Đang điều kiển acc nhỏ cấp 31 phái Linh Vũ tên Đèn dầu hết dầu, Mục Thụy nhìn lên đỉnh đầu chợt thoáng hiện câu nói trên kênh thế giới, nhịn không được đánh một cái rùng mình. Tuy câu nói của Túy dịch vấn thanh phong rất bình thường, nhưng cái biểu tình cười tủm tỉm kia thấy thế nào cũng đều lộ ra một cỗ sát khí.
Nhìn cái câu “tự gánh lấy hậu quả” kia, Mục Thụy thức thời mới là trang tuấn kiệt quyết đoán log out đổi acc.
Mấy ngày nay chơi acc nhỏ, trừ bỏ muốn luyện quen thao tác của phái Linh Vũ còn có ý định trốn tránh. Ngày đó Mục Thụy không hiểu sao mặt lại đỏ, theo bản năng không muốn chơi acc Băng Tâm, cũng không muốn thấy người kia nữa.
Nhưng Túy dịch vấn thanh phong kia quả nhiên là một tên hỗn đản, giọng điệu khốn nạn không tính, nhưng gã rõ ràng chỉ leo lên đó onl có một phút, vì cái gì bảo hắn kiêu ngạo!
Mục Thụy mấy ngày thực sự giống như đang sống trong một nồi nước sôi, thống khổ không kể xiết, cực kỳ bi thảm a!
Sau đây là thời khóa biểu sư phụ đại nhân lượng thân làm cho gã:
7.00: Rời giường onl game.
8.00: Bắt đầu một ngày game online
8.00 – 9.00: Sư phụ sẽ giám sát số lượng nhiệm vụ hằng ngày được hoàn thành
9.00 – 12.00: Sư phụ đại nhân gọi người khác hoặc tự mình dẫn đi làm nhiệm vụ phó bản.
12.00 – 14.00 Ăn cơm nghỉ trưa.
14.00 – 16.00: Sư phụ đại nhân kéo đi hoàn thành nốt phó bản buổi sáng chưa làm xong hoặc làm tiếp nhiệm vụ.
16.00 – 17.00: Sư phụ đại nhân kéo đi làm nhiệm vụ mật thám
17.00 – 19.00: Sư phụ đại nhân kéo đi giết quái thăng cấp.
19.00 – 19.30: Ăn cơm tối nghỉ ngơi.
19.00 – 22.00: Sư phụ đại nhân lấy acc nhỏ giám sát tiến trình hoàn thành nhiệm vụ.
22.00 – 24.00: Sư phụ đại nhân dẫn đi giết quái thăng cấp.
Chú ý: Trong lúc chơi game, không thể nhàn hạ đứng không, không thể vô cớ log out, lúc onl game phải mở luôn YY, tùy thời mà chuẩn bị sư phó đại nhân đột kích kiểm tra. Nếu có vi phạm, tự gánh hậu quả.
Cái quỷ gì a, đây mà gọi là chơi game sao?
Ông đây chơi để giải trí hay đi làm công tác vậy hả, lừa gạt a!
Ông đây đi học cũng không có khắc khổ như vậy đâu!
Còn có, Túy dịch vấn thanh phong anh, anh không phải là sư phụ, chính là là một tên lao đầu a. Thật vất vả để anh bắt nguyên cả đám bang bội đi xoát bản cao cấp, vụ này ông đây không có ý kiến. Nhưng anh còn phái acc nhỏ tới theo dõi tiến trình hoàn thành nhiệm vụ là sao nha. Anh là người của bộ thanh tra sao. Phản đối nha anh hai, chuyên nghiệp một chút có được không! Anh không thấy nguyên cái bang của anh đang bốc oán khí lên tới tận trời sao!
Mới kiên trì được vài ngày liền đầu váng mắt hoa tinh thần mỏi mệt tay nhức chân mỏi, ông chú Mục Thụy rốt cục nổi giận!
Gã mặc kệ!
Ông đây chơi game, chứ không phải game chơi ông!
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Sư phụ đại nhân, bởi vì mấy ngày liền phải đi phó bản làm nhiệm vụ, đồ nhi cảm thấy cực kỳ mỏi mệt, vì tránh cho việc quá lao lực mà chết, đồ nhi xin được log out. Do đó, thông báo với sư phụ một tiếng, không cần phê chuẩn, chớ nói nhiều.
Vừa nhìn câu nói đó xong, nháy mắt đã không còn thấy đồ đệ nhà mình ở trên kênh đội ngũ nữa, Thu Tử Dịch nhu nhu đôi mắt đau nhức mỏi mệt của mình, bưng ly cà phê uống một hơi cạn sạch, mở khung game chơi acc chính lên, quả nhiên, lại đoàn diệt.
[Đội ngũ] Tao cũng là Thần: *gõ mõ* Mấy ngày nay tôi chết nhiều tới mức thành thói luôn rồi a.
[Đội ngũ] Pháo hoa bên đường: Càng chết càng khỏe *chảy máu mũi*
[Đội ngũ] Thiên Nhai gần trong gang tấc: Dịch ca, anh lại out?
[Đội ngũ] Phong lưu thiếu niên lang: Tôi nói Dịch Kiếm cậu đang bận đan len sao. Chỉ là một cái phó bản cấp 68 thôi, một đội có tới hai tên trâu bò mãn cấp, nhưng lại bà mẹ nó bị đoàn diệt tới hai lần?! Anh nếu không muốn đánh thì đứng qua một bên hái hoa đi a, lãng phí vú em tăng máu, trang bị của ông đều đỏ cả rồi!
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Thật có lỗi, là lỗi của ta, tiền sửa trang bị ta trả. Đường Đường kéo người dậy, lại thêm một lần nữa đi.
Không cần phân tâm nhìn acc nhỏ bên kia, phó bản rất nhanh liền xong, nhìn cái tên xám tro trong khu hảo hữu liền không còn hứng thú chơi game nữa, lên kênh bang hội chúc mọi người ngủ ngon xong, Thu Tử Dịch log out.
Vừa lau tóc vừa ra khỏi phòng tắm, lại nghe thấy tiếng di động đang rè rè kêu, lập tức túm lấy nghe.
“Uy, có việc?”.
“Dịch ca, thằng nhóc Thiên Nhai kia nói anh hôm nay đi phó bản lại OUT?”
“Ân.”.
“Em nói nha anh cần phải nghỉ ngơi cho tốt vào. Sáng nay họp em thấy sắc mặt anh không được tốt lắm. Việc công ty cũng không ít đâu, anh đừng suốt ngày chơi game như vậy, tiết kiệm thời gian ngủ nhiều một chút. Thật là, vừa làm tổng tài vừa đi giao hảo với đám người cao tầng lại vừa phải xử lý chuyện của lão gia, đừng có làm việc liều mạng như vậy chứ.”
“Anh không sao, không phải là do công việc.”
“….. Là do Băng Tâm kia?
“……”.
“Đậu xanh rau má! Anh rốt cuộc là đang nghĩ cái quỷ gì vậy. Người là là nam. Cho dù giọng nói có dễ nghe thì người ta vẫn là nam! Anh ngay cả bộ dáng người ta tròn méo béo gầy, nhân phẩm thế nào cũng không biết! Nói thật, Dịch ca, anh chỉ yêu giọng nói thôi có phải không. Em giới thiệu cho anh mấy cô MC xinh đẹp chịu không? Giọng nói tuyệt đối dễ nghe, so với cái tên đồ đệ nhà anh không kém đâu!”
“Phải, anh là luyến thanh, nhưng cái anh luyến chính là giọng nói của cậu ấy!”
(luyến: yêu, thanh: giọng nói)
“…..Được rồi, vậy anh định làm sao bây giờ?”
“Không làm gì cả. Anh không phải đồng tính, cậu ta cũng không. Anh là sư phụ của cậu ấy, không hơn không kém.”
“Hy vọng anh nói được thì làm được.”
“Không cần nói cho ông cụ biết.”
“Có ngu mới nói. Không lẽ đi nói cho ông cụ biết thằng cháu đích tôn của ông đi yêu một tên con trai chơi cùng game online sao? Yêu nhau dưới sự giám sát của em? Ông không cầm gậy đánh chết em cũng lạ! Anh nói coi, em vì anh mới chơi nhân yêu, giả nữ cùng anh chơi trò CP (couple), thiết hạ tầng tầng lớp lớp phòng ngự rồi, kết quả phòng nữ được rồi nhưng vẫn lọt nam vô, anh nói đây là cái quỷ gì a!”
“Ha ha, vất vả rồi, Tiểu Thành.”
“Cười cái rắm. Anh là đồ thần kinh. Nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Ngủ một giấc đến giữa trưa mới dậy, cảm giác thật là thần thanh khí sảng. Mục Thụy cảm thấy hiện tại đã bổ lại được những lần thiếu ngủ trước rồi. Nhã Đồng đã ra ngoài gặp mặt đám bạn. Vì thế Mục Thụy cứ chậm rì rì ăn cơm trưa xong mới mở game chơi.
Vừa mới lên liền nhận được một tin mời tổ đội. Ấn đồng ý. Quả nhiên là sư phụ đại nhân. Nhớ tới đem qua bản thân cường thế log out, trong lòng có chút chột dạ, may mà đối phương không khởi binh vấn tội.
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Mở acc nhỏ của cậu lên, chúng ta đi diệt Ngọc Hồ Cung. [Ngọc Hồ Cung là phó bản cấp 30, có thể đánh rớt ra bộ sáo trang cấp 60, đối với đội ngủ có acc cấp thấp tỷ lệ rớt ra càng lớn hơn].
Mục Thụy ngoan ngoãn mở acc nhỏ, trong lúc chờ đợi đăng nhập liền cùng mọi người trong bang nói chuyện phiếm.
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: Em đã trở về. Túy ca ca khỏe, mọi người khỏe~ *hôn nhẹ*
[Bang hội] Anh hùng không hối hận: *hôn nhẹ* Tuyết muội muội đã đi đâu mà lâu như vậy?
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: *thẹn thùng* Em đi du lịch Châu Âu.
[Bang hội] Hôi Thái Lang: *chảy nước miếng* Oa, thật hâm mộ, tôi lớn như vậy còn chưa được đi ra nước ngoài đó.
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: Em đã chụp rất nhiều hình. Túy ca ca có muốn xem không? Ta post lên nga. *thẹn thùng*
[Bang hội] Cầu phật: *chảy nước miếng* Trời ạ, Ảnh của Tuyết mỹ nữ, mau post mau post, tôi lập tức lên QQ.
[Bang hội] Anh hùng không hối hận: *mắt hình sao* Quả nhiên là đại mỹ nữ, chân dài, da trắng. Người đẹp chân dài!
[Bang hội] 囧囧: Người còn đẹp hơn cảnh. Mỹ nữ năm nay bao nhiêu rồi a?
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: *thẹn thùng* Em đang học đại học nga.
[Bang hội] 囧囧: *lau máu mũi* Quả nhiên còn non. Tiểu Tuyết gả cho anh đi!
[Bang hội] Anh hùng không hối hận: Cút, 囧囧 cậu đã kết hôn tới hai lần rồi. Tuyết muội muội, anh đem sự ngây thơ chất phác hiền lành của anh dâng cho em, làm vợ của anh đi!
[Bang hội] Cầu phật: Mỹ nữ mỹ nữ, gả cho anh. Anh biết bưng trà rót nước giặt chăn màn quần áo, còn có thể làm ấm giường!
[Bang hội] Trong tay có một cây kiếm: *tặng hoa* Tiểu Tuyết mỹ nữ, gả cho anh đi. Em là Băng Tâm, anh là Dịch Kiếm, hai chúng ta quả là xứng đôi vừa lứa!
[Bang hội] Bắc Hải Băng: Tôi sao lại có một loại cảm giác vi diệu cứ như là đang dạo trong vườn bách thú vậy.
……
Kênh bang hội sói tru từng trận, một đám gậy gộc xum xoe vây quanh đại mỹ nữ, tâm can Mục Thụy ngứa ngáy, gã cũng muốn có ảnh chụp của mỹ nữ a!
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Sư phụ, bang hội chúng ta có diễn dàn sao?
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Ân, muốn sao?
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Không, QQ vừa bị trộm rồi.
Kính nhờ! QQ của gã rất nổi tiếng đó, bị người có tâm nhìn thấy nhất định chết chắc. Mục Thụy cố nén sự quyến rũ đầy lôi cuốn này mà nhẫn tâm cự tuyệt, nhưng chỉ một chốc sau lại nhịn không được tiếp tục hỏi:
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Sư phụ, Tuyết quang liễm diễm là một đại mỹ nữ thật sao?
Thu Tử Dịch đang giết quái nghe thấy liền híp mắt lại, sao hả, ở bên cạnh tôi mà còn mơ tưởng đến nữ nhân?
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Chắc vậy.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Chắc vậy là sao?
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Là không xấu.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: …….Sư phụ, con mắt thẩm mỹ của anh bị cái gì vậy? Mấy tên con trai trong bang hội đều phát điên lên kìa.
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Cho nên tôi không có bị điên.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Xem ra con mắt của sư phụ rất cao, vượt qua cái cây trục hoành của người thường rồi.
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Không phải style của tôi.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Nga, vậy style của sư phụ là gì?
Giống như cậu.
Những lời này dĩ nhiên Thu Tử Dịch không đánh ra, vừa lúc con cửu vĩ hồ đại BOSS cuối cùng xuất hiện, Thu Tử Dịch hóa bi phẫn thành sức mạnh xông lên trước quyền đấm cước đá. Không biết có phải hay không, con người lúc lên cơn phẫn nộ thường mạnh mẽ hơn so với thường ngày, lúc con cửu vĩ hồ ngã xuống đất, liền hiện ra một cái Tô Mạc Bãi.
[Hệ thống] Túy dịch vấn thanh phong giơ tay chém xuống, cửu vĩ hồ máu tươi phun ra ba thước, cười thảm nói: “Ngọc hồ trong cung, nghiệt duyên nghiệt tử, do ta mà sinh, do quân mà chết! Thiếu hiệp, [Tô Mạc Bãi] này là của ngươi.”
[Bang hội – nguyên lão] Cầu phật: *trừng mắt*
[Bang hội – nguyên lão] Bắc Hải Băng: *trừng mắt*
[Bang hội] Thu thủy nhất bút: *trừng mắt*
[Bang hội] 囧囧: *trừng mắt*
……
Trên bang biểu hiện một loạt biểu tình trừng mắt, biểu lộ nội tâm của cả bọn đang ở trong trạng thái khiếp sợ.
[Bang hội – nguyên lão] Tao cũng là Thần: *gõ mõ* Cho dù có thiên ngôn vạn ngữ cũng biểu đạt không được tâm tình rối như tơ vò của tôi. Tôi chỉ muốn nói một câu, chỉ một câu thôi. Anh đại, anh quả nhiên là con riêng của GM!
[Bang hội – nguyên lão] Bắc Hải Băng: *lửa giận* Hâm mộ ghen tị hận a! Cửu vĩ thiên vị kẻ có tiền!
[Bang hội] Thu thủy nhất bút: *chảy máu mũi* Vợ yêu, cửu vị bị sắc đẹp của anh đại thu phục rồi, quỳ gối tước mặt Thanh dương khố [ sáo trang cấp 70 Dịch Kiếm] của anh đại a, lãng phí nhân tài.
[Bang hội] 囧囧: *chảy máu mũi* Vẫn lại là Tô Mạc a, Tô Mạc là quý nhất a. Hiện tại giá thị trường của Tô Mạc Bãi là 2000J đó, còn là loại số lượng có hạn. Anh đại, anh chém ra được một thứ có giá tiền không nhỏ đâu a!
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: *thẹn thùng* Túy ca ca, Tô Mạc Bãi bán rẻ cho em đi. Em chỉ thiếu phần này là được một bộ Tô Mạc hoàn chỉnh.
[Bang hội] Túy dịch vấn thanh phong: Lần sau đi sẽ lấy cho em. Cái này là của anh cùng Mạch Nhiên lấy được.
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: Mạch Nhiên là ai?
[Bang hội] Anh hùng không hối hận: Đồ đệ anh đại, Băng Tâm cấp 52.
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: *khóc lớn* Túy ca ca! Em cấp 65 rồi, cô ta mới cấp 52, còn sớm mà, em chỉ còn thiếu có cái áo đó thôi, hỏi mua đã lâu mà chưa có ai bán hết. 1500J bán cho em đi, được không, Túy ca ca~
[Bang hội] Túy dịch vấn thanh phong: Không được.
[Bang hội] Tuyết quang liễm diễm: Dựa vào cái gì a! Em ở trong bang rất lâu rồi, cô ta chỉ mới đến có nửa tháng. Túy ca ca anh bất công!
[Bang hội] Túy dịch vấn thanh phong: Dựa vào việc cậu ta là đồ đệ anh.
Không còn người nào trong bang dám nói nữa, Tuyết mỹ nữ tức giận log out. Mục Thụy nhìn dáng vẻ bình tĩnh dẫn mình tiếp tục đi làm nhiệm vụ của sư phụ đại nhân có cảm tưởng như bản thân bị ảo giác, vì thế nhịn không được hỏi.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Sư phụ đại nhân?
Thương Nhĩ Túy dịch vấn thanh phong:?
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Anh không áy náy sao?
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Tôi vì sao phải áy náy.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Anh thương tổn một mỹ nữ.
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Có sao? Khi nào vậy?
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ:….. Sư phụ, anh thực trâu.
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Ha ha, là do cô ta tùy hứng mà, cái này là do chúng ta cùng nhau lấy được, vốn nên để cho cậu.
[Đội ngũ] Mạch nhiên hồi thủ: Ngạch, kỳ thật cô ta nói cũng không có sai. Tôi mới cấp 52, vẫn còn quá sớm để dùng. Sau này, tôi cũng không nhất định phải mặc bộ cấp 60 này a, trang bị tốt trong phó bản còn rất nhiều, 2000J lận đó, sư phụ chịu thiệt rồi!
[Đội ngũ] Túy dịch vấn thanh phong: Ha ha, cậu là đồ đệ của tôi, vi sư vui vẻ chịu đựng.
Nhìn bốn chữ “vui vẻ chịu đựng”, Mục Thụy cảm thấy mặt mình lại nóng lên rồi, rõ ràng chỉ là thành ngữ phổ thông bốn chữ bình thường, Mục Thụy lại có cảm giác cứ như sư phụ kề sát tai gã nói nhỏ, mang theo một tia bất đắc dĩ lại có chút sủng nịch.
Quả nhiên, thất tình hơi lâu nên vừa mới được một chút ấm áp do người ta cho mà đã khiến gã cảm động rồi. [Chú Mục Thụy ơi là chú Mục Thụy, chú hoàn toàn nghĩ sai hướng rồi!]