“Có cánh tay này việc thống thất làng Lá chỉ còn là vẫn đề thời gian mà thôi!” Danzo nhìn lấy cánh tay phải được băng vải băng kín nói, trong ánh mắt hắn tràn đầy dã tâm.
“ Mọi sự đã ổn chỉ còn thiếu gió đông! Bây giờ ta chỉ còn thiếu cơ hôi lập lấy cồng lao hãn mã, đến lúc đó danh chính ngôn thuận trở thành Hokage!” Danzo híp mắt nhìn lấy ngọn nên nói.
“ Không được cánh tay phải này đã trở thành con bài chưa lật, cần được giấu cẩn thận! Nên phong ấn nó lại phòng ngừa có người có thể dò xét.” Danzo mặt bỗng nhiên đổi nói.
“ Danzo người ta rất nhớ chàng!” Bỗng nhiên có một giọng người phụ nữ vang lên đánh gãy mạch suy nghĩ của hắn.
“ Ta cũng rất nhớ nàng bảo bối! Ta nhớ từng mùi hương giọng nói trên cơ thể nàng.” Danzo dường như biết đó là ai không nói hai lời xoay người lại ôm lấy bóng hình yểu điệu.
“ Thật sao? Chàng làm sao để chứng mình!” ánh mắt đầy khuyến rũ, người mỹ phụ như cây hồn đôi môi khé cười.
“ Dương nhiên là dùng bạo lực chứng minh rồi.” Danzo không đợi người mỹ phụ có điều muốn nói đã bá đạo hôn lấy nàng.
“ Tay chàng đã khỏi hẳn rồi ư? Thật tuyệt quá!” Mỹ phụ phát hiện ra tay phải hoàn chỉnh của Danzo vui mừng.
“ Tay ta còn cần điều dưỡng một thời gian mới khỏi hẳn, nhưng trừng trị tiện nhân như nàng vẫn dư sức.”
“ Vậy sao, ta mỏi mắt mong chờ!”
Hai bóng hình dây dưa với nhau thành một khối, dưới ánh nên cái bóng của họ hợp nên rất nhiều hình thù kỳ quái, như có người cưới ngựa phất roi, quan âm tọa liên, nữ vương ngồi thiền, cầu bập bênh, rất nhiều kỳ quái hung thú được họ tạo ra.
“ Danzo chàng nhẹ điểm cẩn thận! Ah AHA”
“ Tiện nhân không có quyền lên tiếng”
“ Chết đi, chết đi.” Hai bóng đen diễn lại hiện trường vụ án diết người hung thủ thực hiện nhiều động tác khó hiểu.
“ Ah AHA H AHAHAH, diết ta đi!” Mỹ phụ kêu la thảm thiết như heo bọ trọc tiết nói.
“ Thế nào, ta so với thằng chồng nhỏ yếu của ngươi thế nào?” Danzo đắc trí vừa đánh vừa hỏi.
“ Hắn . . .hắn không phải đàn ông,. . .. hắn không lợi hại như chàng,. . .chàng diết ta đi . . . ah aH Ah AH.” Mỹ phụ không còn sức để trả lời.
Hai người cứ như vậy diễn luyện một màn kịch sát nhân, vừa đâm vừa bóp cổ, hung khí cũng không thể miêu tả, quả không hổ là Ninja có thể giết người bằng những cách mà người thường không thể nghĩ đến. . . . . . Sau một hiệp dài diễn luyện cả hai người mồ hôi như chút, tiếng thở gấp liên tục nhưng họ nhìn nhau trong ánh mắt đều thấy được vẻ thỏa mãn ăn ý sau khi vở kịch được hoàn mỹ tạo dựng hiện trường sát nhân.
“ Danzo, ta đã mang thai đứa con của chúng ta!” mỹ phụ mệt mỏi sau một hồi nghỉ ngơi lấy sức nói.
“ Thật sự, nhưng nàng có chắc đó là con của ta, liệu nó có phải là của hắn?” Danzo vẻ mặt không chắc chắn nói, hắn cũng trầm tư một lúc.
“ Chàng nói vậy là có ý gì, chẳng nhẽ chàng nghi ngờ ta không phải?” Mỹ phụ giận dữ hét lên, rồi lại tủi thân khóc lóc.
“ Không phải, không như nàng nghĩ, ta luôn tin tưởng nàng, nhưng mà nàng cũng biết không chỉ ta mà còn có hắn cũng . . .” Danzo vội vàng an ủi, nhu tình nói.
“ Khoảng thời gian này, hắn ta bận rộn trong công việc làm gì có thời gian quan tâm thiếp.” Mỹ phụ thoáng được an ủi, cũng biết bản thân trường hợp bắt đầu giải thích.
“ Với lại chàng nghĩ đến tên yếu ớt đó có thể trồng ra chủng gì được.” Mỹ phụ nói đến đây hai má ngượng ngùng nép vào trong ngực Danzo.
“ Cũng đúng! Ha ha hah, vậy thật sự là con của ta, như vậy là ta cũng có con rồi.” Danzo nghe đến đây cười vui, mặt hiện lên từ ái, híp mắt lấy tay sờ lên bằng phẳng bụng dưới của mỹ phụ.
Không ai biết được Danzo nghĩ gì.
. . . . . Nhìn bóng lưng mỹ phụ yểu điệu rời đi, Danzo ánh mắt vui vẻ, nhưng ánh mắt đó đã tắt khi không còn bóng hình mỹ phụ.
“ Liệu đó có phải là con của ta?” Danzo tự hỏi.
Sau đó hắn cấp tốc đến phòng làm việc của mình điều tra lại lịch trình làm việc hàng ngày của Đê Tam.
Đúng vậy là Đệ Tam người hảo hữu của hắn, cũng chính là kẻ yếu đuối trong cuộc nói chuyện của hai người.
Có thể đoán được mỗi quan hệ phức tạp giữa ba người.
Có lẽ theo Conan dự đoán có lẽ vào thời tuổi thơ ba người là bạn bè thanh mai chúc mã, người mỹ phụ khi ấy còn là một thiếu nữ và người nàng yêu nhất lại là Danzo.
Sarutobi Hiruzen, đệ tam hiện tại có lẽ đã là nhân chứng sống cho tình yêu đẹp của họ, nhưng cuộc đời không như mơ, một biến cố lớn đã ập đến cuộc đời ba người.
Hai dòng họ lớn của làng Lá đã có một giao dịch ngầm, đó là chính trị liên hôn, cô dâu là thiếu nữ đó và người chú rễ lại không phải là Danzo, hóa ra lại là người bạn thân của hắn Sarutobi Hiruzen.
Cộc đời đôi khi nghiệt ngã như vậy, người yêu nhau không đến được với nhau, sau một hồi đấu tranh phản đối bằng cách không nói lời nào của hai người trong cuộc.
Đám cưới đã được diễn ra, mỹ phụ và Sarutobi Hiruzen đã trở thành vợ chồng trước nước mắt chúc phúc của người bạn Danzo.
Tuy đã là vợ chồng nhưng Sarutobi Hiruzen cũng hiểu mình đã phá hủy một mỗi lương duyên tốt của hai người bạn, có lẽ vậy hắn có thể đại trí giả ngu vì biết mình sẽ không đem lại hạnh phúc cho mỹ phụ.
Đệ Tam đã xa lánh vợ mình.
Biết người mình thầm thương bị ghẻ lạnh Danzo không chịu nổi, hàng đêm vẫn âm thầm đến an ủi tâm linh bị tổn thương muôn ngàn chỗ của Mỹ phụ.
Cứ vậy họ đàm đạo về nghệ thuật cuối cùng trong một lần đóng kịch sát nhân không may lại tạo ra một người, từ diết người vì chút sơ xuất mà người lại sống.
“ Có lẽ đây có thể là con của ta!” Danzo đối chiếu rất nhiều lần, xác định rất nhiều lần đưa ra quyết định.
“ Nhưng vẫn cần đứa bé sinh ra mới có thể xác định được.” Danzo nắm lấy quyển trục, nhắm mắt nói.
“ Hiruzen à Hiruzen, ngươi cố gắng một đời không phải cũng không đấu lại ta.”
“ Ha haha tâm huyết cả đời của ngươi cuối cùng cũng thua vào tay con cái ta mà thôi.” Danzo tâm tình hôm nay thật tốt, hắn cảm nhận cả đời chưa bao giờ cười nhiều như vậy.
“ Có lẽ ta không cần phải làm Hokage!” Danzo không còn cười nữa mà nghiêm túc suy nghĩ.
“ Có lẽ để Hiruzen làm Hokage cũng tốt, hắn ta thật đáng thương thôi thì đành cho hắn thực hiện được mộng làm Kage của hắn vậy, ta chịu hy sinh một chút cũng tốt vì bạn bè ta đành nhẫn nhịn, sau này Hiruzen chỉ cần truyền lại chức Kage cho con ta là được.! Quả nhiên ta là người đầy lòng chắc ẩn!” Danzo càng nghĩ càng cảm thấy bây giờ việc tranh giành chức Kage không còn quan trọng nữa, hắn bây giờ chỉ muốn bù đắp cho hảo hữu và đứa con sắp trào đời của mình mà thôi.
Vì một làng Lá hòa bình khỏe mạnh phát triển ắt hẳn cần có màu xanh thuần tự nhiên.! . . . . Người mỹ phụ sau khi tập văn nghệ, nàng lại trở về nhà, nhìn thấy trượng phu lại đem công văn về nhà làm việc, nàng biết đây chỉ là cái cớ che đậy cho sự bất lực của hắn.
Loại người tinh lực không đủ để thỏa mãn vợ con, chỉ có khả năng lột nhiều để thỏa mãn cá nhân ích kỷ bằng cách dùng Kính Ống Nhòm chi thuật nhìn lén phòng tắm công cộng hắn, nàng đã triệt để thất vọng.
Không nhìn lấy bất lực trượng phu đang làm việc, mỹ phụ đi thẳng vào nhà giả vờ như không nhìn thấy.
“ Nàng đi đâu vậy?” Đệ Tam mắt vẫn nhìn công văn nhưng lại biết mỹ phụ quay về mà quan tâm hỏi.
“ Ta vừa đi ngắm cảnh định mua chút đồ nhưng không có gì muốn mua, chợt nhớ đến giờ nấu cơm nên về nhà nấu cơm cho ngươi.” Mỹ phụ cũng không do dự giọng nói nhỏ nhẹ nói.
“ Vậy à! Khổng cực nàng rồi!” Đệ Tam ánh mắt vẫn không rời công văn nói.
“ Không cực, đây là việc ta nên làm, chàng tiếp tục làm việc đi, công việc quan trọng.” Mỹ phụ phải đạo đáp.
“ Uh” Sarutobi Hiruzen chỉ uh một tiếng, đợi đến khi mỹ phụ vào nhà hắn mới dừng lại trên tay công văn, mắt nhắm lại trầm tư như có tâm sự nặng nề.
“ Cưới được một người hiền thê như nàng, ta còn có mong ước gì!” hắn nhẹ nhàng lẩm bẩm lấy một câu.
Trong mắt hắn vợ mình là một người hiểu chuyện, biết nghĩ cho chồng, dù cho hắn có bận rộn công việc không quan tâm đến nàng, nàng cũng không một lời oán vãn.
“ Còn cầu gì! Ta còn cầu gì nữa, ông trời đối với ta thật tốt.” Hắn trong thâm tâm cảm tạ ông trời.
Hắn có được thành tựu ngày hôm nay quả nhiên tất cả là duyên phận!