“Thưa thầy, Mỹ Lăng, thôi bỏ qua đi!” Lưu Diệc Khả nhẹ nhàng nói nhỏ: “Không cần chuyện bé xé ra to, chỉ cần cho Diệp Tinh Quang xin lỗi là được rồi.”
Đường Mỹ Lăng không nói lời nào, chỉ nhìn Diệp Tinh Quang.
Cô ta không muốn làm loạn trước mặt mọi người, nhưng Diệp Tinh Quang trước hết cần cúi đầu nhận sai trước. Đường Mỹ Lăng có lòng tự trọng rất lớn, cô ta nhất định sẽ không để mất mặt trước thầy giáo và bạn học được!
Thầy chủ nhiệm cũng không muốn lớp mình loạn thêm nữa, liều mạng nháy mắt ra hiệu với Diệp Tinh Quang.
"Xin lỗi? Cậu đủ tư cách sao?"
Nữ đế Diệp cuối cùng cũng đứng dậy, cô gần như không để ý đến thái độ của mọi người, tư thế ưu nhã và cao quý của cô khiến người khác có cảm giác như phải quỳ xuống nhận ý chỉ của hoàng đế.
“Được rồi, nếu cậu không xin lỗi thì chúng ta đến đồn cảnh sát để giải quyết!” Đường Mỹ Lăng dường như không còn tỉnh táo được nữa, khuôn mặt cô ta đỏ bừng vì tức giận.
Hôm nay không cho thứ đê tiện này chết thì cô ta không mang họ Đường nữa!
Lưu Diệc Khả thở dài nhìn Diệp Tinh Quang, ý bảo mình cũng không còn biện pháp nào khác.
Ánh mắt này càng càng đổ thêm giàu vào lửa, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Tinh Quang không biết tốt xấu là gì.
Không ai có thể hiểu rằng cô ta đang giả bộ cao quý, ánh mắt hơn người.
Cô ta tự mình lăn xuống cầu thang rồi vu oan cho Diệp Tinh Quang và xúi giục người khác đòi lại công bằng cho mình, và bây giờ cô ta vẫn tiếp tục làm một nữ thần thanh lịch và duyên dáng, thủ đoạn thật ghê gớm.
“Diệp Tinh Quang, em đúng là thích gây rối.” Thầy chủ nhiệm tức giận, mang theo ác ý chế giễu nói: “Còn vài tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học rồi. Em phải gây chuyện mới thấy vừa lòng đúng không? Xem ra sau này em chỉ có thể là một người ăn xin, chứ không thể là một người có tiền đồ được. "
Là một giáo viên nhưng ông ta lại khẳng định rằng học sinh của mình là một người ăn xin.
Diệp Tinh Quang hiểu rằng đây là ngôi trường tồi tệ nhất, lớp học tồi tệ nhất, các giáo viên không hề có tiêu chuẩn giáo dục và đạo đức cơ bản.
Nữ đế Diệp liếc chủ nhiệm một cái, ánh mắt vẫn lạnh lùng và bình tĩnh nhưng lại khiến da đầu ông ta tê dại.
"Chủ nhân, tôi đã kiểm tra tài khoản trên diễn đàn trường học của Đường Mỹ Lăng. Cô ta có một số bài viết riêng tư, tôi đã dùng tài khoản nặc danh để đăng chúng rồi."
“OK”
Bồ Công Anh ra hiệu với cô, Diệp Tinh Quang tỏ vẻ đã hiểu ý.
Ngay sau đó, cả lớp đột nhiên kêu lên.
"Trời ! Tôi đang nhìn thấy gì đây? Đây là tài khoản diễn đàn của Đường Mỹ Lăng sao? Cậu ta quên để chế độ riêng tư ư? Những bài viết này thật là khó coi!"
"Ra vậy! Thì ra là cậu ta ghen tị với nữ thần Diệc Khả! Những lời đả kích nữ thần Diệc Khả và Tiêu Tử này thật là cay mắt. Loại người như vậy có đáng bị đánh không cơ chứ?"
"Cậu ta cũng thích Tiêu Tử ư? Cậu ta dám ngang nhiên nguyền rủa những người thích ban thảo phải chết? Diệc Khả đã coi cậu ta là bạn thân tốt nhất cơ mà, loại người này thật là càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng!"
“Lẽ nào người đã đẩy nữ thần Diệc Khả cũng là cậu ta?”
“Trời đất!”
Không biết ai đã đọc được ngay diễn đàn và lan truyền tin rất nhanh chóng.
Đường Mỹ Lăng không biết tại sao mà bài viết riêng tư của mình lại đột nhiên trở thành bài đăng công khai, cô ta giật mình mở điện thoại ra xóa thì đã quá muộn rồi.
“Đường Mỹ Lăng, tôi đã coi cậu là bạn thân mà cậu lại nguyền rủa tôi chết đi sao?”
Lưu Diệc Khả tức giận đến phát run người, Đường Mỹ Lăng vừa lùn vừa béo, diện mạo tầm thường, vốn dĩ chỉ xứng với thân phận cỏ lá hầu hạ cô ta.
Nhưng cô ta không chỉ mơ tưởng đến Tiêu Tử mà còn dám rủa mình đi tìm cái chết ư?
"Mình……"
Đường Mỹ Lăng không thể nói thêm lời nào, bởi vì tài khoản này vốn dĩ là của cô ta, những bài viết này đều do cô ta gửi nên không có cách nào để phản bác lại!
"Con quái vật xấu xí này đúng là biết giả vờ! Tại sao cậu ta dám to gan nói Diệp Tinh Quang ghen ghét nữ thần nhỉ? Thật là một đứa trà xanh giả tạo!"
Đối mặt với sự chỉ trích của đám đông và sự không hài lòng của giáo viên, Đường Mỹ Lăng cuối cùng đã bật khóc, và tất cả mọi người xung quanh đều không ngừng chỉ trỏ vào cô ta với sự coi thường.
Như một cảnh chó cắn nhau mà thôi, Diệp Tinh Quang cảm thấy không có hứng thú xem.