Tiếu Sam đẩy hắn ra, lạnh mặt đáp lại
" Cậu, tưởng như vậy thì sẽ xong sao ? "
Hàn Mặc Thần chợt cảm thấy hoảng hốt, hắn cúi đầu nhìn cô, khẽ gọi
" Tiểu Sam Sam... "
" Mười bịch khoai tây chiên, ba ly trà sữa, thêm cả pizza size lớn "
" Hả ? Cậu nói gì ? ". Hàn Mặc Thần nghệch mặt nhìn cô.
Tiếu Sam chống nạnh nhìn hắn, lên giọng
" Chỉ cần ôm cái rồi xin lỗi là xong hả ? Tớ dễ dàng thế hả ? Cậu phải mua đồ ăn các thứ thì tớ sẽ suy xét lại... "
Khuôn mặt ngờ nghệch của hắn chuyển sang vui mừng, hắn gật đầu vui vẻ
" Được, tớ mua là được ! "
Thực ra, khi nghe Hàn Mặc Thần giải thích Tiếu Sam đã tha thứ cho hắn, chỉ bởi vì cô để tâm nên mới giận. Nếu đổi lại là người khác, cô đã sớm không để ý bỏ qua.
Chỉ bởi vì đặc biệt nên mới để tâm...
Còn chuyện chốt cửa, chỉ cần không phải Hàn Mặc Thần chủ động chốt cửa thì đều không sao cả, cho dù là ai... đều đã không quan trọng.
\*\*\*
Kể từ ngày làm hòa với Tiếu Sam, Hàn Mặc Thần giống như trở thành cuồng thê nô. Rất chi là ngoan ngoãn nghe lời khiến cho cô cảm thấy không quen chút nào.
Sáng sáng đều đặn mang sữa để ở cửa sổ ban công, tối tối lại chạy qua chúc cô ngủ ngon. Còn rất thường xuyên mua đồ ăn vặt cho cô.
Đặc biệt có một chuyện khiến cho Tiếu Sam phải ra tay ngừng lại việc thê nô này.
Đó chính là một ngày đẹp trời, khi ông bà Tiếu rủ nhau đi mua sắm, để lại một đứa con gái đang lăn lộn trên giường bởi vì... dì cả đến thăm rồi !
Sẽ không có chuyện gì nếu Hàn Mặc Thần không chạy qua ship đồ ăn vặt. Nhớ lại vẻ mặt hốt hoảng luống cuống của Hàn Mặc Thần khi thấy cô đau dữ dội thì cô chỉ muốn đập đầu vào gối bông tự tử cho rồi.
Lúc đó nào là túi chườm, nước ấm, nước gừng, thuốc... còn có cả... Aizaaa, hắn đều mang một đống để bên cạnh cô. Bình thường đau bụng đều do bà Tiếu chăm sóc mang lên cho, hôm nay lại đổi thành cái tên thanh mai trúc mã này.
Nghĩ thế nào cũng không đỡ ngượng được !
Cho nên, sau khi bai bai dì cả rồi, Tiếu Sam nghiêm túc chạy sang gặp Hàn Mặc Thần để kết thúc vấn đề thê nô này.
Mặc dù việc thê nô ngừng lại, nhưng Hàn Mặc Thần vẫn rất chiều Tiếu Sam, chỉ cần cô nói một, thì chính là một.
Nói chung là chiều vợ ra mặt !
Điều đó lại làm cho Lâm Tần Y càng thêm khó khăn, không những vậy, hiện tại cha mẹ của cô ta liên tục gọi điện về, nói rằng muốn cô ta trở lại.
Không dễ gì cô ta mới ở gần Hàn Mặc Thần, làm sao có thể trở về nhanh như vậy chứ. Cho nên chuyện cấp thiết cô ta phải giải quyết lúc này, chính là tìm cách ở lại đây.
Lâm Tần Y suy nghĩ một lát rồi lấy điện thoại gọi về nhà
" Hừ, bây giờ mới chịu gọi về sao ? Tưởng con quên luôn cái nhà này rồi ". Ở đầu dây bên kia vang lên giọng nói của ông Lâm.
" Cha ! Cha đừng nói vậy mà, con cũng nhớ cha lắm lắm lắm ! ". Lâm Tần Y nịnh nọt
Ông Lâm giống như được xoa dịu, giọng điệu cũng nhỏ nhẹ xuống
" Haiza, ta nói con, chạy trốn về nước làm gì chứ ? Mau trở về đi "
" Cha, cha còn không biết sao, nếu không phải con trở về, sợ rằng con rể vàng tương lai của cha cũng không còn đâu ! "
" Con nói Hàn Mặc Thần sao ? Chẳng phải con rất thân thiết với nó sao ? Con chạy theo nó làm gì chứ, đợi nó học xong sẽ trở lại thôi, nào, mau trở về đi con gái ngoan "
" Cha ! Cậu ấy có bạn gái rồi đấy ! "
Ông Lâm lập tức giật mình hỏi lại
" Con nói sao ? Thằng nhóc đó có bạn gái sao ?
" Hừ, đều tại con hồ ly tinh kia quyến rũ cậu ấy ! Cha, cha cho con ở lại thêm một thời gian nữa nhé, con sẽ trở về cùng con rể vàng của cha "
" Hừ, vậy thì... liệu đó mà làm, con là con gái thông minh của nhà họ Lâm, phải biết khôn khéo ! "
" Vâng ạ, con yêu cha quá ! ". Lâm Tần Y vui mừng ra mặt, tiếp tục nịnh nọt.
" Chỉ được cái miệng ngọt như đường ! ". Ông Lâm cưng chiều đáp lại.
" Được rồi, con cúp máy nhé, cha ngủ ngon ! "
Lâm Tần Y cúp máy, nhếch miệng nhìn hình ảnh trổ mã của mình trong gương
Ha ! Tiếu Sam, chúng ta bắt đầu cuộc chơi thôi !
\-\-\-
Còn có ai nhớ truyện của tui không dị ? T...T
Đọc comment của mấy cục cưng dễ thương quá nên mặc dù mới bị chút chuyện mà vẫn xách xác viết chương mới =))
Cám ơn mấy bạn dễ thương hỏi thăm tui nhé ~ Tui vẫn ổn mà ^^
Phúc lợi đây ~
" Tiếu Sam, cậu... đau lắm sao ?". Hàn Mặc Thần ngốc nghếch nhìn Tiếu Sam nhăn mặt nằm trên giường.
" Vô cùng ! Tớ cảm thấy như sắp sinh tới nơi vậy ! ". Tiếp tục ôm bụng uống nước gừng.
" Thế sau này chúng ta không cần sinh em bé nữa! ". Hàn Mặc Thần lập tức đưa ra ý kiến, sau đó còn bồi thêm một câu " Tiện thể đỡ phải ăn chay chín tháng mười ngày, đỡ bị phá đám lúc quan trọng, còn có không ai có thể giành vợ của mình nữa ! Thật tốt !"
Tiếu Sam : "...". Lưu manh !