Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 2: Trọng Sinh Trở Về.



Ninh Nguyên cậu dính Thiên Đạo Chi Lôi mà hồn phi phách tán, đó chính là những dòng kí ức lắng đọng cuối cùng trước khi cậu chết đi nhưng rồi bỗng có một luồng hào quang ngũ sắc chói lóa xuất hiện rồi vụt tắt.

Cậu giật mình từ giường dậy mà hốt hoảng rốt cuộc mọi chuyện là sao, cậu vốn đã chết rồi thân xác cũng đã tan rã nay sao cậu lại ở đây nơi đây là nơi quái nào, Cậu hoảng loạn nhìn xung quanh và nhận ra cách bài trí của căn phòng này, không thể sai được đây chính là căn phòng của cậu lúc cậu vào tông môn năm thứ 2.

" Rốt cuộc chuyện....chuyện gì đã xảy ra? mình nhớ mình đã chết nhưng giờ lại ở chính căn phòng mình hơn vài trăm năm trước chả lẽ đây là thứ mà người đời gọi là trùng sinh sao? " Cậu ngơ ngác nhìn thân thể của mình và chắc chắn rằng không thể sai được.

Giai đoạn cậu mới vào tông môn do sự phản nghịch hai luồng linh lực trong cơ thể mà cơ thể cậu khá nhỏ con bản thân cậu chi như đứa trẻ 13 tuổi nhưng tuổi thực chất của cậu đã được 125 rồi, nhưng dù thế tuổi cậu trong cái tiên môn này cũng là nhỏ nhất.

Ninh Nguyên cậu phát hiện được bản thân cậu đã trùng sinh trở về dù hơi bất ngờ nhưng mọi chuyện cũng đã vỡ lỡ cậu cũng đành chấp nhận thực tại và nếu trời cao đã thương sót cho cậu cuộc sống mới này thì cậu sẽ trân trọng nó.

Cậu bắt đầu bắt chéo chân lại thiền định bằng tất cả kiến thức cậu có được ở kiếp trước cậu có thể dễ dàng cảm thụ linh lực đã trải trong cơ thể mình, Trong cơ thể cậu bản thân nó đang chảy là 4 loại căn nguyên bao gồm: Thủy, Phong, Băng, Lôi và cả thêm cái thể chất mà bất kì tu sĩ nào cũng thèm khát có tên gọi là Âm Dương Cổ Thể, vốn cơ thể cậu đã có rất nhiều linh lực nhưng với loại cổ thể này nó còn thấp thụ thêm cả linh lực của thiên địa xung quanh nên dẫn đến việc cơ thể cậu có hai nguồn lực trái ngược xung khắc nhau làm cơ thể cậu không phát triển bình thường được.

Bây giờ tu vi cậu không còn như trước giai đoạn này cậu chỉ mới ở đẳng cấp Nguyên Anh Sơ Kỳ nên mạch linh lực còn khá mỏng không thể gấp gáp vận chuyển lượng lớn linh lực được vậy nên cậu quyết định sẽ vận chuyện từ từ

Cậu chỉ mới làm một chút mà trời đã sáng rồi, nhưng cậu quyết sẽ không điên cuồng luyện tập như trước nữa lúc cần siêng thì tập không tập thì thôi nên giờ ngủ đây.

Nói dứt cậu thì cậu cũng kéo rèm, chặn cửa ngã lưng đắp chăn đưa đầu lên gối và Ngủ tiếp bất chấp mọi sự cản trở.

Cứ thế cậu cứ ngủ thẳng giấc cho đến gần trưa thì, Gầm!!! Đống đồ cậu chặn cửa và cánh cửa bay ra làm cậu đang ngủ cũng bất dậy xem chuyện gì.

" Này Ninh Nguyên hôm nay em sao vậy hả sau lại bỏ hết tiết luôn vậy " Một cô gái có mái tóc trắng xóa cùng một thân bạch y bước vào trong phòng và nhìn cậu với sự lo lắng.



Ninh Nguyên còn mớ ngủ nhưng vẫn nhận ra đây là ai, Đây là Sư Tỷ của cậu cũng là đồ đệ của Thanh Quan Chân Quân, nói chứ Thanh Quan ngài nhận tới bốn đệ tử bao gồm ba nam một nữ và cậu là sư đệ của bọn họ.

" Hm... Là Hiên Hiên Sư Tỷ ạ đệ buồn ngủ lắm để đệ tỉnh dậy rồi tiếp tỷ sau nha, ra ngoài nhớ đóng cửa cho đệ nhé " Cậu nói rồi thì tiếp túc lăng xuống giường ngủ tiếp.

Hiên Hiên cô cũng bất ngờ trước viễn cảnh vừa diễn ra, sư đệ ít nói lạnh lùng và là con ma tập luyện không bao giờ bỏ học nay lại không chỉ cúp tiết thì thôi giờ cũng chịu mở miệng gọi cô là sư tỷ rồi, cô không biết phải nói gì ngoài rất vui vì cậu đã chịu gọi cô nhưng phần khác cô đang phụng mệnh sư phụ đến đây xem cậu sau lại bỏ học thì mới biết là do ngủ, nói rồi cô cũng không chịu được đạp cửa phòng và lật giường và ôm cậu lên.

" Oa Sư tỷ! đệ nói để đệ ngủ dậy sẽ tiếp tỷ mà sao tỷ lật giường đệ Aaaaaaa " Cô không để cậu phản kháng trực tiếp bế cậu lên bởi thân thể cậu chỉ cao 1m49 mà cô lúc này lại cao khoảng 1m67 rồi nên bế cũng lên cũng là bình thường, cô bế cậu rồi dùng ngự kiếm bay vụt đi đến Thanh Trì Điện nơi mà Sư huynh đệ họ học tập.

Cô bay với tốc độ vừa phải cũng không nhanh lắm cậu thì lúc đầu hơi phản kháng nhưng không hiểu sao giờ lại im luôn rồi cậu lấy làm lạ mới nhìn xuống thì cậu lại ngủ tiếp rồi, cũng phải thôi gió trời mát mẻ còn thêm ngự kiếm kiểu này không ngủ mới lạ, cô đến Thanh Trì Điện bế cậu bước vào trước sự ngạc nhiên của cả hai vị sư huynh cùng những tu sinh khác được gửi ở đây để nghe Thanh Quan Chân Quân giảng dạy.

" Bẩm sư phụ con đã đem sư đệ đến rồi ạ! " Cô vẫn còn bế cậu nhưng vẫn cúng người với ông.

Thanh Quan Chân Quân ông nghe cô đến thì cũng biết cô đã làm xong việc ông giao rồi nhưng chuyện bất ngờ là Cô đang bế thằng bé Ninh Nguyên, theo trí nhớ của ông thằng bé người trừ cho ông xoa đầu thì chưa từng tiếp xúc thân mật với bất kì sư huynh sư tỷ nào sao hôm nay lại.

" Bẩm sư phụ, theo ngài con đã đi đến chỗ của đệ ấy để điều tra xem đệ ấy có sao không thì phát hiện nguyên nhân đệ ấy không học các tiết sáng là vì đệ ấy......" Cô nói đến đây thì hơi khựng lại

" Thằng bé làm sao? sao con không nói tiếp đi " Ông đang nóng lòng xem đứa đồ nhi ông đã gặp chuyện gì thì.

" Dạ đệ ấy chặn hết cửa phòng để ngủ ạ " Nói đến đây cô nhìn xung quanh thì tất cả mọi người gần như hóa đá cả, phải thôi con ma cuồng luyện tập tự nhiên nghỉ học mà còn là vì ngủ ai mà không bất ngờ.

Thanh Quan Chân Quân ông gần như đứng hình khi nghe lời Hiên Hiên nói, thằng bé Ninh Nguyên này nay đã bỏ học thì thôi vậy mà nguyên nhân lại là do ngủ, bất ngờ đến hết nói nên lời rồi, ông dùng linh lực biến cậu đang trong tay Hiên Hiên nay chuyển sang ông, ông không nỡ gọi cậu dậy nên thôi phá lệ cho hôm nay cứ thế ông thì ngồi giảng cậu thì cũng trong lòng sư phụ mình đến hết ngày.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv