Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, việc Gewell muốn thành lập liên minh không phải là điều hoàn toàn vô lý.
Trước hết, giai đoạn đầu của cuộc thi được chia thành hai phần, một là trả lời các câu hỏi để lấy tiền, hai là chọn nguyên liệu trong siêu thị thực phẩm. Bản thân hai trò này đều độc lập không ảnh hưởng tới nhau, cả 2 đều tốn thời gian và sức lực, nếu thêm một người hợp tác thì rõ ràng là hiệu quả và tiết kiệm thời gian hơn.
Nhưng có một vấn đề.
"Mèo con đang lo lắng cái gì? Lo lắng tôi ở sau lưng làm cái gì sao?" Có lẽ là bởi vì Khương Khả im lặng quá lâu, Gewell rốt cục không nhịn được nói: "Đừng lo lắng, lúc trước quân đội viễn chinh đã giúp tôi một đại ân. Mà mèo con là linh sủng do Nguyên Soái nuôi, coi như tôi thua cũng sẽ không gây bất kỳ khó dễ nào tới bé."
Khương Khả giật giật lỗ tai, cái này thì cậu rất tin tưởng, người trước mắt tuy tính tình nóng nảy, nhưng lại là người chính trực, không phải kiểu vì thắng mà không từ thủ đoạn.
Khương Khả ngẩng đầu kêu meo meo với hắn: "Vừa rồi anh nói không am hiểu lựa chọn nguyên liệu là nói dối. Với thực lực của anh, căn bản không cần liên minh với tôi."
Gewell trầm mặc không nói.
“Anh lựa chọn liên minh với tôi vì muốn báo đáp ân tình,” Khương Khả nói, “Yên tâm, lúc trước người đại diện của anh đã gửi một bản huấn luyện linh sủng cho Nguyên Soái, cho nên không cần làm những chuyện khác. ”
Không thể không nói, người đại diện của Gewell là một linh sủng cấp 4, có nhiều kinh nghiệm rèn luyện hơn Khương Khả, cho nên quyển tâm đắc kia có giá trị vượt qua một lần khen thưởng khi Khương Khả làm nhiệm vụ.
"Càng quan trọng hơn, anh có nghĩ tới chuyện khi BTC thiết kế phần thi này, đã tính đến chuyện các tuyển thủ sẽ lập liên minh không? Hơn nữa trận đấu có 5 tuyển thủ, vô luận là dùng loại liên kết nào đều không thể công bằng được…Cho nên anh đoán xem BTC sẽ ủng hộ liên minh hay không liên minh?"
Nếu là khuyến khích liên minh đương nhiên không có gì để nói, mọi người tùy ý lựa chọn mục tiêu phù hợp để thành lập liên minh, nhưng một khi không khuyến khích thành lập liên minh...
"Trừ điểm." Gewell cũng đồng thời phản ứng.
Đúng vậy, đội ngũ chương trình không hề ngu ngốc. Làm sao có thể cho phép các thí sinh thành lập liên minh, mà không hề cảnh báo trước. Có lẽ đó là một cái bẫy để lừa các thí sinh vào tròng.
Trong trận chung kết cuối cùng dùng tính điểm để xếp hạng, nếu bị trừ điểm tại giai đoạn này, thì rất khó lấy lại.
Bất quá bị một con linh sủng nhắc nhở một vấn đề quan trọng như vậy, Gewell không khỏi cảm thấy xấu hổ: "Cảm ơn, cái đó, về chuyện liên minh..."
Khương Khả suy nghĩ một chút: "Được thôi, tôi nghĩ vẫn nên liên minh, chỉ cần tự mình hoàn thành trò chơi, không cần gian lận là được, đương nhiên không nên quá lộ liễu. ”
“Được.” Gewell vội vàng gật đầu.
…
Ngoài Khương Khả và Gewell, còn có ba người khác lọt vào vòng chung kết là hai cô gái và một chàng trai.
Một trong 2 cô gái là người mà Khương Khả đã gặp qua ở vòng đấu trước Angie, cô ấy là một người bán đồ ăn nổi tiếng trên mạng, thực lực ở mức trung bình.
Một cô gái khác tên là Lương Na, rất cao và xinh đẹp, cô không phải là streamer ẩm thực, vào được vòng chung kết này chủ yếu là do may mắn.
Chàng trai cuối cùng là Wells, công việc chính là ca sĩ, tài nấu nướng chỉ đứng sau Gewell, là người có thực lực nhất trong 3 người.
Không lâu sau khi luật chơi được đưa ra, thấy Gewell đã vào phòng của Khương Khả, Wells không dám chần chừ thêm nữa, trực tiếp tìm đến phòng của hai cô gái kia và đề nghị ba người họ thành lập liên minh.
Lương Na trực tiếp đồng ý mà không cần suy nghĩ, lúc đầu Angie còn có chút do dự, nhưng sau khi bị Wells liên tục thuyết phục, lại nghĩ mình không giỏi trả lời câu hỏi, cuối cùng vẫn chọn đồng ý.
Trò chơi đã bắt đầu.
Mọi người đến chỗ siêu thị tạm thời, máy trả lời câu hỏi được đặt ngoài siêu thị.
Như đã bàn bạc, Angie không giỏi trả lời câu hỏi cho nên vào siêu thị lựa chọn nguyên liệu trước.
Bởi vì máy trả lời câu hỏi được treo trên tường, cho nên Khương Khả phải mất một lúc để tìm chỗ thoải mái treo mình lên ngang tầm máy trả lời câu hỏi.
Ngay khi Khương Khả chuẩn bị bắt đầu trả lời câu hỏi, cậu nghe thấy một tiếng cười khúc khích không mấy thân thiện ở bên cạnh.
Người phát ra âm thanh là một thanh niên mà Khương Khả không quen biết, đang chải mái tóc màu đỏ kỳ dị, trông rất chói mắt.
"Hừ, mấy năm nay ngay cả linh sủng cũng có thể tới tham gia cuộc thi... Thế nào, bé con có thể hiểu được những câu hỏi trên sao? Nếu thật sự không hiểu thì mau từ bỏ, đừng ép buộc."
Khương Khả nhìn hắn một cái không nói gì.
Tuy nhiên, Gewell ở bên cạnh không nhịn được, nói: "... Tôi nói này Wells. Tôi tưởng cậu ngây người ở biên cảnh 2 năm thì phải thông minh hơn chút chứ, không ngờ một chút tiến bộ cũng không có. Thật là càng sống càng thụt lùi, cư nhiên đi bắt nạt một con linh sủng. Tôi thấy cậu nên sớm từ bỏ đi, tránh đến khi thua lại không có quần mà đội."
"Anh... " Có lẽ đã bị đối phương giẫm trúng nỗi đau, mặt Wells đỏ bừng vì tức giận.
May mắn thay, Lương Na đang đứng bên cạnh vội vàng kéo hắn thật mạnh trước khi hắn lao tới: "Đừng hấp tấp, thời gian trò chơi có hạn. Anh ta đang cố ý chọc tức cậu."
Wells hít một hơi thật sâu. Lúc sau mới chú ý tới, tuy Gewell ngoài mặt đang cãi nhau với mình, nhưng thực tế lại đang tập trung trả lời câu hỏi. Tranh thủ lúc hai người đang tranh cãi, anh ta đã trả lời thành công năm, sáu câu hỏi.
Bị lừa rồi.
Wells không dám lãng phí thời gian nữa nên chỉ có thể kìm lại cơn tức giận, chỉ tay về phía Gewell: "Lương Na nói đúng. Bây giờ đang thi đấu. Tôi không để ý tới anh nữa, anh cứ đợi đến khi tranh đấu kết thúc đi."
Gewell tiếp tục tập trung trả lời các câu hỏi, thậm chí không thèm bố thí cho hắn một cái nhìn.
Xét cho cùng, đây là một cuộc thi nấu ăn, mặc dù có nhiều dạng câu hỏi nhưng nhìn chung đều liên quan đến thực phẩm.
Nguồn gốc của các loại rau, cách phân loại thực phẩm, đặc điểm của các nguyên liệu, phương pháp xử lý, thậm chí còn có câu hỏi rằng một quan chức nào đó thích hương vị nào hơn.
Tất cả các câu hỏi đều là câu hỏi trắc nghiệm, mỗi câu trả lời đúng sẽ tích lũy một đơn vị tiền tệ, nếu trả lời sai sẽ không được tính điểm. Nói chung, đây là bài kiểm tra kiến thức của người trả lời.
Bởi vì bên Wells là hai người cùng trả lời câu hỏi, mặc dù ở giữa sẽ có một số mâu thuẫn, nhưng tốc độ trả lời nói chung vẫn rất nhanh, ô chứa tiền tệ nhanh chóng được lấp đầy.
Chiếu theo tốc độ này sẽ không xảy ra vấn đề. Wells cử động vai một chút, đang định lấy một chiếc hộp khác, thì hắn thấy không xa chỗ con mèo trắng nhỏ tiền đã chất thành núi.
Không phải chứ, hắn bỏ lỡ chuyện gì sao.
Wells nhìn hồi lâu, cuối cùng phát hiện mặc dù kích thước quá nhỏ nhưng cũng không thể ngăn cản thành tích của nó, tốc độ trả lời của nó quá nhanh, gần như câu hỏi nào cũng làm được, cơ hồ là bách phát bách trúng.
Làm sao nó làm được.
Wells cũng trả lời câu hỏi cho nên biết các câu hỏi trong đó phức tạp thế nào. Hầu như tất cả các câu hỏi liên quan đến mọi lĩnh vực, cho dù là toàn năng thì cũng không thể không sai câu nào.
"Có chuyện gì vậy, không phải là cậu đang nảy ý đồ xấu gì đấy chứ.” Có thể là do Wells đã nhìn chằm chằm vào hướng của Khương Khả quá lâu, nên Gewell dừng động tác của mình và nói,“ Tôi khuyên cậu nên trả lời các câu hỏi một cách trung thực đi. Đừng đợi tới khi sắp hết thời gian vẫn chưa mua được nguyên liệu muốn dùng. ”
Thời gian thực sự không còn nhiều.
Lần này, không cần Lương Na thuyết phục, Wells cũng không tiếp tục lãng phí thời gian tranh cãi với Gewell nữa mà nhanh chóng thu dọn đồ đạc, trở lại vị trí trả lời.
…
Lần thi đấu này yêu cầu chuẩn bị 2 món, đếm đồng xu xung quanh, cảm thấy đã đủ rồi, cho bên Khương Khả liền đưa tất cả đồng xu cho nhân viên bảo quản, rồi đi vào siêu thị.
Vì là nơi tạm thời tổ chức để thi đấu cho nên trang trí bên trong siêu thị rất đơn giản, bên trong xếp gọn gàng những dãy kệ màu trắng, nói là siêu thị thì chẳng bằng nói kho lương thực còn thích hợp hơn.
Đối chiếu với tấm biển bên cạnh kệ hàng, Khương Khả nhanh chóng tìm được kệ hàng mà mình cần.
Theo quy định của cuộc thi này, mỗi thí sinh phải hoàn thành hai món chính trong thời gian quy định, chủng loại không hạn chế nhưng để phù hợp với chủ đề, nguyên liệu sử dụng phải liên quan đến hải sản hoặc cá.
Vì cái này, nên Khương Khả chuẩn bị làm món tôm nướng tỏi, và cá nướng cay. Nguyên liệu sử dụng không chỉ có cá trắm cỏ và tôm, còn có măng tây và củ sen, nói chung là cần chuẩn bị không nhiều.
Nhưng khi vừa bước đến cái kệ được đánh dấu rau diếp, Khương Khả đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Đầu tiên là số lượng ít đến bất thường, măng tây ở thế giới này không lớn, nếu dùng để nấu ăn thì phải 2 cây mới đủ.
Mà hiện tại toàn bộ siêu thị chỉ chưa tới 20 cây, loại trừ đi những cây kém chất lượng thì cũng chỉ còn lại 1,2 cái.
Ngay cả những loại rau khác cũng vậy, nếu chọn kỹ thì rõ ràng mỗi loại rau chỉ đủ cho một thí sinh nấu.
Nói cách khác, nếu hai người tình cờ sử dụng cùng một nguyên liệu, thì họ chỉ có thể chiến đấu để xem ai có thể lấy nguyên liệu đó nhanh hơn, hoặc một trong hai người chơi phải tạm thời thay đổi menu thi đấu.
Như thể đáp lại suy đoán của Khương Khả, vừa cúi đầu xuống lấy măng tây thì cách đó không xa đã xảy ra một trận cãi vã.
“Đừng đi theo tôi nữa, tôi chọn đồ xong rồi, cô mau đi chọn đồ muốn dùng đi.”
“Không phải… vừa rồi cô nói lần này không dùng nhiều bí ngô, cho nên chúng ta có thể chia nhau ra dùng? "
" Đó là vừa rồi, làm sao tôi biết rằng bí ngô ở đây nhỉ như vậy."
Khương Khả dừng bước chân.
Hình như là giọng của 2 cô gái.