ki-lô-gam/ tấn. Lò luyện kim loại giống như vậy trong cùng một tấn gang, giảm hàm lượng quặng sắt chẳng những phải tiêu hao đá quặng sắt, sử dụng nhiều đá vôi, sử dụng nhiều nhiên liệu, còn có thể tăng số lượng than và làm tăng chi phí vận chuyển sử dụng. Như vậy, các công sản xuất thép sẽ có ảnh hưởng lớn hơn, tạo thành ảnh hưởng đến lợi ích kinh tế tổng thể.
Một mỏ quặng sắt có 65% hàm lượng sắt, xứng đáng là một mỏ giàu có. Đối với công ty sắt thép Albert Đức mà nói, tuy là không thể thiếu tài nguyên gì, nhưng công ty sắt thép như thế nào lại muốn mang tiếng là chính mình kiếm ít quặng sắt đâu? Hơn nữa, đó lại là một khu mỏ giàu trữ lượng khó có được. Markus tuy rằng sắc mặt vẫn cố giữ vài phần bình tĩnh, trong lòng cũng đã là sóng dậy ngập trời. Chuyến đi này của mình có đúng thật là vô ích không chứ? Nếu người thanh niên này không phải nói ra là do hạn chế ở mặt kĩ thuật, thì chuyện này đúng thật là đáng suy nghĩ.
Hơn nữa, còn có một nguyên nhân quan trọng, hàm lượng quặng sắt giàm xuống đối với ảnh hưởng tiêu cực trong việc bảo vệ môi trường cũng không thể bỏ qua. Phải biết rằng công ty sản xuất sắt thép trên cơ bản mỗi tấn đều thải ra gần hai tấn các-bon-đi-ô-xít, trong đó bao gồm cả lượng khí thải các-bon-đi-ô-xít trong lò luyện chiếm ¾ tổng số. Trong khi quá trình sản xuất thép, sự ô nhiễm chủ yếu là do lượng khí thải từ than đá thải ra.Vì thế, phải cắt giảm nguyên nhân sinh ra ô nhiễm, nghĩa là cắt giảm lượng nhiên liệu từ than đá. Lò luyện sắt sử dụng đá quặng sắt hàm lượng thấp, khẳng định là muốn gia tăng nhiên liệu tiêu hao, cũng sẽ gia tăng lượng khí thải. Cho nên ở Âu Châu, các công ty sắt thép đều là rất trọng quặng sắt hàm lượng cao.
- A, tôi còn quên nói, khu mỏ quặng sắt này nằm ở Tây Âu!
Phương Minh Viễn vờ như không có gì quan trọng nói.