Hứa Lập bỏ máy. Hắn không quá để ý việc Hải Đức bất mãn với mình. Mình là bí thư thị ủy Vọng Giang, là phó bí thư thị ủy Tùng Giang, dù Hải Đức không thích mình cũng không có quyền cách chức mình. Hơn nữa còn có đám người Văn Thiên, Phạm Kiệt, Cát Binh ở trên tỉnh, ở Tùng Giang còn có Tằng Ích làm chỗ dựa cho mình, mình càng không cần phải sợ Hải Đức. Ngược lại Hải Đức từ Sở nội vụ đột nhiên điều tới Tùng Giang làm thị trưởng không biết cản đường bao người, bao người không vừa mắt với y. Hải Đức có thể yên ổn ở Tùng Giang hay không cũng là vấn đề.
Hứa Lập xoay người đóng cửa văn phòng lại rồi gọi Thôi Lâm đưa mình tới xã Cần Kiệm.
Khi Hứa Lập tới hiện trường, tình hình ở đây không quá tốt. Nhân viên công ty Phong Hoa dùng chai đựng xăng, quấn vải lên đầu chai và châm lửa rồi giằng co với đám cảnh sát do Triệu Quốc Khánh dẫn đầu.
Mặc dù số cảnh sát điều tới đây là hơn trăm muốn khống chế số nhân viên công ty Phong Hoa là không khó, nhưng những nhân viên này chỉ là bị người lợi dụng, nếu làm bọn họ bị thương đúng là có chút oan uổng. Nhưng nếu dùng súng bắn dọa vài người, Triệu Quốc Khánh lại e có người sợ hãi đập vỡ chai xăng sẽ gây ra nổ lớn. Triệu Quốc Khánh đành phải phái nhân viên tới đàm phán với nhân viên công ty xem có cách giải quyết ổn thỏa nào không?
Nhưng đám công nhân rất lạnh nhạt với đại biểu do Triệu Quốc Khánh phái tới. Bọn họ chỉ yêu cầu cảnh sát, dân chúng rút đi, công ty khôi phục sản xuất, bọn họ có cơm ăn mà thôi.
Triệu Quốc Khánh đang rất khó xử vừa vặn Hứa Lập tới nơi. Thấy không khí hiện trường khá khẩn trương, Hứa Lập trong lúc nhất thời cũng bất đắc dĩ. Vì không làm mâu thuẫn tăng lên, không làm công nhân có hành vi quá khích Hứa Lập và Triệu Quốc Khánh bàn nhau cuối cùng rút hết cảnh sát đang bao vây cửa công ty công ty Phong Hoa .
Nhưng như vậy người dân xung quanh lại không đồng ý. Công ty Phong Hoa mới niêm phong một đêm đã sản xuất trở lại, đám công nhân liều mạng khiến cảnh sát sợ, nhưng còn lợi ích của người dân ai sẽ để ý bây giờ? Chẳng lẽ để người dân xã Cần Kiệm chết vì bệnh sao? Vì thế có một số người dân kích động về nhà lấy xăng chuẩn bị liều mạng với nhân viên công ty Phong Hoa .
Lúc Triệu Quốc Khánh dẫn người đến khuyên can cũng may thôn dân còn chưa mất lý trí, không trút cơn giận vào cảnh sát. Có người lớn tiếng nói”
- Bí thư Hứa, cục trưởng Triệu, tôi biết các vị là người tốt, các vị sợ đám công nhân kia mất mạng, sợ làm lớn chuyện. Nhưng chúng tôi quyết liều mạng với chúng, tôi dù chết cũng quyết không oán trách các vị, các vị tránh ra đi.
Nói xong người này tay trái cầm chai xăng lao về phía cổng công ty Phong Hoa . Cảnh sát vì bất ngờ nên không kịp phản ứng, thậm chí bọn họ còn tránh ra. Chờ tới khi người này lao được tới cửa công ty, đám công nhân đang cầm chai xăng giằng co với cảnh sát cũng choáng váng.
Nếu không có Tề Phong phân phó cùng cam đoan thì ai dám chống đối với cảnh sát chứ? Chỉ cần cầm chai xăng là được cho 10 ngàn, hơn nữa Tề Phong không ngừng cam đoan đám cảnh sát quyết không dám dùng biện pháp mạnh, càng không dám nổ súng. Tề Phong còn nếu nếu thật sự xảy ra chuyện thì y sẽ cho mỗi người 100 ngàn.
Vì tiền nên có kẻ liều, mấy tên bảo vệ to gan đốt chai xăng, chiêu này dọa cảnh sát sợ thật. Chẳng qua đâu ngờ nửa đường lại có kẻ phá dám, trong đám dân chúng lại có kẻ liều mạng, muốn lấy mạng đổi mạng với mình.
Vua cũng thua thằng liều, đám bảo vệ bình thường quen hoành hành khiến người dân xã Cần Kiệm tức tối đã lâu, hôm nay không khác gì nước tràn bờ, bọn họ quyết liều mạng. Đám bảo vệ nhìn cũng sợ, hơn nữa Tề Phong không bảo trả tiền cho bọn họ nếu như dân xã Cần Kiệm xông tới.
Cho nên không đợi người kia lao tới cổng, hơn trăm người vừa nãy còn cầm chai xăng chặn ở cửa đã vội vàng tránh ra.
Người đàn ông vốn ôm tâm trạng phải chết bây giờ thoáng cái thấy cảnh này cũng ngẩn ra, đám kia sao chạy vậy nhỉ? Chẳng lẽ không muốn liều chết với mình, vậy mình chết một mình không phải oan uổng ư?
Ngay khi y đang sửng sốt thì chỉ cảm thấy tay đang cầm chai xăng nhẹ đi. Y quay đầu lại nhìn thì thấy là hai cảnh sát đã lén tới sau lưng và đoạt lấy chai xăng trong tay y từ lúc nào không biết.
Chẳng qua đám công nhân công ty Phong Hoa đã chạy, mình cũng không cần chết làm gì. Y nghĩ tới cảnh vừa rồi mà không khỏi sợ hãi. Nếu như để y thực hiện lại một lần nữa, y không biết mình có còn dám như vậy nữa không. Hai cảnh sát cướp được chai xăng lập tức giựt miếng vải buộc ở đầu chai ném ra xa, nguy hiểm tạm thời được giải quyết. Chẳng qua người dân kia bị cảnh sát tạm giữ, tên này cũng biết điều không phản kháng. Lúc này y chỉ thấy người mình như nhũn ra vì sợ.
- Tốt, cảm ơn anh đã giúp chúng tôi.
Củng Quân lúc còng tên này lại còn nhỏ giọng cảm ơn. Sau đó người dân này được đưa lên xe cảnh sát, áp giải về Cục công an thẩm vấn.
Đồng thời Triệu Quốc Khánh đã ra lệnh cho nhân viên cảnh sát đi cùng nhanh chóng xuất kích lao vào công ty Phong Hoa , bắt hết các nhân viên của công ty này lại. Đám người này bị kết tội gây rối trị an, phá hoại tài sản, ít nhất cũng bị nhốt mười ngày nửa tháng xem còn ai dám gây rối nữa chứ.
Sau khi một lần nữa niêm phong công ty Phong Hoa , Triệu Quốc Khánh cử sáu cảnh sát chia làm ba tổ phân công nhau canh gác 24/24 đề phòng có người tự ý dỡ niêm phong.
Nhìn hơn trăm nhân viên công ty Phong Hoa bị đưa lên xe cảnh sát, quần chúng xung quanh không ngừng hoan hô, không ít người còn nói cảnh sát bỏ qua cho người đàn ông vừa liều mạng lúc nãy.
Tên này đã được người dân xã Cần Kiệm coi như anh hùng.
Xe cảnh sát rút đi, Hứa Lập gọi Triệu Quốc Khánh tới nhỏ giọng nói.
- Đám công nhân kia bị người lợi dụng nên các anh phải đối xử tốt với bọn họ. Chẳng qua phải nhanh chóng để họ khai ra kẻ chủ mưu, đưa kẻ đó ra công lý. Nếu không những kẻ kia không biết chừng còn gây ra chuyện náo loạn hơn nữa. Hôm nay trên tỉnh gọi tới hỏi về vấn đề của công ty Phong Hoa , các anh nhất định phải nhanh chóng hoàn thành điều tra vụ án này, để không ai tìm ra sơ sót nào.