Không lâu sau khi Tôn Lệ tỏ vẻ mình đứng về phía Phạm Kiệt, một đồng nghiệp tốt với cô gọi điện tới chúc mừng cô, nói trong ban đã truyền tin chỉ cần đợt công tác này thuận lợi kết thúc là vấn đề lên chức của cô sẽ được giải quyết. Cho nên tâm trạng mấy ngày qua của Tôn Lệ rất tốt, cô cũng rất cảm kích Hứa Lập.
Nghe xong lời đề nghị của Tôn Lệ, những người khác đều ủng hộ, nói về tỉnh thì Hứa Lập nhất định phải mời khách khen thưởng mọi người mới được. Hứa Lập thấy mọi người nhiệt tình như vậy đương nhiên vui vẻ, hắn nhận lời ngay. Chờ đợt công tác này kết thúc lên lại tỉnh thì nhất định sẽ mời mọi người ăn cơm.
Tất cả mọi người cao hứng thảo luận đón tiếp lãnh đạo tỉnh chỉ có Tiễn Tiến ngồi đó không nói một câu. Lúc này Tiễn Tiến đúng là rất hối hận lúc trước sao mình cứ phải kéo Hứa Lập xuống nước chứ? Bây giờ nhìn Hứa Lập xem, có bối cảnh thâm hậu, ăn nói điều độ, kết thành một khối với các đồng chí thì tiền đồ tương lai nhất định sẽ sáng sủa. Nhưng Hứa Lập càng đắc ý thì mình càng thất vọng hơn. Vì Hứa Lập có rộng lượng đến mấy chỉ sợ cũng không bỏ qua cho mình, mình lừa hắn mất đến hơn 300 ngàn cơ mà.
Trải qua thảo luận cuối cùng mọi người quyết định trưa sẽ tiếp đòn kiểm tra của tỉnh ở nhà Lý Ngọc Giang, lúc đó mọi người tự mình xuống bếp nấu ăn chiêu đãi lãnh đạo. Buổi chiều mời lãnh đạo ra đồng xem thành quả lao động thời gian qua của mọi người. Cuối cùng Hứa Lập sẽ thay mặt mọi người báo cáo đơn giản. kế hoạch tới đây là dừng vì chắc lãnh đạo không ở lại qua đêm.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Lập cùng Tiếu Thiên Cường sớm ra đầu thôn nghênh đón, về phần Tiễn Tiến thì cùng Quách Duy Như, Tôn Lệ ở lại nhà Lý Ngọc Giang chuẩn bị đồ ăn. Hơn 9h một chiếc Audi, một xe việt dã tiến vào thôn Ngũ Thụ.
Hai xe dừng lại ở đầu thôn, người trên xe xuống không phải ai khác là là phó Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Lập Nghiệp có quan hệ tốt với Hứa Lập, Thiệu Đức Vinh thì đi phía sau Điền Lập Nghiệp. Về phần khu tự trị hoặc là huyện lại không có ai đi theo.
- Trưởng ban Điền.
Hứa Lập đi lên trước đưa tay tới, Tiếu Thiên Cường cũng theo sau vài bước. Mặc dù chú y là thường vụ thị ủy nhưng ở Ban tổ chức cán bộ thì ngay cả chú y cũng không gây ảnh hưởng được gì. Tiếu Khắc cũng từng nhiều lần nói cho Tiếu Thiên Cường biết mặc dù mình và trưởng ban tổ chức cán bộ Tần Gia Bình là người ở phái thứ ba, trên hội nghị thường vụ tỉnh ủy thường xuyên cùng với trưởng Ban tuyên giáo Vương Tú Tinh cùng bí thư khu tự trị Triều Tiên Kim Thân Thành liên thủ cùng với bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt chống lại chủ tịch tỉnh Mã Tuấn Tùng để đưa ra được tiếng nói của mình, thực hiện một ít chính sách theo ý mình. Nhưng thực tế Tần Gia Bình vẫn luôn nắm rất chặt Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, khống chế việc khảo hạch, nhận đuổi quan chức toàn tỉnh.
Tần Gia Bình kinh doanh nhiều năm khiến Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy chắc chắn như sắt, người ngoài rất khó nhúng tay vào. Lãnh đạo chủ yếu các phòng ban đều là người đi theo Tần Gia Bình nhiều năm. Phó trưởng ban thường trực Điền Lập Nghiệp cùng Tần Gia Bình có quan hệ từ bậc cha chú, phó trưởng ban kiêm giám đốc Sở nội vụ Miêu Trường Công lại từng là trưởng ban thư ký ở quận ủy khi Tần Gia Bình làm bí thư quận ủy nơi này. Y và Điền Lập Nghiệp là hai cánh tay trái phải của Tần Gia Bình, luôn nghe theo lời Tần Gia Bình.
Cũng may Tần Gia Bình là người chánh trực, làm việc theo nguyên tắc, đề bạt cán bộ cũng theo chính sách, không nói tình riêng, có khi ngay cả bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh cũng không nể mặt. Vì thế mặc dù Tần Gia Bình làm trưởng ban tổ chức cán bộ nhiều năm, đề bạt cán bộ vô số nhưng y vẫn duy trì một mức độ chính là ngoài Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy ra thì quyết không kéo bè kết đảng. Ngoài vấn đề nhân sự thì y không nhúng tay, không tỏ thái độ gì cả. Như vậy y mới có thể vững vàng ngồi trên vị trí này.
Phó bộ trưởng kiêm giám đốc Sở cựu cán bộ Triệu Kiến Quần vốn là người được chủ tịch tỉnh Mã Tuấn Tùng cài vào ban, y vốn nghĩ với trình độ năng lực công tác của Triệu Kiến Quần thì sẽ rất nhanh đứng vững ở ban tổ chức, phát triển thêm tốt nhất là có chút quyền lên tiếng ở vấn đề nhân sự.
Mã Tuấn Tùng tốn bao tâm cơ, cũng đáp ứng trao đổi vài điều kiện với Tần Gia Bình mới có thể đưa được Triệu Kiến Quần tới vị trí kia, y vốn nghĩ đây là nước cờ hay nhưng ai ngờ lại bị Tần Gia Bình hóa giải một cách dễ dàng. Không đầy nửa tháng sau khi Triệu Kiến Quần tới ban tổ chức làm phó trưởng ban thì nguyên phó chánh văn phòng tỉnh ủy Khương Lệ Hoa lại được đề bạt làm phó Trưởng ban tổ chức cán bộ, người này vừa vặn chống đối với Triệu Kiến Quần. Tần Gia Bình ngồi bên xem trò hay, không giúp ai, không đắc tội ai.
Mã Tuấn Tùng mặc dù mục đích không đạt được nhưng y biết Khương Lệ Hoa có thể lên chức thì với tính cách của Tần Gia Bình, người này nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Trương Văn Đạt. Mặc dù bề ngoài cũng không thấy Trương Văn Đạt có tổn thất gì nhưng Mã Tuấn Tùng biết Tần Gia Bình quyết không cứ để mặc Trương Văn Đạt nhúng tay về phía mình. Mình và Trương Văn Đạt đánh nhau nhưng lại làm lợi cho Tần Gia Bình, Mã Tuấn Tùng tuy biết nhưng vẫn bất đắc dĩ. Thực lực hai bên tương đương nhau, không ai có thể thoáng cái chiếm ưu thế tuyệt đối, ở tình huống như vậy mới có thể nhân nhượng đám thường vụ tỉnh ủy như Tần Gia Bình, Tiếu Khắc. Nhưng cục diện xung đột này là điều không hiếm thấy ở toàn Trung Quốc, chỉ như vậy mới không hình thành cục diện một người khống chế cả một đối phương, như vậy trung ương mới có thể yên tâm.
Điền Lập Nghiệp thấy Hứa Lập và Tiếu Thiên Cường ra đón mình, y rất vui vẻ bắt tay Hứa Lập nói.
- Các vị mấy hôm nay vất vả rồi, có quen với hoàn cảnh nơi đây không?
- Nơi này rất tốt, điều kiện mặc dù khó khăn nhưng người dân ở đây thuần phác làm chúng tôi có lợi không ít. Chẳng những được rèn luyện đồng thời cũng làm tinh thần chúng tôi được thanh thản.
Hứa Lập than.
Tiếu Thiên Cường cũng nói.
- Ở đô thị quá lâu quả thật cũng muốn tới cơ sở một chút để tìm hiểu cuộc sống khó khăn của người dân, nếu không ngồi ở văn phòng chỉ xem số liệu bên dưới báo cáo lên tôi còn tưởng là Xã hội chủ nghĩa đã được thực hiện.
- Ừ, xem ra các vị đều có thu hoạch, vậy là tốt. Mặc dù chỉ có nửa tháng thời gian nhưng trong thời gian này sẽ thành tài sản quý báu cả đời với các vị.
Điền Lập Nghiệp nhìn khuôn mặt đã hơi đen đi của hai người Hứa Lập, y biết đối phương quả thật ra đồng làm việc.
- Trưởng ban Điền, trưởng phòng Thiệu, chúng ta vào thôn rồi nói chuyện đi nếu không mọi người lại sốt ruột.
Hứa Lập lên mở cửa xe cho Điền Lập Nghiệp, Điền Lập Nghiệp lên xe Hứa Lập mới cùng Tiếu Thiên Cường vào xe.
Hai xe chạy vào nhà Lý Ngọc Giang, ba người Tiễn Tiến nhận được tin đã sớm đứng ở cổng nhà đợi mọi người.
Mặc dù mấy người không quen với Điền Lập Nghiệp nhưng lại biết Điền Lập Nghiệp có quyền lên tiếng rất lớn ở Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, có năng lực quyết định tiền đồ tương lai của mọi người cho nên ai cũng cố ý vây quanh Điền Lập Nghiệp, hy vọng mình lưu lại ấn tượng tốt đối với lãnh đạo.